Bức Ta Tróc Cốt Đoạn Thân, Giờ Lại Khóc Cầu Ta Trở Về?

Chương 135: Lãnh Ly mềm mại ở sâu trong nội tâm

Chương 135: Lãnh Ly mềm lòng trong sâu thẳm tâm can
Đại Ma Thần nhìn những pho tượng đất đều hóa thành bột mịn. Trong lòng, cũng là một nỗi đau thắt không nói nên lời. Đại tôn của hắn, đã từng hồn nhiên ngây thơ biết bao? Vậy mà, chính Tần Vương Phủ, chính cha mẹ đẻ, chính các tộc nhân đã bức hắn đến tuyệt vọng như bây giờ. Trong lòng, có bao nhiêu bi phẫn?
Nhưng hắn không thể ngồi nhìn cảnh cha con tương tàn xảy ra, bàn tay khẽ vỗ vai Tần Hiên, nhẹ giọng nói, “Chúng ta về thôi?”
Tần Hiên im lặng đi theo sau Đại Ma Thần, một đạo quay đầu rời đi, không hề ngoảnh lại.
Vị lão Thánh Nhân tộc bị Hoang Cổ Trấn Ngục Tháp đánh đến thổ huyết, sau khi đứng dậy, nghiến răng nghiến lợi giận dữ, “Kẻ này bất trung bất hiếu, ngỗ nghịch phạm thượng, dù thiên phú hơn người, cũng khó thành đại khí!”
“Giết cả Thánh Nữ Bổ Thiên thánh địa, cho dù là Dao Trì thánh địa, cũng không giữ được hắn!”
Tần Trấn Bắc vung tay tát một cái, “Đủ rồi!” Ánh mắt hắn như điện, nhìn quanh một vòng, hừ lạnh quát lớn, “Chuyện này, ai dám truyền ra nửa lời, bản vương muốn kẻ đó thần hồn câu diệt!”
Tất cả các tộc lão Tần Vương Phủ đều như bị sét đánh, lưng lạnh toát, không dám hé răng thêm lời.
Tần Trấn Bắc thở dài một hơi sâu kín, nhìn bóng lưng Tần Hiên và Đại Ma Thần biến mất, trong lòng còn đắng chát hơn cả ăn hoàng liên, “Có Chuẩn Đế khí trong tay, cảnh giới Thiên Nhân tam trọng đủ sức nghịch phạt đỉnh phong Chuẩn Thánh!”
“Nếu lúc trước không đuổi hắn ra khỏi Tần gia, nếu lúc trước bản vương không bị cái bóng của Tử Dương Đại Đế làm choáng váng đầu óc.”
“Sao đến mức này?!” Cho dù là hắn nhịn thêm mấy tháng nữa, cục diện cũng không đến nỗi bị động như bây giờ.
Nếu Tần Hiên còn ở lại Tần Vương Phủ, thì Từ Kỳ có dám can đảm x xâm phạm Tần gia hắn không? Đến cả toàn bộ Bổ Thiên thánh địa cũng phải kiêng dè Tần Vương Phủ một nhà tam thánh vương. Hắn càng thêm hoảng sợ khi biết tôn tử kia được ba vị thánh vương khống chế Chuẩn Đế khí!
“Muộn rồi, đã muộn, không thể cứu vãn được nữa!” Tần Trấn Bắc nhắm mắt, lòng chua xót thở dài.
Thượng Quan Nhã quỳ rạp trên mặt đất, hai tay ôm lấy pho tượng đất đã hóa thành bột mịn, dù nàng có cố gắng níu giữ thế nào, thì đám bột phấn nát bấy vẫn trôi tuột khỏi kẽ tay, “Hiên nhi, nương sai rồi!”
“Ngàn sai vạn sai, đều do nương bất công mà ra cả!”
“Hiên nhi của ta ơi......” Thượng Quan Nhã ôm trong lòng nắm bột mịn, quỳ gối trên mặt đất, nước mắt rơi lã chã như mưa.
Con của nàng, dù tương lai sống chết khó lường, thì cũng nghĩ cách che chở bọn họ một nhà. Cũng từng mong mỏi một ngày con sẽ trưởng thành như cây cổ thụ che trời, trở thành ngọn núi lớn chắn trước mặt bọn họ. Vậy mà giờ đây, những gì con nàng phải trải qua ở Tần Vương Phủ thật bi thảm. Khiến con nàng, đã hoàn toàn tuyệt vọng với Tần gia này.
Nàng muốn mở miệng cứu vãn, cũng cảm thấy trên mặt mình đau rát. Nàng không có tư cách đó. Nàng chính là kẻ gây ra bi kịch này!
“Không được, lời nguyền của Trùng Đồng nữ vẫn chưa được hóa giải!” Thượng Quan Nhã lau khô nước mắt, ánh mắt kiên định nói, “Ta phải đến cầu xin sư tôn cho bổ thiên đan!”
“Dù quỳ cả ngày không dậy, viên bổ thiên đan này, ta nhất định phải đoạt được!” Nàng đứng dậy, hóa thành một đạo cầu vồng, biến mất ở cuối chân trời.
Tần Hạo đứng một bên, mắt thấy Tần gia giống như năm bè bảy mảng. Lửa giận trong lòng, liên tục trào dâng. Nhìn thấy phụ thân hối hận, nhìn thấy mẫu thân vì Tần Hiên mà bất chấp nguy hiểm tính mạng, đi đến Bổ Thiên thánh địa xin thuốc.
Hai nắm đấm Tần Hạo siết chặt, móng tay cắm vào thịt mà vẫn không hề hay biết. Trong lòng hắn gào thét, “Tần Hiên, ngươi hủy hoại Tần gia!”
“Tần gia ta, từ khi ngươi xuất hiện, liền trở nên tan hoang xơ xác.”
“Ngươi đáng chết!”
“Ngươi đáng chết!!!”
Trên đường về Dao Trì thánh địa, Tần Hiên thong dong tự tại. Chuyến này hắn về Tần Vương Phủ, là vì muốn thay đổi tâm lý của Lãnh Ly. Không ngờ rằng, thế mà lại trời xui đất khiến, xử lý hai tôn Thánh Vương Cảnh, còn nhận được bốn viên tiên thạch trận nhãn. Điều quan trọng nhất là, cứu được mạng sống cho gia gia.
Quả thật là kiếm bộn rồi! Nếu như gia gia xảy ra bất trắc, cho dù sau này hắn có lật tung Bổ Thiên thánh địa, có giết chết thái tử Tử Dương đế quốc, thì cũng đã muộn rồi!
Còn tình hình hiện tại của Tần Vương Phủ, hắn không để tâm chút nào, hài lòng tiến vào không gian tiểu tháp.
Nhìn Lãnh Ly trước mặt với mái tóc trắng mắt đỏ, thần sắc có chút chất phác, Tần Hiên cười nói, “Tự mình ra tay, vận dụng Chuẩn Đế khí, trấn sát hai vị Thánh Vương Cảnh cảm giác thế nào? Đối với một đại ma đầu giết người như ngươi mà nói, đây có thể xem như một trải nghiệm tuyệt vời chứ?”
Lãnh Ly ngước mắt, mắt đỏ nhìn Tần Hiên, không hứng thú lắm gật đầu, “Coi như vậy đi.”
Tần Hiên giả vờ không hiểu, nói, “Ngươi không vui?”
“Không có.” Lãnh Ly lắc đầu, dừng lại hồi lâu, mới chậm rãi nói tiếp, “Ta cảm thấy trước kia mình nhìn lầm ngươi rồi, ngươi không phải là kẻ xấu trời sinh, chỉ là bị ép, buộc phải dùng những toan tính hiểm ác nhất để suy đoán người khác.”
Trước kia Lãnh Ly đối với Tần Hiên, mang trong lòng toàn là thù hận. Càng về sau, dần dần biến thành sợ hãi và phục tùng. Cứ cảm thấy Tần Hiên là một kẻ xấu bẩm sinh, làm nhiều điều ác, mà tâm tư lại thâm sâu, khiến người khác chỉ nghĩ đến thôi đã thấy đáng sợ rồi.
Nhưng sau khi vô tình nghe được quá khứ của Tần Hiên lúc còn nhỏ, Lãnh Ly lại cảm nhận được một sự đồng bệnh tương lân, đồng tâm hiệp lực. Cảm thấy Tần Hiên có những trải nghiệm cực kỳ giống cô. Chỉ là, cách trả thù của nàng còn lâu mới có thể sánh bằng Tần Hiên. Thậm chí còn giống một sự tàn sát lung tung sau khi mất khống chế hơn!
“Không vui, ta cho ngươi xem thứ vui vẻ.” Tần Hiên vẫy tay, trong không gian tiểu tháp xuất hiện hai đám huyết vụ cùng mảnh vỡ thần hồn, bị giam cầm mà đến.
Khí huyết và mảnh vỡ thần hồn bao la này đã xóa bỏ ý thức ban đầu, là năng lượng thần hồn tinh khiết nhất.
Lãnh Ly dùng đầu ngón tay ngọc tinh xảo chỉ vào đám thần hồn, nhìn chằm chằm Tần Hiên, “Cho ta sao?”
Tần Hiên nhún vai, “Không cho ngươi thì cho ai?”
Lãnh Ly nhìn chằm chằm mảnh vỡ thần hồn kia, nghiêm nghị nói, “Có những năng lượng thần hồn này, trong một thời gian ngắn, ta có thể luyện hóa dược hiệu còn sót lại của đan dược, thành công tấn thăng đến hậu kỳ Chí Thánh Vương Cảnh!”
Cô thuận miệng nói, “Nếu như ngươi có thể đưa bốn viên tiên thạch đó cho ta, đối với ta lại càng có ích hơn.”
“Bất quá, loại tiên thạch này, đến cả Thánh Vương Cảnh nắm giữ, cũng phải tu luyện hàng trăm nghìn năm mới luyện hóa hết được, tại thời khắc mấu chốt, tương đương với nguồn suối thánh lực vô tận, mỗi viên đều quý giá không gì sánh được, giá trị liên thành!”
Tần Hiên lấy ra bốn viên tiên thạch, đưa ra ngoài.
“Cho ta sao?” Lãnh Ly nhìn bốn viên tiên thạch trước mắt, không thể tin được hỏi.
Tần Hiên trợn trắng mắt, “Không cho ngươi thì cho ai? Trong tiểu tháp này, chỉ có ta và ngươi thôi, chẳng lẽ là cho con tiểu sắc long kia?” Hắn cúi đầu, đá con rồng con đang run rẩy ôm bắp chân mình ra, thúc giục Lãnh Ly, “Ngươi có muốn không? Không cần thì ta thu lại!”
Lãnh Ly vội đưa tay ra nhận lấy bốn viên tiên thạch, “Muốn, không lấy thì phí!”
Cô hướng Tần Hiên, một lần nữa nhấn mạnh, “Ta phải nói cho ngươi biết, bốn viên tiên thạch này giá trị rất lớn, sau này ngươi nếu……”
Tần Hiên chen vào lời nói, “Ngươi nói nhiều làm gì?”
Lãnh Ly im lặng, ngậm chặt miệng lại. Một đôi mắt đỏ đẹp đẽ, nhìn quanh quất, chính là không nhìn đến Tần Hiên. Cũng có vẻ có chút đáng yêu xinh xắn.
Lúc Tần Hiên quay người muốn rời đi, nàng nắm lấy tay Tần Hiên, chậm rãi lên tiếng nói, “Bốn viên tiên thạch này, ở chỗ ta, có thể luyện chế ra một môn di hồn đại trận, trận pháp này có thể chuyển di hồn lực, nói cách khác, sau khi trận pháp ở chỗ ta được luyện thành, lực lượng tu hồn Thánh Vương Cảnh của ta có thể để ngươi sử dụng, ngươi lại có thêm một quân bài tẩy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận