Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký 2

Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký 2 - Chương 96: Tổng có tiên nhân đầu thượng quá ( 16 ) (length: 8056)

Trong viện tử.
Tiếng hệ thống 03 lộc cộc như sấm rền buồn bực không ngừng vang lên.
" ...Ta cần pháp bảo làm gì, ta đâu phải người tu luyện, đổi cái khác đi, ai cũng có sĩ diện cả, làm chuyện dây dưa thế này, bị người ta phát hiện thì mất mặt lắm. Thoải mái chút đi."
Hệ thống 03 ghé sát đỉnh núi, đầu hướng xuống rũ trước mặt Quý Tu Việt đang bám trên vách đá, nói với hắn.
Quý Tu Việt nhẫn nại đến cực điểm, quay đầu đi chỗ khác, không nhìn mặt hệ thống 03, "Ta chỉ có vật phẩm nhân tu có thể sử dụng thôi. Thêm một vạn linh thạch nữa, ngươi có muốn không. Ta nói rồi, ta giờ không có cách nào đưa đồ cho ngươi, ngươi tránh xa ta ra chút đi."
Hắn đối với việc giao dịch này không phải hận, mà là ghét, vô cùng chán ghét.
"Ngươi chẳng phải có sư huynh 'nhiều bảo' nổi danh sao, đến cả một cây cửu giai linh thảo cũng không có..." Hệ thống 03 có cảm ứng, ngẩng đầu lên, thấy tu sĩ áo đen phía trên, bỗng dưng nổi nóng, cuống cuồng, "A a a a a ~~~ Vì sao cứ có đứa không có mắt chạy đến trên đầu ta thế!"
Nó há to miệng, sức hút hướng thẳng tu sĩ áo đen phía trên.
Nó hút, nó hút, nó phải hút chết kẻ dám đứng trên đầu nó mới thôi!
Thương giao vừa nóng nảy, Ôn Tòng Uyên bốn người vội vàng trốn sang một bên, để tránh bị liên lụy.
Tu sĩ áo đen xuất hiện trên không, Ôn Tòng Uyên tu vi cao nhất là người thấy đầu tiên.
Ba người còn lại cũng thấy.
Trong lòng họ dâng lên một tia hy vọng, hy vọng người đến là một đại năng tu sĩ, có thể phá vỡ cái phòng hộ trận quái dị này, để họ có thể thừa cơ trốn thoát.
Lo lắng cũng có, nếu người đến không màng đến gì cả, họ cũng sẽ cùng Ngọc Thược Dược gặp nạn.
Chỉ có Quý Tu Việt không muốn người áo đen đắc thủ, hắn bị giam cầm ở đây, có cơ hội cũng trốn không thoát.
Hơn nữa tu sĩ áo đen trùm kín từ đầu đến chân, không giống người chính đạo.
Hắn thà nghe thương giao lải nhải, cũng không muốn lại rơi vào tay tà tu.
Thật lòng hy vọng, phòng hộ trận không sao, Ngọc Thược Dược có thể thắng.
Hắn liếc nhìn Ngọc Thược Dược vào viện tử, trong lòng lại có chút an tâm.
...
Tu sĩ áo đen đang chuẩn bị dùng phá trận phù, nhắm ngay chỗ tổn hại trên phòng hộ trận để phá, đột nhiên quanh thân bị một cổ hấp lực mạnh mẽ bao phủ, kéo hắn xuống.
Càng làm hắn kinh hãi hơn là, linh lực trong thể nội hắn hỗn loạn, không cách nào điều động.
Hắn vội vàng ném ra một cái linh khí, dùng thần thức dẫn nổ.
Đúng lúc này, hắn đã rơi vào bên trong phòng hộ trận, và cũng thấy được nơi phát ra hấp lực, là một con thương giao.
Linh khí tự bạo thành công, sóng khí khổng lồ do vụ nổ tạo ra làm chậm lại việc hắn rơi xuống, hắn vừa mừng rỡ, lực hút lại đột nhiên tăng mạnh, hắn rơi xuống càng nhanh.
Tu sĩ áo đen nện mạnh xuống mặt đất.
Sự táo bạo của hệ thống 03 tiêu tan, nhưng vẫn hậm hực nhìn tu sĩ áo đen nằm bất động phía dưới, "Toàn là loại người gì đâu, sao cứ thích đứng lên đầu người khác thế, cứ tưởng mình giỏi, mình ghê gớm lắm chắc... Đại lão."
Hệ thống 03 lúc này mới thấy Đam Hoa trở về, từ đỉnh núi nhảy xuống, rơi xuống mặt đất.
"Bình!"
Không khống chế tốt độ cao khi hạ xuống, khiến mặt đất rung động.
Thân thể thương giao da dày thịt béo, hệ thống 03 không hề thấy đau, nó đứng lên, chạy vội tới trước mặt Đam Hoa, "Đại lão, ngươi đi đâu vậy, ta tỉnh lại cứ tưởng mới ngủ một đêm thôi chứ, ai dè ngủ tận mười ngày. Ta đoán ngay được là Kiều Tĩnh Huyên giở trò quỷ.
Nàng còn không chịu thừa nhận, dám lừa ta. Ta đòi nàng bồi thường, nàng không chịu. Dùng mê yêu thảo mê choáng ta, muốn lột da bóc gân ta, bọn họ không thành công, không phải tay bọn họ mềm, là đại lão lợi hại hơn bọn họ..."
Nghe hệ thống 03 líu lo nói không ngừng, Đam Hoa xác định một việc, sau khi hệ thống 03 cùng thân thể thương giao dung hợp hoàn toàn, sau khi thêm tính khí táo bạo, lại có thêm một thuộc tính nói nhiều.
"...Việc mê choáng ta là do bọn chúng cùng nhau bàn bạc, bọn chúng đều phải bồi thường cho người bị hại là ta, bọn chúng đều không vui lòng, à, Hà Chí còn được, ta bảo bồi hắn liền bồi thường, bồi thường ta một cây lục giai linh thảo.
Sau đó bọn chúng đều bồi thường, Quý Tu Việt cũng định bồi. Xem này, đại lão, là một viên hóa hình đan, có hóa hình đan ta liền có thể hóa hình, sau này đại lão ra ngoài ta cũng có thể đi cùng."
Cảm nhận về việc này là—— hệ thống 03 cảm thấy sự thoải mái đang trào ra từ từng thớ thịt, nó muốn lộn nhào trên không cả trăm vòng.
Nó biết vì sao túc chủ khi làm nhiệm vụ, cứ ôm khư khư tiền với bảo bối trong túi, lúc đó nó còn nghĩ, những thứ đó trong hệ thống thương thành thiếu gì, còn tốt hơn mấy thứ túc chủ vất vả mới kiếm được, túc chủ mua không phải đồ xịn trong hệ thống thương thành, sao cứ thích thiếu tích phân mà vẫn muốn tự kiếm tiền?
Giờ nó đã hiểu, hỏi tức là cảm giác ôm tiền trong túi rất thoải mái.
Đam Hoa cân nhắc đến vấn đề hóa hình của hệ thống 03, chỉ là cấp bậc hiện tại của hệ thống 03 chưa đủ cao, dùng hóa hình đan cưỡng ép hóa hình sẽ bất lợi cho việc tiến giai sau này của nó.
Tuy nhiên, việc thay đổi kích thước thân hình có thể được đưa lên nhật trình.
Nàng tạm thời không định rời Phượng Lai trấn, mà Phượng Lai trấn toàn là phàm nhân, bộ dạng này của hệ thống 03 mà ra ngoài, sẽ dọa sợ người trong trấn mất.
Đam Hoa dùng sóng não giao lưu nói những cân nhắc của nàng cho hệ thống 03, 【Ngươi tìm xem trong hệ thống thương thành có đồ gì có thể giúp ngươi tiến giai không, học cách thay đổi kích thước trước đi. Ngươi biến nhỏ thì cũng có thể đi ra ngoài cùng ta.】
Hệ thống 03 thực ra hiểu rõ đạo lý này, nó rất hài lòng với thân thể thương giao của mình, trước hết là ngoại hình rất hợp gu nó, nó muốn hóa thành hình người chủ yếu là muốn cùng đại lão ra ngoài dạo phố, 【Đúng nga, ta hóa thành bản mini là được.】
"Kia... thả ta xuống đi."
Truyền đến giọng nói không mấy lớn của Quý Tu Việt.
Đam Hoa liếc mắt, không để ý tới.
Quý Tu Việt gọi lớn hơn, "Tiền... tiền bối, ta nguyện ý làm theo như trên khế ước, xin ngươi thả ta xuống đi."
Thấy Ngọc Thược Dược và thương giao coi tu sĩ áo đen như không khí mà nói chuyện, lúc này hắn mới thực sự cảm thấy sợ hãi Ngọc Thược Dược.
Đối phương thật sự không quan tâm đến sống chết của tu sĩ áo đen hoặc hắn, hắn có thể sống sót, có lẽ là do nàng tâm tình tốt, có lẽ là hắn vẫn còn dùng được.
Hơn nữa, hắn thực sự không chịu nổi việc thương giao cứ nghĩ lung tung, hắn bị giam cầm, muốn không nghe cũng không được.
Nếu hắn còn bị treo, thương giao sẽ còn tìm hắn để nói nói nói.
Đam Hoa buông lỏng việc giam cầm Quý Tu Việt.
Quý Tu Việt cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, rời khỏi vách đá, hắn lập tức nhấc lên linh lực, trước khi rơi xuống thì ngự ra phi kiếm đỡ lấy thân thể, ngự kiếm rơi xuống mặt đất.
Hệ thống 03 chạy tới, "Mau đưa bồi thường cho ta. Đừng quên, không phải mười vạn linh thạch, là mười một vạn, ngươi chủ động thêm mà, còn có mấy thứ linh đan kia nữa."
Những thứ nó đáng được nhận không thể thiếu một món nào.
Quý Tu Việt nhanh chóng ném ra mấy cái hộp ngọc và một đống linh thạch từ trong không gian trữ vật, xoay người bỏ chạy. Hắn sợ bị thương giao ngăn lại lại nói không ngớt với hắn.
Hệ thống 03 vốn định ra giá thêm chút nữa, không ngờ Quý Tu Việt chạy quá nhanh, không cho nó cơ hội mở miệng, "Có cần phải thế không, có chút đồ mà cũng tiếc rẻ vậy, cứ như là muốn thêm của hắn vậy."
Nó nghi ngờ về độ chính xác của kịch bản, kịch bản nói Quý Tu Việt có vô số linh thạch trong tay, là một người rất hào phóng, trong hội đấu giá vì Kiều Mộng Trúc mà chụp một cái pháp y cả trăm vạn linh thạch, mắt cũng không hề chớp lấy một cái.
Giờ mới cho nó mười một vạn linh thạch đã xót của thành ra như vậy, hào phóng chỗ nào.
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận