Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ

Chương 404 - Đàm phán (2)



Chương 404 - Đàm phán (2)




Giang Khải hoàn toàn hỏng mất, chỉ mới đến trận thứ ba, hắn đã bị tất cả mọi người cô lập hả?!
Từ Chiến Thần đến khán giả không có một ai để ý hắn?
Không có đối thủ tiếp tục tranh tài, không có trọng tài giục Huyền Vũ, không có ai tuyên bố kết quả tranh tài, không có ai trả lời nghi ngờ của hắn…
Cứ như mình đang sống ở một thế giới khác!
“Không phải, các ngươi, các ngươi không thể đối xử với ta như vậy chứ, ta đường đường chính chính đến tranh tài, cũng không làm trái với quy tắc tranh tài của các ngươi!” Giang Khải uất ức nói, “Không có ai bắt nạt người khác như các ngươi!”
Âu Dương Dịch khẽ mắng, “Tiểu tử thối, rốt cuộc là ai bắt nạt ai…”
Ngay lúc Giang Khải cảm nhận sự bất lực trước nay chưa từng có, cuối cùng có người đi lên lôi đài.
Giang Khải nhìn người tới, cuối cùng thở dài một hơi.
“La thần! Cuối cùng ngươi đã đến!”
Sau lưng La Bình còn có hai người, nhưng trên đường đi bọn họ đều cúi đầu khiến Giang Khải không nhìn ra rốt cuộc hai người này là ai.
La Bình mỉm cười dẫn theo hai người kia đi đến trước mặt Giang Khải.
“Giang Khải, có thể nể mặt quân đội chúng ta, tha cho Huyền Vũ không?”
Giang Khải khẽ nhíu mày, “La thần, ta chỉ đến kiếm điểm tích lũy.”
La Bình vẫn mỉm cười, “Ngươi cảm thấy ta không nhìn ra ngươi đến làm gì sao? Người đàng hoàng không nói chuyện mờ ám, ta đã nói ra lời này cũng có nghĩa ta là người đến giải quyết vấn đề, hy vọng ngươi có thể nể mặt quân đội cho ta cơ hội nói chuyện.”
“Vệ Ưng và ta là bạn tốt, ta từng cứu hắn mấy lần trên chiến trường Thú Thần, đương nhiên hắn cũng từng cứu ta, chúng ta là quan hệ vào sinh ra tử.”
“Lần này chưa được hắn đồng ý đã sử dụng danh nghĩa của hắn, chủ yếu là ta tự hiểu lấy mình, ta biết bình thường ngươi không nể mặt người xa lạ, cho nên cả gan dùng danh nghĩa của hắn.”
Nhắc đến Vệ Ưng, vẻ mặt Giang Khải mới dịu đi.
“Ngươi đã cứu lão Vệ?”
La Bình gật đầu.
Giang Khải lại nhìn hai người sau lưng La Bình, nhanh chóng nhận ra Hà Thi Thi.
Sau đó, Giang Khải thở dài một hơi, “Lão Vệ có ơn với ta, La thần, bọn họ muốn đàm phán thế nào?”
La Bình lại nhìn Giang Khải một chút, nhẹ gật đầu, “Vậy ngươi có điều kiện gì?”
Giang Khải nhìn về phía Hà Thi Thi, hừ lạnh một tiếng, “Muốn ta không đánh tiếp nữa cũng không khó, Hà Thi Thi, đừng cúi đầu nữa, ta hỏi ngươi Hoàng gia có địa vị gì ở Huyền Vũ các ngươi?”
Hà Thi Thi chỉ cảm thấy hiện tại đầu của mình nặng mấy tấn, nàng thật sự không muốn ngẩng đầu nhìn Giang Khải.
La Bình nhẹ ho vài tiếng, Hà Thi Thi biết La thần đang giục mình nhanh lên.
La thần đã nói chuyện giúp Huyền Vũ bọn họ, lúc này còn không phối hợp thì không ai cứu được Huyền Vũ nữa.
Nghĩ tới đây, cuối cùng Hà Thi Thi đã ngẩng đầu.
“Hoàng Hiểu Quân là chủ tịch thiết kế vũ khí của Huyền Vũ quân công, vũ khí nòng cốt trong các thành thị tập trung lớn có khoảng một phần mười là sản phẩm của hắn, là nhân tài quan trọng nhất của Huyền Vũ quân công, vì giữ hắn lại mà Huyền Vũ quân công phải cho hắn 7% cổ phần, cho nên hắn cũng là một trong những cổ đông của Huyền Vũ quân công.”
“Hoàng Kiến Quốc cũng là đệ đệ của Hoàng Hiểu Quân, bá phụ Hoàng Thông, là người sáng lập Huyền Vũ công hội, hiện tại nhậm chức phó hội trưởng Huyền Vũ công hội, phân công quản lý việc của phân hội bốn điểm tay nam.”
“Ngoài ra, Hoàng gia còn có không ít ghế trong hội trưởng lão Huyền Vũ công hội.”
“Về phần chi nhánh phía dưới thì khá nhiều, ngươi muốn biết ai, ta sẽ nói cho ngươi biết.”
Giang Khải khẽ nhíu mày, “Huyền Vũ quân công và nguyên lão Huyền Vũ quân công… Chẳng trách, vậy còn ngươi, không phải ngươi cũng là người Hoàng gia?”
“Ta không phải!” Hà Thi Thi nói, “Hoàng Vĩ gọi ta một tiếng tỷ tỷ nhưng cũng chỉ vì ta lớn tuổi hơn hắn, ta là Hà gia. Sau khi Hoàng Thông bị ngươi đuổi đi, hắn hy vọng ta có thể tới khu 18 diệt trừ ngươi.”
Giang Khải hừ lạnh một tiếng, “Bọn họ có thể để ngươi đối phó ta, ngươi cũng rất dốc sức.”
Hà Thi Thi lạnh lùng nhìn Giang Khải, gần như không kìm được lửa giận, “Ngươi đánh nhau với cả nhà Hoàng Vĩ ở Giang Trung thành, ác bá một phương, đến Thiên Chức này, Hoàng Vĩ vừa thông qua thí luyện người mới đã bị ngươi đánh giết trước mặt mọi người, sau đó năm lần bảy lượt nhắm vào hắn và Hoàng Đạt, ta rất bằng lòng dạy dỗ ngươi thật tử tế!”
Giang Khải nhíu chặtt lông mày, “Đánh nhau với cả nhà Hoàng Vĩ? Nhắm vào Hoàng Vĩ và Hoàng Đạt? Ta nói ngươi cũng thông minh thật, sao không điều tra rõ ràng đầu đuôi sự việc trước?”
“Trước khi ta đến đã phái người đi điều tra, thủ đoạn của ngươi rất tàn nhẫn, dựa vào sự bảo vệ của quân đội, làm việc quái đản! Hơn nữa ngươi còn có danh hiệu Sát thủ khát máu, có thể thấy ngươi là người bụng dạ ác độc!”
Giang Khải thật sự muốn nôn ra máu, hắn là một người bị hại lại bị nói thành một người cuồng giết người tội ác không thể tha thứ… Đoán chừng là Hoàng Thông âm thầm lên kế hoạch, giấu diếm sự điều tra của Hà Thi Thi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận