Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ

Chương 152: Bốn ức (2)

Chương 152: Bốn ức (2)
【 Hoan nghênh đi vào sân bãi thi đấu Bá chủ toàn cầu (sơ cấp), đội ngũ người tham gia thi đấu nhất định phải là đội ngũ năm người, đẳng cấp chức nghiệp thấp hơn chức nghiệp tam giai. 】
【 Khi số quốc gia tiến vào sân bãi đạt đến 80 nước, thi đấu sẽ chính thức khởi động. 】
【 Người chơi toàn cầu sẽ cạnh tranh ở chỗ này, cuối cùng đội ngũ một, hai, ba sẽ chia ra thu hoạch được ba, hai, một thanh chìa khóa bí mật của khu vực thất lạc, có tư cách tiến vào khu vực thất lạc tìm kiếm bảo vật hiếm thấy. 】
【 Mỗi người chỉ có thể tham gia thi đấu cùng cấp bậc một lần. 】
Nhìn từ tin tức do hệ thống Thiên Chức truyền lại, hiện tại trận thi đấu này vẫn chưa mở ra, hiện tại khu vực công cộng cũng chỉ là một nền tảng trao đổi của người chơi toàn cầu, cũng không có tác dụng khác.
Nhưng tầng lớp quyết sách như Vệ Ưng, hắn ta cũng rất nóng nảy.
Vì hiện tại Hoa Hạ vẫn chưa phát hiện “Truyền tống trận kết nối” thông hướng đến khu vực công cộng!
Gần năm năm qua, đã có 49 quốc gia phát hiện Truyền tống trận kết nối, chẳng may Hoa Hạ vẫn không tìm được Truyền tống trận, đến lúc đó giải đấu lớn khởi động, Hoa Hạ chỉ có thể trơ mắt nhìn người khác tranh đoạt chìa khóa mật của khu vực thất lạc, một vị tướng lĩnh Hoa Hạ như hắn ta sao có thể cam tâm.
“Việc Truyền tống trận kết nối nhất định phải nắm chặt… Không biết những thành thị khác có tiến triển hay không, bên Giang Trung thành cũng đi kết nối với các công hội lớn một chút!”
Đặt phần tài liệu thứ hai xuống, Vệ Ưng cầm lấy một phần sau cùng.
Xem xét tiêu đề báo cáo, Vệ Ưng mỉm cười, “Thi đấu khiêu chiến công hội một năm một lần sắp bắt đầu? Ha ha, xem ra rất náo nhiệt.”
Đúng vào lúc này, ở ngoài cửa có người gõ cửa.
Vệ Ưng thu hồi tài liệu, hô về phía cửa phòng, “Vào đi.”
Lộ Tuấn và Tiểu Hắc đi vào văn phòng.
Thấy hai người này trở về, Vệ Ưng lập tức nhìn về phía hai người, hỏi, “Sao thế?”
“Giang Khải không chết!” Lộ Tuấn trực tiếp trả lời, “Có người thấy hắn và tiểu đội Hỏa Thần của hắn trở về thành chính khu 18.”
Vệ Ưng cũng không quá ngạc nhiên, hắn ta đứng lên đi đến trước cửa sổ, “Hôm qua Lam Lam không thấy Giang Khải đã nói rõ hắn cũng chưa chết, ngươi lại tận mắt thấy hắn bị xúc tu của Ngư nhân lĩnh chủ bắt được, cho nên cách giải thích duy nhất chính là hắn tìm được bí bảo.”
“Tuy loại tình huống này hiếm thấy nhưng cũng không phải chưa từng xảy ra.”
Lộ Tuấn nhíu mày nói, “Vận khí của tiểu tử kia cũng không tệ, chỉ là tìm ra bí bảo cũng không có nghĩa là có thể lấy được bí bảo!”
“Hoa Hạ khai hoang Quỷ Tinh năm mươi năm, nhìn từ tình huống mà chúng ta tìm hiểu được, tất cả có 143 người có cơ hội tiếp xúc bí bảo, nhưng sau cùng cũng chỉ có 30 người thành công lấy được bí bảo.”
“Những người tìm được bí bảo đều không ngoại lệ là Siêu phàm chức nghiệp giả, thực lực đỉnh phong, cuối cùng tỉ lệ thu hoạch bí bảo vẫn thấp như vậy… Lấy thực lực của Giang Khải, có lẽ cũng thấy được lại không lấy được.”
Vệ Ưng mỉm cười, “Trên lý luận đúng là như thế, nhưng tên kia luôn làm ra một số việc khiến người ta không thể nào hiểu nổi.”
Suy nghĩ, Vệ Ưng đột nhiên đổi đề tài, “Đúng, tình huống của Giang Lan như thế nào?”
“Đã hoàn thành phẫu thuật, hiện tại xem ra rất thuận lợi, tiếp theo còn cần quan sát một khoảng thời gian, tránh xuất hiện loại hiện tượng nội tạng bài xích.”
Vệ Ưng gật đầu, “Bảo đám người Trương giáo sư để ý nhiều chút, nhất định phải bảo đảm Giang Lan có thể khôi phục. Giang Lan không có việc gì, Giang Khải mới có thể không có nỗi lo mà xông lên!”
Lộ Tuấn khẽ nhíu mày, “Thủ trưởng, tuy Giang Khải rất có thực lực, nhưng dù sau hắn cũng không phải người của quân đội chúng ta, chúng ta cần làm đến loại trình độ này sao?”
“Thứ cho ta nói thẳng, tuy lần này hắn không cướp Boss của Huyền Vũ công hội, nhưng ta cảm thấy hắn càng có thể chịu áp lực từ bên ngoài, dù sao bình thường hắn vẫn luôn quan tâm đến… Tiền.”
Vệ Ưng mỉm cười, “Tiền? Tiểu Lộ, thứ tên kia không quan tâm nhất cũng là tiền!”
“Ở trong mắt của hắn, tiền có nghĩa là tính mạng của đại ca hắn, nhưng ngươi nhìn xem bản thân hắn có theo đuổi cuộc sống xa xỉ gì không?”
“Lộ Tuấn, chúng ta cũng nên yêu cầu dân chúng có tầm nhìn xa một chút, nhưng đừng quên người phải có tầm mắt lâu dài thật ra là chúng ta!”
“Giang Khải không phải người của quân đội, nhưng ngày đó ta dẫn hắn đến ngoại thành, từ trong ánh mắt của hắn, ta có thể xác định chỉ cần hắn có thể chuyển chức thành Siêu phàm chức nghiệp, mặc kệ cuối cùng hắn dùng thân phận gì, hắn nhất định sẽ đứng ở chiến trường Thú Thần!”
“Đừng quên, hắn, đại ca của hắn, muội muội của hắn đều đến từ ngoài thành!”
Lộ Tuấn đột nhiên chấn động, vậy đại khái cũng là tầm mắt của tướng quân xa đến mức hắn ta không thể so sánh được.
Lúc đang nói chuyện, trong hành lang vang lên tiếng bước chân dồn dập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận