Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ

Chương 319: Thành viên mới

Chương 319: Thành viên mới
“ĐM, ít nhất phải 100 người, chúng ta đủ điểm tích lũy nhưng số người chưa đủ!” Giang Khải nhìn điều kiện bên trên, lắc đầu nói.
Số người còn kém quá nhiều, Giang Khải không hề quan tâm vấn đề tấn cấp công hội.
Giang Khải chú ý đến điểm tiếp theo, đó là số người công hội biến thành 7 người.
Sau khi mở ra tin tức thành viên công hội, hắn đã thấy tin tức tất cả thành viên công hội.
Tin tức của Giang Khải đã bị che giấu toàn bộ, những người khác cũng không có quyền hạn xem xem, tin tức của Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ chỉ có hắn có thể xem.
Ngoại trừ ba người bọn họ, còn có bốn tên thành viên mới.
La Thành, Mỹ thực gia, nhất giai cấp 16, logout.
Trương Húc, Người ăn xin, nhất giai cấp 11, logout.
Lý Chí Viễn, Thầy phong thủy, nhất giai cấp 2, trong tiểu đội Thầy phong thủy công hội.
Thẩm Nghệ, Khổ hành tăng nhị chuyển Hành hương giả, nhị giai cấp 16, online.
“Lại có nhiều người xin vào công hội của mình như vậy?” Giang Khải hơi khó tin.
Nguyễn Ngữ nói, “Trước đó chúng ta là hạng 28 cấp Bính, hơn nữa phần lớn công hội đều không nhận chức nghiệp không phải chiến đấu, bọn họ xin vào công hội của chúng ta cũng bình thường.”
“Ngươi logout nửa tháng có 70, 80 người xin vào, nhưng ta và lão Hồ cảm thấy không hài lòng nên từ chối rất nhiều, chỉ còn lại bốn người này.”
“Tám mươi người giữ lại bốn người, tỷ lệ trúng tuyển 5%... Điều kiện nhận người của hai người các ngươi là gì?” Giang Khải tò mò hỏi.
“Nhân phẩm đoan chính, có thể chịu được vất vả, thiên phút ít nhất là cấp bậc hiếm có, chức nghiệp thì không có yêu cầu gì, dù sao chức nghiệp của đội trưởng, ta và lão Hồ đều là như thế.”
Giang Khải nhíu mày nói, “Sao ngươi biết nhân phẩm của bọn họ có đoan chính hay không? Biết đâu hắn gặp ngươi mặt ngoài chính nhân quân tử, sau lưng là tiểu nhân hèn hạ thì sao?”
Nguyễn Ngữ thành thật gãi đầu, “Điều này đơn giản, người đến nhất định phải uống với ta và lão Hồ một bữa, bọn họ dùng tiền mua rượu của ta, uống say mới thôi.”
Lần này Giang Khải cũng không còn gì để nói nữa.
Không ai có thể chịu được uy lực rượu của Nguyễn Ngữ.
“Lý Chí Viễn này cũng là Thầy phong thủy.” Giang Khải chú ý đến người mới kia, hỏi.
“Ừ, là người mới, mới hoàn thành thí luyện đầu tháng này, trong nhà rất có tiền, ba hắn là lý hội phó Thầy phong thủy công hội Giang Trung thành.”
Giang Khải hơi ngạc nhiên, tuy Thầy phong thủy công hội không có gì đặc biệt, nhưng phụ thân của hắn ta tốt xấu gì cũng là phó hội trưởng, vậy thì đã khác.
“Chắc La Thành và Trương Húc vừa logout, mỗi tháng bọn họ sẽ mang theo 10gr Hạch thổ logout, vì không có thu nhập khác nên cứ đến thời gian là logout.”
Giang Khải gật đầu, loại tình huống này thường thấy ở những chức nghiệp không phải chiến đấu.
Cũng may, Khổ hành tăng mà bọn họ muốn tìm còn online.

Ở Hồng Nguyệt sâm lâm sâu trong Trục Lộc lĩnh, một thác nước to lớn cả trăm mét đổ xuống từ chỗ cao bảy tám mươi mét.
Trong màn nước, một nam tử cởi trần, ngồi xếp bằng, mặc cho thác nước cọ rửa thân thể của mình.
Dòng nước mang theo lực lượng rất lớn, khiến thân thể của hắn ta lắc lư qua lại nhưng hắn ta vẫn khép hờ hai mắt, một tay đặt trước mặt tĩnh tâm tu luyện.
“Thẩm Nghệ!” Dưới thác nước, có một người gọi to tên của hắn ta, hắn ta hơi mở mắt ra thấy hai người đứng bên cạnh đầm sâu đang vẫy tay với mình.
Thẩm Nghệ nhíu mày, vừa muốn rời khỏi thác nước đã bị lực lượng khồng lồ của thác nước đánh vào đầm nước.
Không lâu sau, một cái đầu nhô ra từ trong đầm nước, bơi đến bên bờ.
“Nguyễn bộ trưởng?” Cuối cùng Thẩm Nghệ đã nhận ra Nguyễn Ngữ, hắn ta lại nhìn về phía Giang Khải, “Vị này là?”
“Giang Khải.” Giang Khải mỉm cười, đưa tay.
Thẩm Nghệ nhíu mày, suy nghĩ kỹ một lúc, lúc này mới nhớ đến.
“Hội trưởng?! Thật xin lỗi hội trưởng, trong chốc lát ta không nhớ ra được, sao ngươi lại đến đây?” Thẩm Nghệ không bắt tay Giang Khải, ngược lại hơi cúi đầu coi như chào hỏi.
Khổ hành tăng cũng là tăng nhân, bọn họ có ích lợi của mình.
Giang Khải lúng túng thu tay lại, vội vàng nói thẳng vào chủ đề coi như tránh xấu hổ, “Khụ khụ, Thẩm Nghệ, ta nghe Nguyễn Ngữ nói lúc gặp mặt ngươi chỉ nói thiên phú của mình là cấp bậc hiếm có, nhưng lại không nói cụ thể thiên phú của mình là gì.”
Thẩm Nghệ hơi không dám nhìn vào mắt Giang Khải, “Hội trưởng, điều này… Bất kỳ ai cũng có quyền không để lộ thiên phú và chức nghiệp của mình…”
“Ngươi đừng hiểu lầm, ta cũng không định cưỡng ép ngươi nói cho chúng ta biết.” Giang Khải nói, “Đúng, mọi người nói Khổ hành tăng là người có cơ hội phát hiện bí cảnh, quỷ, thậm chí là phát động nhiệm vụ nhất trong tất cả các chức nghiệp.”
Lần này Thẩm Nghệ lại không giấu diếm điều gì, gật đầu nói, “Đúng là thế, thiên phú của Khổ hành tăng chúng ta phần lớn đều có một điểm giống nhau, cần đến đủ loại khu vực hoang vu, tu luyện trong điều kiện gian khổ sẽ có lợi cho việc tăng lên của chúng ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận