Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ

Chương 297: Quyết tâm bảo vệ

Chương 297: Quyết tâm bảo vệ
Từ trong ánh mắt lạnh lẽo của đối phương, Lữ Đại Xuyên đã biết mục đích của bọn họ.
Một tên tóc đuôi ngựa trong đó chỉ mặc một bộ võ sĩ rộng rãi, ngay cả hộ giáp cũng không mặc, những người khác như đang đợi mệnh lệnh của hắn ta.
Người này lạnh lùng nhìn Lữ Đại Xuyên, hơi híp mắt lại, “Hoa Hạ… Không ngờ trên đường đi giết Giang Khải còn có thể gặp được bạn cũ, rất tốt!”
“Ta gọi là Kura Nosuke, nhớ kỹ cái tên này, đây có thể là ác mộng cả đời các ngươi!”
Lữ Đại Xuyên hơi híp mắt lại, Phương Vĩ cũng đặt Trần Kiến xuống.
“Lão đại, có cơ hội thì chạy đi, ta cản chân bọn họ!” Phương Vĩ khẽ nói bên tai Lữ Đại Xuyên.
Lữ Đại Xuyên còn muốn nói điều gì đó nhưng tình huống trước mắt hình như không cho phép hắn ta có lựa chọn khác.
Nhiệm vụ của bọn họ là cố gắng kiếm được xếp hạng, từ đó thu hoạch được chìa khóa khu vực thất lạc, trong tình huống này nhất định phải có người hy sinh!
“Ta đoán các ngươi đang bàn bạc việc chạy trốn.” Kura Nosuke mỉm cười, “Đáng tiếc, con mồi bị ta để mắt đến tuyệt đối không thể chạy thoát!”
“Vậy ta chơi đùa với các ngươi trước đã.”
Nói xong, Kura Nosuke đã ra tay.
Tốc độ của hắn ta lập tức đạt đến trình độ khó có thể lý giải, trong chớp mắt đã giết đến bên cạnh Phương Vĩ.
Phương Vĩ quyết đoán lấy kiếm ra, nhưng phần eo Kura Nosuke dùng sức, nửa người ngả ra sau tránh đi công kích của Phương Vĩ, vòng qua đến trước mặt Trần Kiến, một kiếm chém rơi đầu Trần Kiến!
“Trần Kiến!” Phương Vĩ nổi giận gầm lên, “Lão tử liều mạng với ngươi!”
Nhưng còn chưa nói hết câu, Kura Nosuke thản nhiên nói, “Bạo tuyết trảm!”
Phương Vĩ chỉ cảm thấy hoa cả mắt, mấy ánh đao đã đâm về phía mình.
Đúng vào lúc này, Lữ Đại Xuyên một phát bắt được hộ giáp sau lưng Phương Vĩ kéo hắn ta sang bên cạnh, đồng thời quay người chém một đao về phía Kura Nosuke.
“Phách vương đao!” Một đao kia của Lữ Đại Xuyên lực lượng cực lớn, chỉ sợ lực lượng gần như đạt đến 500 trở lên!
Kura Nosuke lại không né tránh, chỉ từ tốn nói, “Nhẫn thuật thế thân!”
Một đao kia vừa nhanh vừa mạnh, hung hăng chém vào trên vai Kura Nosuke.
Nhưng sau khi Lữ Đại Xuyên thành công, sắc mặt lại rất tái nhợt.
Rõ ràng vừa nãy hắn ta đã chém trúng Kura Nosuke, nhưng lúc này hắn ta mới phát hiện mình chỉ chém trúng một khúc gỗ.
Không biết từ lòng nào bản thể Kura Nosuke đã vòng đến bên cạnh Phương Vĩ, chiêu thức Bạo tuyết trảm vừa nãy lại không đứt đoạn, vài đạo kiếm ảnh đánh ra mười cái lỗ máu trên người Phương Vĩ!
“Đao, đao thật nhanh… Lão đại, chạy…” Phương Vĩ trợn to hai mắt, nói xong câu này đã ngã quỵ.
Lữ Đại Xuyên hoảng sợ quay người lại, nhìn Kura Nosuke đang lau vết máu trên lưỡi đao, mí mắt nhảy lên.
Tên này dùng thế thân không kỳ quái, kỳ quái là mình lại không phát hiện chân thân của hắn ta!
Điều khiến người ta khiếp sợ hơn là, Phương Vĩ là Hiệp khách loại phòng ngự, có được lực phòng ngự ngoài định mức rất khả quan, là nhân vật tank trong tiểu đội, đứng trước mặt Kura Nosuke cũng không đỡ nổi một chiêu!
“Ngươi, ngươi là…”
“Nhẫn thuật sư bình thường mà thôi.” Kura Nosuke từ tốn nói, “Nhưng so sánh với Hiệp khách của Hoa Hạ các ngươi, lại mạnh hơn không chỉ một điểm nửa điểm.”
Nhanh nhẹn, lực lượng của tên này đều rất khủng bố!
Mấu chốt nhất là, hắn ta có kinh nghiệm chiến đấu vượt xa phần lớn người chơi nhị giai, sự bình tĩnh trong lúc chiến đấu khiến người khác sợ hãi.
Rất khó tưởng tượng đây là một người chơi nhị giai!
“Ta từng nói con mồi của ta không có khả năng trốn thoát, dù là ngươi hay là… Giang Khải!” Kura Nosuke đi từng bước một về phía Lữ Đại Xuyên.
Lữ Đại Xuyên trợn to mắt, “Ngươi muốn giết Giang Khải?”
“Đúng, người muốn giết hắn rất nhiều nhưng ta tin tưởng hắn chắc chắn sẽ chết dưới kiếm của ta.” Giọng điệu của Kura Nosuke mang theo khí thế không thể nghi ngờ.
“Đúng là mỉa mai, Hoa Hạ các ngươi tốn nhiều công sức thu hoạch được danh ngạch dự thi, kết quả không phải cũng như vậy sao.”
“Các ngươi lại còn ép chúng ta ký kết điều khoản bất bình đẳng, vậy ta sẽ đòi lại chút lãi từ chỗ các ngươi trước, cũng để người Hoa các ngươi hiểu rõ các ngươi là một đám rác rưởi!”
Vừa nói xong, bóng dáng Kura Nosuke hóa thành quỷ mị, lập tức giết thẳng về phía Lữ Đại Xuyên!
“Thuấn ảnh vô địch trảm!”
Hoa Thiên Thần hơi híp mắt lại, mắt không chớp nhìn hình ảnh trong video.
Thực lực của Lữ Đại Xuyên cũng là đỉnh cấp trong huấn luyện doanh, đứng trước mặt Kura Nosuke sự chống cự của hắn ta như một tuyển thủ hạng nhẹ đối mặt với một tên tuyển thủ hạng nặng.
Lực lượng, tốc độ di chuyển, tốc độ công kích, lực bạo phát, kỹ năng, thiên phú, tất cả phương diện đều bị Kura Nosuke nghiền ép tuyệt đối.
Chỉ mấy giây, trên người Lữ Đại Xuyên đã trúng hơn ba mươi đao, máu me khắp người.
Sau cùng, Kura Nosuke ung dung đứng sau lưng Lữ Đại Xuyên, nhàn nhã lau vết máu trên Võ sĩ đao trong tay, một lát sau một kiếm đâm xuyên qua lồng ngực Lữ Đại Xuyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận