Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký 2

Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký 2 - Chương 162: Tổng có tiên nhân đầu thượng quá ( 82 ) (length: 7815)

Có thể hóa thành hư ảnh pháp bảo, không phải phàm vật.
Trăm đạo hư ảnh dày đặc quanh thân Đam Hoa, không phải lồng giam nhưng hơn hẳn lồng giam.
Đam Hoa đứng im không nhúc nhích.
Hư ảnh trường câu chỉ vây quanh Đam Hoa, nhưng chỉ cần Tử Y Ma Quân muốn, trường câu hư ảnh trong nháy mắt có thể đâm vào người Đam Hoa.
Tử Y Ma Quân không kìm được đắc ý: "Ngọc Thược Dược, ngươi giao ra thần khí, theo ta đi thượng giới, ta bỏ qua cho bọn chúng. Thế nào?"
Đam Hoa khẽ thở ra một hơi: "Ngươi hãy bảo bọn họ dừng tay trước đi."
Tử Y Ma Quân phất tay, đám ma tu lui về phía sau hắn.
Thấy biến cố xảy ra, đám tu sĩ kia cũng không đuổi theo kịp nữa.
Đam Hoa nhìn vào đám người kia, rồi lại đảo mắt xuống Phượng Lai trấn, ánh mắt khẽ động, hỏi Tử Y Ma Quân: "Ta muốn biết, ngươi làm sao để đi lên thượng giới."
Tử Y Ma Quân chú ý đến biến hóa cảm xúc nhỏ nhặt của Đam Hoa, khẽ cười một tiếng: "Ngươi muốn hỏi, có phải Tần Phượng Hi mở ra thông hành môn hộ, tự nhiên là ả ta."
Chỉ thấy mây đen sau lưng hắn cuồn cuộn, từ bên trong bước ra một nữ tử.
Nữ tử có dung mạo cực kỳ xinh đẹp, đôi mắt phượng nhiếp nhân tâm phách, một thân pháp y màu đỏ sẫm, đôi môi diễm lệ, càng làm nổi bật làn da trắng như tuyết của nàng.
"Oa, thân phận đại nữ chủ, tướng mạo cũng rất đại nữ chủ." Hệ thống 03 phát ra tiếng kinh hô như sấm động.
Chỉ có Quý Tu Việt cùng vài người thường xuyên ngồi lê đôi mách với hệ thống 03 mới đại khái hiểu được, đại nữ chủ hẳn là chỉ nữ tử có khí vận tốt.
Đam Hoa thừa cơ thả ra tinh thần lực.
Trong thần hồn nữ tử có khí tức đặc thù, tương xứng với mảnh vỡ Niết Bàn Thạch trên người Tần Thủy Kính.
Không sai, là một tia phượng hoàng thần hồn đầu thai vào Tần Phượng Hi.
Ánh mắt Tần Phượng Hi lạnh lùng, không hề có vẻ đắc ý, cũng không có ghen ghét, nàng nói với Đam Hoa: "Ba kiện thần khí, lấy ra đây đi."
"Tần Phượng Hi!" Hồng ý trong con ngươi Nhiếp Tranh càng lan ra.
Trước khi Tần Phượng Hi lộ diện, hắn còn có một phần hy vọng, là Tử Y Ma Quân vu oan, hoặc là Tần Phượng Hi bị Tử Y Ma Quân bắt giữ, nên nàng không thể không cấu kết làm bậy cùng hắn.
Nhưng khi Tần Phượng Hi xuất hiện, hắn muốn kiếm cớ cho nàng cũng không được.
Tần Phượng Hi là tu sĩ Nguyên Anh! Ngay cả tu vi nàng cũng giấu giếm hắn, vậy còn có gì là thật nữa chứ.
"Những lời nàng nói, đều là nói dối, có đúng không!"
Tần Phượng Hi tùy ý liếc nhìn Nhiếp Tranh: "Đa tạ."
Một sự châm chọc lớn lao!
Là tạ hắn như một tên ngốc, tin tưởng những lời chí lớn của nàng, tạ hắn bỏ bê tu hành, giúp nàng tìm kiếm thần khí, tạ hắn không để ý đạo tâm, mật báo cho nàng.
Tiếng "đa tạ" này so với việc dùng kiếm đâm xuyên ngực hắn còn gây tổn thương hơn gấp bội, Nhiếp Tranh không thể áp chế khí huyết sôi trào, phun ra một ngụm máu lớn.
Phạm Chiêu tiến lên, một chưởng đánh ngất Nhiếp Tranh.
"Đây, Thanh Tâm Đan." Quý Tu Việt đưa cho Phạm Chiêu một viên linh đan.
Phạm Chiêu gật đầu cảm tạ, nhét Thanh Tâm Đan vào miệng Nhiếp Tranh.
"Tần Phượng Hi, mục đích của ngươi rốt cuộc là gì?" Ôn Tòng Uyên trong lòng không được bình tĩnh. Quen biết Tần Phượng Hi, là kiếp nạn lớn nhất trên con đường tu hành của hắn.
Lúc đó, hắn tin Tần Phượng Hi, chỉ là hắn không chấp nhất bằng Nhiếp Tranh.
"Ngươi nói, kẻ mở ra thông hành môn hộ vì phổ thông tu sĩ, là chỉ ma tu sao?"
Tần Phượng Hi khẽ nhếch khóe miệng: "Không phải. Thông hành môn hộ, chỉ cần mở ra được, ai muốn vào thì vào."
Ôn Tòng Uyên suýt chút nữa phun máu.
Tần Phượng Hi mà hắn quen biết, không phải là con người này, phải nói là, Tần Phượng Hi không còn ngụy trang nữa, lúc này mới là Tần Phượng Hi thật sự.
Ôn Tòng Uyên có một vấn đề vẫn không rõ: "Ngươi ở Ly Dương Tông như cá gặp nước, có rất nhiều sư huynh sư đệ nghe theo ngươi sai khiến, vì sao ngươi lại tìm đến chúng ta? Không tiếc diễn trò để chúng ta giúp ngươi?"
Lần này, Tần Phượng Hi đáp thẳng: "Khí vận của các ngươi không tệ. Không có các ngươi, ta không nhanh chóng tìm được thần khí như vậy. Chỉ là muốn để các ngươi tự nguyện thôi."
Ôn Tòng Uyên cười tự giễu: "Cái gọi là thần khí, chỉ là do người luyện chế cố ý gọi như vậy, tác dụng thực tế không bằng một cái linh bảo, vậy mục đích thực sự ngươi muốn là gì? Theo ta biết, không ai có thể khế ước được thần khí cả."
"Ngươi muốn nói với Loan Diên Ma Quân, ta lừa gạt hắn?" Tần Phượng Hi lộ vẻ thích thú: "Ôn Tòng Uyên, ngươi ngược lại rất thiện lương đấy."
Ôn Tòng Uyên cười cười.
Tử Y Ma Quân, tức Loan Diên Ma Quân, liếc nhìn hai người, nhưng không nói gì.
Tần Phượng Hi lại nói với Đam Hoa: "Đa tạ ngươi giết Tần Thủy Kính, như vậy ta không cần tự mình động thủ. Ngươi không nên giết Liên Vô Niệm, hắn đối với ta còn có ích. Ngươi cũng có chuyện muốn hỏi ta? Muốn hỏi thì nhanh lên đi."
Đam Hoa cảm thấy hệ thống 03 im lặng hẳn đi, Tần Phượng Hi vẫn còn sự tự tin và tự ngạo của đại nữ chủ.
Nàng có tư bản để tự ngạo, bản thể của nàng là phượng hoàng nhất tộc ở tiên giới.
"Vấn Thiên Đỉnh ở trong tay ngươi?"
Tần Phượng Hi nói: "Ở trong tay ta."
Nàng quay đầu hỏi Loan Diên Ma Quân: "Chúng ta đi thôi?"
Loan Diên Ma Quân gật đầu.
Tần Phượng Hi lấy ra một cái đỉnh nhỏ màu vàng, nàng khẽ vê ngón tay, đầu ngón tay xuất hiện hai đóa hỏa miêu.
"Đi." Nàng búng tay nhẹ nhàng, hai đóa hỏa miêu bay xuống đỉnh nhỏ màu vàng.
Đỉnh nhỏ màu vàng phồng lớn thành một cái đỉnh lớn cỡ người ôm.
Khi Tần Phượng Hi lấy ra đỉnh nhỏ màu vàng, Loan Diên Ma Quân bất ngờ ra tay với Đam Hoa.
Trăm cái hư ảnh trường câu màu đen vây quanh Đam Hoa hóa thành những sợi dây thừng, quấn lấy nàng.
Trên tay Đam Hoa cũng có những sợi dây thừng, nhưng là màu trắng.
Năng lực của nàng có thể hóa giải bất kỳ loại năng lượng nào.
Nàng khẽ động tay, những sợi dây thừng màu trắng bay ra ngoài.
Dây thừng màu đen gặp dây thừng màu trắng, như tuyết tan gặp mặt trời chói chang, lập tức tan rã.
Dây thừng màu trắng như cá bơi, nhưng lại cực nhanh lướt qua, dây thừng màu đen đều biến mất.
Đam Hoa hất tay, dây thừng màu trắng bay về phía Loan Diên Ma Quân.
Sắc mặt Loan Diên Ma Quân kịch biến, vì trường câu màu đen là bản mệnh pháp bảo của hắn, hắn chỉ thấy một bóng trắng lóe lên, bản mệnh pháp bảo liền bị cắt đứt liên hệ với hắn.
Hắn còn chưa kịp phản ứng, bóng trắng đã ở ngay trước mắt, ngay sau đó, thần hồn hắn lìa khỏi thân thể, rồi tiến vào một không gian trắng xóa, không có gì cả, sau đó thì không còn gì nữa, hắn mất đi ý thức.
Thu hoạch Loan Diên Ma Quân xong, dây thừng màu trắng trong tay Đam Hoa lại vung ra, lao về phía Tần Phượng Hi.
Hành động của Đam Hoa quá nhanh, Tần Phượng Hi đang dùng đỉnh lớn màu vàng mở ra thông hành môn hộ, không chú ý đến thân thể Loan Diên Ma Quân đã thành xác không, đến khi nàng nhận ra thì dây thừng màu trắng đã quấn lấy người nàng.
Tần Phượng Hi lại rất bình tĩnh, không hề thất kinh, chỉ có tức giận: "Ngươi muốn làm gì!"
Đam Hoa nói: "Thay trời hành đạo."
Tần Phượng Hi làm sao có thể tin, cười lạnh một tiếng.
Hệ thống 03 phụ họa: "Ngươi đừng không tin, đại lão nói thay trời hành đạo thì chính là thay trời hành đạo thật đấy, không phải cái loại ngày ngày chỉ gọi mõm thôi đâu."
Một đám kiếm tu Huyền Vân Kiếm Tông: Cảm giác như đang bị nói móc.
"Ngươi đến hạ giới, coi hạ giới là vườn sau nhà ngươi, tự tin quá mức, chính mình muốn chết vào thông hành môn hộ, sau đó thật sự chết, ngươi lại trách lên thiên đạo?"
Sắc mặt Tần Phượng Hi đột nhiên lạnh xuống: "Ngươi là ai!"
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận