Đến Từ Tận Thế

Chương 251: Vs Đại Vô Thường 1

**Chương 251: Đối Đầu Đại Vô Thường 1**
Đầu tiên, ta đặt ra một câu hỏi: "Ma Tảo, thông tin lịch sử về đầu thương thần... Khoảng chừng cần điều tra theo hướng này bao lâu nữa, mới có thể lần ra được thân phận thật sự của Đại Vô Thường đứng sau?"
"...Khó nói lắm." Ma Tảo trả lời thành thật, "Nếu may mắn, có thể trong vòng tuần này sẽ điều tra ra được, còn xui xẻo thì có khi qua gần hai tháng nữa cũng không chắc. Sự tích của cấp Đại Thành đều có tính thần bí, độ khó điều tra cao hơn so với điều tra tiến sĩ mặt nạ bạc rất nhiều."
"Vậy... Nếu như ta cũng giúp thì sao?" Ta hỏi.
"Ngươi giúp?" Nàng khó hiểu, "Nhưng, Trang Thành, ngươi không thể điều tra thông tin lịch sử, vậy thì làm thế nào để góp sức vào việc này?"
Ta nhìn mảnh sân vườn được tạo ra từ ký ức của Ma Tảo này, rồi nói: "Ta đã xâm nhập linh hồn của ngươi, mà bây giờ chúng ta cùng ở trong mảnh mộng cảnh này... Nói cách khác, Nhạn Tạo Nguyệt Trung Thủy có thể khiến tinh thần của chúng ta giao hòa. Vậy thì đạo cụ pháp thuật này có phải cũng có thể giúp tinh thần của chúng ta đạt được quan hệ đồng bộ không?"
Trước đây, thiếu nữ Lục Thiền đã từng thông qua đồng bộ tinh thần với ta, chia sẻ cảm giác từ mạng lưới "đom đóm" phân bố trong không gian hiện thực độc lập; ngược lại, ta cũng có thể chia sẻ kết quả thông tin dò xét mà nàng có được khi sử dụng pháp thuật dò xét trong lúc này. Chúng ta chính là dựa vào quan hệ hợp tác này, thành công tìm ra bí mật thần long có thể phát huy toàn bộ thực lực trong không gian hiện thực độc lập. Mà bây giờ, ta và Ma Tảo thật ra cũng chưa chắc không thể làm được điều tương tự.
Hiệu suất điều tra thông tin lịch sử của nàng bị giới hạn bởi tốc độ xử lý ý thức của mình, còn ta ở dưới hình thái Hỏa nguyên tố, tốc độ xử lý ý thức cao đến mức có thể nói là quá thừa. Nhiều khi ta đều chỉ dùng loại siêu năng lực tính toán này như "đạn thời gian", cách làm này đương nhiên là lãng phí rất lớn ưu thế thuộc tính này.
Nếu ta có thể đem ưu thế này thông qua đồng bộ tinh thần chia sẻ cho Ma Tảo, hiệu suất điều tra thông tin lịch sử của nàng sẽ tăng lên không biết bao nhiêu lần. Tuy chưa chính thức so sánh, nhưng dựa vào cảm giác khi giao phong với đối thủ khác trước kia, tốc độ xử lý ý thức của ta có lẽ vượt qua những Liệp Ma Nhân cấp bậc, thành cấp bậc đến hơn nghìn lần.
Vấn đề mấu chốt ở chỗ, liệu sức mạnh huyễn thuật của Nhạn Tạo Nguyệt Trung Thủy có thực sự tích hợp chức năng đồng bộ tinh thần hay không — thực ra đây lại là vấn đề dễ giải quyết nhất.
Dù không có, ta cũng có thể đến hỏi Phù Phong xem có thể mượn được đạo cụ pháp thuật có chức năng tương tự không. Phù Phong gia đại nghiệp đại, Phù Phong đã muốn lôi kéo ta, hẳn sẽ không keo kiệt trả một chút ân tình nhỏ như vậy.
Huống hồ tinh thần đồng bộ hẳn là cũng không phải là hiệu quả gì khó thực hiện. Trước kia Lục Thiền cũng không phải Liệp Ma Nhân đặc biệt am hiểu pháp thuật tinh thần, nhưng mà bất kể là thiếu nữ Lục Thiền hay Lục Du Tuần đều biết một ngón tinh thần đồng bộ.
Ta bèn giải thích toàn bộ mạch suy nghĩ của mình cho Ma Tảo, sau khi nghe xong, nàng dường như cũng cảm thấy có hy vọng.
"Nhạn Tạo Nguyệt Trung Thủy hẳn là có thể tinh thần đồng bộ." Nàng nói, "Mặc dù phần lớn chức năng của đạo cụ pháp thuật này đã mất linh, nhưng những cái đó về cơ bản đều là phần phức tạp, cao cấp bên trong, phần cơ sở vẫn còn vận hành bình thường. Nếu chỉ muốn tạo ra ảo giác đơn giản cho mục tiêu, hoặc là tạo ra ảnh hưởng đến trạng thái tâm lý của hắn, hoàn toàn không thành vấn đề, trong đó cũng bao gồm phần tinh thần đồng bộ."
Nói rồi, nàng suy nghĩ một chút, sau đó bổ sung: "Nếu học được cách thuần thục sử dụng lực lượng huyễn thuật, đào sâu lý giải đối với huyễn thuật, còn có thể làm được nhiều việc hơn. Tỷ như nói chi phối ngũ giác, thôi miên tẩy não, sửa chữa ký ức vân vân... Ngoài ra, hẳn là cũng có thể mô phỏng hiệu quả của Hắc Thằng Tỏa Tâm giới chỉ, ép buộc đối phương không thể trầm mặc, không thể nói dối. Thậm chí hiệu quả so với Hắc Thằng Tỏa Tâm giới chỉ nguyên bản còn mạnh hơn."
Những thứ này vậy mà đều chỉ là chức năng cơ sở của Nhạn Tạo Nguyệt Trung Thủy? Vậy thì những phần cao cấp, phức tạp kia đều là thứ yêu ma quỷ quái gì?
Lúc này ta mới ý thức được hình như mình đã nhặt được một món pháp bảo tương đối ghê gớm.
"Nhạn Tạo Nguyệt Trung Thủy là có ngưỡng cửa sử dụng, ngươi bây giờ hẳn là còn không thể dùng Nhạn Tạo Nguyệt Trung Thủy tiến hành tinh thần đồng bộ... Bất quá ta có thể làm được, tiếp theo cứ để ta thao tác giúp." Ma Tảo nói.
"Ngươi vậy mà lại biết sử dụng huyễn thuật?" Ta ngoài ý muốn.
Thấy ta nói như vậy, nàng dường như có chút không nhịn được mỉm cười đắc ý, nhưng lại vội vàng bình ổn thần thái, lấy ngữ khí không có gì đáng ngạc nhiên nói: "Ta không biết huyễn thuật, chỉ là một vài kỹ xảo vận dụng pháp lực là thông dụng. Đây đều là cơ sở lưu lại từ việc học tập và huấn luyện tại Tin Mừng viện trước kia."
"Ký ức tại Tin Mừng viện đã quên hơn phân nửa, nhưng thành quả học tập và huấn luyện lại không biến mất à..." Ta suy nghĩ.
"Ký ức kỹ năng và ký ức sự kiện là không giống nhau... Hình như có ai đó đã từng nói với ta như vậy trong sân Tin Mừng." Nàng nói.
Mặc dù ta từ trước tới nay đều chưa từng tiếp xúc qua những người bệnh mất trí nhớ bình thường ("Người mất trí nhớ bình thường" cách nói này có lẽ hơi kỳ lạ), nhưng nghe nói đa số người mất trí nhớ dù có quên mất ký ức quá khứ và thân phận của mình, cũng sẽ không quên cách nói chuyện và viết chữ, hoặc là quên phương pháp dùng đũa cùng các loại thường thức sinh hoạt khác, vân vân. Tình huống của Ma Tảo hình như cũng có thể phân loại vào trong này.
Ta đưa Nhạn Tạo Nguyệt Trung Thủy cho Ma Tảo. Có lẽ bởi vì đây là mộng cảnh, nên mãi đến khi ta làm động tác này, ta mới phát hiện Nhạn Tạo Nguyệt Trung Thủy đang được mình cầm. Còn Ma Tảo thì bình thường nhận lấy, hơi tìm tòi một chút phương pháp sử dụng. Trong hiện thực, Nhạn Tạo Nguyệt Trung Thủy hẳn là vẫn trong tay ta mới đúng, nhưng mà điều này dường như cũng không ảnh hưởng việc nàng sử dụng đạo cụ pháp thuật này trong giấc mộng.
Nàng có vẻ rất nhanh đã hiểu rõ cách dùng Nhạn Tạo Nguyệt Trung Thủy tiến hành tinh thần đồng bộ, sau đó liền đặt nó lên đỉnh đầu mình, rồi dùng tay trái triệu hồi ra đầu thương thần.
Tiếp theo, nàng giống như là Lục Du Tuần và thiếu nữ Lục Thiền, đưa tay phải về phía ta. Ta hiểu ý, cũng theo đó duỗi tay phải của mình ra, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn, trắng nõn của nàng.
Tựa như điện thoại giấy, một sợi dây nhỏ vô hình xuất hiện trong ý thức của ta. Đầu này kết nối với ta, còn đầu kia kết nối với Ma Tảo trước mắt. Tinh thần đồng bộ đã được thiết lập thành công.
"Vậy, ta bắt đầu đây." Nàng giơ tay trái cầm đầu thương thần lên.
Sau khi ta gật đầu ra hiệu, nàng liền sử dụng lực lượng trở về để điều tra thông tin lịch sử bên trong đầu lâu. Có lẽ hay là vì đây là mộng cảnh, tất cả biến động tinh thần đều sẽ được triển khai dưới hình thức giống như vật chất. Khi Ma Tảo bắt đầu hành động, đầu thương thần liền theo tay trái của nàng nổ tung ra, hóa thành vô số dòng thông tin che kín tầm mắt của ta.
Nếu muốn miêu tả dòng thông tin này bằng hình thức trực quan, chính là gạch men. Những viên gạch men muôn màu muôn vẻ tựa như những chấm nhiễu trên màn hình TV xanh bao phủ ta. Nhìn kỹ lại, mỗi một viên gạch men lại giống như một màn hình nhỏ bé, bên trong hiển thị hình ảnh động với độ phân giải cực thấp.
Đây chính là trong mắt Ma Tảo, những thông tin lịch sử nhất định phải dùng tâm sàng lọc — đương nhiên, hình ảnh ta nhìn thấy và trải nghiệm chân thật của Ma Tảo chưa chắc là nhất trí, nhưng cũng đủ để thể hiện chỗ khó khăn của nàng. Muốn từ trong vô số thông tin nhỏ bé như cát, biến ảo khó lường tìm ra thông tin đặc biệt, tựa như là muốn từ trong bãi cát tìm ra một hạt cát đặc biệt nào đó. Đâu chỉ là "Vận khí kém thì hai tháng cũng không tìm ra", đổi thành người bình thường, cho dù có bao nhiêu thời gian đi nữa cũng sẽ không có thu hoạch.
Có lẽ Ma Tảo với kinh nghiệm phong phú có bí quyết riêng của mình. Tạm thời ta không cần thiết phải suy nghĩ nhiều, chỉ cần cống hiến tài nguyên tính toán của mình là được. Ta tiến vào hình thái Hỏa nguyên tố, đi quan sát những viên gạch men kia; mà thông qua liên kết tinh thần đồng bộ, Ma Tảo dường như cũng nhận được thị giác của ta, đồng thời nhanh chóng sàng lọc phần dư thừa. Lượng lớn gạch men cực kỳ nhanh chóng biến mất ngẫu nhiên khỏi tầm mắt của ta.
Cũng không biết theo tốc độ này cần bao lâu mới có thể xử lý xong tất cả thông tin... Khi ta nảy ra ý nghĩ này, âm thanh của Ma Tảo vang lên trong lòng ta: "Nhanh thì một giờ, chậm nhất là nửa giờ là có thể."
"Còn có thể nhanh hơn nữa."
Ta vừa nói, vừa cường hóa thân thể Hỏa nguyên tố của mình, tốc độ xử lý ý thức cũng theo đó tăng lên trên diện rộng. Ma Tảo phát ra âm thanh giật mình trong lòng ta. Có thể làm ra những việc vượt quá dự kiến của đối tượng mình thích khiến ta cảm thấy đắc ý, chỉ có điều, ta cũng cẩn thận từng li từng tí đè nén và che giấu loại tâm tình này.
Dựa vào kinh nghiệm đồng bộ tinh thần mấy lần trước, dễ dàng bị đối tượng đồng bộ tinh thần trực tiếp nghe được, hình như chỉ là suy nghĩ bề ngoài của mình, bởi vậy che giấu ở một mức độ nhất định hẳn là có thể được. Không biết cảm xúc đắc ý vừa rồi có bị Ma Tảo cảm giác được không? Nếu bị nàng cảm thấy, thì dù là ta cũng sẽ thấy ngại. Ta vẫn hy vọng mình có thể tiếp tục duy trì hình tượng không sợ hãi khi đối diện với nàng.
Ma Tảo có vẻ như không phản ứng gì với điều này, xem ra nàng không cảm thấy được. Ta hơi yên tâm. Mà ngay sau đó, một biến hóa thần bí vừa xuất hiện lập tức thu hút sự chú ý của ta.
Trong dòng lũ thông tin gạch men tựa như Hoàng Hà cuồn cuộn không ngừng kia, ta nhìn thấy trong đó mơ hồ hiện ra đồ án giống như mặt người. Ban đầu, ta còn tưởng rằng đây chỉ là hiện tượng "mô phỏng ghép", tựa như con người sẽ nhìn nhầm vết bẩn có kết cấu tam giác xếp trên tường thành khuôn mặt.
Nhưng rất nhanh, ta ý thức được bức đồ án kia càng lúc càng giống như khuôn mặt người mơ hồ, thậm chí bị đối phương nhìn lại bằng một ánh mắt nguy hiểm.
Ta sinh ra cảm giác quen thuộc từ khuôn mặt mơ hồ đó, tựa như là đã từng gặp Tuyên Minh số bốn và số sáu trong quá khứ, phía sau "khuôn mặt" này, dường như ẩn giấu một con quái vật khổng lồ.
"Khuôn mặt" nhìn chằm chằm ta với thái độ lạnh lùng có ý chí rõ ràng.
"Bị phát hiện rồi sao?" Ma Tảo kinh hãi.
Chuyện gì xảy ra — vốn ta muốn hỏi như vậy, nhưng thật ra không cần thiết phải hỏi thêm. Bởi vì ta đại khái đã đoán được chân tướng sự việc.
"Khuôn mặt" này, không nghi ngờ gì chính là Đại Vô Thường đứng sau thần thương.
Đại Vô Thường đã phát hiện ra chúng ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận