Dùng Death Note Giết Người Không Phải Rất Conan Học Sao?

Chương 73: Thật là lợi hại, ngươi tốc độ phản ứng thật nhanh a.

**Chương 73: Thật là lợi hại, ngươi tốc độ phản ứng thật nhanh a.**
Trên du thuyền Sally Beth, Quái Đạo Kid đã sớm lẻn vào bên trong.
Đầu tiên, hắn lợi dụng khả năng thay đổi giọng nói, giả làm cảnh sát thông báo với Suzuki Shiro rằng thời gian du thuyền khởi hành cần trì hoãn hai giờ. Trong khi đó, bản thân hắn lại cải trang thành Suzuki Shiro và lên du thuyền.
Trong toàn bộ quá trình, bất kể là Suzuki Sonoko hay Suzuki Tomoko đều không hề phát hiện ra điều gì khác thường.
Lúc này, hắn đã gỡ bỏ lớp cải trang Suzuki Shiro, thay vào đó là một nhân viên phục vụ - người ít bị chú ý nhất trong toàn bộ buổi tiệc, và chỉ chờ đợi thời cơ thích hợp.
(*"Ồ... Ngay tại đây mà."*)
Cầm khay đựng đầy Champagne, di chuyển khắp nơi, khi nhìn thấy bóng dáng Hayashi Kashuki, Quái Đạo Kid trong lòng cười thầm.
Hắn vẫn luôn ghi nhớ mối thù bị Hayashi Kashuki làm cho khốn đốn vào ngày Cá tháng Tư mùng 1 tháng 4, và luôn muốn tìm cơ hội "trả thù".
Thấy Hayashi Kashuki uống hết ly Champagne trên tay, Quái Đạo Kid lập tức giả dạng nhân viên phục vụ tiến lên.
"Xin hỏi ngài có muốn dùng thêm một ly nữa không?"
"Được, cảm ơn."
Hayashi Kashuki đặt ly rượu đã uống cạn lên khay mà đối phương đưa tới. Khi nhận lấy ly rượu do người phục vụ này chủ động đưa, hắn liếc nhìn đối phương một cái.
Quái Đạo Kid sau đó liền đi về phía khác.
Hắn lặng lẽ chờ đợi Hayashi Kashuki uống hết ly Champagne kia – đó là ly rượu mà hắn vừa đặc biệt bỏ thêm một lượng nhỏ t·h·u·ố·c mê.
Thử nghĩ mà xem, vị quyền sư ma s·á·t được kỳ vọng sẽ bắt được tên thám tử lừng danh Quái Đạo hắn đây, lại bị hắn tráo đổi thân phận và đ·á·n·h cắp Black Star trong khi mọi người không hay biết, đến lúc tỉnh lại, gương mặt kia nhất định sẽ rất thú vị....
Hayashi Kashuki nhẹ nhàng lắc ly Champagne trong tay, không có ý định uống.
Vừa rồi, hắn cảm nhận được có người đang quan sát mình. Ban đầu hắn không thể xác định đó có phải là Quái Đạo Kid hay không, nhưng tạm thời vẫn đề cao cảnh giác.
Hắn yên lặng quan sát xung quanh.
Còn Quái Đạo Kid lúc này vẫn đang di chuyển trong buổi tiệc, hắn không ngừng chú ý đến Hayashi Kashuki. Thấy hắn cứ cầm ly Champagne kia mà không có động tĩnh gì, trong lòng không khỏi thầm nhủ:
"Sao còn chưa uống?"
Lúc này, đại diện cảnh sát cho hành động lần này đã đi đến bục phát biểu, cầm micro và tuyên bố:
"Thưa quý vị, tôi là cảnh quan Chaki của sở cảnh sát, tôi tin rằng mọi người hẳn đều đã từng nghe qua tên của tôi."
"Theo thông tin chúng tôi hiện tại nhận được, tên Quái Đạo Kid đáng giận kia dường như đã lẻn lên thuyền của chúng ta. Mọi người đều biết hắn là một cao thủ ngụy trang, hắn luôn tiến hành điều tra kỹ lưỡng đối tượng trước khi gây án, bất kể là diện mạo, giọng nói hay tính cách đều được bắt chước một cách t·h·i·ê·n y vô phùng."
"Cho nên, phía cảnh sát chúng tôi nghi ngờ hắn bây giờ có khả năng đã trà trộn vào trong số quý khách, vàng thau lẫn lộn, khó mà phân biệt."
"Trong tình huống bình thường, cảnh sát chúng ta nên tiến hành kiểm tra cẩn thận từng người một, nhưng lần này vì không muốn làm mất hứng của mọi người, chúng ta sẽ bỏ qua."
"Tuy nhiên, quý vị có thể sử dụng ám hiệu, mỗi người hãy tạo thành một tổ với người bên cạnh mình, quyết định một ám hiệu mà chỉ có hai người các vị biết."
Dù sao, những người có thể đến tham gia buổi tiệc kỷ niệm 60 năm của tập đoàn Suzuki phần lớn đều là những nhân vật có tiếng tăm trên xã hội. Chí ít có bảy phần trở lên là các nhân vật chính trị lớn hoặc là những người đứng đầu, người thừa kế của các tập đoàn.
"Ý tưởng không tồi, dùng ám hiệu gì cho hay đây? Ngô... Có rồi." Mori Kogoro suy nghĩ một chút, sau đó hai mắt sáng lên, "Này, Shuki, chúng ta dùng 'Okino Yoko' làm ám hiệu đi, ám hiệu của ta là 'Okino', còn 'Yoko' là của ngươi."
"Được." Hayashi Kashuki đầu tiên là gật đầu, nhưng sau đó lại bổ sung: "Tuy nhiên, Mori oji-san, nếu lấy cái này làm ám hiệu, người bình thường chỉ cần nhắc đến chữ Okino thì đều sẽ liên tưởng đến Yoko thôi."
"Ừm... Nói cũng phải, vậy rốt cuộc nên đặt tên gì đây?"
Mori Kogoro rơi vào trầm tư.
Ran và Conan ở bên cạnh nghe được mà trán nổi đầy hắc tuyến.
"Kashuki ca, anh thấy dùng ám hiệu dạng gì thì tương đối tốt?"
"Vậy thì để ta suy nghĩ kỹ lại một chút."
Hayashi Kashuki nở một nụ cười.
Hắn đưa ly Champagne trong tay cho Ran, sau đó hai tay cởi cúc áo vest, trước ánh mắt kinh ngạc của đối phương, hắn đưa bộ vest cho cô: "Làm phiền ngươi giữ hộ ta một lát, được không?"
"...A, được."
Ran ngơ ngác gật đầu.
"Anh định đi đâu vậy, Kashuki ca ca?"
Conan ngạc nhiên hỏi.
Hayashi Kashuki đi về phía nhân viên phục vụ mà Quái Đạo Kid đang ngụy trang, vừa đi vừa giật chiếc cà vạt được thắt tỉ mỉ trước áo sơ mi trắng.
(*"Sao lại đi về phía này?"*)
Quái Đạo Kid lúc này tay vẫn đang bưng khay. Nhìn Hayashi Kashuki tiến đến gần, trong lòng hắn dần dần có dự cảm không tốt.
Mà ngay trong khoảnh khắc Hayashi Kashuki giật chiếc cà vạt xuống --
"! !"
Thân ảnh kia lao nhanh tới khiến cho con ngươi Quái Đạo Kid đột nhiên co rút lại. Một giây sau, trong mắt hắn phản chiếu cú đá ngang vút tới, thân thể hắn phản ứng trước cả đại não, buông khay trên tay, đột ngột lùi về phía sau –
Cú đá ngang của Hayashi Kashuki chỉ vừa sượt qua bụng hắn. Trước khi đống ly Champagne trên khay rơi xuống vỡ tan, Hayashi Kashuki đã ổn định trọng tâm, đột ngột tiến lên.
Tốc độ của hắn quá nhanh, giống như đã dự đoán được Quái Đạo Kid sẽ lùi lại, một cú đấm thẳng nhắm vào ngực, c·ắ·n c·h·ặ·t không buông. Dù là Quái Đạo Kid cũng chỉ có thể miễn cưỡng giơ tay lên đỡ bằng cánh tay và lùi lại.
"Kh·á·c·h nhân --! ?"
Đội lốt nhân viên phục vụ, Quái Đạo Kid làm ra vẻ mặt vừa kinh hoảng vừa sợ hãi.
Động tĩnh bên này, đặc biệt là tiếng ly Champagne vỡ nát, đã sớm thu hút sự chú ý của mọi người. Các tân khách kinh ngạc nhìn một màn trước mắt này.
"Thật là lợi hại, ngươi tốc độ phản ứng thật nhanh a."
Hayashi Kashuki nhìn đối phương, lộ ra tiếu dung, thần sắc sáng sủa đó phảng phất như hắn vừa rồi chỉ là chào hỏi bình thường mà thôi.
Nhưng Quái Đạo Kid vẫn còn giả bộ.
"Xin hỏi ta vừa làm sự tình gì sao? Tại sao muốn --"
"Từ bảy phút trước bắt đầu, ngươi đã quan sát ta tổng cộng 18 lần. Mặc dù mỗi lần đều giống như đơn thuần quan sát toàn trường, nhưng thời gian dừng lại ở phía ta lại hơi lâu hơn một chút..."
Hayashi Kashuki ôn hòa giải thích, "Còn nữa, ngươi dịch dung thành tên nhân viên phục vụ kia. Lúc vừa mới vào, ta chú ý thấy hắn sẽ không chủ động đưa Champagne cho khách, nhưng ngươi hết lần này tới lần khác lại chủ động đưa cho ta. Mà quá trình ngụy trang sau đó của ngươi vẫn luôn chăm chú đóng vai hắn. Cho nên ly rượu ngươi đưa cho ta là có bỏ thêm thứ gì đó, đúng không?"
"...Lại là lộ ra sơ hở ở những chuyện nhỏ nhặt này sao?"
Quái Đạo Kid im lặng.
Đến nước này, hắn có muốn giảo biện cũng vô ích. Dù sao, ánh mắt mọi người xung quanh nhìn về phía hắn đã tràn đầy hoài nghi.
Quái Đạo Kid dứt khoát gỡ bỏ lớp dịch dung trên người, trong nháy mắt, cả khuôn mặt lẫn quần áo liền biến thành bộ trang phục đạo tặc áo trắng tao nhã.
Ngay khi hắn đang chuẩn bị màn chào sân, và nói vài câu xã giao để cứu vãn chút tôn nghiêm, thì hơn mười người tân khách đứng xung quanh hắn cũng đồng loạt cởi áo khoác, để lộ ra trang phục cảnh sát. Mà người dẫn đầu rõ ràng là Nakamori Ginzo!
"Thành công! Chịu trói đi, Quái Đạo Kid --! !"
"Úc! ! ! ! ! ! !"
Hơn mười cảnh sát, trong tình huống Quái Đạo Kid hoàn toàn không ngờ tới, đã cùng nhau xông về phía hắn.
"Oa! ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận