Võ Đạo Trường Sinh, Ta Tu Hành Có Kinh Nghiệm

Chương 52: Vận khí ( cầu truy đọc ~)

Chương 52: Vận khí (mời đọc tiếp ~)
Trần Bình An sắc mặt lạnh nhạt, đôi mắt sâu thẳm. Lời nói ra khiến người ta không thể không tin.
Tiểu Hổ Gia nheo mắt nhìn Trần Bình An, như thể lần đầu tiên biết đến hắn.
Vừa rồi, hắn thoáng thấy ở con người trẻ tuổi Trần gia này, ẩn hiện bóng dáng của lão Trần đầu.
Lão Trần đầu coi như không sống uổng đời, xem như có được một dòng dõi dũng khí và thủ đoạn đều tốt!
Bất quá... Không chết không thôi ư?
Buồn cười! Thật sự cho rằng Tiểu Hổ Gia hắn dễ bị hù dọa lắm sao?
Tiểu Hổ Gia nhấc chân, đang muốn tiến lên. Liền nghe thấy từ đầu đường bên kia, xa xa vọng đến một tiếng quát lớn.
"Đội tuần đêm của Trấn Phủ ti, phía trước đang làm gì!"
Tiểu Hổ Gia quay đầu nhìn lại, thấy ở đằng xa hai tên sai dịch lưng đeo đao, một người cầm đèn lồng, một người cầm cái la, đang tiến về phía bọn hắn.
Chỉ là, khí thế của hai tên sai dịch lúc đầu còn rất hùng hổ. Càng đến gần, khí thế lại càng giảm. Đến khi thấy rõ dáng vẻ lưng hổ sói của Tiểu Hổ Gia, thì giống như biến thành người khác.
"Thì ra là Tiểu Hổ Gia ở đây!"
Với một nhân vật cấp cao như Tiểu Hổ Gia của Hổ Đầu bang, sai dịch của Trấn Phủ ti ngõ Nam Tuyền tự nhiên đều nhận ra. Không chỉ phải nhận ra, nếu không cần thiết còn không dám đắc tội.
Lúc này tiến đến gần, phát hiện Tiểu Hổ Gia ở đây, hai tên sai dịch không khỏi âm thầm hối hận.
Nhất là đối mặt với ánh mắt không mấy thiện cảm của bảy tám tên lưu manh, hai người càng cảm thấy da đầu tê dại.
Tiểu Hổ Gia ở đây, xem ra là đang định làm chuyện phạm pháp! Sớm biết vậy vừa rồi đã giả vờ như không thấy gì, đi thẳng luôn thì đâu có nhiều chuyện như thế!
Bây giờ đến rồi, ngăn cản cũng không được mà không ngăn cản cũng không xong. Khiến cho bọn hắn khó xử, đúng là "đâm lao phải theo lao"!
Dù trong lòng quyết tâm muốn ngăn cản Tiểu Hổ Gia, nhưng hai người bọn họ cũng chỉ là sai dịch tạm thời. Với thân phận này, muốn ngăn cản hộ pháp của Hổ Đầu bang như Tiểu Hổ Gia, quả thực là người si nói mộng.
Ngay lúc hai người đang suy nghĩ rối bời, chợt nhìn thấy Trần Bình An đang ngồi trong sân.
"Trần Bình An?"
Cũng là sai dịch tạm thời của Trấn Phủ ti ngõ Nam Tuyền, giữa bọn họ tự nhiên quen biết nhau.
Tiểu Hổ Gia liếc mắt nhìn Trần Bình An trong sân, rồi lại nhìn hai tên sai dịch vừa đến, suy nghĩ đột nhiên thay đổi, quyết định từ bỏ dự định ban đầu.
Nói thật, hắn vốn không xem cái gọi là "không chết không thôi" của Trần Bình An ra gì. Chỉ là, trước mặt hai tên sai dịch của Trấn Phủ ti mà dạy dỗ Trần Bình An một trận thì hơi không ổn. Hắn tuy không sợ, nhưng cũng không muốn vì chuyện này mà rước phiền phức.
Dù sao, tình hình trong bang hiện tại đặc biệt, không ít người đang nhìn chằm chằm vào hắn, không thể phức tạp hóa, tất cả phải ưu tiên việc đoạt Khí Huyết đan!
"Trần gia tiểu tử, vận khí của ngươi ngược lại không tệ!"
Tiểu Hổ Gia gượng cười nói với Trần Bình An.
"Hy vọng về sau vận khí của ngươi cũng luôn tốt như vậy! Bất quá..."
Ngay trước mặt hai tên sai dịch, Tiểu Hổ Gia uy hiếp Trần Bình An, không hề e dè chút nào.
Thực tế cũng vậy, với thân phận của một cao tầng bang phái như Tiểu Hổ Gia, chỉ cần không đắc tội những kẻ quyền quý. Mà không phải người trên muốn động đến hắn thì hắn thực sự không sợ bất cứ sai dịch thông thường nào.
Tiểu Hổ Gia lộ ra nụ cười âm hiểm, nhìn Trần Bình An một hồi. Sau đó chào hỏi một tiếng rồi dẫn người rời đi.
Mấy tên lưu manh trước khi đi đều hung hăng liếc nhìn Trần Bình An vài cái.
"Tiểu tử, mày chờ đấy!"
Hắn dùng ngón tay cái hướng xuống, làm khẩu hình không tiếng động.
Vận khí không tệ? Người vận khí không tệ đáng lẽ phải là các ngươi mới đúng!
Trần Bình An trong lòng cười lạnh.
Lúc này, hai tên sai dịch mới kịp phản ứng. Bọn họ ngược lại không hiểu, tại sao vừa đến nơi, Tiểu Hổ Gia lại bỏ đi như vậy.
Lẽ nào mặt mũi của bọn họ lớn đến thế?
Trần Bình An khẽ gật đầu với hai người, xem như chào hỏi.
"Mời vào ngồi chơi một chút?"
Hắn lên tiếng mời.
Hai tên sai dịch, một người tên Triệu Hổ, một người tên Trình Viễn. Xét về tư lịch thì gần như giống hắn. Vì biết nịnh bợ nên sống khá hơn hắn nhiều.
"Không được. Không được."
Hai người khoát tay cự tuyệt.
Nói nhảm!
Ý của Tiểu Hổ Gia vừa nãy rất rõ ràng, Trần Bình An đã đắc tội hắn, hắn xem như đã nhớ kỹ.
Nếu bọn họ mà vào nhà Trần Bình An, chẳng phải là đang ngầm ủng hộ hắn sao.
Sự việc liên quan đến cao tầng của Hổ Đầu bang là Tiểu Hổ Gia, bọn họ không muốn dính vào.
Về phần đồng nghiệp? Nó là cái gì, có ăn được không?
Trần Bình An chẳng qua chỉ vừa vỡ ngụ, giúp hắn thì rước một thân phiền phức, còn chẳng có lợi lộc gì?
Vấn đề này, chỉ có kẻ ngốc mới dính vào!
Thấy hai người cự tuyệt, Trần Bình An cũng không ép. Tâm lý của đối phương, hắn cũng đoán được phần nào.
Bất quá, đó cũng là lẽ thường, hắn có thể hiểu được.
Tuy không cố ý, nhưng hành động của hai người vừa rồi, cũng coi như giúp hắn một tay.
Nhìn Triệu Hổ và Trình Viễn rời đi, Trần Bình An cũng đứng dậy đóng cửa sân.
Thôi xong!
Then cài cửa lại bị gãy mất rồi!
Chỉ có thể lại chọn một cành củi, tạm thời làm then cài.
"Niếp Niếp, vừa rồi có sợ không?"
Vừa rồi Tiểu Hổ Gia mang theo bảy tám người tới, tình hình lúc đó quả thực rất đáng sợ.
"Có ca ca ở đây, muội không sợ." Trần Nhị Nha nở nụ cười đáng yêu.
"Ừm, không sợ là tốt rồi." Trần Bình An cười đáp.
Trải qua mấy lần giằng co vừa rồi, trời đã tối từ lâu.
"Không thể luyện Phi Hoàng Thạch vào tường viện nữa!"
Theo số lần Trần Bình An luyện tập ngày càng nhiều, thêm vào việc Phi Hoàng Thạch đã đạt đến tiểu thành, lực ném của hắn cũng không nhỏ. Tiếp tục luyện tập thế này, tường viện sớm muộn gì cũng xuất hiện một cái hố lớn.
Không thể luyện vào tường viện, Trần Bình An liền đưa mắt nhìn đống đá ở một góc sân. Đây là đống đá mà lúc trước hắn luyện Thiết Bố Sam đã lưu lại.
"Vậy luyện vào đống đá!"
Trần Bình An cố gắng kéo giãn khoảng cách, tay cầm một hòn Phi Hoàng Thạch có kích cỡ phù hợp, bắt đầu luyện tập.
Không biết là do Phi Hoàng Thạch đã đạt đến tiểu thành hay là do hôm nay tâm tình bị kích động, mà buổi tối hôm đó hắn đã liên tiếp tu luyện ra 4 điểm kinh nghiệm tu hành.
Tên: Trần Bình An
Cảnh giới: Khí Huyết tam trọng
Võ học: Thiết Bố Sam viên mãn, Phi Hoàng Thạch tiểu thành (6/40)
Nhìn bảng thông tin, Trần Bình An có chút hài lòng. Hiện tại hắn mỗi ngày tu luyện có thể nhận được 6 điểm kinh nghiệm. Tính ra, trong vòng 6 ngày, hắn có thể đưa Phi Hoàng Thạch đạt tới đại thành!
Một khi Phi Hoàng Thạch đạt đến đại thành, thực lực tổng thể của hắn sẽ tiến thêm một bước. Đối mặt với những điều không biết, hắn có thêm một phần sức mạnh.
Hắn không tin, sau sự việc xảy ra hôm nay, Tiểu Hổ Gia sẽ bỏ qua dễ dàng như vậy.
Về sau, chắc chắn sẽ không thiếu chuyện phiền phức!
Nhưng không sao, ngay từ lúc trước khi quát đuổi mấy người kia, hắn đã tính đến trường hợp xấu nhất.
Đã dấn thân vào võ đạo, thì phải quyết chí tiến lên!
Tiểu Hổ Gia nếu còn gây sự, hắn sẽ nhân lúc đêm tối, thanh toán hắn luôn!
Một đêm trôi qua rất nhanh.
Sáng sớm ngày thứ hai, Trần Bình An sớm đã đến Trấn Phủ ti ngõ Nam Tuyền, trêu ghẹo vài câu với Hầu Đầu Đại Sơn. Sau khi họp xong thì hắn lập tức trở về nhà.
"Lại trực phiên tuần đêm rồi!"
Theo sự phân công của Trấn Phủ ti ngõ Nam Tuyền, tối nay hắn và Tần Đầu sẽ cùng nhau đi tuần đêm.
Bất quá, đa phần thời gian Tần Đầu đều chỉ xuất hiện lúc điểm danh, bình thường rất khó tìm thấy bóng dáng.
Cho nên, khi được sắp xếp đi tuần cùng Tần Đầu, thì khả năng cao là Trần Bình An sẽ phải đi tuần một mình.
Đêm nay, gà gáy ngõ hẻm, đi tuần đêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận