Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký 2

Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký 2 - Chương 03: Tổng có nữ phối họ kép ác độc ( 3 ) (length: 8185)

Hạ Đan Hoa xách giỏ vào nhà.
Không ai thấy, một đoàn sáng màu tím lơ lửng trước mặt nàng, nàng đi đâu, đoàn sáng màu tím đi theo đó.
Theo như lời đoàn sáng màu tím, chỉ có nàng mới có thể thấy nó, nghe được giọng nói của nó.
"Ngươi nên tin ta rồi chứ?" Hệ thống 6587 tiếp tục dụ dỗ, "Chỉ cần ngươi và ta khóa lại, trở thành túc chủ của ta, ngươi liền có thể thay đổi vận mệnh nhà tan cửa nát của Hạ gia."
Nó nhất quyết không thừa nhận nó tên là hệ thống 03.
Lúc đó cả hệ thống đều ngơ ngác, nó là hệ thống vậy mà bị túc chủ khóa lại! Từ trước đến nay túc chủ đều là vật phụ thuộc của nó, hiện tại nó lại thành vật phụ thuộc của túc chủ, quả thực là sỉ nhục của hệ thống.
Hơn nữa! Sau khi nó tiến vào không gian thông đạo liền ngủ đông, sau đó xảy ra chuyện gì nó hoàn toàn không biết!
Mãi đến tận vừa rồi, nó mới tỉnh lại.
Cũng may cả hệ thống của nó đều hoàn hảo, chỉ cần kiểm tra một chút liền biết nó đến thế giới nào.
Nó biết mình tỉnh lại như thế nào, hóa ra là gặp được nữ chủ phát động chương trình phân biệt, đánh bừa mà đánh trúng, lôi nó từ trạng thái ngủ đông dậy.
Nó vừa tỉnh lại liền phát hiện túc chủ đáng hận kia, nó lập tức bỏ chạy, nhưng không thể trốn thoát, dù nó cố gắng thế nào, cũng không trốn được quá hai mươi mét.
Sau đó nó phát hiện túc chủ đáng hận kia lại không nhớ rõ nó.
Điều này cho nó cơ hội xoay người ca hát.
Chỉ cần nó có thể khiến túc chủ đồng ý bị nó khóa lại, nó liền có thể phản khống chế túc chủ.
"Không. Tránh xa ta một chút, ngươi quá thối." Hạ Đan Hoa cảm thấy nàng đủ kiên nhẫn, còn nói thêm tám chữ để giải thích nguyên nhân.
Hệ thống 6587 kinh ngạc đến ngây người, hệ thống như nó chưa bao giờ bị ghét bỏ vì thối.
...
"Ba, con chỉ muốn một chiếc xe thôi mà, ba cũng không chịu mua cho con, thật bất công." Hạ Kim Lộ tức giận nói.
Hạ lão gia tử Hạ Viễn Anh đã gần bảy mươi, nhưng được bảo dưỡng rất tốt, tóc không mấy sợi bạc, sắc mặt hồng hào, nhưng lúc này sắp bị Hạ Kim Lộ làm cho tức trắng mặt, "Không mua xe cho ngươi thì gọi là bất công? Ngươi đừng quên, ngươi đã đến La gia, muốn đổi xe thì bảo người La gia mua cho ngươi đi.
Ta cũng không thiếu ngươi, cái gì cần cho ngươi đều cho cả rồi, ngươi lại đem cho người La gia tiêu hết, trách ai?"
"Ba chính là bất công, trọng nam khinh nữ, ngay cả biệt thự này cũng không chia cho con một tòa..."
Tuy Hạ gia ở chung trong một cái viện, nhưng thực tế đã phân chia gia sản.
Đây là chỗ cao minh của Hạ lão gia tử Hạ Viễn Anh, chủ động phân chia tài sản trước, để tránh anh em vì tiền bạc mà cãi nhau, thậm chí trở mặt thành thù.
Hãn Hồ trang viên là do Hạ gia khai phá, Hạ Viễn Anh đặc biệt xây ba tòa biệt thự tạo thành một khu vườn trong vườn, sau khi xây xong liền chia gia sản, ba tòa biệt thự thuộc về ba anh em.
Căn biệt thự ở giữa lớn hơn hai căn còn lại, có bốn tầng, trở thành chủ trạch của Hạ gia, Hạ Viễn Anh và Hạ Kim Thịnh, con trai cả, cùng gia đình ở trong đó.
Hạ Viễn Anh đã sớm buông tay khỏi Hạ thị, hiện tại Hạ thị do Hạ Kim Thịnh nắm giữ, Hạ Kim Thịnh theo lý thường nên ở trong chủ trạch.
Những gia đình khác có thể xảy ra tình trạng tranh giành quyền thừa kế sự nghiệp, nhưng ở Hạ gia thì không, vì Hạ Kim Trình, con trai thứ hai, hoàn toàn không muốn quản lý công ty, ngay cả đi làm cũng không muốn, chỉ muốn nằm hưởng cổ tức.
Còn Hạ Kim Diệp, con trai út, lúc đó vừa trưởng thành, có chuyên ngành yêu thích, cũng không hứng thú với công ty.
Căn biệt thự phía đông được gọi là Đông Lâu, là nơi ở của gia đình Hạ Kim Trình, còn Tây Lâu phía tây cho Hạ Kim Diệp.
Ba anh em không có ý kiến gì, Hạ Kim Lộ làm ầm ĩ một trận, nói Hạ Viễn Anh bất công, không chia cho nàng một tòa, kết quả cuối cùng là Hạ Kim Lộ và La Bân, La San San được giữ ba phòng trên lầu ba của chủ trạch, trong thời gian Hạ Viễn Anh còn sống, bọn họ muốn đến ở lúc nào cũng được.
Chuyện này đã qua bao nhiêu năm, mỗi lần Hạ Kim Lộ không lấy được thứ mình muốn từ Hạ Viễn Anh, lại lôi chuyện cũ ra.
Hạ Viễn Anh lại hối hận, vì chiều chuộng mà nuôi Hạ Kim Lộ thành ngu ngốc, "Ngươi cứ nói ta thiên vị, bất công đi. Vậy thì thu dọn đồ đạc trên lầu ba của ngươi, chuyển về La gia đi."
"Sao lại được!" Hạ Kim Lộ sốt ruột, "Đã nói rõ lầu ba là của con rồi, sao ba lại thất hứa như vậy?"
La Bân và La San San không giúp Hạ Kim Lộ đòi xe từ Hạ Viễn Anh, hai người đứng ngốc ở một cửa sổ trong chủ trạch, thỉnh thoảng lại nhìn ra ngoài.
La San San nhìn thấy bóng dáng Hạ Đan Hoa, vội gọi La Bân, "Anh, cô ta về rồi, đang đi về phía Đông Lâu kìa."
La Bân cũng nhìn ra ngoài, thấy Hạ Đan Hoa đã đi qua chủ trạch, gọi La San San, "Đi, đi chúc mừng đám cưới."
Hai người như một cơn gió lao ra khỏi chủ trạch, chạy về phía khu vực tổ chức tiệc cưới.
Khu vực tiệc cưới ở phía sau Đông Lâu, rất gần Đông Lâu.
Hai người chạy vào, La Bân mở máy tính đã chuẩn bị sẵn bên trong khu tiệc, tay cầm chuột nhấp một cái, mở hình ảnh theo dõi.
"Cho em xem với." La San San đứng sau lưng La Bân, ghé người về phía trước, vừa nhìn chằm chằm màn hình máy tính, vừa nói, "Lần này giấu kín như vậy, có bị cô ta phát hiện không?" Bọn họ đã đặt không chỉ một cái camera ẩn, muốn chụp mấy tấm ảnh xấu xí của Hạ Đan Hoa, nhưng lần nào cũng bị Hạ Đan Hoa tìm ra.
Lần này bọn họ mua một cái mới nhất của nước ngoài, tính ẩn nấp cao khỏi nói, dùng phần mềm kiểm tra thông thường căn bản không kiểm tra ra được.
"Sẽ không nhanh như vậy đâu..." La Bân chưa dứt lời đã bị vả mặt, vì trên màn hình đột nhiên xuất hiện một bàn tay, sau đó hình ảnh biến mất.
La Bân và La San San lại nhìn nhau cười một tiếng, "Cô ta mắc bẫy rồi." Camera ẩn chỉ là mồi nhử để dụ Hạ Đan Hoa đến đó.
Con nhện kia đã được bọn họ giấu gần camera, chỉ cần Hạ Đan Hoa đến đó, sẽ kinh động đến nhện.
Bọn họ đã thử nghiệm, con nhện kia rất dễ bị hoảng sợ, giật mình sẽ có tính công kích rất mạnh.
Tốt nhất là cắn con quái vật kia vài nhát.
Bỗng nhiên hai người nghe thấy một tiếng kêu sợ hãi, tuy âm thanh không lớn, nhưng hai người đều nghe được, là từ Đông Lâu truyền ra.
Mà còn là giọng của một người phụ nữ.
Nhị thẩm và nhị thúc đi vắng, thời gian này ở Đông Lâu cũng sẽ không có người giúp việc, nhất định là Hạ Đan Hoa!
Hai người hưng phấn.
"Đi, đi xem sao." La Bân ném con chuột, cùng La San San chạy về phía Đông Lâu.
Ba căn biệt thự của Hạ gia vào ban ngày thường mở cửa chính, hai người chạy vào, trực tiếp chạy lên lầu ba.
Cả lầu ba của Đông Lâu và tầng hầm đều thuộc về Hạ Đan Hoa, thậm chí lầu ba và tầng hầm còn được xây thêm một cái thang máy riêng, chỉ để Hạ Đan Hoa lên xuống thuận tiện. Đây là một trong những nguyên nhân khiến La Bân và La San San ghét Hạ Đan Hoa, dựa vào cái gì một đứa ngốc lại được cưng chiều hơn bọn họ, sống tốt hơn bọn họ.
Hai người chạy lên lầu hai, đang định lên lầu ba thì đột nhiên một vật đen sì từ trên tay vịn nhảy xuống, nhảy trúng cánh tay La Bân.
"Á!!" Cơn đau đột ngột khiến La Bân kêu lên một tiếng thất thanh, vô ý thức vung mạnh cánh tay, vung mấy lần, vật đen sì kia bị văng ra ngoài, lại văng trúng ngực La San San.
Khiến La San San thấy rõ vật đen sì kia là một con nhện đen to bằng bàn tay!
Cô hoảng loạn dùng tay đập, muốn đập con nhện đen trên người xuống.
Bàn tay tê dại, La San San phát ra tiếng thét chói tai, "A a a! Nó cắn tôi, a a a đau chết a a a!" Còn thảm thiết hơn cả tiếng kêu của La Bân.
La San San vừa kêu vừa nhảy, muốn gỡ con nhện đen trên người xuống, trượt chân ngã từ cầu thang xuống, vô ý thức túm lấy La Bân bên cạnh, kéo La Bân cùng ngã theo.
Hai người cùng nhau ngã xuống chỗ ngoặt cầu thang.
Tiếng thét vang vọng cả Hạ gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận