Võ Đạo Trường Sinh, Ta Tu Hành Có Kinh Nghiệm

Chương 170: Giải pháp ( cầu phiếu phiếu ~)

Chương 170: Giải pháp (cầu phiếu bầu~)
Trong tiểu viện, Trần Bình An cùng bóng đen giao đấu gây ra động tĩnh không nhỏ. Tiếng ồn đánh thức lão đầy tớ trong nhà dậy đi tiểu đêm, tò mò ra xem.
Lão đầy tớ vừa mở cửa đã thấy Trần Bình An đang dọn dẹp trong sân.
"Công tử."
Lão đầy tớ ngơ ngác nhìn Trần Bình An gọi.
Trần Bình An ngẩng đầu, ra hiệu im lặng cho lão.
Lão đầy tớ còn chưa hiểu chuyện gì thì ngay tức khắc đã thấy một thi thể nằm dưới đất, giật mình kêu lên.
"A..."
Tiếng kêu còn chưa kịp vang xa, lão đầy tớ đã vội vàng bịt miệng.
Người chết!
Ngày hôm sau, trời vừa tờ mờ sáng, Trần Bình An đã ra khỏi cửa. Một lão đầy tớ mập mạp đẩy chiếc xe, đi theo phía sau hắn. Trên xe đặt một cỗ thi thể, được vải trắng che phủ kín.
"Trần đại nhân!"
Sai dịch gác cửa Trấn Phủ ti Nam Thành vội cung kính chào Trần Bình An.
"Đợi ta ở bên ngoài!"
Trần Bình An gật đầu, dặn dò lão đầy tớ rồi sải bước vào Trấn Phủ ti.
Lão đầy tớ dừng xe, dưới ánh mắt dò xét của đám sai dịch, run rẩy đứng một chỗ.
Thi thể!
Sai dịch gác cửa mắt tinh, vừa liếc đã nhận ra thứ đặt trên xe đẩy là gì.
Mấy người liếc nhìn nhau, đều thấy rõ sự nghi hoặc trong mắt đối phương.
Vào Trấn Phủ ti Nam Thành, Trần Bình An quen đường lên lầu, rất nhanh đã thấy Mộ Uyển Quân.
Vừa mới gặp mặt, Trần Bình An còn chưa kịp lên tiếng, giọng Mộ Uyển Quân đã vang lên:
"Bình An, ta đang định đi tìm ngươi đây!"
Hả?
Trần Bình An khẽ giật mình, hắn còn chưa kịp hỏi thì đã thấy Mộ Uyển Quân mặt mày ủ dột, áy náy nói với hắn.
"Bình An, chuyện của ngươi, gia tộc không có ý định tham gia! Thật xin lỗi..."
Sắc mặt Mộ Uyển Quân khó xử. Đêm qua nàng mất ngủ cả đêm, không biết làm sao đối diện với Trần Bình An.
Nàng không ngờ gia tộc lại có thể vô sỉ đến vậy. Rõ ràng việc này là do gia tộc gây ra, vậy mà đến khi sự việc đến gần lại không muốn nhúng tay! Không những thế, còn hủy luôn cả chuyện thông gia!
Nhìn vẻ mặt áy náy của Mộ Uyển Quân, lòng Trần Bình An như gương sáng, hiểu rõ đại khái đã xảy ra chuyện gì.
Sau đó, nghe Mộ Uyển Quân kể lại, hắn cũng cảm nhận rõ được sự áy náy và hết lòng của nàng.
"Uyển Quân, ngươi đã cố hết sức rồi, ta không trách ngươi!"
Mộ Uyển Quân nói: "Bình An, thật xin lỗi. Nhưng mà, ngươi cứ yên tâm, dù gia tộc không ra tay, ta cũng sẽ cố gắng hết sức giúp ngươi thoát khỏi khốn cảnh này."
Trần Bình An cảm nhận được sự chân thành của Mộ Uyển Quân.
"Ừm, Uyển Quân, ta tin ngươi. Nhưng mà, hôm nay ta đến đây là có chuyện khác muốn nói với ngươi."
Mộ Uyển Quân có chút nghi hoặc: "Chuyện gì?"
Trần Bình An kể hết mọi chuyện xảy ra đêm qua cho Mộ Uyển Quân nghe từ đầu đến cuối.
Mộ Uyển Quân càng nghe càng kinh hãi, không kìm được lên tiếng.
"Khoan đã, Bình An. Ngươi nói là, ngươi đánh bại, không! Là giết chết một cao thủ võ đạo Nội Khí cảnh!"
"Không sai!"
Trần Bình An thản nhiên gật đầu.
"Thi thể ta đã mang đến rồi! Muốn ngươi xem thử, có phải cao thủ của Phương gia không!"
Được Trần Bình An xác nhận, Mộ Uyển Quân vô cùng kinh hỉ.
"Ngươi đột phá lên Nội Khí cảnh rồi sao?"
"Ừm."
Trần Bình An gật đầu, tiện tay điều động nội khí trong đan điền Khí Hải.
Oanh!
Nội khí phun trào, tỏa ra khắp người!
"Khí Hải sơ hóa!"
Đôi mắt Mộ Uyển Quân bỗng ngưng lại, sau đó vui mừng khôn xiết.
"Bình An, mới đó mà ngươi đã trực tiếp đột phá lên Nội Khí cảnh! Từ Khí Huyết cảnh lên Nội Khí cảnh, ngươi không gặp phải bình cảnh sao?"
Nội khí của Trần Bình An hiện tại rất hùng hậu, không giống như người vừa mới đột phá, ngược lại giống như một cao thủ Nội Khí cảnh đã có thâm niên lâu năm.
"Bình cảnh? Có sao? Ta cứ luyện tập một chút, tự nhiên là đột phá thôi!"
Trần Bình An vô tội nói.
Mộ Uyển Quân chỉ cảm thấy nhận thức của mình về thiên phú võ đạo của Trần Bình An một lần nữa được thay đổi. Nhìn Trần Bình An vẻ mặt đương nhiên, không hề cảm thấy đột phá lên Nội Khí cảnh là khó, trong đầu nàng lại hiện lên những lời của các tộc lão Mộ gia trước đây.
"Cũng có khả năng thôi! Có hi vọng vào bảng Tân Tú, đó chỉ là phỏng đoán của chúng ta thôi. Thiên tư của kẻ này quả thật không tầm thường, nhưng Nội Khí cảnh và Khí Huyết cảnh là hai chuyện khác nhau, hắn tiến bộ nhanh ở Khí Huyết cảnh, không có nghĩa là ở Nội Khí cảnh cũng vậy!"
"Đúng thế, bây giờ hắn mới chỉ ở Khí Huyết lục trọng, cách điều kiện lên bảng Tân Tú còn quá xa. Ai biết được hắn có vượt qua nổi không! Nếu như ta gả con gái cho hắn, nhỡ hắn không qua được Nội Khí cảnh, chẳng phải thành trò cười cho thiên hạ sao!"
"...
Có hi vọng vào bảng Tân Tú, chỉ là phỏng đoán?
Tiến bộ nhanh ở Khí Huyết cảnh, không có nghĩa là ở Nội Khí cảnh cũng vậy?
Trong lòng Mộ Uyển Quân dấy lên một cảm xúc buồn bã khó tả.
Các tộc lão à, các người có biết, những thiên kiêu yêu nghiệt chân chính trên đời này không phải là người có thể dùng lẽ thường để đo đếm.
Mới đột phá Nội Khí cảnh đã có thể tại chỗ tiêu diệt một cao thủ võ đạo cùng cảnh giới! Tài nghệ giao đấu của Trần Bình An, thiên tư võ đạo, đủ để khiến người ta phải kinh sợ thán phục.
Mộ Uyển Quân nhìn Trần Bình An sâu sắc.
Giờ phút này, nàng có thể khẳng định trăm phần trăm rằng, mười năm nữa, à không!
Nhiều nhất năm năm nữa, Trần Bình An chắc chắn có thể lên bảng Tân Tú, chấn động thế giới!
Tộc lão, thật hồ đồ!
Minh châu đã lộ ánh sáng, mà vẫn muốn chèn ép, cái giá phải trả đâu chỉ là gấp mười lần lúc trước!
Nhìn Mộ Uyển Quân chấn kinh cùng thán phục, trong lòng Trần Bình An vẫn thản nhiên.
Đây chính là lý do vì sao, sáng sớm hắn đã muốn tìm Mộ Uyển Quân!
Nếu võ đạo của hắn đã thành, Huyền Quang cảnh có hi vọng, thì nên đúng thời điểm triển lộ chút thực lực.
Bây giờ, mượn miệng của Mộ Uyển Quân, để tuyên dương chuyện này cũng tốt!
Kinh ngạc thì cứ kinh ngạc, nhưng Mộ Uyển Quân cũng không chậm trễ xử lý sự việc. Nàng cùng Trần Bình An đến ngoài Trấn Phủ ti, xem xét thích khách đêm qua đã chết dưới tay Trần Bình An.
"Vô Ảnh Thối!"
Mộ Uyển Quân vừa liếc mắt đã nhận ra thân phận người này, sắc mặt nặng nề.
Vô Ảnh Thối đã nổi danh từ lâu rồi.
Vậy mà Trần Bình An lại có thể đánh bại và giết hắn?
Phải biết Vô Ảnh Thối không chỉ có cước pháp cao minh mà còn có khinh công cũng không phải dạng vừa.
Vậy mà ở trước mặt Trần Bình An, đến chạy trốn cũng không thoát?
Mộ Uyển Quân không khỏi lại một lần nữa đánh giá cao Trần Bình An.
Trần Bình An giờ có thực lực đó, có thể xem là đệ nhất cao thủ Nội Khí cảnh thâm niên.
Rốt cuộc hắn đã làm thế nào?
Trong lòng Mộ Uyển Quân vô cùng kinh thán.
Thi thể ở trước cửa Trấn Phủ ti Nam Thành cũng thu hút đám đông vây xem.
"Người này là do Trần đại nhân giết sao?"
"Nghe nói là cao thủ Nội Khí cảnh."
"Trần đại nhân giết cao thủ Nội Khí cảnh ư? Vậy thì..."
Ánh mắt đám sai dịch nhìn về phía Trần Bình An không khỏi mang theo sự kính sợ sâu sắc. Không giống như trước kia, lần này sự kính sợ có vẻ thật hơn rất nhiều.
Có thể chém giết một cao thủ Nội Khí cảnh cùng cảnh giới, mặc kệ là làm bằng cách nào, cũng đủ để cảm nhận được Trần Bình An không phải là người tầm thường.
Trong cả Trấn Phủ ti Nam Thành, người có thể làm được việc chém giết cao thủ cùng cảnh giới, chỉ sợ chỉ có Mộ Uyển Quân mới làm được! Ngay cả vị Phó tổng sai ti mới điều tới cũng không chắc làm được!
"Trần đại nhân, quả là giấu rất kĩ!"
"Bình An, trong tình cảnh này, chúng ta có lẽ có giải pháp khác!"
Trở lại công phòng, Mộ Uyển Quân nhớ lại những thông tin mình mới biết được, nhìn Trần Bình An với ánh mắt khác hẳn.
"Giải pháp khác?"
Trần Bình An nhìn Mộ Uyển Quân, trong lòng ẩn ẩn đoán được.
Giải pháp khác, có lẽ là liên quan đến việc hắn bộc lộ võ đạo cảnh giới!
Nếu như hắn đã lộ ra thực lực Nội Khí cảnh, vậy vị trí hiện tại của hắn, có lẽ cũng nên thay đổi rồi!
Có vài lúc, Khí Huyết cảnh không đủ tư cách! Nhưng Nội Khí cảnh thì lại khác, không thể đánh đồng.
Nếu như Mộ Uyển Quân chịu giúp, có lẽ có thể thúc đẩy được việc này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận