Đến Từ Tận Thế
Chương 162: Linh hồn tái sinh 2
Chương 162: Linh hồn tái sinh 2
Cơ quan La Sơn có một phòng tiếp khách nhỏ, Ma Tảo đang ngồi trên ghế sô pha chuyên tâm kiểm tra cánh tay bị đứt, Chúc Thập ở bên cạnh nàng. Còn ta và Lục Du Tuần thì ngồi ở phía đối diện.
"Lục Du Tuần, lúc trước ngươi nói Thìn Long bị Ưng Lăng Vân đánh lén bắt giữ ở một nơi nào đó mà ngay cả ngươi cũng không biết, sau đó bị cải tạo tinh thần, có đúng như vậy không?"
Thấy ta một lần nữa nhắc lại thông tin trước đó, Lục Du Tuần đầu tiên là hơi giật mình, sắc mặt trở nên ảm đạm, sau đó gật đầu: "Ừm, ta đã nói như vậy. Nếu như lúc đó ta sớm cảm nhận được âm mưu của Ưng Lăng Vân, có lẽ đã có thể giúp Thìn Long tránh khỏi sa đọa."
"Nói cách khác, từ trước đến giờ ngươi chưa từng tận mắt chứng kiến cảnh Ưng Lăng Vân tẩy não Thìn Long." Ta nói, "Là Thìn Long chính miệng nói cho ngươi chuyện này sao? Nói mình bị Ưng Lăng Vân tẩy não, cho nên mới phản bội ngươi?"
"Người bị tẩy não thật sự sẽ không nói mình bị tẩy não, ngược lại bọn hắn sẽ tranh luận nói mình chưa từng bị tẩy não, đối với những quan điểm sai lầm bị cấy ghép, bọn họ tin tưởng không nghi ngờ." Hắn lắc đầu, "Là mặt nạ bạc... Ưng Lăng Vân đã nói với ta như vậy."
Nói xong, hắn dường như cũng hiểu được sự hoài nghi của ta, liền nói: "Ngươi cảm thấy Thìn Long kỳ thật không có bị tẩy não, hắn phản bội ta là do ý chí của chính hắn sao?"
"Ta chỉ là nghĩ đến một khả năng như vậy mà thôi." Ta nói.
"Khả năng kia không tồn tại." Hắn không chút do dự nói.
Làm sao lại có chuyện không có khả năng tính chứ? Phản ứng đầu tiên của ta chính là như vậy. Nhất là người nói ra câu này lại là Lục Du Tuần, người đã từng nắm giữ "Khả năng phân thân", hắn tự xưng là ngay cả "Chính mình trở thành lãnh tụ quốc gia phát động đại chiến thế giới lần thứ ba" đều từng có cơ hội triệu hoán, vậy mà ở trong mắt người này làm sao lại có "Không có khả năng". Tuy rằng hiện tại hắn nhìn qua rất tỉnh táo, có lẽ kỳ thật đã bị cảm xúc chi phối.
"Xem ra ngươi không thể nào tiếp nhận được, thậm chí còn cảm thấy ta xử trí theo cảm tính... Vậy ta sẽ đổi cách nói khác." Hắn nói, "Giả thiết hôm nay Chúc Thập đột nhiên sử dụng thần kỳ vật phẩm có thể phong ấn bất luận cái gì dị năng chi lực từ phía sau đánh lén ngươi, sau đó đem ngươi không thể phản kháng giao cho sở nhân đạo, thản nhiên nhìn ngươi biến thành động vật thí nghiệm bi thảm, mặc cho người khác tra tấn cùng vọc vạch. Mặt không đổi sắc nói với ngươi rằng, thật ra từ rất lâu trước đây nàng đã là thủ hạ của Ưng Lăng Vân, sở dĩ cùng ngươi kết giao, tạo mối quan hệ, là vì muốn trợ giúp Ưng Lăng Vân thu thập vật thí nghiệm có giá trị... Trong lòng ngươi sẽ nghĩ như thế nào?"
"Điều đó là không thể nào." Ta không chút do dự nói, "Trừ khi nàng bị Ưng Lăng Vân dùng 'Trăng trong nước' sửa chữa ký ức và nhận biết, nếu không tuyệt đối không có khả năng làm ra loại chuyện này... Thì ra là thế, ý ngươi muốn biểu đạt ta đã hiểu rõ."
Trong mắt Lục Du Tuần, Thìn Long, cũng giống như là Chúc Thập trong mắt ta bây giờ. Chúng ta đều cho rằng đối phương không có khả năng phản bội.
"Thế nhưng, Thìn Long hiện tại đã là đại thành cấp độ a? Đại yêu Ngân Nguyệt cũng chỉ là đại thành cấp độ, mà 'Trăng trong nước' chẳng qua là đạo cụ diễn sinh của hắn. Trước kia Thìn Long còn là thành cấp bậc, trúng chiêu ta có thể lý giải, nhưng hiện tại Thìn Long vẫn không thể thoát khỏi trạng thái tẩy não do loại đạo cụ đó tạo ra sao?" Ta nghi hoặc.
"Đa số 'Tẩy não' nếu như thực hiện thời gian ngắn, thì chỉ là 'Hiệu quả' được duy trì một khoảng thời gian, sau đó, nó sẽ biến thành 'Kết quả'." Lục Du Tuần nói, "Giống như người khỏe mạnh duy trì tư thế gù lưng trong thời gian dài thì sẽ thật sự biến thành lưng còng, hiện tại Thìn Long dù cho đã là đại thành cấp độ, cũng đã uốn nắn không nổi nữa. Cho dù thật sự đem cơ hội uốn nắn đặt trước mặt hắn, hắn cũng sẽ không sinh ra ý nghĩ muốn khôi phục bình thường."
Ta lại nhớ đến Thìn Long trước kia khi cùng chiến đấu với mình.
Mặc dù nói là bị tẩy não, nhưng hắn lại cho ta cảm giác tương đối tỉnh táo, đến mức ta có phần thiếu đi cảm giác chân thực về việc đã chiến đấu với một người bị tẩy não. Đương nhiên, không phải nói người bị tẩy não tất nhiên sẽ biểu hiện ra cuồng nhiệt và thần thái khô khan, giống như trong đám người điên cũng tồn tại loại "Tỉnh táo người điên". Huống hồ, nếu như không phải bị tẩy não, ta cũng rất khó tưởng tượng một vô thường thành cấp bậc lại đi tìm nơi nương tựa ở tổ chức kiểu như sở nhân đạo, vì một lý do nào đó.
Chỉ là, xuất phát từ góc độ cá nhân, ta lại không hy vọng Thìn Long là một người bị tẩy não. Dù tốt dù xấu hắn cũng là đối thủ đầu tiên khiến ta thật sự nghiêm túc đối mặt, nghĩ đến đối thủ này thế mà chỉ là một "Con rối bị giật dây", khó tránh khỏi khiến người mất hứng.
Có lẽ theo Lục Du Tuần, so với việc đồng bạn tự nguyện phản bội, tình huống bị địch nhân thao túng để rồi phản bội ngược lại tương đối dễ tiếp nhận hơn. Mặc dù rất xin lỗi Lục Du Tuần, nhưng ta chân thành hy vọng Thìn Long là có một nỗi khổ tâm, khó nói, một ẩn tình không thể tưởng tượng nổi nào đó.
Thám viên đóng giữ đem báo cáo trạng thái linh hồn bị tổn thương của ta đến, sau đó trở lại công việc của mình. Ta cầm tờ đơn lên, trông giống như là báo cáo kiểm tra sức khỏe, nội dung trên cơ bản đều là viết tay. Rõ ràng đây là chữ viết của một thám viên, nhưng nét bút lại phóng khoáng, giống như bác sĩ thật sự. Chúc Thập cùng Ma Tảo đều quan tâm nhìn sang, cũng đều bất lực, Lục Du Tuần ngược lại là có thể xem hiểu.
Hắn nhận lấy báo cáo kiểm tra sức khỏe của ta, trầm ngâm suy nghĩ, sau đó hỏi ta: "Hiện tại ngươi còn cảm thấy đau không?"
"Vẫn còn hơi nhức." Ta suy nghĩ một lúc rồi mô tả, "Giống như là bị ngã xe đạp văng ra ngoài, sau đó trên người lưu lại vết máu bầm vậy."
"Xem ra đại khái bên trên là không có vấn đề." Hắn nói.
"Đại khái bên trên?" Chúc Thập hồ nghi.
Lục Du Tuần giải thích: "Nói một cách đơn giản, tổn thương mà Thìn Long gây ra cho hắn, tương đương với việc hắn đội mũ bảo hiểm, đeo đồ bảo vệ đầu gối, khuỷu tay rồi bị trượt chân, từ trên 20 bậc cầu thang lăn xuống. Tuy rằng khắp người đều đau nhức, nhưng phần lớn chỉ là xây xát, hơn nữa nhìn bộ dáng cũng không có bị gãy xương. Lấy tiêu chuẩn sinh hoạt hàng ngày đương nhiên coi như bị thương, nhưng nếu là lấy tiêu chuẩn chiến đấu, thì ngay cả vết thương nhẹ cũng theo không kịp."
"Không phải chứ, Trang sư huynh..." Chúc Thập sắc mặt quỷ dị nhìn về phía ta, "Bị đại thành cấp độ đánh nửa ngày chỉ có vậy thôi sao, ngươi da dày thịt béo đến mức nào vậy?"
"Cũng không hoàn toàn là bởi vì Trang Thành 'Da dày thịt béo'." Lục Du Tuần nói, "Hoàn toàn tương phản với mặt phòng ngự vô địch, Thìn Long, rốt cuộc vẫn là thiếu hụt thủ đoạn sát thương để giải quyết dứt khoát, chỉ có thể đi tích lũy tổn thương. Mà trước khi tổn thương tích lũy đến một lượng lớn, chiến thuật của hắn đã vấp phải trắc trở trước tiên."
"Ít nhất cũng nên nói ta là thân thể cường tráng đi." Ta bổ sung.
Kết luận của bản báo cáo không nằm ngoài dự tính của ta, xem ra linh hồn của ta đích xác có độ bền không tầm thường. Mặt khác, lần này công lao kỳ thật không hoàn toàn là của bản thân linh hồn ta.
Trong quá trình chiến đấu với Thìn Long, ta còn phát hiện một thuộc tính khác của chính mình.
Quái nhân người chế tạo đã từng nói, hỏa diễm của ta bởi vì là lực lượng có tính công kích, cho nên không thể bảo vệ được linh hồn của mình, nhưng thuyết pháp này hiện tại xem ra là sai lầm. Hỏa diễm của ta có thể bắt chước ngụy trang nhục thể, ngay cả khi ở hình thái hỏa nguyên tố, ta vẫn có thể đụng chạm vào vật thể bên ngoài như nhục thể bình thường, do đó dường như ở một mức độ nào đó có thể trở thành nơi ẩn nấp, với tính năng bảo vệ cho linh hồn.
Đồng thời, loại tính năng này dường như vẫn có thể tăng lên. Giống như mật độ hỏa diễm của Hỏa nguyên tố thân thể càng cao, các hạng năng lực càng mạnh, thì lực phòng ngự linh hồn của Hỏa nguyên tố thân thể cũng sẽ theo đó tăng lên trong quá trình này.
Chứng cứ chính là khi bị Thìn Long công kích trúng, dưới tình huống mật độ hỏa diễm Hỏa nguyên tố thân thể tương đối cao, ta sinh ra cảm giác đau sẽ giảm xuống.
Do đó có thể thấy được, phương thức chiến đấu mà ta lựa chọn khi giao chiến cùng Thìn Long cũng tồn tại điểm sai lầm.
Ta không nên quá lạm dụng hỏa diễm truyền tống trong chiến đấu. Hỏa diễm truyền tống mặc dù là kỹ năng di chuyển cực kỳ tiếp cận với dịch chuyển không gian, nhưng trong quá trình này, nhất định phải liên tục phân giải và tái tạo lại Hỏa nguyên tố thân thể của chính mình. Từ đầu đến cuối lặp lại động tác này, mật độ thân thể — cũng chính là lực phòng ngự linh hồn — nhất định không thể tăng lên được.
Chỉ bị bắt được sơ hở về mật độ thân thể thấp thì thôi, nếu như bị bắt được sơ hở trong lúc phân giải và trọng tổ, linh hồn của ta sẽ rơi vào tình thế thật sự không có phòng bị. Dùng cách nói của trò chơi, chính là tỉ lệ giảm sát thương về không, chỉ có thể dùng sinh mệnh giá trị để gắng gượng chống đỡ, một trạng thái vô cùng nguy cấp.
"Cho dù chỉ là thương tích ở mức ngã từ trên cầu thang xuống, nói thế nào cũng là tổn thương ở trên linh hồn, không thể nào không xử lý gì chứ? Bên trong cơ quan này hẳn là cũng có một chút dược vật trị liệu linh hồn bị thương mới đúng..." Chúc Thập vẫn không yên tâm.
Ở đây có dược vật trị liệu linh hồn sao? Ta đột nhiên muốn kéo Ma Tảo lại gần một chút.
"Ngươi vẫn là đừng nghĩ. Coi như đối với Trang Thành mà nói chỉ là thương tích nhỏ bé, nhưng đó cũng là vết cào lưu lại từ lực lượng đại thành cấp độ, với kho thuốc thô thiển dự trữ của cơ quan, tác dụng cũng chỉ là hắt một cốc nước vào hiện trường hỏa hoạn mà thôi." Lục Du Tuần lắc đầu.
Ta có chút tiếc nuối. Như vậy khẳng định cũng không giúp được gì cho Ma Tảo.
"Ta đến giúp Trang Thành khôi phục đi."
Ở trước mặt người ngoài, Ma Tảo luôn trầm mặc ít nói, đột nhiên lên tiếng.
"Linh hồn của chính ngươi hẳn là vẫn còn ở trong trạng thái chịu tải a? Bất quá... Không chừng, hắn có thể tự mình nghĩ ra một chút biện pháp."
Lục Du Tuần dường như nghĩ đến điều gì đó, đề nghị với ta: "Trang Thành, hỏa diễm của ngươi chính là tinh thần của ngươi, đúng không. Mà tinh thần cùng linh hồn là giống nhau. Nếu như ngươi có thể đem tinh thần chuyển hóa thành hỏa diễm, vậy thì có thể nào, ngươi cũng có thể đem hỏa diễm chuyển hóa thành tinh thần của mình, hoặc là nói, là linh hồn hay không?"
"Thật sự được như vậy sao?" Chúc Thập giống như đang nghe chuyện viển vông.
"Thử một chút cũng không thiệt hại gì." Lục Du Tuần nhìn ta.
Ma Tảo cũng chú ý nhất cử nhất động của ta.
Ta hiểu được ý của Lục Du Tuần. Vì ta có thể để cho thân thể của mình ở giữa huyết nhục cùng hỏa diễm chuyển đổi, đồng thời vô số lần dục hỏa trùng sinh, nơi nào xuất hiện vết thương liền dùng hỏa diễm bổ sung vào nơi đó, như vậy thì ta cũng có thể để linh hồn cũng làm được như vậy, cho dù là loại thương thế nào cũng có thể khôi phục nguyên hình không?
Ta nghĩ điều này là khả thi. Thân thể của ta chính là hỏa diễm của ta, hỏa diễm của ta chính là tinh thần của ta, cho nên thân thể của ta chính là tinh thần của ta. Thân thể đã có thể làm được, thì tinh thần — linh hồn không có lý do gì không làm được.
Trước kia ta không thể lý giải chính xác linh hồn là gì, nhưng giờ đây ta đã thông qua thống khổ mà nắm chắc được khái niệm này.
Trong ánh mắt chăm chú của ba người, ta nâng tay phải lên, triệu hồi ra một viên hỏa cầu, sau đó bắt đầu tưởng tượng trong đầu. Hiện tại, linh hồn của ta xuất hiện những vết rạn nhỏ bé, mà đoàn hỏa diễm này, sẽ trở thành huyết nhục hoàn toàn mới của linh hồn, lấp đầy, khép lại tất cả vết rạn đó.
Ta đem hỏa cầu ấn về phía lồng ngực của mình, hỏa cầu giống như là cục đá rơi vào mặt nước, chìm xuống rồi biến mất.
Mà cảm giác đau đớn ở bên trong, lại phảng phất như tuyết tùng gặp được nước nóng, nhanh chóng tan chảy rồi biến mất.
(hết chương)
Cơ quan La Sơn có một phòng tiếp khách nhỏ, Ma Tảo đang ngồi trên ghế sô pha chuyên tâm kiểm tra cánh tay bị đứt, Chúc Thập ở bên cạnh nàng. Còn ta và Lục Du Tuần thì ngồi ở phía đối diện.
"Lục Du Tuần, lúc trước ngươi nói Thìn Long bị Ưng Lăng Vân đánh lén bắt giữ ở một nơi nào đó mà ngay cả ngươi cũng không biết, sau đó bị cải tạo tinh thần, có đúng như vậy không?"
Thấy ta một lần nữa nhắc lại thông tin trước đó, Lục Du Tuần đầu tiên là hơi giật mình, sắc mặt trở nên ảm đạm, sau đó gật đầu: "Ừm, ta đã nói như vậy. Nếu như lúc đó ta sớm cảm nhận được âm mưu của Ưng Lăng Vân, có lẽ đã có thể giúp Thìn Long tránh khỏi sa đọa."
"Nói cách khác, từ trước đến giờ ngươi chưa từng tận mắt chứng kiến cảnh Ưng Lăng Vân tẩy não Thìn Long." Ta nói, "Là Thìn Long chính miệng nói cho ngươi chuyện này sao? Nói mình bị Ưng Lăng Vân tẩy não, cho nên mới phản bội ngươi?"
"Người bị tẩy não thật sự sẽ không nói mình bị tẩy não, ngược lại bọn hắn sẽ tranh luận nói mình chưa từng bị tẩy não, đối với những quan điểm sai lầm bị cấy ghép, bọn họ tin tưởng không nghi ngờ." Hắn lắc đầu, "Là mặt nạ bạc... Ưng Lăng Vân đã nói với ta như vậy."
Nói xong, hắn dường như cũng hiểu được sự hoài nghi của ta, liền nói: "Ngươi cảm thấy Thìn Long kỳ thật không có bị tẩy não, hắn phản bội ta là do ý chí của chính hắn sao?"
"Ta chỉ là nghĩ đến một khả năng như vậy mà thôi." Ta nói.
"Khả năng kia không tồn tại." Hắn không chút do dự nói.
Làm sao lại có chuyện không có khả năng tính chứ? Phản ứng đầu tiên của ta chính là như vậy. Nhất là người nói ra câu này lại là Lục Du Tuần, người đã từng nắm giữ "Khả năng phân thân", hắn tự xưng là ngay cả "Chính mình trở thành lãnh tụ quốc gia phát động đại chiến thế giới lần thứ ba" đều từng có cơ hội triệu hoán, vậy mà ở trong mắt người này làm sao lại có "Không có khả năng". Tuy rằng hiện tại hắn nhìn qua rất tỉnh táo, có lẽ kỳ thật đã bị cảm xúc chi phối.
"Xem ra ngươi không thể nào tiếp nhận được, thậm chí còn cảm thấy ta xử trí theo cảm tính... Vậy ta sẽ đổi cách nói khác." Hắn nói, "Giả thiết hôm nay Chúc Thập đột nhiên sử dụng thần kỳ vật phẩm có thể phong ấn bất luận cái gì dị năng chi lực từ phía sau đánh lén ngươi, sau đó đem ngươi không thể phản kháng giao cho sở nhân đạo, thản nhiên nhìn ngươi biến thành động vật thí nghiệm bi thảm, mặc cho người khác tra tấn cùng vọc vạch. Mặt không đổi sắc nói với ngươi rằng, thật ra từ rất lâu trước đây nàng đã là thủ hạ của Ưng Lăng Vân, sở dĩ cùng ngươi kết giao, tạo mối quan hệ, là vì muốn trợ giúp Ưng Lăng Vân thu thập vật thí nghiệm có giá trị... Trong lòng ngươi sẽ nghĩ như thế nào?"
"Điều đó là không thể nào." Ta không chút do dự nói, "Trừ khi nàng bị Ưng Lăng Vân dùng 'Trăng trong nước' sửa chữa ký ức và nhận biết, nếu không tuyệt đối không có khả năng làm ra loại chuyện này... Thì ra là thế, ý ngươi muốn biểu đạt ta đã hiểu rõ."
Trong mắt Lục Du Tuần, Thìn Long, cũng giống như là Chúc Thập trong mắt ta bây giờ. Chúng ta đều cho rằng đối phương không có khả năng phản bội.
"Thế nhưng, Thìn Long hiện tại đã là đại thành cấp độ a? Đại yêu Ngân Nguyệt cũng chỉ là đại thành cấp độ, mà 'Trăng trong nước' chẳng qua là đạo cụ diễn sinh của hắn. Trước kia Thìn Long còn là thành cấp bậc, trúng chiêu ta có thể lý giải, nhưng hiện tại Thìn Long vẫn không thể thoát khỏi trạng thái tẩy não do loại đạo cụ đó tạo ra sao?" Ta nghi hoặc.
"Đa số 'Tẩy não' nếu như thực hiện thời gian ngắn, thì chỉ là 'Hiệu quả' được duy trì một khoảng thời gian, sau đó, nó sẽ biến thành 'Kết quả'." Lục Du Tuần nói, "Giống như người khỏe mạnh duy trì tư thế gù lưng trong thời gian dài thì sẽ thật sự biến thành lưng còng, hiện tại Thìn Long dù cho đã là đại thành cấp độ, cũng đã uốn nắn không nổi nữa. Cho dù thật sự đem cơ hội uốn nắn đặt trước mặt hắn, hắn cũng sẽ không sinh ra ý nghĩ muốn khôi phục bình thường."
Ta lại nhớ đến Thìn Long trước kia khi cùng chiến đấu với mình.
Mặc dù nói là bị tẩy não, nhưng hắn lại cho ta cảm giác tương đối tỉnh táo, đến mức ta có phần thiếu đi cảm giác chân thực về việc đã chiến đấu với một người bị tẩy não. Đương nhiên, không phải nói người bị tẩy não tất nhiên sẽ biểu hiện ra cuồng nhiệt và thần thái khô khan, giống như trong đám người điên cũng tồn tại loại "Tỉnh táo người điên". Huống hồ, nếu như không phải bị tẩy não, ta cũng rất khó tưởng tượng một vô thường thành cấp bậc lại đi tìm nơi nương tựa ở tổ chức kiểu như sở nhân đạo, vì một lý do nào đó.
Chỉ là, xuất phát từ góc độ cá nhân, ta lại không hy vọng Thìn Long là một người bị tẩy não. Dù tốt dù xấu hắn cũng là đối thủ đầu tiên khiến ta thật sự nghiêm túc đối mặt, nghĩ đến đối thủ này thế mà chỉ là một "Con rối bị giật dây", khó tránh khỏi khiến người mất hứng.
Có lẽ theo Lục Du Tuần, so với việc đồng bạn tự nguyện phản bội, tình huống bị địch nhân thao túng để rồi phản bội ngược lại tương đối dễ tiếp nhận hơn. Mặc dù rất xin lỗi Lục Du Tuần, nhưng ta chân thành hy vọng Thìn Long là có một nỗi khổ tâm, khó nói, một ẩn tình không thể tưởng tượng nổi nào đó.
Thám viên đóng giữ đem báo cáo trạng thái linh hồn bị tổn thương của ta đến, sau đó trở lại công việc của mình. Ta cầm tờ đơn lên, trông giống như là báo cáo kiểm tra sức khỏe, nội dung trên cơ bản đều là viết tay. Rõ ràng đây là chữ viết của một thám viên, nhưng nét bút lại phóng khoáng, giống như bác sĩ thật sự. Chúc Thập cùng Ma Tảo đều quan tâm nhìn sang, cũng đều bất lực, Lục Du Tuần ngược lại là có thể xem hiểu.
Hắn nhận lấy báo cáo kiểm tra sức khỏe của ta, trầm ngâm suy nghĩ, sau đó hỏi ta: "Hiện tại ngươi còn cảm thấy đau không?"
"Vẫn còn hơi nhức." Ta suy nghĩ một lúc rồi mô tả, "Giống như là bị ngã xe đạp văng ra ngoài, sau đó trên người lưu lại vết máu bầm vậy."
"Xem ra đại khái bên trên là không có vấn đề." Hắn nói.
"Đại khái bên trên?" Chúc Thập hồ nghi.
Lục Du Tuần giải thích: "Nói một cách đơn giản, tổn thương mà Thìn Long gây ra cho hắn, tương đương với việc hắn đội mũ bảo hiểm, đeo đồ bảo vệ đầu gối, khuỷu tay rồi bị trượt chân, từ trên 20 bậc cầu thang lăn xuống. Tuy rằng khắp người đều đau nhức, nhưng phần lớn chỉ là xây xát, hơn nữa nhìn bộ dáng cũng không có bị gãy xương. Lấy tiêu chuẩn sinh hoạt hàng ngày đương nhiên coi như bị thương, nhưng nếu là lấy tiêu chuẩn chiến đấu, thì ngay cả vết thương nhẹ cũng theo không kịp."
"Không phải chứ, Trang sư huynh..." Chúc Thập sắc mặt quỷ dị nhìn về phía ta, "Bị đại thành cấp độ đánh nửa ngày chỉ có vậy thôi sao, ngươi da dày thịt béo đến mức nào vậy?"
"Cũng không hoàn toàn là bởi vì Trang Thành 'Da dày thịt béo'." Lục Du Tuần nói, "Hoàn toàn tương phản với mặt phòng ngự vô địch, Thìn Long, rốt cuộc vẫn là thiếu hụt thủ đoạn sát thương để giải quyết dứt khoát, chỉ có thể đi tích lũy tổn thương. Mà trước khi tổn thương tích lũy đến một lượng lớn, chiến thuật của hắn đã vấp phải trắc trở trước tiên."
"Ít nhất cũng nên nói ta là thân thể cường tráng đi." Ta bổ sung.
Kết luận của bản báo cáo không nằm ngoài dự tính của ta, xem ra linh hồn của ta đích xác có độ bền không tầm thường. Mặt khác, lần này công lao kỳ thật không hoàn toàn là của bản thân linh hồn ta.
Trong quá trình chiến đấu với Thìn Long, ta còn phát hiện một thuộc tính khác của chính mình.
Quái nhân người chế tạo đã từng nói, hỏa diễm của ta bởi vì là lực lượng có tính công kích, cho nên không thể bảo vệ được linh hồn của mình, nhưng thuyết pháp này hiện tại xem ra là sai lầm. Hỏa diễm của ta có thể bắt chước ngụy trang nhục thể, ngay cả khi ở hình thái hỏa nguyên tố, ta vẫn có thể đụng chạm vào vật thể bên ngoài như nhục thể bình thường, do đó dường như ở một mức độ nào đó có thể trở thành nơi ẩn nấp, với tính năng bảo vệ cho linh hồn.
Đồng thời, loại tính năng này dường như vẫn có thể tăng lên. Giống như mật độ hỏa diễm của Hỏa nguyên tố thân thể càng cao, các hạng năng lực càng mạnh, thì lực phòng ngự linh hồn của Hỏa nguyên tố thân thể cũng sẽ theo đó tăng lên trong quá trình này.
Chứng cứ chính là khi bị Thìn Long công kích trúng, dưới tình huống mật độ hỏa diễm Hỏa nguyên tố thân thể tương đối cao, ta sinh ra cảm giác đau sẽ giảm xuống.
Do đó có thể thấy được, phương thức chiến đấu mà ta lựa chọn khi giao chiến cùng Thìn Long cũng tồn tại điểm sai lầm.
Ta không nên quá lạm dụng hỏa diễm truyền tống trong chiến đấu. Hỏa diễm truyền tống mặc dù là kỹ năng di chuyển cực kỳ tiếp cận với dịch chuyển không gian, nhưng trong quá trình này, nhất định phải liên tục phân giải và tái tạo lại Hỏa nguyên tố thân thể của chính mình. Từ đầu đến cuối lặp lại động tác này, mật độ thân thể — cũng chính là lực phòng ngự linh hồn — nhất định không thể tăng lên được.
Chỉ bị bắt được sơ hở về mật độ thân thể thấp thì thôi, nếu như bị bắt được sơ hở trong lúc phân giải và trọng tổ, linh hồn của ta sẽ rơi vào tình thế thật sự không có phòng bị. Dùng cách nói của trò chơi, chính là tỉ lệ giảm sát thương về không, chỉ có thể dùng sinh mệnh giá trị để gắng gượng chống đỡ, một trạng thái vô cùng nguy cấp.
"Cho dù chỉ là thương tích ở mức ngã từ trên cầu thang xuống, nói thế nào cũng là tổn thương ở trên linh hồn, không thể nào không xử lý gì chứ? Bên trong cơ quan này hẳn là cũng có một chút dược vật trị liệu linh hồn bị thương mới đúng..." Chúc Thập vẫn không yên tâm.
Ở đây có dược vật trị liệu linh hồn sao? Ta đột nhiên muốn kéo Ma Tảo lại gần một chút.
"Ngươi vẫn là đừng nghĩ. Coi như đối với Trang Thành mà nói chỉ là thương tích nhỏ bé, nhưng đó cũng là vết cào lưu lại từ lực lượng đại thành cấp độ, với kho thuốc thô thiển dự trữ của cơ quan, tác dụng cũng chỉ là hắt một cốc nước vào hiện trường hỏa hoạn mà thôi." Lục Du Tuần lắc đầu.
Ta có chút tiếc nuối. Như vậy khẳng định cũng không giúp được gì cho Ma Tảo.
"Ta đến giúp Trang Thành khôi phục đi."
Ở trước mặt người ngoài, Ma Tảo luôn trầm mặc ít nói, đột nhiên lên tiếng.
"Linh hồn của chính ngươi hẳn là vẫn còn ở trong trạng thái chịu tải a? Bất quá... Không chừng, hắn có thể tự mình nghĩ ra một chút biện pháp."
Lục Du Tuần dường như nghĩ đến điều gì đó, đề nghị với ta: "Trang Thành, hỏa diễm của ngươi chính là tinh thần của ngươi, đúng không. Mà tinh thần cùng linh hồn là giống nhau. Nếu như ngươi có thể đem tinh thần chuyển hóa thành hỏa diễm, vậy thì có thể nào, ngươi cũng có thể đem hỏa diễm chuyển hóa thành tinh thần của mình, hoặc là nói, là linh hồn hay không?"
"Thật sự được như vậy sao?" Chúc Thập giống như đang nghe chuyện viển vông.
"Thử một chút cũng không thiệt hại gì." Lục Du Tuần nhìn ta.
Ma Tảo cũng chú ý nhất cử nhất động của ta.
Ta hiểu được ý của Lục Du Tuần. Vì ta có thể để cho thân thể của mình ở giữa huyết nhục cùng hỏa diễm chuyển đổi, đồng thời vô số lần dục hỏa trùng sinh, nơi nào xuất hiện vết thương liền dùng hỏa diễm bổ sung vào nơi đó, như vậy thì ta cũng có thể để linh hồn cũng làm được như vậy, cho dù là loại thương thế nào cũng có thể khôi phục nguyên hình không?
Ta nghĩ điều này là khả thi. Thân thể của ta chính là hỏa diễm của ta, hỏa diễm của ta chính là tinh thần của ta, cho nên thân thể của ta chính là tinh thần của ta. Thân thể đã có thể làm được, thì tinh thần — linh hồn không có lý do gì không làm được.
Trước kia ta không thể lý giải chính xác linh hồn là gì, nhưng giờ đây ta đã thông qua thống khổ mà nắm chắc được khái niệm này.
Trong ánh mắt chăm chú của ba người, ta nâng tay phải lên, triệu hồi ra một viên hỏa cầu, sau đó bắt đầu tưởng tượng trong đầu. Hiện tại, linh hồn của ta xuất hiện những vết rạn nhỏ bé, mà đoàn hỏa diễm này, sẽ trở thành huyết nhục hoàn toàn mới của linh hồn, lấp đầy, khép lại tất cả vết rạn đó.
Ta đem hỏa cầu ấn về phía lồng ngực của mình, hỏa cầu giống như là cục đá rơi vào mặt nước, chìm xuống rồi biến mất.
Mà cảm giác đau đớn ở bên trong, lại phảng phất như tuyết tùng gặp được nước nóng, nhanh chóng tan chảy rồi biến mất.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận