Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ

Chương 141: Tiểu đội Hỏa Thần đến (2)

Chương 141: Tiểu đội Hỏa Thần đến (2)
“Khục khục…” Tiểu Hắc ho khan vài tiếng, “Đó là công việc cần đến. Lúc nào hắn mời một mình ta, lúc đó mới tính là có chút quen biết.”
Lộ Tuấn mỉm cười lắc đầu.
Nhưng lời nói của Tiểu Hắc cũng không có thành phần khoác lác, toàn bộ Giang Trung thành này người có thể mời hắn ta chỉ đếm được trên một bàn tay.
Trừ khi là người quen, nếu không Tiểu Hắc đều là thái độ này.
Đáng tiếc Tiểu Hắc không muốn phát biểu cảm tưởng, Lộ Tuấn chỉ có thể tự xem.
Thấy tiểu đội của Giang Khải càng ngày càng gần Vĩnh Đống đảo, hàng lông mày của hắn ta cũng nhíu chặt lại, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, “Khải, rốt cuộc ngươi muốn làm gì!”

Trong lúc nhanh chóng di chuyển, Nguyễn Ngữ vẫn không quên uống một hớp rượu, đôi mắt của hắn ta dần xuất hiện mấy sợi tơ máu.
“Lão Hồ, chuẩn bị kỹ càng tử chiến chưa.” Giọng nói của Nguyễn Ngữ to hơn trước đó rất nhiều.
Hồ Ngôn không ngừng bước, sắc mặt nghiêm nghị.
Hậu quả khi xông đến trong loại tình huống này, hắn ta đã sớm nghĩ kỹ, không có gì bất ngờ xảy ra tiểu đội của bọn họ sẽ toàn quân bị diệt.
Nhưng ánh mắt của hắn ta vẫn đi theo bóng dáng trước mắt.
Khải đội không để mình và Nguyễn Ngữ đi theo, là hắn ta và Nguyễn Ngữ nhất định phải đi theo.
Mình cũng từng lập lời thề, mặc kệ là núi đao biển lửa, chỉ cần đội trưởng không đá hắn ta, hắn ta chắc chắn phải đi theo!
“Hồ Ngôn ta nói lời phải giữ lời, chết thì có làm sao! Chỉ là Vĩnh Đống đảo mà thôi, tiểu đội Hỏa Thần chúng ta đã đến!”
“Ta, ta cũng là ý này!” Nguyễn Ngữ nói một câu.
Một lát sau, tiểu đội Hỏa Thần đã đến trước Vĩnh Đống đảo, Giang Khải một người một ngựa đi dầu, hắn biết Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ đang đi theo sau lưng nhưng bây giờ đã không có thời gian khuyên can bọn họ nữa.
Ngư nhân phía trước đã phát hiện ba nhân loại này nhanh chóng tiến tới, trong chốc lát có ba mươi, bốn mươi con ngư nhân khua băng xiên trong tay lên, đánh về phía bọn họ!
Noãn Noãn đã căng thẳng đến không nói ra lời, hai tay nâng lên trước ngực, ngón tay theo bản năng vuốt ve viên Sinh mệnh ngọc thạch kia.
“Trò cười đã kết thúc.” Trần Nguyệt Linh hừ lạnh một tiếng.
Nhưng đúng vào lúc này trong tay Giang Khải chợt lóe lên ánh đỏ!
Mấy ánh đỏ lập tức bắn ra từ trong tay hắn, bắn về phía đội ngũ ngư nhân đằng trước.
Ngư nhân dày đặc vừa hay có lợi cho hiệu quả thiêu đốt diện rộng, chỉ là ngọn lửa yếu ớt cộng thêm những ngư nhân này có khoác băng lân, ngay cả phá giáp cũng khó khăn.
Từ San San không khỏi lo lắng, “Chỉ một ngư nhân cũng giết không chết, tiếp tục như vậy chắc chắn xong…”
Còn chưa nói hết câu, Từ San San đột nhiên bị tiếng nổ liên tục dọa cho nhảy lên!
Trong đám ngư nhân liên tiếp xuất hiện “vụ nổ” quỷ dị!
Không biết vì sao ngọn lửa trên người những ngư nhân kia đột nhiên tăng mạnh, biến thành từng quả cầu lửa phát ra tiếng kêu rên.
Một lần đốt cũng là năm, sáu con!
Vốn băng lân kiên cố chịu vụ nổ lửa căn bản không có sức chống cự!
Trong giây lát, đội ngũ ngư nhân ngăn cản tiểu đội Hỏa Thần đã ngã vào trong một mảnh biển lửa.
Một bóng dáng ung dung vượt qua những cái xác này, hắn vung tay lên mấy cái bóng đỏ lao đến từ bốn phía trở về trong tay hắn, hắn lại đã cách mười mét, đang lao về vị trí của Ngư nhân lĩnh chủ!
Thấy cảnh này, Trần Nguyệt Linh trợn to mắt.
“ĐM, tình huống như thế nào… Này, tên kia… Miểu sát bốn mươi con ngư nhân?!”
Trong mắt Viên Trụ dần lộ ra tia sáng.
Bây giờ tên kia đã mạnh như vậy?
Nhịp tim của Từ San San không khỏi đập nhanh hơn, trên khuôn mặt thanh tú xuất hiện một tầng đỏ ửng, “Thật lợi hại!”
Nhưng trận giết hại vừa mới bắt đầu!
Chín bóng đỏ không ngừng bắn ra bên ngoài lại trở về từ các nơi, những nơi đi qua biển lửa lan tràn, xác ngư nhân ngã vào trong biển lửa.
Ngư nhân bình thường, Tinh anh ngư nhân, thậm chí là một Chiến tướng ngư nhân cũng không thể may mắn thoát khỏi, còn chưa kịp ra tay đã bị Truy mệnh bọc lửa của Giang Khải đánh giết.
Từng quân đoàn ngư nhân cường hóa lại không ngăn cản được ba người tiểu đội Hỏa Thần!
Tuy công kích, kỹ năng của tinh anh, Chiến tướng ngư nhân hung ác, nhưng chỉ công kích thì Giang Khải cũng không yếu hơn chúng nó.
Công kích dày đặc của ngư nhân lại tạo ra một điều kiện thiêu đốt tốt hơn cho Giang Khải, đến mức Chiến tường ngư nhân kia căn bản không phát huy ra được thực lực của mình đã bị ngư nhân bên cạnh châm lửa, trực tiếp chết bất đắc kỳ tử!
Trong nháy mắt, những nơi Giang Khải đi qua lại tạo thành một con đường hỏa diễm!
“Ba phút, 174 con ngư nhân, 31 con tinh anh, 1 con chiến tướng!” Lộ Tuấn híp mắt lại, hít sâu một hơi nói, “Tên kia là quái thai gì, hiệu quả Cực hàn phong bạo còn chưa kết thúc đâu!”
Lúc này, Tiểu Hắc vẫn không chịu nói nhiều lại mở miệng.
“Chắc là công kích tầm xa, cho dù độ linh hoạt của thân thể bị hạn chế, chỉ cần hắn kịp thời ra tay, đảm bảo tỉ lệ chính xác thì có thể giảm ảnh hưởng của Cực hàn phong bạo đến mức thấp nhất.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận