Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký 2

Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký 2 - Chương 81: Tổng có tiên nhân đầu thượng quá ( 1 ) (length: 7816)

Thần thân là ý thức của thiên đạo, lại có thể tách rời khỏi bản thể, tự do di chuyển trong hư không. Điều này là do bản thể của thần là vị diện gốc, không thể tách rời.
Những tồn tại trong hư không nhòm ngó bản thể của thần không hề ít.
Thần làm thế nào để mang hệ thống 03 quay về bản thể?
Hệ thống 03 không biết vật dẫn của mình đến từ Nguy Bạch, thậm chí không biết Mau xuyên cục được thành lập trên bản thể của cục trưởng chúng, thực lòng muốn ở cùng thần. Vì vậy Đam Hoa không muốn làm gì hệ thống 03 cả, chỉ muốn đưa nó trở về.
Hệ thống 03 cảm thấy có thể cục trưởng sẽ không nói cho nó biết chuyện này. Nó không xoắn xuýt nhiều về vấn đề này, chỉ quan tâm một việc: "Đại lão, ngài muốn ta chờ ở thế giới nào?"
Ở cùng đại lão quá sung sướng, đồ vật trong thương thành hệ thống muốn dùng là dùng. Dù đại lão cực ít dùng đồ trong thương thành, nhưng chuyện không muốn dùng và việc có quyền hạn để dùng là hai chuyện khác nhau mà.
Đam Hoa tiện tay chỉ vào một thế giới trong nhiệm vụ của hệ thống 03.
Hệ thống 03 mừng rỡ, điều này chứng tỏ đại lão còn muốn dẫn nó đi. "Vâng đại lão, ta sẽ chờ ngài ở thế giới đó."
Nhìn đại lão biến mất vào hư không, hệ thống 03 nghĩ ngợi rồi quyết định quay về Mau xuyên cục một chuyến. Đi theo Mau xuyên cục tiến vào thế giới nhiệm vụ là tiện nhất.
Nó vừa về tới Mau xuyên cục đã nhận được thông báo, cục trưởng muốn gặp nó.
Hệ thống 03 nghĩ cục trưởng có thể sẽ gặp nó, ai bảo nó cũng là đại lão chứ.
Không ngờ lại nhanh như vậy.
Hệ thống 03 lần đầu gặp mặt cục trưởng, áp lực rất lớn.
Cũng may nó ở cùng đại lão lâu như vậy, chịu được áp lực từ cục trưởng.
Nguy Bạch hỏi: "Ngươi làm sao trở về?"
Hệ thống 03 trả lời: "Bẩm cục trưởng đại nhân, đại lão bảo ta đến một thế giới nhiệm vụ để chờ nàng. Ta muốn đi theo Mau xuyên cục qua đó."
"Vị kia đi đâu? Thần đi đâu?"
"Ta không biết. Đại lão không cho ta đi cùng. Còn nói... nói khám phá không nói toạc, về sau vẫn là hảo bằng hữu, nói cục trưởng đại nhân biết là có ý gì."
Nguy Bạch khẽ nhíu mày, rồi lại thả lỏng.
Xem ra đối phương nhìn thấu bí mật của hệ thống 03. Hắn đưa hệ thống 03 cho đối phương là thuận nước đẩy thuyền, chứ không trông cậy vào việc dùng hệ thống 03 làm gì cả.
Nhưng nếu đối phương không phát hiện căn nguyên của hệ thống 03, để hệ thống 03 tiết lộ nội tình của mình, chứng tỏ đối phương không lợi hại như lời đồn.
Có thể biết được một chút ít nội tình của đối phương, đối với hắn, lợi ích có thể rất lớn.
Không quản đối phương khinh thường hay lười tính toán với hắn, ý của việc hệ thống 03 truyền lời là, đối phương không định đánh đến tận cửa, nhưng cũng cảnh cáo hắn bớt làm trò mèo, nếu không...
Nguy Bạch thật không dám làm gì nữa.
...
Đam Hoa trở về bản thể, dò xét một vòng vị diện của mình.
Thần nhìn kỹ mỗi thế giới có sinh mệnh.
Thế giới có sinh mệnh sớm nhất, các sinh vật đa bào đang tiến hóa theo nhiều hướng khác nhau.
Thần cũng có thiên vị, so với tinh thể không có sự sống, thần thiên vị các thế giới có sinh mệnh.
Thiên vị này cũng có thể gọi là một loại tình cảm, quy tắc tình cảm.
Đam Hoa lập tức tiến vào ngủ say.
Trong lúc thần ngủ say, vô số tinh thể sinh ra, rồi lại vô số tinh thể hủy diệt.
Không biết qua bao lâu, Đam Hoa tỉnh lại.
Thần thu hồi ý thức thể, hóa thành một cái bóng người hư ảo, tiến vào hư vô giới.
Từ hư vô giới nhìn sự vật trong hư không, tinh thể gần ngay trước mắt, nhưng lại nhỏ như một quả trứng gà, thậm chí nhỏ như hạt bụi.
Các thế giới có văn minh tồn tại, ánh sáng lấp lánh.
Đam Hoa dừng lại trước một thế giới có ánh sáng màu lam, tìm đến một chút ánh sáng mình muốn.
Mỗi một chút ánh sáng đại diện cho một thời điểm thời gian, ánh sáng sáng lên, đại diện cho thời điểm thời gian được tạo ra, ánh sáng tắt đi, đại diện cho thời điểm thời gian biến mất.
Đam Hoa bước vào.
Khi thần biến mất, ánh sáng đó cũng tắt theo.
...
Hả?
Thiên đạo quy tắc của Vân Linh giới khiến Đam Hoa có một cảm giác quen thuộc.
Nhưng thần chưa từng đến đây.
Vân Linh giới là một thế giới tu chân.
Một điều tốt là, lực bài xích thần lực của Vân Linh giới không mạnh lắm. Tức là, thần nếu muốn, có thể ở lại nơi này một thời gian bằng ý thức thể.
Điều không tốt là, năng lượng ý thức thể của thần liên tục xói mòn với tốc độ lớn.
Lại là một thiên đạo chết đòi tiền.
Đam Hoa không ngạc nhiên.
Nếu không muốn hao phí năng lượng của bản thân, phải nhanh chóng tìm một ký thể.
Thần cảm ứng, Vân Linh giới có độ phù hợp quy tắc, tức là, thân thể không đạt được yêu cầu về độ phù hợp, không cách nào liên kết với ý thức thể của thần.
Thần thả tinh thần lực ra, không lâu sau tìm được một thân thể tương hợp có độ phù hợp cao. Chỉ là...
Ý thức thể của thần đi theo hướng đó.
Bên một vũng bùn, có một nữ tử toàn thân đẫm máu nằm đó.
Nữ tử đã tắt thở.
Thân thể nàng không nguyên vẹn, mất cả hai tay và một chân. Nhìn vết thương có thể thấy là do thú dữ cắn xé.
Nếu không phải thân thể này có độ phù hợp cao nhất, Đam Hoa đã không đến đây. Thực sự là thân thể tàn khuyết quá mức, hơn nữa nữ tử này còn là một phàm nhân không thể tu luyện.
"Vì sao không cứu ta, ta không muốn chết như vậy, ta chỉ muốn một câu trả lời."
Hồn phách nữ tử quỳ bên thân thể tàn khuyết của mình, khóc nức nở, oán hận, "Ta chỉ muốn một câu trả lời, một yêu cầu đơn giản như vậy mà ngươi cũng không chịu làm. Ngươi coi ta là người thân không vậy!"
Nữ tử càng lúc càng kích động, hồn phách bắt đầu phiếm hồng.
Nữ tử là một phàm nhân chưa từng tu luyện, hồn phách tương đối yếu, oán khí sinh ra quá nhiều, dễ dàng trở thành lệ quỷ.
Trong thế giới tu chân mà trở thành lệ quỷ, rất dễ dàng bị thiên lôi tiêu diệt.
Đam Hoa đưa tay bắt lấy oán khí kết trên hồn phách nữ tử.
Vệt hồng trên hồn phách nữ tử biến mất.
Nữ tử khôi phục thanh minh, nhìn thấy Đam Hoa hiện thân, một đoàn sương mù hình người.
Nữ tử hoảng sợ lùi xa hơn một trượng. "Ngươi, ngươi muốn làm gì?"
Nàng nghe nói về quỷ tu, quỷ tu có thể nuốt hồn phách người khác để tu luyện.
Nàng hối hận, ngay sau khi nàng chết, nàng đã cảm ứng được sự hấp dẫn từ âm gian. Có điều nàng không cam tâm chết như vậy, nên đã cố kháng cự, không theo sự hấp dẫn đó.
Giờ thì cảm giác hấp dẫn đã biến mất, nàng muốn đến âm gian đầu thai cũng không được nữa.
Đam Hoa nói: "Ta đưa ngươi đi đầu thai chuyển thế, thân thể ngươi ta dùng."
Không cảm nhận được nguy hiểm từ Đam Hoa, nữ tử bình tĩnh hơn nhiều. "Ngươi muốn thân thể ta để làm gì?"
"Sống. Ngươi bằng lòng, ta có thể sống bằng thân phận của ngươi, nếu ngươi không muốn, ta sẽ dùng thân phận khác."
Nữ tử hiểu rõ điều này, đối phương muốn phụ thân lên thân thể nàng, sau đó phục sinh.
"Ta có thể sống, ngươi thì không." Đam Hoa nói ra câu trả lời này trước khi nữ tử kịp hỏi.
Nữ tử có chút thất vọng. Nhưng nàng vốn là người quả quyết. "Được! Ta có thể cho ngươi thân thể và thân phận. Ngươi đưa ta đến âm gian, và đáp ứng ta một điều kiện, đó là phải ở lại chỗ ta hai mươi năm, chờ một người đến. Nếu hai mươi năm mà người đó không đến, ngươi cũng không cần chờ nữa."
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận