Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký 2

Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký 2 - Chương 166: Tổng có tiên nhân đầu thượng quá ( 86 ) (length: 8172)

Thần không thể nào xác định chính xác thân phận của Đam Hoa, nàng giống như một hóa thân quy tắc tương tự với thiên đạo của một phương, tự do xuyên qua các điểm giới, lại tựa như tồn tại trong hư không, các quy tắc trên người lại vô cùng phức tạp.
Đối phương muốn thay thế thần, kẻ bị thôn phệ sẽ là thần.
Sau nhiều ngày quan sát và cảm nhận cẩn thận, thần tin rằng nàng không có ý định thay thế mình.
Sau khi Đam Hoa cầm ba loại thần khí Kinh Thiên Kiếm, Chấn Thiên Ấn, Phá Thiên Chùy tiến vào thông hành môn hộ, thần cảm ứng được nhiều đoạn ngắn hơn, nhanh chóng cầu viện Đam Hoa.
Có một việc khác từng khiến Đam Hoa khó hiểu đã có tin tức. Năm đó Đam Hoa làm Tử Lung Linh, một tu sĩ bản địa phi thăng đến linh giới, lại bị ý thức thiên đạo linh giới không tiếc hóa đại bản vui vẻ tiễn đi, là do tiểu phượng hoàng tự bạo gây ra.
Đam Hoa đối với thiên đạo Tử Lung giới nói đánh là đánh, thiên đạo linh giới sợ nàng sẽ là một Phượng Hi khác, không dám giữ người.
Thiên đạo cảm giác được các đoạn ngắn tương lai, không có nghĩa là chúng nhất định sẽ phát sinh.
Đam Hoa liên tục đặt câu hỏi với Tần Phượng Hi, là muốn chọn lọc đọc được một ít ký ức của Tần Phượng Hi, biết rõ ràng những an bài sau cùng của Tần Phượng Hi.
Hiện tại nàng chọn đọc được những tin tức mình muốn, việc Tần Phượng Hi đáp hay không đáp không còn quan trọng nữa.
Đối với những câu hỏi của Đam Hoa, Tần Phượng Hi khinh thường nhìn.
Hệ thống 03 nhìn vẻ mặt thần hồn này của Tần Phượng Hi cũng thấy bực, "Tính khí bạo như ta, sao lại muốn nổ tung như vậy chứ."
Đam Hoa thu lại, sợi dây thừng trắng không nhanh không chậm xuyên qua thần hồn của Tần Phượng Hi, thần hồn Tần Phượng Hi tiêu tán theo.
Ảo ảnh phượng hoàng cảm giác được cái chết đến gần, hoảng sợ, dang rộng đôi cánh, đánh về phía bên ngoài thần hồn, muốn thoát ly khỏi thần hồn.
Sợi dây thừng trắng dường như bị xung kích của ảo ảnh phượng hoàng làm khựng lại một chút.
Ảo ảnh phượng hoàng nắm lấy cơ hội này, thoát ly khỏi thần hồn, thoát khỏi sự trói buộc của sợi dây thừng trắng.
"Đại lão, nàng muốn bỏ trốn kìa." Hệ thống 03 nhất thời không nhìn ra đại lão đang thả lỏng hay là không bắt lại được.
Rốt cuộc, phượng hoàng đến từ tiên giới, tu vi thân thể hiện tại của đại lão còn rất thấp.
"Các ngươi chờ đó." Ảo ảnh phượng hoàng để lại câu này rồi biến mất.
Là do ảo ảnh phượng hoàng phóng thích ra quy tắc tiên giới, bị triệu hồi về tiên giới.
Mặt khác, những thần hồn còn lại của Tần Phượng Hi hoàn toàn tiêu tán.
Một đám tu sĩ không biết phải tỏ ra biểu tình gì.
Bọn họ còn chưa tu luyện đến trình độ có thể lên thượng giới, đã đắc tội một kim tiên của tiên giới.
Với tính tình thù dai của Phượng Hi, tất cả bọn họ đều nằm trong phạm vi thù hận của nàng.
Quý Nguyên Phong nhìn thấu, "Nếu như không ngăn cản, cả linh giới sẽ lâm vào rung chuyển, chúng ta có thể sống sót hay không, phải xem vận may."
Thiên đạo quy tắc kịch liệt đại biến động, tất yếu sẽ tạo thành giao diện toàn bộ linh giới bất ổn, không ai trong số họ dám nói chắc chắn mình sẽ không sao.
"Ta không hối hận." Ôn Tòng Uyên nói.
Phạm Chiêu gật đầu, "Ta cũng vậy."
Hệ thống 03 vội vàng nhìn lên không trung, "Đại lão, ngươi muốn đi đâu vậy, mang theo ta với."
Đám tu sĩ vừa nhìn, Ngọc Thược Dược trên không trung đã thay đổi diện mạo, quần áo đổi thành đạo bào trắng, khuôn mặt dường như thay đổi, lại dường như không thay đổi, toàn bộ thân hình trở nên mờ đi.
Đam Hoa nói với hệ thống 03, "Ta đi làm chút chuyện, ngươi ở đây chờ."
Nàng là đi tiên giới.
Tu vi thương giao đẳng cấp quá thấp, không thể đi tiên giới.
Thiên đạo linh giới cảm giác được tương lai, cơ hồ 1% khả năng sẽ phát sinh, bởi vì sớm tại lúc tiểu phượng hoàng tự bạo, đã có một tia tiên hồn vỡ vụn trở về tiên giới.
Lúc đó quy tắc sụp đổ, giao diện bất ổn, đã cho tiên hồn cơ hội trốn khỏi linh giới.
Cũng chính là nói, Phượng Hi ở tiên giới đã biết toàn bộ mọi chuyện xảy ra với nàng ở linh giới.
Việc giết hay không giết Tần Phượng Hi, đều không thay đổi được sự thật này.
Đam Hoa cố ý thả ảo ảnh phượng hoàng đi, là để nó dẫn đường cho nàng, tiện thể tìm đến Phượng Hi.
Tiên giới quá lớn, tìm một con phượng hoàng thật khó.
Nàng vì thiên đạo linh giới hủy bỏ một kiếp, tiện thể cũng lấy được niết bàn thạch.
Nàng rất hứng thú với quy tắc niết bàn của phượng hoàng.
Niết bàn thạch là kết tinh quy tắc niết bàn độc hữu của phượng hoàng, những mảnh vỡ niết bàn trên tay Tần Phượng Hi không có quy tắc đầy đủ.
Nàng đi theo linh giới đến tiên giới rất dễ dàng, bởi vì linh giới có thông đạo phi thăng tiên giới, cũng có liên kết để tiên nhân trở về tiên giới.
Tiên thân của nàng mang theo quy tắc tiên giới, chỉ cần buông ra quy tắc tiên giới, thông đạo trở về sẽ mở ra.
Để bảo vệ phần phàm thể, nàng làm cho tiên thân hóa hư, đem phàm thể bao bọc bên trong.
Chỉ cần thiên đạo linh giới đồng ý, khi muốn trở về, nàng lại lấy quy tắc phần phàm thể làm dẫn, liền có thể trở về được.
Tiền đề là thân thể nàng lấy phàm thể làm chủ, đây là lý do nàng không làm tiên thân làm chủ, chỉ để tiên thân bảo vệ phàm thể.
Trên không xuất hiện một không gian thông đạo giống như một cánh cổng lớn phát ra kim quang yếu ớt, đám tu sĩ chỉ biết trợn mắt há mồm.
"Này... Chẳng lẽ là phi thăng?"
Chuyện phi thăng chỉ xảy ra ở thượng giới, không ai trong số đám tu sĩ ở đây từng thấy.
"Đại lão, ngàn vạn lần phải trở về đó nha." Hệ thống 03 vẫy vẫy móng vuốt về phía Đam Hoa.
Mắt thấy Ngọc Thược Dược biến mất trong kim quang, sau đó cánh cổng biến mất.
Đây là phi thăng sao?
Sao nhìn sự việc phi thăng này lại trở nên chất phác như vậy, không phải là phải có tiên nhạc gì đó sao.
Hệ thống 03 thuật lại lời của Đam Hoa với đám tu sĩ, "Đại lão nói, các ngươi giết ma tu có công, hợp đồng hết hiệu lực, muốn đi thì đi."
Quý Tu Việt cự tuyệt, "Ta không đi. Ngọc tiền bối nói muốn đi thì đi, ta không muốn đi thì không đi." Một khi rời đi, muốn trở về là không thể nào.
"Ta cũng không đi." Trong khoảng thời gian ở đây, là khoảng thời gian vui vẻ tự tại nhất của Kiều Mộng Trúc từ khi tự mình bước vào Kiều gia chủ trạch tu luyện đến nay.
Ôn Tòng Uyên nói, "Ta sẽ ở lại, thực hiện xong hợp đồng."
"Ta muốn rời đi!" Kiều Tĩnh Huyên không biết chui ra từ góc nào, "Các ngươi đều không đi, nhường cơ hội đi cho ta đi."
Thương giao nói là, bởi vì bọn họ giết ma tu có công mới thả bọn họ đi, còn cô ta không tham gia giết ma tu.
"Không cần, ngươi muốn đi thì đi nhanh lên." Hệ thống 03 nhìn Kiều Tĩnh Huyên đã thấy bực, thúc giục cô ta mau chóng rời đi.
Kiều Tĩnh Huyên sợ hệ thống 03 đổi ý, cắm đầu chạy ra khỏi viện tử, quả nhiên không có phạt lôi giáng xuống.
Cô ta lấy ra linh thuyền, phi tốc rời đi.
Đám kiếm tu dù nghĩ thế nào, đều không hề rời đi.
...
Tiên giới.
Đam Hoa tìm đến chỗ Phượng Hi, giết bản thể Phượng Hi, khiến Phượng Hi tiến vào niết bàn.
Quy tắc niết bàn khởi động, sản sinh ra niết bàn thạch.
Đương nhiên, Đam Hoa xóa đi ký ức của Phượng Hi, chờ Phượng Hi tái xuất thế, sẽ không khôi phục ký ức đời này, chẳng khác gì là tái sinh.
Đam Hoa không ở lại tiên giới lâu, tình huống hiện tại của nàng, không tiện đi gặp bạn cũ, hơn nữa, những người đó là bạn cũ của Thược Hoa, không liên quan đến Ngọc Thược Dược.
Nàng làm xong việc liền lập tức trở về.
Chờ Đam Hoa theo tiên giới trở về, thấy viện tử đã thay đổi diện mạo.
Những phòng ốc nàng quy hoạch đều được xây kín, chi tiết tạo hình còn tinh tế hơn yêu cầu của nàng, nói là thập toàn thập mỹ cũng không quá đáng.
Các loại hoa cỏ cây cối sinh trưởng tràn đầy, đặc biệt là cả ngọn đồi thược dược nở rộ, sắc màu rực rỡ, cảnh đẹp tuyệt trần.
Đam Hoa tính một chút, đã qua ba năm, nàng cho rằng trừ hệ thống 03, những người khác sớm nên rời đi rồi, không ngờ họ đều ở lại, xây dựng cả phòng ốc.
Nàng có thể đoán được đại khái họ nghĩ gì, tóm lại trong một câu, là ở đây có lợi cho tu luyện của họ.
Bất quá, ba năm trôi qua, nàng vẫn luôn không trở về, ai nên đi đều đã đi cả rồi.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận