Đến Từ Tận Thế

Chương 152: Một cái khác mai thần ấn mảnh vỡ 2

**Chương 152: Một mảnh vỡ khác của Mai Thần Ấn (2)**
Hiện tại ta có thể xác định, bên trong công trình nghiên cứu bị bỏ hoang này có một mảnh vỡ thần ấn.
Xét đến mối liên quan giữa nơi này và kẻ chế tạo quái nhân, cùng với khả năng Ưng Lăng Vân sở hữu mảnh vỡ thần ấn, về cơ bản có thể nhận định mảnh vỡ thần ấn trong công trình nghiên cứu bị bỏ hoang này chính là của Ưng Lăng Vân.
Chỉ là ta nghĩ mãi mà không rõ.
Thần ấn mảnh vỡ là vật phẩm quý giá như vậy, tại sao lại bị đặt ở nơi hoang vu không người ở thế này? Bình thường mà nói, có nghiêm phòng tử thủ đến đâu cũng không quá đáng. Coi như không muốn bị người khác cho là giấu đầu lòi đuôi, cũng không đến nỗi tùy tiện đặt như vậy chứ?
Ta thử tìm ra vị trí cụ thể của mảnh vỡ thần ấn, còn Lục Du Tuần thì tiếp tục hỏi ta về tình hình phía bên kia cổng truyền tống.
Chuyện mảnh vỡ thần ấn khẳng định không thể nói cho hắn, trừ việc đó ra thì ngược lại không có vấn đề gì. Ta miêu tả kỹ càng cảnh tượng mình nhìn thấy.
Dựa theo cảm giác của ta, công trình nghiên cứu bị bỏ hoang cách vị trí của chúng ta ở Hàm Thủy thị ít nhất cũng phải mấy trăm cây số, hoàn toàn không nằm trong tỉnh của chúng ta. Một cái cổng truyền tống nho nhỏ lại có thể thông đến nơi xa xôi như vậy, nếu có biện pháp phổ cập trong dân gian, không biết sẽ tạo ra cuộc cách mạng giao thông như thế nào.
Mà sau khi nghe ta miêu tả về tràng cảnh bên kia, thần sắc của Lục Du Tuần dần trở nên cổ quái và âm trầm.
"Trang Thành, tại cửa vào của công trình nghiên cứu bị bỏ hoang đó, có phải là có ghi tên công trình không?" Hắn hỏi, "Có thể nhìn qua một chút không?"
Ta làm theo lời hắn, điều khiển "Đom đóm" đi liếc nhìn một cái. Tại lối vào có một tấm bia đá nằm ngang, phía trên viết tên của công trình nghiên cứu bị bỏ hoang, nơi này được công bố ra bên ngoài là sở nghiên cứu dược vật của một tập đoàn nào đó.
Nghe thấy cái tên đó, cơ mặt của Lục Du Tuần run rẩy mấy lần, biểu lộ trở nên rất vặn vẹo.
Một lát sau, hắn mới bình phục lại cảm xúc, rồi nói: "Nơi đó là cứ điểm cũ của Nhân Đạo Sở... Ta từng bị bắt đến đó."
Nghe vậy, Chúc Thập biến sắc, Ma Tảo cũng không nhịn được mà nhìn về phía Lục Du Tuần.
Tâm trạng của ta khi nhìn công trình nghiên cứu bị bỏ hoang đó—cứ điểm cũ của Nhân Đạo Sở, cũng lập tức thay đổi hoàn toàn.
Vốn chỉ là nơi hoang vu, có chút linh dị khiến người ta bất an, bây giờ trở nên càng làm người ta phát lạnh, phảng phất mơ hồ có thể nghe thấy tiếng vọng của những tiếng kêu thảm thiết, cùng với máu, nước mắt và tuyệt vọng.
Quá khứ của Lục Du Tuần chính là bị Nhân Đạo Sở giam cầm ở loại địa phương này để tra tấn sao?
"Sau khi ta trốn thoát khỏi cứ điểm kia, liền lập tức liên lạc với La Sơn để tiêu diệt thế lực của Nhân Đạo Sở ở đó. Chỉ tiếc phản ứng của bọn chúng nhanh hơn một bước. Khi đám vô thường của La Sơn đuổi tới nơi đó, bọn chúng đã sử dụng dịch chuyển không gian quy mô lớn để toàn bộ rút lui, không hề để lại bất kỳ vật phẩm có giá trị hay manh mối nào." Lục Du Tuần nói mà không có biểu cảm gì, "Không ngờ rằng lại có ngày liên quan tới nơi đó."
Chúc Thập nghi hoặc hỏi: "Thế nhưng, tại sao kẻ chế tạo quái nhân lại vận chuyển thiết bị và khí tài của 'Phòng khám bệnh' đến cứ điểm bị bỏ hoang?"
"Đại khái là coi nơi đó như trạm trung chuyển." Lục Du Tuần lạnh nhạt nói, "Hắn có lẽ đã dự liệu được địa điểm truyền tống bị bại lộ, cho nên không trực tiếp nối liền cổng truyền tống với cứ điểm thật sự, mà muốn gia nhập khâu trung chuyển vào giữa. Còn về lý do tại sao lại chọn địa điểm như vậy thì cũng dễ hiểu, ở trên chiến trường, đạn pháo sẽ rất ít khi rơi vào cùng một hố đạn. Cứ điểm đã từng bị loại bỏ ngược lại là nơi tối dưới chân đèn của La Sơn."
"Ngay cả tình thế hiện tại mà hắn cũng có thể dự liệu được sao?" Chúc Thập kinh ngạc.
Ta nghĩ, kẻ chế tạo quái nhân hẳn là không đến mức dự liệu được việc Ma Tảo—một người có thể tái hiện cổng truyền tống của hắn xuất hiện, nhưng hắn khẳng định đã nghĩ kỹ tình huống "Tuy không biết xảy ra chuyện gì, tóm lại là mình thất thủ".
Đây là có tiền lệ.
Lần trước kẻ chế tạo quái nhân không hề nghĩ tới việc ta có thể vô điều kiện tiến vào hình thái Hỏa nguyên tố để thoát khỏi trói buộc, nhưng hắn vẫn coi đây là tiền đề, trước đó hao phí tâm huyết to lớn để chuẩn bị sát chiêu át chủ bài trực tiếp công kích vào linh hồn ta.
Ngay cả những khả năng không thể cũng muốn chuẩn bị sẵn sàng, đây chính là phong cách của Ưng Lăng Vân.
Trong quá khứ, hắn chính là tìm ra khả năng thắng lợi từ trong những điều không thể, đánh giết đại yêu ngân nguyệt.
Làm địch nhân, thật là một nhân vật quá khó giải quyết.
Chỉ là lần này, hắn vẫn tính sai.
Mặc dù không biết tại sao cứ điểm cũ của Nhân Đạo Sở lại xuất hiện mảnh vỡ thần ấn, nhưng căn cứ vào manh mối đã có để phân tích, suy luận nơi này là trạm trung chuyển hẳn là không sai.
Mà Ma Tảo là kẻ săn đuổi cứu cực, đối diện dựa vào việc gia tăng trạm trung chuyển, loại thủ đoạn này chẳng qua chỉ là kéo dài thời gian.
Đã biết kẻ chế tạo quái nhân sử dụng cổng truyền tống ở bên "Phòng khám bệnh" để phòng ngừa bị truy dấu vết, như vậy tám phần là hắn vẫn sử dụng cổng truyền tống ở bên trạm trung chuyển. Tuy nhiên, loại thủ đoạn này có dùng bao nhiêu lần cũng không làm nên chuyện gì. Có cổng truyền tống thì mở cổng truyền tống ra, không có cổng truyền tống thì cứ bình thường truy dấu vết. Lại thêm hiệu quả gây tai họa của Ma Tảo, đối thủ có chạy đến chân trời góc bể nào cũng chắc chắn sẽ bị truy đuổi đến cùng.
Vấn đề là, trong khoảng thời gian ngắn bây giờ Ma Tảo chỉ có thể tái hiện một lần cổng truyền tống, tạm thời không có cách nào để nàng mở cổng truyền tống ở đó ra.
Thuần túy chỉ là mang nàng đến cứ điểm cũ của Nhân Đạo Sở cách xa mấy trăm cây số thì không có vấn đề gì. Chỉ cần ta truyền tống chính mình đến đó trước, rồi để nàng thông qua ký hiệu trên tờ giấy dán trên người ta mà truyền tống bản thân qua đó là được.
Tin rằng ở đó nàng cũng có thể điều tra ra một vài thông tin quan trọng. Nơi đó dù sao cũng từng là cứ điểm của Nhân Đạo Sở, bên trong còn có khả năng cao từng tiến hành thí nghiệm liên quan đến quái nhân, chắc chắn có manh mối liên quan đến tận thế.
Nhưng mà, ngay cả "Phòng khám bệnh" đều thiết lập thủ đoạn phản xem bói, cứ điểm cũ lại càng không cần phải nói. Làm như vậy rất có thể chỉ thu được manh mối bị thủ đoạn phản xem bói cắt nát vụn. Mà thể chất sao chổi của Ma Tảo dù sao cũng là thể chất dẫn hắn hướng đến tai ách, không thể trông cậy loại hiện tượng xui xẻo này sẽ tốt bụng đến mức chắp vá tất cả những tin tức có giá trị mà chúng ta muốn. Huống hồ bây giờ còn chưa có giới hạn thời gian bên ngoài gây áp lực, đối tượng điều tra lại là cả tòa kiến trúc công trình, không biết sẽ tốn bao nhiêu thời gian để chắp vá manh mối.
Nếu có thể truy xét đến cứ điểm chân chính của Nhân Đạo Sở, tự nhiên vẫn là tốt nhất. Mà bây giờ lập tức lên đường thì rất có thể sẽ "đánh rắn động cỏ".
Lấy sự cẩn thận của kẻ chế tạo quái nhân, không đến mức không hề chú ý đến trạm trung chuyển có khả năng bại lộ, hắn nhất định đã thiết lập một vài thủ đoạn trinh sát ở đó. Hiện tại ta chỉ thao túng "Đom đóm" ở đó điều tra ngược lại có khả năng không bị phát hiện, một khi để chính mình cùng Ma Tảo tự mình ra trận, tất nhiên sẽ kích thích Ưng Lăng Vân phía sau màn.
Ưng Lăng Vân đúng là trốn không thoát khỏi sự săn đuổi của Ma Tảo, nhưng thủ đoạn kéo dài thời gian chắc chắn không thiếu, nếu để hắn khắp nơi mở cổng truyền tống chạy trốn kéo dài hơn mấy tháng, thậm chí là thông qua dịch chuyển không gian quy mô lớn mà Lục Du Tuần đề cập, mang theo toàn bộ nhân viên và vật tư của Nhân Đạo Sở cùng nhau chạy trốn, vậy chúng ta còn không bằng từ bỏ manh mối của hắn và Nhân Đạo Sở.
Ta ngược lại không cuồng vọng đến mức cho rằng tổ chức to lớn như Nhân Đạo Sở sẽ hoảng sợ ta và Ma Tảo, nhưng bọn hắn khẳng định sẽ hoảng sợ việc mình bị bại lộ thân phận trong tầm mắt của thế lực La Sơn.
Nếu không có vết thương linh hồn khó giải quyết kia, Ma Tảo có thể liên tiếp sử dụng "Tái hiện", đến lúc đó chắc hẳn Ưng Lăng Vân ngay cả kéo dài thời gian cũng không làm được.
Quả nhiên vẫn là phải ưu tiên giúp Ma Tảo vượt qua vết thương linh hồn—ngay khi ta nảy ra ý nghĩ này, Lục Du Tuần đột nhiên nói chuyện với Ma Tảo.
"Chỉ cần ngươi có thể liên tục tái hiện cổng truyền tống, liền có thể bắt được cứ điểm chân chính của Nhân Đạo Sở, đúng không?" Trong mắt hắn có nhiệt độ cực kỳ mãnh liệt.
Nhìn thấy ánh mắt chấp niệm sâu nặng này, Ma Tảo nhíu mày, sau đó nói: "Đúng thế."
Hắn gật đầu, sau đó xoay người, đồng thời nói: "Ta hiểu rồi."
"Chờ một chút, ngươi hiểu cái gì?" Chúc Thập kinh ngạc.
"Ta muốn xin La Sơn hỗ trợ vật tư, lấy từ trong kho hàng ra pháp thuật đạo cụ có thể thay thế người sử dụng tiếp nhận phụ tải linh hồn." Hắn nói.
"A? Chúng ta còn có pháp thuật đạo cụ chênh lệch như vậy sao?" Chúc Thập nghi hoặc.
"Chỉ cần không phải là pháp thuật đạo cụ không thể thực hiện được trên nguyên lý, La Sơn hầu như đều có." Hắn nói, "Thực tế xin không được, vậy thì đổi lại một loại, tỉ như nói pháp thuật đạo cụ có thể giảm xuống trên phạm vi lớn phụ tải linh hồn của người sử dụng, hoặc là vật phẩm thế thân có thể dời đi tổn thương khi linh hồn của người sử dụng bị thương... La Sơn gia đại nghiệp đại, khẳng định có đồ vật có thể giúp cho nàng bây giờ."
Giọng điệu của hắn lộ ra ý chí kiên định không đạt được mục tiêu thì quyết không bỏ qua: "Các ngươi cứ chờ ta ở trong này, nhiều nhất hai giờ, ta nhất định sẽ mang thành quả trở về."
Nói xong, hắn đi về phía lối ra của "Phòng khám bệnh".
"Ta cũng đi!"
Có trời mới biết đối phương cuối cùng sẽ mang thứ gì trở về, Chúc Thập dường như không yên tâm, liền đuổi theo.
Chỉ có ta và Ma Tảo bị lưu lại ở đây.
"... Làm sao bây giờ?" Ma Tảo quay đầu nhìn về phía ta.
"Thì chờ tin tức tốt của Lục Du Tuần đi." Ta nói, "Hắn không có ở đây, cũng đúng lúc để ta phát huy."
Nói xong, ta tiến vào hình thái Hỏa nguyên tố.
Nhìn thấy trên người ta đột nhiên bùng cháy, Ma Tảo giật mình hỏi: "Ngươi muốn làm gì?"
"Bên trong cứ điểm cũ của Nhân Đạo Sở có mảnh vỡ thần ấn." Ta nói, "Ta muốn tìm ra hắn."
Nói xong, ta đặt tất cả lực chú ý vào "Đom đóm" ở cứ điểm cũ của Nhân Đạo Sở.
Thần ấn mảnh vỡ chỉ là một vật chất to bằng cục đá, đặt hắn trong cứ điểm cũ to lớn của Nhân Đạo Sở, có để ta tìm cả ngày ta cũng không tìm ra được. Trong này cố nhiên là có nguyên nhân ở hình thái bình thường ta không thể thả ra quá nhiều "Đom đóm", cũng là bởi vì ở hình thái bình thường tốc độ xử lý tin tức của ý thức ta quá chậm chạp.
Mà bây giờ, tốc độ xử lý ý thức của ta tăng vọt gấp trăm ngàn lần, năng lực cảm giác nhiệt lượng cũng vượt xa chính mình ở hình thái bình thường. Thậm chí không cần triệu hồi ra số lượng lớn "Đom đóm", chỉ lấy "Đom đóm" ở cứ điểm cũ của Nhân Đạo Sở làm trung tâm, cảm giác lực của ta tựa như nước tràn bờ đê quét về bốn phương tám hướng.
Trong nháy mắt, cảm giác nhiệt năng của ta bao phủ tất cả khu vực trong vòng bán kính một cây số, không riêng gì cứ điểm cũ của Nhân Đạo Sở, ngay cả rừng cây xung quanh đều nằm trong phạm vi bao phủ của cảm giác lực của ta.
Bao quát bên trong vách tường và sàn nhà, giữa thân cây, phía dưới đất, bất kỳ sự vật gì đều không thể thoát khỏi ánh mắt của ta. Thậm chí chỉ cần ta có ý nghĩ kia, vùng lĩnh vực này nháy mắt sẽ lâm vào biển lửa hủy diệt, hết thảy đều sẽ hóa thành tro bụi dưới sự chú ý của ta.
Phạm vi này vẫn chưa phải là cực hạn của ta, bất quá, hiện tại mở rộng cảm giác lực đến loại tình trạng này là không sai biệt lắm.
Ta hết sức chăm chú tìm tòi tung tích của mục tiêu.
(còn tiếp)
Bạn cần đăng nhập để bình luận