Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ

Chương 529: Nữ tử xin giúp đỡ

Chương 529: Nữ tử xin giúp đỡ
Vẻ ngoài của nàng tuyệt đẹp nhưng đôi mắt của nàng vô cùng quỷ dị, không có tròng trắng mắt chỉ là một mảnh đen kịt như là vực sâu!
“Ngài, chính là, Quỷ dị thất giai Phệ Tâm!”
Nữ nhân kia thản nhiên liếc nhìn Hoàng Kiến Quốc, chỉ liếc một cái đã khiến trong lòng Hoàng Kiến Quốc run rẩy.
Ngay cả Tà Hỏa và Bạo Quân cũng không dám nhìn thẳng vào mắt nàng.
Nữ nhân từ tồn nói, “Không ai có thể ngăn cản chuyện của chúng ta, Giang Khải không thể, quân đội cũng không thể!”

Buổi tối nào đó hai tháng sau, Giang Khải đã đi khắp lãnh địa Tử linh triệu hoán sư.
Đồng hồ Người không biết sợ của hắn đã ghi chép kỹ càng bản đồ khu vực gần đây.
Chỉ có điều, tuy số lượng Tử linh triệu hoán sư rất nhiều nhưng vấn đề là sau một tháng, Tử linh triệu hoán sư đã không cách nào triệu hồi ra Tử linh tử thi nữa.
Sở dĩ kinh nghiệm của Tử linh triệu hoán sư cao hơn dã quái khác cũng vì chúng nó có thể triệu hoán Tử linh tử thi, hiện tại xác chết đều bị Giang Khải đốt rụi, ích lợi của Giang Khải lập tức giảm xuống mấy cấp bậc.
“Mới cấp 10… Sau tứ giai cấp 10, mỗi cấp cần 1700 ngàn kinh nghiệm, thăng cấp quá chậm!” Giang Khải nằm trên đống cỏ cau mày, có vẻ tâm trạng không tốt lắm.
Mấy ngày nay hắn còn ảo tưởng biết đâu qua một khoảng thời gian Tử linh tử thi sẽ đổi mới, kết quả hiện tại thật sự đổi mới một ít nhưng số lượng quá ít.
Một Tử linh triệu hoán sư bình thường chỉ có thể dẫn theo chưa đến mười tiểu đệ, còn xoát cái khỉ gì.
“Có nên quay về giết Thôn kim trùng thú không?” Giang Khải suy nghĩ, lại lắc đầu, “Không có trạng thái Hóa quỷ, trùng tổ vẫn quá nguy hiểm, hơn nữa bên trong trùng tổ còn có vương trùng, gặp phải sẽ khá rắc rối.”
“Đến nơi xa hơn chút, kinh nghiệm dã quái sẽ cao hơn chút.”
Do dự một chút, Giang Khải quyết định vẫn đến nơi khác xem thử.
Nghĩ tới đây, Giang Khải bò lên, dọn dẹp doanh địa của mình.
“Gần đây cũng không gặp được Người tuần đêm… Ai, không gặp được thì thôi đi, hiện tại ta phải thăng cấp, không rảnh chủ động đi tìm chúng nó.”
Sau khi dọn dẹp doanh địa xong, Giang Khải đi về phía rừng rậm phía trước đột nhiên phát hiện điều khác thường, vội vàng lùi lại mấy bước.
Không lâu sau, một nữ tử xông ra từ trong rừng.
Nữ nhân này dáng người thướt tha, tinh tế lại đầy đặn, trên đầu đội mũ rộng vành, rìa mũ rộng vành rủ xuống từng tầng lụa mỏng, sau khi lao ra khỏi rừng rậm lại dừng bước nhìn Giang Khải.
Giang Khải nhíu mày, không ngừng đánh giá nữ nhân này.
Thoạt nhìn nữ nhân đang chạy trốn nên tùy tiện xông đến chỗ Giang Khải, nhưng người có thể xuất hiện ở đây trên cơ bản chắc chắn là người tự do Hoa Hạ, không biết nàng đang tránh né cái gì.
Nhưng Giang Khải vẫn nhớ kỹ một điều, người tự do có thể là bằng hữu cũng có thể là kẻ địch!
Trong hai tay giấu sau lưng của hắn đã có thêm hai thanh Truy mệnh.
Sau khi nữ nhân kia thấy Giang Khải hình như cũng hơi ngạc nhiên, sau đó lo lắng nói, “Vị đại ca kia, có thể giúp ta chút không? Ta gặp phải Người tuần đêm!”
“Người tuần đêm?” Trong lòng Giang Khải nghi ngờ, mình đã ở quanh đây hai tháng cũng không gặp được một Người tuần đêm nào, kết quả nữ nhân này lại gặp được?
Rốt cuộc là vận khí của mình không tốt, hay vận khí của nữ nhân này không tốt?
Nhìn dáng vẻ hốt hoảng của nữ nhân, Giang Khải cau mày, “Ngươi đừng sợ, ngươi gặp phải Người tuần đêm gì?”
“Một Người tuần đêm hình người, cả người áo đem cầm một thanh kiếm, có khả năng nhanh nhẹn đạt đến hơn một vạn. Ta thấy hắn giết một vài người quân đội, đáng tiếc ta không có năng lực ngăn cản nó, lúc chạy trốn còn bị nó phát hiện!” Nữ nhân hốt hoảng nói, “Đi mau, chẳng mấy chốc tên kia sẽ đến đây!”
Giang Khải lập tức nghĩ đến lúc trước gặp phải mấy Người tuần đêm cùng Thường Tư Diêu, nhanh nhẹn rất cao.
Người chơi tứ giai bình thường tuyệt đối không phải đối thủ của nó.
Lần trước Giang Khải thấy tên kia đồ sát người quân đội vốn muốn ra tay, đáng tiếc khi đó thực lực của mình cách biệt quá xa, Thường Tư Diêu kịp thời ngăn cản, hiện tại hắn đột phá đến tứ giai cũng không sợ nó nữa.
Nữ nhân này lại vừa hay gặp được Người tuần đêm mà mình từng gặp, có độ tin cậy rất cao.
Nghĩ tới đây, lòng đề phòng của Giang Khải cũng thoáng thả lỏng.
“Lại là nó… Tên kia thật sự hoạt động ở gần đây. Cô nương, dẫn ta đi tìm nó, chắc chắn phải giết nó!” Giang Khải nói.
Nữ nhân kia đi đến bên cạnh Giang Khải, “Đại ca, hay là chúng ta đi thôi, chúng ta đánh không lại nó.”
Giang Khải quay đầu nhìn về phía nữ nhân, nữ nhân vén lớp mạng che mặt lên.
Ngay lúc Giang Khải muốn an ủi nàng, nữ nhân lại nhìn về phía Giang Khải…
Giang Khải đột nhiên phát hiện trong mắt nữ nhân như là tan ra, tròng mắt màu đen tràn ngập toàn bộ bộ tròng trắng, một đôi mắt vốn đen trắng rõ ràng đột nhiên biến thành đen kịt một màu.
“Con mắt của ngươi…”
“Đại ca, con mắt của ta làm sao?”
“Con mắt của ngươi…” Giang Khải chỉ cảm thấy càng ngày càng kỳ quái, dường như thân thể đang dần mất khống chế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận