Đồ Nhi chớ hoảng đã có Vi Sư

Chương 428: Bí ẩn năm đó

Chương 428: Bí ẩn năm đóChương 428: Bí ẩn năm đó
Sau khi nói chuyện phiếm với Ngọc Tâm Lan một lúc, hai người liền tách ra.
Chuyện ở đây xong xuôi, cũng nên trở về.
Thẩm An Tại đi trên đường, lắc đầu cười khẽ.
Tiểu tử Chính Nguyên kia, đêm nay cố ý tới hỏi mình lúc nào về Linh Phù sơn.
Nếu hắn đã lĩnh ngộ Sinh Tử phù, cũng đã đến lúc trở vê đánh thức tên gia hỏa kia, đại trận trên Thanh Vân phong đến bây giờ cũng chỉ mới làm xong một nửa.
Bỗng nhiên, Thẩm An Tại nhướng mày, dừng bước.
Cuối con đường, Trương Cửu Dương đứng yên nơi đó, lắng lặng nhìn hắn.
"Cửu Dương Kiếm tiên không trở về nghỉ ngơi, chẳng lẽ cố ý ở đây chờ Thẩm mỗ?"
"Điện chủ cho mời."
Trương Cửu Dương hơi chắp tay nói.
Kỳ thực dựa theo bối phận mà nói, so với người trước mắt hắn lớn hơn.
Nhưng hắn vẫn lựa chọn ngang hàng mà nói.
Chẳng còn cách nào khác, một gậy đánh choáng Thác Bạt Thương Khung vẫn còn hiển hiện trước mắt hắn.
Phải biết thực lực của Thác Bạt Thương Khung không yếu, cho dù là bản thân mình cũng không thể hắn nghiền ép như vậy.
"Điện chủ?"
Thẩm An Tại hơi nhíu mày: "Xin hỏi có chuyện gì?"
"Thẩm phong chủ đi là sẽ biết."
Trương Cửu Dương lắc đầu, cũng không có nói rõ.
Người trước suy nghĩ thoáng qua, sau đó gật đầu nhẹ.
Đi theo sau lưng hắn, Thẩm An Tại lại tiến vào nội thành Thiên Tuyển, tiến vào chỗ sâu cung điện hùng vĩ kia.
Trận pháp xung quanh cực kỳ huyền diệu, cao hơn Linh Phù sơn và Nam Quyết điện không biết bao nhiêu tầng.
Thẩm An Tại phỏng đoán trận pháp này, chỉ sợ ngay cả Xung Hư cảnh cũng có thể bị nghiền chết.
Trên đường đi cũng không có thủ vệ, cũng không cân thủ vệ.
Trước không nói trận pháp nơi đây đã đủ khiến phần lớn mọi người khiếp sợ, chỉ hỏi một vấn đề.
Một tên Chân Tổ cảnh tọa trấn, ai dám có lá gan dám tới tìm chết?
Hai người đi vào chỗ sâu, tiến vào đại điện.
Bên trong chủ điện Thiên Huyền, ngoại trừ phía trên chủ tọa là người đang đeo mặt nạ, tất nhiên cũng là người không giận tự uy.
Còn có một bà lão dáng người còng xuống chống gậy.
Hai hốc mắt kia hãm sâu, nhìn qua có chút âm khí âm u.
"Thanh Vân phong Thẩm An Tại, bái kiến điện chủ, Xà bà tiền bối."
"Ngươi lại biết được lão bà tử ta."
Lão ẩu cười cười, thanh âm khàn khàn giống như thanh âm từ trong khe xương nặn ra, nghe khiến cho người ta không rét mà run.
Thần sắc của Thẩm An Tại vẫn không thay đổi: "Xà tôn tiếng tăm lừng lẫy Tây Hoang vực, ai mà không nhìn ra chứ."
Xà tôn, thế nhân lại gọi là Xà Bà.
Nghe đồn thuở nhỏ bị người vứt bỏ, lớn lên từ trong đống yêu xà. Theo lý thuyết, yêu xà lãnh huyết, phải nuốt nàng từ sớm mới đúng, nhưng hết lần này tới lần khác đều kỳ quái ở chỗ này.
Xà bà không những không bị yêu xà nuốt sống, mà còn được yêu xà nuôi nấng trưởng thành. Từ nhỏ đã ở chung một chỗ với con rắn, làm bạn với kịch độc.
Tây Hoang vực có hai vị Độc Đạo đỉnh phong, một vị là Huyên Vu, một người khác, chính là Xà bà này.
Nếu nói Huyền Vu là thủ đoạn quỷ bí am hiểu dùng cổ độc, Xà bà kia chính là kẻ có thể gọi là vạn xà triều, hơn nữa thủ đoạn càng thêm tàn nhãn.
Nghe nói từng có vị tán tu thực lực cường đại từng muốn dò ra bí mật vì sao nàng có thể kết thân với rắn, cuối cùng lại bị vạn xà chia ăn, ngay cả thân bằng của tán tu kia cũng bị bây rắn tìm tới cửa, nuốt sạch sẽ.
Mà từ trăm năm trước, Xà bà cực ít lộ diện trước mặt người ngoài.
Dần dà, đích xác một số hậu bối đều quên mất nàng, không biết vị Xà bà này tàn nhẫn.
"Miễn lễ."
Đôi mắt đạm mạc dưới mặt nạ của Điện chủ Thiên Huyền liếc qua Thẩm An Tại, uy nghiêm nói: "Thẩm phong chủ có biết bản tọa gọi ngươi đến đây là vì chuyện gì không?"
"Không biết."
Thẩm An Tại lắc đầu, cười nói: "Dù sao cũng không thể chỉ là uống trà nói chuyện phiếm đi."
Ánh mắt của Thiên Huyền điện chủ chớp lên, sau đó đưa tay.
"Ngồi đi."
Theo Thẩm An Tại hành lễ ngồi xuống, hắn cũng chậm rãi nói rõ mục đích lần này.
"Ngươi biết bao nhiêu về chuyện ngàn năm trước?"
"Ngàn năm trước đã xảy ra chuyện gì?"
Điện chủ Thiên Huyền điện nhìn hắn một cái, sau đó mở miệng.
"Ngàn năm trước, Thiên Huyền đại lục cũng xuất hiện thiên kiêu như bây giờ, nhân tài đông đúc, nhưng sau kiếp nạn kia, khí vận liền thẳng tắp hạ xuống, thẳng đến những năm gần đây mới chuyển biến tốt đẹp."
"Kiếp nạn?" Mắt Thẩm An Tại lộ ra nghi hoặc.
"Đúng, kiếp nạn."
Điện chủ Thiên Huyền gật đầu: "Lâm Thanh, Long Nhất, năm đó mạnh nhất, cũng giống như bổn tọa, sớm đã tiến vào Tổ Cảnh. Ngươi có biết kết cục hiện tại của hai người bọn họ không?"
Ánh mắt Thẩm An Tại lấp lóe, lắc đầu.
Lâm Thanh được nói là Thanh Tổ, còn Long Nhất... chắc là vị lão tổ Long tộc kia.
"Bọn họ một người mất tích, một tên hiện tại thọ nguyên còn không nhiều, đang bế tử quan."
"Những chuyện này đều liên quan đến kiếp nạn ngàn năm trước sao?"
Thẩm An Tại hỏi.
"Phải mà cũng không hẳn."
Nghe câu trả lời lập lờ nước đôi như vậy, hắn nhíu nhíu mày.
Điện chủ Thiên Huyền mở miệng nói tiếp: "Trận kiếp nạn ngàn năm trước kia tuy đã có rất nhiều người chết, có rất nhiều thế lực nhưng bằng thực lực của bọn họ, nếu muốn chỉ lo thân mình thôi thì sẽ không gặp nguy hiểm."
"Chỉ là bọn họ một người đòi truy tìm siêu việt Tổ cảnh, một người cứng rắn bị người ta đánh nát Long châu, cho nên mới rơi xuống kết cục hiện giờ."
"Đánh nát Long châu?”
Thẩm An Tại giật mình.
Lúc đó Long Nhất đã là Chân Tổ cảnh, còn có ai có thể đánh nát Long châu của hắn?
"Đúng, đây cũng là kiếp nạn mà ta muốn nói với ngươi từ ngàn năm trước." Ánh mắt điện chủ điện Thiên Huyền ngưng lại, nhìn chằm chằm Thẩm An Tại, từ từ mở miệng.
"Ngươi có biết, hôm nay Thiên Huyền đại lục có năm chỗ cấm địa không?"
"Cái này tại hạ biết."
Thẩm An Tại nhẹ gật đầu, biểu thị rõ ràng.
Linh khư ở Trung châu, U Mộc sơn của Đông Linh vực, Phong Tuyết chi uyên cực bắc cảnh ở Nam Quyết vực, Đoạn Đầu sơn của Bắc Đạo vực, còn có Thi Độc hải của Tây Hoang vực.
Năm cấm địa này vô cùng nguy hiểm.
Dù mạnh như Điểm Thương Kiếm tiên lúc trước, chỉ tiến vào bên ngoài U Mộc sơn liền rơi vào cảnh Long châu thất lạc, tuổi thọ trôi qua.
Không ai biết sâu trong năm khu cấm địa này đến cùng là cái gì, bởi vì không ai có thể đi đến tận cùng.
"Đó là sức mạnh mà ngàn năm trước mới xuất hiện ở giới này, không thuộc về thế giới này."
Nghe đối phương nói, Thẩm An Tại khẽ gật đầu, những điều này hắn đã đoán được.
"Kiếp nạn năm đó cũng xuất hiện theo sự xuất hiện của năm cấm địa này."
Dường như nhớ tới sự tình năm đó, ánh mắt điện chủ Thiên Huyền điện mang theo vẻ nghiêm túc.
"Năm mà năm cấm địa này phủ xuống, còn mang theo năm người."
"Năm người?" Ánh mắt Thẩm An Tại lóe lên.
"Không sai, Long châu của Long Nhất, cũng do một người trong đó tự tay đánh nát."
Điện chủ Thiên Huyền cảnh hít một hơi thật sâu, đáy mắt tựa như còn kinh hãi đối với sự tình năm đó.
"Năm người kia rất mạnh, mạnh đến mức Chân Tổ cảnh cũng không thể làm gì, thủ đoạn của năm người cũng không giống nhau, nhưng sức mạnh họ nắm giữ vượt xa nhận thức của chúng ta."
Hắn nhìn về phía Thẩm An Tại, ánh mắt sáng ngời, ngữ khí hơi trầm xuống.
"Năm người bọn họ, toàn bộ đều trên cả Chân Tổi"
"Lão già khiêng rìu đi ra từ Đoạn Đầu sơn kia, một búa liên chém đứt thân rồng của Long Nhất, kèm theo là bổ nát Long châu.”
"Nếu không phải Lâm Thanh có y thuật hơn người, Long Nhất đã chết ngay tại chỗ."
Thẩm An Tại nghe xong thì hô hấp ngưng lại.
Một rìu đã thiếu chút nữa đánh chết Chân Tổ cảnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận