Đồ Nhi chớ hoảng đã có Vi Sư

Chương 351: Khôi lỗi hình thành

Chương 351: Khôi lỗi hình thànhChương 351: Khôi lỗi hình thành
Từng giây từng phút trôi qua, đã có không ít người lần lượt thất bại trong đạo tràng, lạnh nhạt rời sân.
Đối với bọn họ mà nói, luyện chế ra khôi lỗi phù hợp yêu cầu thực sự quá khó khăn.
Vòng khảo thí thứ hai này, sợ rằng sẽ phải quét rơi hơn phân nửa số người dự thi.
Mà giờ phút này, đại bộ phận ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người những thiên kiêu kia.
Vì chỉ có thuật pháp luyện khôi của họ mới có thể khiến mọi người chú ý, những người dự thi khác dù có miễn cưỡng luyện được cũng không có gì lạ.
Khôi lỗi nữ tử trước mặt Tô Hiểu dường như giống hệt nàng, hai con ngươi đang cháy rừng rực khiến người ta cảm thấy nóng rực.
Hiển nhiên, nàng lấy ra phương pháp Hỏa Luyện nổi tiếng của mình ra luyện.
Đoan Mộc Bất Cùng thì tỏ ra kém cỏi một chút, nhưng cũng rất tốt, chính là Đại Đoán Tạo Thuật được sáng tạo từ Đoan Mộc gia.
Mà con khôi lỗi trước mặt Thác Bạt Phá Nhạc cũng giống y như hắn, cơ bắp toàn thân lại càng tăng vọt, thoạt nhìn như một người khổng lồ nhỏ bé, cảm giác cực kì áp bách.
Theo tiếng tranh tài dân dần tiến đến hồi kết, trên sân cũng chỉ còn lại có hai người vẫn chưa luyện chế xong.
Một người là Nhạn Hồi sơn Cố Giang.
Hắn đang hết sức chăm chú, đầu đầy mồ hôi dụng tâm điêu khắc người gỗ trước mắt.
Thuật Uẩn Linh của Nhạn Hồi sơn vốn là có thể thích hợp cho Linh khí dưỡng linh, khôi lỗi cũng là một loại đồ vật nên tất nhiên là có tác dụng.
Có điều so với đao thương côn bổng, khôi lỗi hình người này hiển nhiên khó khăn hơn nhiều.
Mà Cố Giang cầm đục cùng đao khắc chậm rãi khắc ra chỉ tiết đường vân cho người gõ, khi đôi mắt kia được trao cho thần thái, tròng mắt của nó như động đậy một chút.
Mà cũng là cử động này, khiến cho tất cả mọi người ở đây cảm thấy giật mình, nhao nhao hoài nghi mình có phải xuất hiện ảo giác hay không.
Cái gì gọi là sinh động như thật? Là thế đấy.
Dù cho Tô Hiểu, Đoan Mộc Khung, Thác Bạt Phá Nhạc, sản phẩm của bọn họ dù có hình dáng con người như thế nào thì con rối không bị thúc dục vẫn chỉ là vật chết như cũ.
Mà con rối do Cố Giang rèn, chỉ đứng ở nơi đó, lại khiến người ta có cảm giác nó là một sinh mệnh sống động.
Thậm chí nếu hai người đều không động đậy thì căn bản khó có thể đoán được rốt cuộc ai mới là khôi lỗi.
"Không hổ là Uẩn Linh thuật của Nhạn Hồi sơn, khôi lỗi này đã được tiểu tử Cố dốc tâm tỉ mỉ khắc sâu linh tính, tương lai có thể sản sinh ra Khí Linh cũng không chừng."
Trên khán đài, Đoan Mộc khung nhìn xem một màn này, liên tục tán thưởng mở miệng.
Không chỉ có hắn, những đại sư nổi danh Luyện Khí giới khác nhao nhao gật đầu phụ họa, kinh ngạc không thôi.
Nhạn Thu cười ha ha, mắt đầy hưởng thụ.
Nói về Uẩn Linh chỉ thuật, trong toàn bộ Luyện Khí giới này, Nhạn Hồi sơn của hắn vẫn có thể nói được vài câu đấy.
"Điểm Thương huynh, thế nào?"
Đoan Mộc khung quay đầu lại, nhíu mày.
Bởi vì ánh mắt của Long Cửu Cực vẫn luôn chú ý đến Thiên Nhạc kia.
Nhìn theo ánh mắt hắn, Đoan Mộc Khung lộ vẻ nghỉ hoặc.
Bên kia, trong lòng bàn tay thiếu niên áo xám hội tụ nước lửa, bao bọc toàn bộ luyện khí đài phía trước ở bên trong, không người có thể nhìn rõ bên trong rốt cuộc đã phát sinh cái gì.
Chính bởi vì nhìn không rõ, cho nên trừ lúc dị tượng trên trời rơi xuống gây nên một đợt xôn xao, thời gian dần trôi qua, lực chú ý của mọi người lại bị đám người Tô Hiểu hấp dẫn.
Mà bây giờ, nơi đây chỉ còn lại có một người, sự chú ý của mọi người lại quay trở lại.
"Trong màn nước lửa kia, đến cùng đang phát sinh cái gì?"
"Xem không hiểu, ta cũng không dám hỏi!"
Tiếng nghị luận vang lên không dứt, Thác Bạt Phá Nhạc thấy thế không khỏi nhíu mày cười gẳn.
"Ồn người thủ sủng, náo ra đại trận thế nhưng thật ra đã sớm làm hỏng tài liệu luyện chế, xấu hổ mất mặt nên mới kéo dài đến bây giờ?"
Theo tiếng trào phúng của hắn rơi xuống, Thiên Nhạc khẽ ngẩng đầu nhìn hắn một cái, sau đó nắm chặt song chưởng.
Chỉ một thoáng, toàn bộ Luyện Khí đài đều phát ra một trận sóng nước giống như hỏa diễm bùng lên.
Ánh sáng rực rỡ, chói mắt, che khuất tầm nhìn của mọi người, khiến ai nấy đều vô thức nhắm mắt.
Ngay khi sóng nước lui lại trong hư không, đài luyện khí lại lân nữa xuất hiện trước mắt mọi người, tất cả mọi người đều nhíu mày.
Bởi vì trên đài đã xuất hiện hai thiếu niên áo xám giống nhau như đúc.
Điểm khác biệt chính là, bên phải rõ ràng linh động hơn vài phần, mà bên trái lại có chút lạnh như băng.
"Thời gian đã đến, người cùng đội, sai khiến khôi lỗi tiến lên đất trống đối chiến!"
Đúng vào lúc này, nén nhang cuối cùng cũng tắt, trọng tài cao giọng mở miệng.
"Tiểu tử, xem ra ngươi cũng có chút bản lĩnh đấy, chỉ là không biết con rối này của ngươi có hình dáng gì, có thực lực hay không!"
Tuy rằng Thác Bạt Phá Nhạc nhíu mày, nhưng vẫn như cũ không cho là đúng.
Khôi lỗi của hắn mặc dù không được coi là đứng đầu, thế nhưng tuyệt đối là nhất tuyệt thủy chuẩn, lại dung hợp rất nhiều pháp môn đặc biệt của Thác Bạt gia, phòng ngự rất khó phá vỡ lại có lực lượng vô cùng lớn!
"Có thực lực này hay không, đợi ta xé nát khôi lỗi của ngươi xong sẽ biết."
Thiếu niên áo xám bên phải mở miệng, ngẩng đầu nhìn hắn.
Theo hắn mở miệng, ánh mắt mọi người đều tập trung đến trên người hắn, âm thầm đánh giá thiếu niên lạnh như băng bên trái.
Xem ra người bên phải đang nói chuyện là chân nhân, bên trái là khôi lỗi.
Sinh động như thật, thật giả khó phân biệt, trái lại có chút ý tứ, nhưng cụ thể ra sao, có thực dụng hay không thì cũng không biết.
Mà nghe thấy lời của hắn, Thác Bạt Phá Nhạc cười ha ha, mắt lộ ra vẻ khinh thường.
"Nói khoác không biết ngượng!"
Khôi Lỗi cường tráng bên cạnh hắn vừa cười to vừa bước thẳng một bước vào khu đất trống phía trước, khí thế tăng vọt.
"Nào, để ta xem xem tiểu tử ngươi rốt cuộc có bản lãnh lớn như thế nào!"
"Như ngươi mong muốn."
Thiên Nhạc bên phải tiến lên một bước, trực tiếp bước vào khoảng đất trống giằng co với khôi lỗi cường tráng kia.
Mà một màn này, cũng khiến cho mọi người tại đây sững sờ.
Cái này... không phải bản thân hắn sao?
Bản thân vào đánh với khôi lỗi?
Không đúng... chẳng lẽ người nói chuyện này vẫn luôn là khôi lỗi, mà không phải là Thiên Nhạc chân chính?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện đã nhanh chóng khuấy động sóng to gió lớn trong lòng mọi người.
Khôi lỗi có thể nói chuyện cũng không phải là tuyệt kỹ chưa từng có, nhưng có thể linh động như thế, thật sự là chưa từng nghe thấy! Cho dù con rối gỗ mà Cố Giang luyện chế tuy có linh tính, nhưng vẫn khác biệt một chút về khí tức của bản thân hắn.
"Quả nhiên là thế."
Trên khán đài, các cường giả Đoan Mộc Khung, Tô Lưu Ly bừng tỉnh, gật đầu, ánh mắt lóe lên.
Từ vừa rồi bọn họ đã nhận ra sự khác biệt giữa hai người.
Thiên Nhạc bên phải tuy rằng có thể nói chuyện, nhưng ngược lại, có chút khác biệt so với tính tình của Thiên Nhạc lúc trước, mà người bên trái thủy chung không nói một lời, ánh mắt băng lãnh càng giống hắn trước kia hơn.
"Đây chính là linh tính chân chính mà thiên địa chi khí giao cho trong thời gian ngắn sao?"
Hai mắt Tô Lưu Ly híp lại, trong lòng vô cùng khiếp sợ.
Cái gọi là Càn Khôn Hóa Vật, tức là thu nạp thiên địa khí, tụ hợp vào trong đồ vật, khi luyện chế thành Khôi lỗi, có thể làm nó có được sinh mệnh lực và nhân cách hoá trong thời gian ngắn.
Có thể làm được chuyện như suy nghĩ, thần thái.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, vào thời khắc này, nó chính là một loại sinh mệnh.
Mà đây chính là bí quyết pháp quyết mạnh nhất của Thiên Địa Môn ngàn năm trước, có thể oai phong đứng đầu luyện khí giới!
“Chuyện này...'
Trọng tài thấy một màn này đều mộng một chút, bởi vì hắn căn bản không có cách nào phân biệt Thiên Nhạc nào là Khôi lỗi, nào là chân nhân.
Dựa theo quy định thì Khôi Lỗi phải đối chiến với nhau, Luyện Khí Sư không thể tự mình tham dự.
Cho đến tận khi thấy Đoan Mộc Khung khẽ gật đầu, hắn mới không ra tay can thiệp.
Nếu như Đường chủ không nói gì, vậy có nghĩa người ra sân thật đúng là khôi lỗi, không phải là luyện khí sư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận