Đến Từ Tận Thế

Chương 20: Chúc Thập 1

**Chương 20: Chúc Thập 1**
Ta là Chúc Thập, là Liệp Ma nhân của La Sơn.
Ca ca của ta, cũng chính là Chúc Trường An, gần đây có thể sẽ trở thành mục tiêu của đám sa đọa Liệp Ma nhân. Mặc dù ta cảm thấy khả năng này rất thấp, nhưng quả thật, chúng ta không có đủ manh mối trong tay để truy vết đám sa đọa Liệp Ma nhân kia.
Chỉ là vạn lần không ngờ tới, hắn sẽ đến bệnh viện thăm mụ mụ. Mặc dù hắn hiếm khi có lòng như vậy, ta thật sự rất vui, nhưng ngộ nhỡ đám sa đọa Liệp Ma nhân kia thật sự tập kích tới, ảnh hưởng đến xung quanh thì phải làm sao? Lại không thể giải thích với hắn vì sao ngay cả bệnh viện quân đội cũng không an toàn, ta cũng không giỏi nói dối, mãi vẫn không tìm được lý do thích hợp để khéo léo bảo hắn rời đi.
Hơn nữa, ở chung một phòng với hắn cũng rất không được tự nhiên, xung quanh hắn có mấy thám viên đang theo dõi, ta còn phải làm bộ là nữ sinh viên văn nghệ trước mặt hắn, ánh mắt của đám thám viên kia khá nóng rực. Cho nên, ta tìm một cái cớ ra ngoài đi dạo, thư giãn tinh thần. Ở bên cạnh hắn, không chỉ có người theo dõi mà còn bố trí pháp thuật của ta, khu nội trú còn bị cảm giác của ta bao phủ, cũng không cần lo lắng sẽ bị kẻ địch thừa cơ xâm nhập.
Khi ra ngoài, hắn còn hỏi ta vì sao lại mang theo túi đàn ghita. Thực ra bên trong chứa linh trang của ta, nhưng ta chỉ có thể nói là để gảy đàn ghita trong sân. Ta không có ý định nói cho hắn biết, bản thân đang công tác ở La Sơn.
Vừa ra khỏi khu nội trú, ta đã nhìn thấy Khổng thám viên từ phía đối diện đi tới, hẳn là chuẩn bị đến thay ca cho thám viên khác.
Ở La Sơn, tên chính thức của thám viên là "Kim thám", công việc chủ yếu là điều tra manh mối liên quan đến sự kiện quái dị, thông báo cho Liệp Ma nhân đến xử lý, cũng sẽ làm những việc vặt khác.
Mà Khổng thám viên chính là tinh anh trong số đó, hắn có cái nhìn về các sự kiện quái dị còn phong phú hơn cả ta. Hiện tại, ta đang học đại học trong khu vực tuần tra của hắn, chúng ta đã hợp tác qua rất nhiều lần. Nghe những người khác nói, hiện tại hắn bị cấp trên giao cho những công việc quá đáng, không thể không giả mạo thân phận cảnh sát, bôn ba khắp nơi.
Rất nhiều Liệp Ma nhân đều xem thường thám viên, cho rằng thám viên là phế phẩm không thể trở thành Liệp Ma nhân, cách nói này nghe như thể, chỉ cần không thể trở thành Liệp Ma nhân, chính là kém hơn bọn hắn một bậc vậy. Đúng vậy, bọn hắn thật sự nghĩ như vậy. Cho nên bọn hắn cũng xem thường quần chúng bình thường. Chỉ sợ cấp trên của Khổng thám viên cũng có cái nhìn đó, ta thực sự không hợp với bọn hắn.
Còn nửa giờ nữa mới đến giờ thay ca, chúng ta liền đi đình nghỉ mát trong sân ngồi trò chuyện một hồi. Khổng thám viên là nam tính hơn ba mươi tuổi, chủ đề trò chuyện thường ngày với ta tự nhiên không nói được cùng nhau, cho nên chỉ có thể nói chuyện công việc. Rất nhanh liền nói đến dị thường phát sinh ở gian phòng tầng 15 mà ban ngày đã nhắc đến trong điện thoại.
"Chúc Trường An nói, nguyên nhân xuất hiện hang động vẫn không rõ, mặc dù là ta hỏi trước, ngươi có rảnh hay không đi xử lý, nhưng ngươi thật sự không có vấn đề sao?" Hắn lo lắng hỏi.
"Có vấn đề hay không có vấn đề đều phải thử qua mới biết được, hơn nữa, không biết cái huyệt động kia có phải thuộc loại hiện tượng quái dị, sẽ gây ảnh hưởng đến người khi kết nối mà không nhìn khoảng cách hay không. Hắn là ca ca của ta, ta nhất định phải bảo vệ hắn."
"Nhưng sở trường của ngươi là chiến đấu. Thực sự không được, ngươi có thể nhờ Liệp Ma nhân khác am hiểu phương diện này hơn."
"Cũng không thể nhờ Liệp Ma nhân khác đi xử lý hiện tượng quái dị mà ta cũng không biết nội tình..."
"Thôi được, nếu ngươi đã nói như vậy, ta cũng không khuyên nhiều nữa." Hắn thở dài, chuyển đề tài, "Bất quá, trong lúc xử lý hang động, ngươi cũng có thể thuận tiện đi điều tra Trang Thành kia một chút."
"Trang Thành? Ngươi vẫn cho rằng hắn có liên quan đến sự xuất hiện của hang động sao?"
"Đó là nguyên nhân thứ yếu, hơn nữa khả năng rất thấp." Hắn giải thích, "Ta chủ yếu muốn nói, hắn rất có thể sớm đã tiếp xúc đến thế giới của chúng ta. Gần đây, hai năm qua, các sự kiện quái dị liên tiếp phát sinh, người như hắn, kiên trì không ngừng truy đuổi sự kiện quái dị, lại từ đầu đến cuối bình an vô sự, ngươi không cho rằng có chút kỳ quái sao? Có lẽ hắn nắm giữ một ít lực lượng hộ thân."
Lần trước hắn cũng đã nói những lời tương tự, lần này ta nghe ra một ý tứ khác: "Ngươi là nói, thu nạp Trang Thành làm đồng bạn, đến bên phía chúng ta?"
"Cho dù hắn không thể trở thành chiến lực, cũng chắc chắn có thể trở thành thám viên ưu tú, với hắn mà nói, cũng coi như thỏa mãn tâm nguyện đi." Hắn cười, "Theo dân gian khai thác nhân sự có tiềm năng vốn là công việc của kim thám ta, nhưng nếu là do ngươi khai thác, về sau có thể làm người dẫn đường của hắn, để hắn theo bên cạnh phụ tá ngươi. Hắn cho dù không có pháp lực, cũng là nhân tài phi thường ưu tú, nhất định có thể giúp đỡ ngươi."
"Cảm ơn hảo ý của ngươi, nhưng..."
Mặc dù ta cũng thừa nhận Trang Thành là nhân tài ưu tú, nhưng một vài tình hình thực tế, có lẽ không giống như Khổng thám viên nghĩ.
Ta nhớ lại quá khứ kết bạn với Trang Thành.
-
Khoảng chừng là năm nhất cấp ba, ta nghe được chuyện về Trang Thành từ ca ca.
Không giống gia đình bình thường, gia tộc Chúc gia của ta là gia tộc Liệp Ma nhân. Nghe nói tổ tiên còn có Đại Vô Thường, chỉ là bây giờ đã sa sút. Vốn người kế thừa pháp khí gia tộc, trở thành Liệp Ma nhân, hẳn là ca ca, nhưng mà, bởi vì ngoài ý muốn, người thừa kế biến thành ta, mà hắn thì mất đi ký ức khi còn bé, trong nhà cũng phong tỏa tất cả những chuyện liên quan đến thế giới Liệp Ma nhân với hắn.
Nói hắn là mất trí nhớ, kỳ thật giống như cũng không phải hoàn toàn mất đi, còn lưu lại bộ phận đoạn ngắn cùng ấn tượng mơ hồ không rõ. Cho nên, từ nhỏ hắn đã rất tin tưởng sự tồn tại của vật quái dị, còn công bố với người xung quanh, mình đã từng nhìn thấy, cũng tiếp xúc qua vật quái dị.
Trong nhà tự nhiên sẽ không thừa nhận cách nói của hắn, mà người bên ngoài càng không tin tưởng hắn. Hồi trung học cơ sở, hắn còn bị bạn học chế giễu cùng khi dễ, lão sư cũng thường xuyên tìm hắn nói chuyện. Người ta rất dễ bị ảnh hưởng bởi hoàn cảnh, nhất là ở tuổi dậy thì, là lúc nhân cách trưởng thành biến hóa kịch liệt, đến từ bên ngoài, phủ định cùng thừa nhận lại càng trở nên quan trọng.
Lại thêm, sau khi mất trí nhớ, hắn quả thật không còn tiếp xúc đến vật quái dị, dần dà, hắn có lẽ chính mình, cũng chậm rãi chấp nhận, những đoạn ngắn vụn vặt cùng ấn tượng kia, đều chỉ là vọng tưởng hồi nhỏ của mình, cuối cùng không còn nhắc tới những chuyện đó nữa.
Chỉ có điều, hắn chắc chắn còn ở trong lòng, ở một góc nào đó, có không phục cùng chờ mong, hi vọng có thể tìm được cơ hội, đem những điều đó bộc phát ra bên ngoài.
Ta rất đồng tình với ca ca, đồng thời, ta cũng rất ngưỡng mộ hắn.
Ta đã từng cho rằng, mình sẽ không trở thành Liệp Ma nhân.
Một ngày nọ, hắn đột nhiên, trong lúc ăn cơm tối, đề cập với ta về một người, nói là, ở trường trung học phổ thông hắn đang theo học, có một người rất nhiệt tình điều tra những truyền thuyết đô thị quỷ quái, tên là Trang Thành.
Người này có chút giống ca ca lúc trước, mặc dù không tuyên dương sự tồn tại của vật quái dị với người xung quanh, nhưng cũng ra sức chứng minh sự tồn tại của nó, thậm chí còn cấp tiến hơn ca ca lúc trước.
Ta cho rằng, ca ca lại muốn khơi dậy hứng thú với vật quái dị. Vì lý do không thể giải thích với người ngoài, ta và người nhà đều không hi vọng hắn tiếp xúc với thế giới bên này, cho nên liền đứng ở góc độ người bình thường, phê bình "Kia là uổng phí công phu", ca ca trầm mặc một lát rồi cũng đồng ý với ta.
Về sau, ta đã điều tra về Trang Thành, hắn không phải từ thời trung học phổ thông mới bắt đầu điều tra chuyện lạ, mà trễ nhất là từ thời trung học cơ sở, đã thể hiện ra nhiệt tình không tầm thường. Bạn học cùng lớp với hắn đều có ấn tượng sâu sắc với hắn, nhưng cơ bản không có người kết giao với hắn. Ta có một học tỷ ở trung học phổ thông, từng học cùng lớp trung học cơ sở với hắn, khi nhắc tới Trang Thành, nàng ta có vẻ mặt ghê sợ.
"Người kia, thường xuyên đem nến đến trường học."
"Nến?"
"Đúng, nến. Hắn không có việc gì làm, liền lấy nến ra từ ngăn bàn, sau đó, dùng ánh mắt rất đáng sợ nhìn chằm chằm ngọn nến, giống như là kẻ điên vậy. Hắn không phải rất thích chuyện ma quỷ sao, còn thường xuyên đến những nơi nháo quỷ thám hiểm? Chắc chắn là bị thứ bẩn thỉu gì đó bám vào rồi..."
Ngoài ra, ta còn nghe ngóng được từ những người khác, trước kia, hắn chuyên chú nghiên cứu phong thủy, nghi thức huyền học, cùng những khái niệm tương tự, thường xuyên mang theo la bàn, dụng cụ bói toán bên người để thực hành. Qua một thời gian, hình như mất hứng thú, lại chuyển dời đến lĩnh vực khác, cũng đều là những thứ liên quan đến thần bí học. Đại đa số mọi người đều cảm thấy, người này, hoặc là đầu óc có bệnh, hoặc là tư tưởng ngây thơ, lời bàn tán chỉ trỏ về hắn, so với ca ca hồi trung học cơ sở, chỉ có hơn chứ không kém.
Vậy mà, hắn quả thực chính là không coi ai ra gì, âm thanh của người xung quanh, giống như căn bản không lọt vào tai hắn, làm việc gì, cũng đều theo ý mình.
Ở lớp trung học phổ thông của ta, có một nữ hài tử, thích tiểu thuyết ngôn tình linh dị, sinh ra một ít ảo tưởng kỳ quái, muốn tự đóng gói mình thành "thiếu nữ linh dị", nói mình "nhìn thấy" được. Kết quả, hắn đánh hơi được mùi vị liền đuổi theo, đem nữ sinh kia "tại chỗ bắt được", tất cả diễn kỹ, đều bị vạch trần không chút lưu tình.
Thậm chí có một lần, đại sư phong thủy từ hải ngoại, tìm tới phú hào bản địa để giả danh lừa bịp, hắn, một học sinh trung học, không biết từ nơi nào ngửi được tin tức mò tới, tại chỗ vạch trần tên giả mạo kia.
Mấy năm sau trôi qua, cũng không biết, hắn đã gặp qua bao nhiêu lần sự vật siêu tự nhiên giả, nhưng vẫn cứ "đầu óc có bệnh" và "tư tưởng ngây thơ" như vậy.
Tuy nói, đây chỉ là suy đoán của ta, ca ca nói không chừng, chính là bị điểm này hấp dẫn.
Cho nên, về sau, ta ở ngay trước mặt hắn phê bình Trang Thành, hắn không còn giống như lúc trước, ngoài miệng thì đồng ý, trong lòng thì không, mà đứng về phía Trang Thành.
Ta sau này mới phát hiện, hóa ra, hắn từ lần đầu tiên đề cập với ta về Trang Thành, vẫn luôn lén lút chú ý động tĩnh của đối phương, giống như là fan hâm mộ thu thập tin tức của thần tượng.
Khi nhắc tới Trang Thành, giọng điệu của hắn cũng càng thêm hớn hở, phảng phất như xem đối phương, là một bản thân mình với khả năng khác.
"Ngươi biết không? Hắn, khi lớp mười hai, gần tốt nghiệp, đã đến ngoại tỉnh một chuyến, điều tra vụ án trẻ em mất tích ở đó. Nghe nói, có liên quan đến truyền thuyết dân gian ở đó, tương tự với chuyện 'thần ẩn' ở Nhật Bản. Kỳ thật, chuyện này liên lụy đến thế lực tà ác nào đó ở hậu trường..."
Những chủ đề tương tự, nghe được nhiều, ta cũng không thể không thừa nhận, đây đúng là một "nhân vật truyền kỳ".
Nhưng, chuyện này rất nguy hiểm, quá nguy hiểm.
Cuối cùng, sẽ có một ngày, Trang Thành sẽ lâm vào tuyệt cảnh không thể cứu vãn, mang theo hối hận mà chết trên con đường không ngừng theo đuổi của mình.
Khoảng chừng là từ hai, ba năm trước bắt đầu, tất cả tổ chức liên quan đến quái dị trên toàn thế giới, đều chú ý tới, vật quái dị vốn ẩn tàng ở mặt tối của thế giới, chẳng biết tại sao, bắt đầu hoạt động rầm rộ, hiện tượng vặn vẹo không thời gian, khó gặp lúc trước, cũng đang không ngừng gia tăng. Mức độ của nó, tăng lên qua từng năm, báo cáo tử vong của quần chúng bình thường, do hiện tượng quái dị gây ra, càng chồng chất như núi.
La Sơn, thậm chí có người đưa ra tiên đoán kinh người, nói đây là dấu hiệu đại kiếp sắp tới.
Nếu như, đem toàn bộ lịch sử từ trước đến nay của nhân loại, định nghĩa là "Thời đại nhân loại", như vậy, từ hôm nay trở đi, trong vòng mười năm, lịch sử phồn vinh thịnh vượng của nhân loại, sẽ nghênh đón chung kết.
Về sau, không chỉ là tất cả nhân loại, ngay cả tất cả sinh vật, tất cả vật quái dị, cũng muốn, ở dưới đại kiếp, toàn bộ hủy diệt.
Cuối cùng, hết thảy vật chất, đều sẽ hóa thành hư không.
Mà thời đại tiếp theo... Đại khái sẽ không còn thời đại tiếp theo.
Nhất định phải đặt tên cho nó, đó chính là "Thời đại tận thế".
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận