Võ Đạo Trường Sinh, Ta Tu Hành Có Kinh Nghiệm

Chương 226 Tân Tú bảng xếp hạng! ( cầu phiếu phiếu nha ~)

Chương 226 Bảng xếp hạng Tân Tú! (cầu phiếu nha ~)
Ngày thứ hai, Trần Bình An dưới sự vây quanh của đám tinh nhuệ Trấn Phủ ty, liền rời khỏi khách sạn.
Nhảy lên ngựa, một đường vó câu vun vút, cuốn lên một đám bụi mù mịt.
Mục tiêu: Trước khi mặt trời lặn hôm nay, đến thành Vị Thủy quận!
Cùng lúc Trần Bình An lên đường, Bảng Tân Tú Thương Long Châu mới nhất cũng từ thành Thương Long Châu phát xuống, vừa vặn được chuyển đến thành Vị Thủy quận.
Bảng Tân Tú, ba tháng đổi mới một lần, mỗi lần đổi mới đều sẽ có sự thay đổi khác biệt. Liên quan đến rất nhiều thiên kiêu của Thương Long Châu, rất nhiều thế lực trong thành Vị Thủy quận tự nhiên hết sức chú ý.
Trước khi Bảng Tân Tú chính thức được bày bán, bọn họ những thế lực này đã có được nội dung Bảng Tân Tú mới nhất từ nhiều con đường khác nhau.
Mộ gia.
“Bảng Tân Tú mới nhất ra rồi, Phi Vũ rốt cuộc có leo lên bảng xếp hạng không!?” Một vị tộc lão Mộ gia kìm nén sự hưng phấn trong lòng, nhanh chóng lật ra cuốn sách ghi chép bảng xếp hạng Tân Tú này. Không nhìn phần đầu tiên, mà trực tiếp đọc đến cuối.
Mộ Phi Vũ mới vừa bước vào cảnh giới Thiên Lâm Hàng Đỉnh của Nội Khí tầng thứ ba, muốn xếp ở phía trên của Bảng Tân Tú, quả thực là chuyện hoang đường. Điểm này tự hắn cũng phải hiểu rõ.
“Thứ 100, thành Địa Hỏa…” hắn bắt đầu xem từ người thứ 100 của Bảng Tân Tú. Cũng không phát hiện tên Mộ Phi Vũ.
“Chẳng lẽ xếp ở phía trên?” Vị tộc lão Mộ gia này ẩn ẩn có chút hưng phấn. Hắn lật về phía trước một tờ, thấy được thông tin của vị trí thứ 99 của Bảng Tân Tú.
“Vị thứ 99 là… Ơ!? Không phải Phi Vũ!” Vị tộc lão Mộ gia giật mình trong lòng. Hắn lại liếc nhìn về phía trước, kiểm tra những thông tin mấu chốt trên trang sách, nhưng không thấy tên mà hắn muốn thấy.
Sau đó… Hắn liên tục lật về phía trước vài trang, cũng không hề nhìn thấy tin tức của Mộ Phi Vũ.
“Phi Vũ hắn không có trên bảng sao?” Trong lòng hắn ảm đạm.
Mộ gia tốn bao tâm huyết, dốc hết toàn lực bồi dưỡng Mộ Phi Vũ, để hắn trước ba mươi tuổi phá mà vào Nội Khí tầng thứ ba. Vốn tưởng rằng bảng Tân Tú lần này hẳn có thể có tên, nhưng không ngờ, vẫn còn kém một chút.
“Không có leo lên Bảng Tân Tú sao? Phi Vũ hắn kém ở đâu? Là công pháp? Hay là chiến tích!?” Vị tộc lão Mộ gia tóc trắng bạc phơ này lòng phiền ý loạn tự hỏi. Tay không tự chủ được lật từng trang về phía trước.
Đột nhiên… Ánh mắt hắn hơi giật mình.
“Đây là…”
Hắn cho rằng mình nhìn nhầm, nháy nháy mắt xong, lại nhìn thêm lần nữa. Lần này nhìn, ánh mắt hắn liền hoàn toàn dừng lại.
Ở trên trang sách, những dòng chữ bên cạnh viết: “Trần Bình An, Trấn Phủ ty Vị Thủy trấn, thành Vị Thủy quận, xếp hạng thứ 91 của Bảng Tân Tú! Chiến tích chủ yếu: Đã từng trấn áp Bạch Thạch thành…”
Liễu gia, chính đường.
“Minh nhi, chúc mừng ngươi, lại tiến thêm một bước!”
Gia chủ Liễu gia Liễu Minh Vũ ngồi trên ghế, vuốt vuốt chòm râu, vẻ mặt vui mừng nhìn Liễu Tử Minh.
“Đúng vậy, Minh nhi, bảng Tân Tú lần này, con xếp hạng thứ 73! So với lần trước tăng 13 hạng! Thật không hổ là thiên kiêu của Liễu gia ta!”
“Tử Minh, tuổi con đã tu vi đạt đến Thiên Lâm Hàng Đỉnh viên mãn, quả thật không thẹn danh thiên kiêu!”
“Đúng vậy! Cảnh giới Nội Khí con đã đạt đến viên mãn. Chờ khi đủ cảm ngộ, sẽ một bước bước vào cảnh giới Huyền Quang. Đến lúc đó… Ngay cả ở Thương Long Châu, con cũng là một trong những thiên kiêu đứng đầu!”
“Không sai!”...
Trong chính đường, ngoài Liễu Minh Vũ ra còn có mấy vị tộc lão Liễu gia. Lúc này, bọn họ đều mặt mày hớn hở, thần sắc vô cùng hưng phấn.
Lần này bảng Tân Tú, Liễu Tử Minh có thể tiến thêm một bước, hắn đại diện không chỉ cho chính bản thân hắn, mà còn là cả Liễu gia bọn họ!
Là tộc lão Liễu gia, bọn họ cũng cảm thấy vinh quang. Quan trọng nhất là, sau việc này, uy thế của Liễu gia bọn họ ở thành Vị Thủy quận có lẽ sẽ được nâng cao một bậc.
Đời sau hưng thịnh và đời sau không có người kế tục, đó hoàn toàn là hai khái niệm!
Trong chính đường, Liễu Nguyên Hồng phụ thân của Liễu Tử Minh không nói gì, lặng lẽ nhìn kiêu tử đang đứng ở chính đường, trên mặt hắn cũng lộ ra vẻ kích động khó tả.
Trong số các huynh đệ Liễu gia, hắn không tính là xuất sắc, đến giờ vẫn chưa thể bước vào cảnh giới Huyền Quang! Quyền lên tiếng của hắn trong Liễu gia không mạnh, thậm chí có chút yếu ớt. Vốn tưởng rằng cuộc đời sẽ như vậy, nhưng không ngờ, hắn lại sinh ra một đứa con kiêu, một thiên kiêu chân chính!
Tuổi gần 28, tu vi liền đạt tới Thiên Lâm Hàng Đỉnh viên mãn, hơn nữa còn đem mấy môn công pháp thượng thừa tu luyện đến mức lô hỏa thuần thanh. Tu hành đấu pháp đều cực kỳ kinh tài tuyệt diễm!
Điều quan trọng hơn chính là, Liễu Tử Minh còn hai năm thời gian, trong hai kỳ này, tu vi chưa hẳn không thể tiến thêm một bước. Nếu hắn có thể trong một sớm đốn ngộ, phá mà vào cảnh giới Huyền Quang, vậy thì…
Thành tựu tương lai quả thực khó có thể tưởng tượng!
Liễu Tử Minh đứng ở trung tâm chính đường, lặng lẽ nghe những lời tán dương của mọi người, cũng không có biểu cảm gì nhiều. Ngược lại, hắn sinh một tướng mạo khá được, khuôn mặt tuấn tú, hai hàng lông mày lộ ra khí chất bất phàm. Bên hông đeo một thanh bảo kiếm, chính là Uyên Hồng kiếm, bảo khí chính phẩm bình thường ngay cả Huyền Quang cảnh cũng khó mà có được.
“Các vị trưởng bối quá khen rồi.” Liễu Tử Minh ngữ khí không tính lạnh nhưng cũng không quá nhiệt tình.
Liễu Minh Vũ nhìn Liễu Tử Minh một bộ dạng thắng không kiêu, vô cùng hài lòng.
Đây mới là bộ dạng của một kiếm khách!
Biết dùng kiếm, nhưng lại không có khí độ kiếm khách, loại người như vậy nhất định sẽ không đi xa được!
“Tiểu tử Mộ gia kia có leo lên Bảng Tân Tú không!?” Liễu Minh Vũ nhìn Liễu Tử Minh một hồi, đột nhiên nhớ tới chuyện Mộ Phi Vũ phá mà vào Nội Khí tầng thứ ba trước đó, cũng náo loạn thành Vị Thủy quận một phen.
“À, đúng rồi, để ta xem một chút.” Có tộc lão vỗ đầu nói.
Vừa rồi bọn họ thấy Liễu Tử Minh xếp thứ 73 trên Bảng Tân Tú, cả đám đều vô cùng kinh hỉ, trong lúc nhất thời cũng không để ý tiếp tục nhìn xuống. Lúc này bị Liễu Minh Vũ nhắc, ngược lại là thực sự phải xem qua một chút.
Thực lực Mộ gia không yếu, trong bốn đại thế gia, xem như chỉ đứng sau Liễu gia bọn họ. Nếu Mộ Phi Vũ thật sự leo lên Bảng Tân Tú, tạo thanh thế cho Mộ gia, vậy thì đối với Liễu gia bọn họ cũng không phải một tin tốt lành.
Vị tộc lão kia lật về sau trang sách, lúc đầu lật rất nhanh, nhưng khi đến gần phần sau, tốc độ đọc của hắn liền chậm lại. Mỗi khi lật một tờ, hắn đều xác nhận xem tên của Mộ Phi Vũ có ở trên đó hay không.
Khi lật đến vị trí thứ 91, cả người hắn liền ngây ra như phỗng.
“Sao thế?” Bên cạnh có tộc lão hiếu kỳ hỏi. Không đợi người kia đáp lời, hắn đã đưa đầu tới. Sau đó, con ngươi của hắn bỗng nhiên co rụt lại, sắc mặt chấn động.
“Trần Bình An, xếp hạng 91 Bảng Tân Tú! Chiến tích chủ yếu…”
“Cái gì? Trần Bình An leo lên Bảng Tân Tú rồi sao?”
“Trần Bình An tuy cũng bước vào Nội Khí tầng thứ ba, nhưng dường như hắn không có giao thủ với cao thủ võ đạo Nội Khí tầng thứ ba!”
“Đúng vậy, dù có leo lên Bảng Tân Tú, cũng không thể nào trực tiếp được xếp hạng thứ 91 được!”
“Không sai, thứ hạng này có phải hơi cao rồi không! Mau nhìn phía dưới xem ghi lại căn cứ chiến tích là gì!”...
Trần Bình An leo lên Bảng Tân Tú, còn xếp ở vị trí thứ 91, khiến không ít người Liễu gia cảm thấy kinh ngạc.
“Trần Bình An...”
Liễu Tử Minh đứng trong chính đường, tay vỗ lên Uyên Hồng kiếm, ánh mắt lóe lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận