Bức Ta Tróc Cốt Đoạn Thân, Giờ Lại Khóc Cầu Ta Trở Về?

Chương 118: Cực phẩm hoa tỷ muội cả tộc tìm tới

Chương 118: Cực phẩm tỷ muội cả tộc tìm tới
Tê tê......
Đám đệ tử của Đao Trì thánh địa thấy vậy, tất cả đều hít vào một ngụm khí lạnh:
“Trần Phàm nói hắn còn chưa dốc hết sức? Đầu óc bị đập đến mức xuất chúng quá rồi, ngay cả Tần Hiên sư huynh bị đánh nát cả tạng phủ mà hắn nói còn chưa tung hết sức!”
“Nếu hắn thực sự có bản lĩnh thì đã sớm oanh sát Tần Hiên sư huynh rồi!”
“Mà Tần Hiên sư huynh mang theo đạo quả, nuốt vào, chưa đến mười nhịp thở đã tấn thăng lên Thiên Nhân cảnh tam trọng rồi!”
“Tần Hiên sư huynh Thiên Nhân cảnh nhất trọng cũng đã có thể cùng Chuẩn Thánh cảnh Trần Phàm ngang tài ngang sức, bây giờ, Tần Hiên sư huynh Thiên Nhân cảnh tam trọng chẳng phải có thể đè Trần Phàm xuống đánh sao?”
Người sáng suốt cũng nhìn ra được, Tần Hiên mới là người chưa dốc toàn lực kia.
Nếu không có chuyện đại chiến trước khi nuốt đạo quả, nếu không phải chưa dùng đến Thánh khí.
Trần Phàm ngay cả cơ hội tiếp cận Tần Hiên cũng không có.
Ngay cả các phong chủ đang quan chiến cũng đều lộ vẻ kinh hãi:
“Tần Hiên tiểu tử này, là quái vật hả?”
“Thực lực của hắn bây giờ, so với lúc trước, còn tăng gấp bội chưa hết.”
“Trần Phàm căn bản không hề giấu nghề, đã toàn lực ứng phó rồi! Nói cách khác, Tần Hiên Thiên Nhân cảnh tam trọng có thể dễ dàng đánh bại Trần Phàm Chuẩn Thánh cảnh sao?”
Dù là Lôi Ngục Phong phong chủ cũng bị hành động lần này của Tần Hiên làm cho kinh hãi đến mức trong ngoài đều mềm nhũn.
Hắn biết mình nhận được vị chân truyền này, có thiên phú khác thường.
Nhưng cũng không ngờ rằng, lại khoa trương đến mức này.
Trần Phàm vốn là Thánh tử, đã có được năng lực vượt cấp giết địch.
Tần Hiên ngược lại hay, người ta là thiên kiêu yêu nghiệt vượt cấp giết người, hắn thì lại là vượt cấp giết yêu nghiệt sao?
【Khí vận chi tử Trần Phàm giá trị khí vận giảm xuống, thưởng cho kí chủ thu hoạch được giá trị nhân vật phản diện +10000!】
【Khí vận chi tử Trần Phàm đạo tâm bất ổn, thưởng cho kí chủ thu hoạch được giá trị nhân vật phản diện +20000!】
Phần thưởng đã đến tay, nụ cười trên khóe miệng Tần Hiên càng rạng rỡ.
Tại thánh địa, hắn đương nhiên là không có khả năng xử lý Trần Phàm.
Muốn đạt lợi ích tối đa, không gì bằng hủy hoại đạo tâm.
Hắn chính là không sử dụng Thánh khí, chính là dùng tư thế ngạo mạn nhất chà đạp thân thể của đối phương, để cùng tranh phong.
Muốn đánh cho hắn ngay cả một tiếng rắm cũng không dám đánh!
Thế này thì sao, trước sau cộng được 100.000 điểm giá trị nhân vật phản diện, chẳng phải dễ dàng có được hay sao?
“Thánh tử Trần Phàm, đã ngươi nói mình còn chưa hả giận thì hay là chúng ta tái chiến một trận?”
Tần Hiên phong thái ngọc thụ, khí vũ hiên ngang, thương thế trên người đã sớm hồi phục.
Ngược lại Trần Phàm bên này, dù mang Long Tượng Bá Thể, lúc này vẫn toàn thân đẫm máu.
Đầu vì máu tụ mà sưng to lên, trông càng dữ tợn hơn.
Kẽo kẹt!
Hắn nắm đấm siết chặt đến mức các khớp xương như muốn bị bóp nát.
Nhìn Tần Hiên đang kêu gào trước mặt, trán Trần Phàm nổi đầy gân xanh.
Hận không thể băm Tần Hiên thành trăm mảnh, nghiền xương thành tro.
Nhưng hắn không dám mở miệng nói tiếp.
Ngay cả chính hắn cũng e ngại trận chiến với Tần Hiên vừa rồi.
Ý chí dũng cảm tiến thẳng không lùi, trước mặt Tần Hiên, cũng bắt đầu trở nên do dự.
Tần Hiên Thiên Nhân cảnh nhất trọng đã làm hắn đau đầu, Tần Hiên liên tiếp đột phá hai tiểu cảnh giới sau, có lẽ thật không phải là đối thủ của hắn?
“Không, ta tuyệt đối không cho phép có ai giẫm lên đầu ta.” Trần Phàm nội tâm gào thét.
Trên thân thể, có những đường vân màu đen, từ ngực, lan về tứ chi.
Một luồng khí tức quỷ dị tà ác, xung quanh hắn bắt đầu bốc lên.
Đôi mắt trong trẻo trước kia, giờ phút này, cũng trở nên khát máu.
【Khí vận chi tử Trần Phàm hắc hóa, thưởng cho kí chủ thu hoạch được giá trị nhân vật phản diện +30000!】
Trong lúc Tần Hiên tắc lưỡi cảm thán, quả nhiên khí vận chi tử có nhiều át chủ bài, thì từ chỗ sâu nhất của Đao Trì thánh địa, một luồng ánh sáng vàng, như tơ lụa sương mỏng, từ trên đỉnh đầu Trần Phàm rủ xuống.
Áp chế những đường vân hắc hóa kia, một lần nữa thu về lồng ngực của hắn.
Đao Trì thánh chủ với dáng vẻ phong hoa tuyệt đại, xuất hiện sau lưng Tần Hiên, nhìn Trần Phàm, cảnh cáo nói: “Đồng môn tranh chấp, điểm đến là dừng, ngươi thật sự muốn giết Tần Hiên sao?!”
Trần Phàm thấy người tới, trong lòng kinh hãi, vội vàng quỳ sát đất: “Bái kiến sư tôn!”
Đao Trì thánh chủ đưa tay, kéo Trần Phàm đứng lên, “Chuyện nhặt lấy thì không nhận.”
Nàng ngầm thừa nhận trận tranh đấu này muốn thông qua Trần Phàm, dò xét thực lực cực hạn của Tần Hiên.
Nàng không ngờ rằng, ngay cả Trần Phàm cũng không thể làm Tần Hiên bộc lộ hết át chủ bài.
Chỉ dựa vào sức mạnh thân thể lại có thể ngăn được Long Tượng Bá Thể!
Nàng càng không ngờ đến, Tần Hiên lúc này, lại lĩnh ngộ được Hoàng Viêm thuần chất, có thể dùng niết bàn chi hỏa chữa trị thương thế.
Đây là việc chỉ sau khi « Hoàng Phượng Bảo Thuật » tu luyện tiểu thành mới có thể làm được.
Cho dù là nàng, lúc trước đạt được cơ duyên này, cũng mất gần trăm năm, mới khó khăn đạt được tiểu thành.
Mà Tần Hiên thì sao?
Từ khi có được « Hoàng Phượng Bảo Thuật » đến giờ, mới chỉ một ngày.
Sao có thể kinh dị như vậy?
Có người có thể trong một ngày mà tu luyện « Hoàng Phượng Bảo Thuật » đạt tiểu thành!
Nàng đã bắt đầu nghi ngờ, Tần Hiên có lẽ là chân hoàng chuyển thế!
Trong mắt Đao Trì thánh chủ nhìn về phía Trần Phàm, càng thêm thất vọng: “Trong Đao Trì không ai có thể chỉ trích Tần Hiên là sai, nhất là ngươi, một Thánh tử, lại càng không nên lấy chuyện này làm cái cớ!”
Có đệ tử hùa theo: “Thánh chủ nói đúng! Trần Phàm ngươi là Thánh tử cao quý, không giúp Thượng Quan sư huynh đòi lại công bằng, giờ lại đi tìm Tần Hiên sư huynh gây chuyện!”
“Tần Hiên sư huynh vì báo thù giết không chừa một ai, thảm tao Ninh Vương nhằm vào, lại bị Trùng Đồng Nữ hạ nguyền rủa, lo lắng hết lòng, đã trả cái giá bằng cả tính mạng.”
“Vậy mà ngươi thì hay, đối mặt kẻ địch thì khúm núm, đối mặt Tần Hiên sư huynh, lại ra tay nặng nề.”
“Ngươi đã làm tổn thương tấm chân tình của Tần Hiên sư huynh, còn làm tổn thương cả trái tim của chúng đệ tử Đao Trì thánh địa chúng ta!”
“Ngươi có xứng đáng với cái tên Thánh tử không!?”
Những đệ tử Đao Trì này, sớm đã là những người ủng hộ Tần Hiên.
Lúc trước còn e dè thân phận và địa vị của Trần Phàm, không dám công khai bất bình.
Bây giờ ngay cả thánh chủ cũng ra mặt, bắt đầu chỉ trích Trần Phàm sai, bọn họ còn gì mà phải sợ?
Nhao nhao mở miệng, bênh vực Tần Hiên.
Chỉ trích Trần Phàm là không đúng!
“Một lũ cỏ đầu tường, gió thổi chiều nào thì ngả theo chiều đó!” Trần Phàm lộ vẻ mỉa mai.
Trong mắt hắn, những đệ tử này toàn bộ đã biến thành chó săn của Tần Hiên, không thể làm bạn cùng.
Hắn nhìn về phía Đao Trì thánh chủ, bất mãn lớn tiếng: “Sư tôn, ý của người là ta làm sai sao?”
“Lời ta nói, câu nào cũng là thật, đâu có nửa câu dối trá?”
“Tần Hiên đắc tội Ninh Vương, khiến Đao Trì thánh địa cùng tông tộc hoàng thất là địch, lại còn kết thù với Trùng Đồng Nữ, mà với địa vị của Trùng Đồng Nữ tại Minh Nguyệt hoàng triều, có thể nói Đao Trì thánh địa chúng ta đối đầu với cả hoàng triều cũng không quá đáng.”
“Bây giờ Đao Trì thánh địa chúng ta bốn bề thọ địch, khắp nơi đều là kẻ thù, còn ai dám thân mật qua lại với Đao Trì thánh địa nữa? Người người bất an, hận không thể cách xa Đao Trì!”
“Sau này không có thêm máu mới để bổ sung, Đao Trì thánh địa coi như tự hủy căn cơ!”
Một phen hùng hồn đầy lý lẽ, nói năng mạnh mẽ.
Hắn biến Tần Hiên thành đại ác nhân lớn nhất của Đao Trì thánh địa, phá vỡ căn cơ của thánh địa.
Trực tiếp đội lên đầu Tần Hiên một cái mũ tội lớn tày trời.
Chưa kịp để Tần Hiên lên tiếng, từ phía xa, một tiếng rống giận dữ truyền đến: “Thả cái rắm thúi của nhà ngươi đi!”
“Ai nói không có người dám qua lại mật thiết với Đao Trì thánh địa? Mục vực ta và Đao Trì thánh địa là một lòng, nguyện vì thánh địa xả thân phục vụ!”
Mục Vô Địch giẫm lên mây sấm mà đến, nhìn Trần Phàm, giận dữ trừng mắt.
Nếu không lo lắng đối phương là Thánh tử, đánh sẽ tổn hại uy nghiêm của Thánh chủ thì đã sớm cho một bạt tai rồi.
Ánh mắt Trần Phàm càng thêm u ám, gân xanh trên trán nổi lên, không chịu thua: “Mục Thanh Tuyết là vị hôn thê của Tần Hiên, Mục gia các ngươi sớm đã bị trói chặt với Tần Hiên rồi, đương nhiên không sợ bị trả thù!”
La Tâm Di ở bên cạnh Mục Thanh Tuyết tức giận khẽ nói: “Cha ta còn khen Tần Hiên dám đứng ra bảo vệ mọi người, đảm phách hơn người, có chí tiến thủ, rất là thưởng thức, đến chỗ ngươi thì Tần Hiên là một đại ác nhân thực thụ sao?!”
Trong bí cảnh long huyết, Tần Hiên đã cứu mạng nàng.
Ân oán phân minh.
Nàng có thể ghét Tần Hiên, nhưng Trần Phàm dựa vào cái gì mà vũ nhục ân nhân cứu mạng của nàng?
Khóe miệng Trần Phàm càng mỉa mai: “Chỉ là nói ngoài miệng mà thôi, thật sự làm cho Tử Dương Thập Ti tổng ti chủ qua lại gần gũi với Đao Trì thánh địa thì chỉ sợ mũ sa trên đầu hắn cũng bị tông tộc hoàng thất gỡ xuống!”
Ở sau lưng Mục Vô Địch, Thượng Quan Trọng cố sức đuổi theo, cười lớn nói: “Theo như lời ngươi nói thì Thượng Quan gia ta toàn tộc cảm kích đại ân của hiền chất Tần Hiên, cả tộc tìm đến đây, ngươi nên giải thích như thế nào đây?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận