Võ Đại Lang: Ta Còn Là Cưới Phan Kim Liên

Chương 633: Mua không nổi a!

**Chương 633: Mua không nổi a!**
Chuyện của Phan Kim Liên, Lý Sư Sư các nàng đều biết.
Đây là do quan gia tác hợp hôn nhân, cho nên các nàng cũng không có ý kiến gì, hơn nữa trong nhà thêm một nữ nhân cũng không đáng kể, không thiếu một người này.
Các nàng ngược lại có chút hiếu kỳ đối với vị Cao Ly công chúa kia.
Cao Ly công chúa tiến vào trong phủ, còn có cả nha hoàn thân cận đi theo cũng đến.
Tiểu Xuân có gian phòng của mình, Cao Ly công chúa cũng có phòng lớn của riêng mình, dù sao phủ đệ rất lớn, bao nhiêu người đến đều có thể ở lại.
Hôm nay chính là đêm động phòng hoa chúc.
Tiểu Xuân ở bên cạnh chờ đợi, nhìn thấy Võ Thực uống rượu xong đi vào, liền thức thời rời đi.
"Tiểu Xuân, ngươi đừng đi!" Cao Ly công chúa dường như có chút sợ hãi, nàng giờ phút này mặc trường bào màu đỏ, đội khăn cô dâu đỏ, ngồi trên giường, gian phòng giăng đèn kết hoa, vô cùng vui mừng, nhưng Cao Ly công chúa thân ở nơi đất khách quê người, trong lòng khó tránh khỏi khẩn trương.
Tiểu Xuân nói: "Công chúa, hiện tại ngài là người nhà của võ tướng, sau này ngài phải sống thật tốt ở đây, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi."
Tiểu Xuân an ủi vài câu, biết rõ cuộc sống sau này của công chúa có tốt hay không đều có liên quan tới võ tướng trước mắt, nàng lưu lại nơi này chỉ khiến võ tướng không vui, chưa chắc đã tốt cho công chúa.
Bên tai truyền đến tiếng đóng cửa, Tiểu Xuân rời đi, theo sau đó là Võ Thực.
Võ Thực đối với vị Cao Ly công chúa bỗng nhiên được đưa tới cửa này cũng có chút trở tay không kịp, nhưng nếu nói không thích thì hắn không phải là đàn ông.
Dù sao Cao Ly công chúa này đã gả tới, chính là nữ nhân của hắn, hơn nữa dung mạo cũng không tệ.
Hiện tại Võ Thực đã là "lái xe già", không có chuyện thẹn thùng của người mới cưới gì cả, trước kia cùng Phan Kim Liên thành thân, Võ Thực còn có chút ngại ngùng không đụng tới nàng, về sau mới đụng.
Bây giờ, Võ Thực làm một "lão tài xế" mà còn tái phạm loại sai lầm này, thật sự rất đáng chê cười.
Hắn là võ tướng, Cao Ly công chúa là thiếp của hắn, đã qua tiệc rượu, Tống Huy Tông làm mối, đây là sự tình hợp tình hợp lý, không có vấn đề tâm lý gì cả?
Võ Thực đi tới, trực tiếp vén khăn cô dâu của Cao Ly công chúa lên khi nàng đang khẩn trương, đập vào mắt là đôi môi đỏ tươi, một mỹ nhân được trang điểm tỉ mỉ, áo choàng đỏ càng làm tôn lên vẻ vui mừng của nàng, khuôn mặt trắng nõn, kết hợp với đôi mắt và vẻ mặt ngượng ngùng, Võ Thực đã động lòng.
Võ Thực ngồi xuống, cười nói: "Nàng tên là gì?"
Hiện tại Võ Thực còn không biết tên của Cao Ly công chúa.
Cao Ly công chúa đáp lại bằng một giọng yếu ớt, nhỏ nhẹ: "Vương Kim Ân!"
"Vương Kim Ân, ân, tên không tệ, từ nay về sau nàng chính là nữ nhân của ta Võ Thực, sau này phải nghe lời ta, biết không?"
". . ." Vương Kim Ân ngẩng đầu nhìn Võ Thực anh tuấn, theo bản năng có chút kháng cự, xê dịch sang bên cạnh một chút.
Nàng nhắm mắt lại, Võ Thực cười nói: "Hiện tại nàng gả cho ta là vì Phụ hoàng của nàng hy vọng Đại Tống và Cao Ly hòa bình, nàng chỉ cần một lòng theo ta, ta có thể cam đoan Cao Ly vĩnh viễn thái bình, chỉ cần ta còn sống một ngày."
Võ Thực tuyệt đối có tư cách này, bởi vì quyền thế của hắn.
Cao Ly công chúa nhắm mắt lại, khẽ phát ra một tiếng "Ân", tất cả những kháng cự trước đó, khi đối diện với một Võ Thực trẻ tuổi anh tuấn như vậy, dường như cũng không còn rõ ràng.
Võ Thực thấy thế, trực tiếp ôm lấy Vương Kim Ân.
Đến ngày thứ hai khi Võ Thực tỉnh dậy, Vương Kim Ân đã sớm mở to mắt ngẩn người nhìn lên phía trên.
Cái ngày này nàng vĩnh viễn không thể quên.
Cao Ly công chúa Vương Kim Ân, đột nhiên cảm thấy cuộc sống sau này của mình so với trước kia có thêm một chút nội dung.
Mà trong phủ phu nhân cùng các tỷ muội khác cũng đến làm quen với nàng, cùng nhau cười nói vui vẻ, điều này khiến Vương Kim Ân cảm thấy ở đây hình như cũng không tệ.
Cũng đã lâu nàng mới nở một nụ cười.
Những nữ chủ nhân trong phủ đối với Vương Kim Ân mới tới này vô cùng hữu hảo.
Bởi vì Võ Thực không thích trong nhà có nội đấu, các nàng ở phương diện này biểu hiện rất tốt, cho nên trong nhà rất hòa thuận.
Suốt khoảng thời gian này, Vương Kim Ân quấn quýt bên Võ Thực, các nàng cũng không nói gì.
Vương Kim Ân ở cùng Võ Thực, đặc biệt là vào buổi tối, đã làm đảo lộn cuộc sống trước kia của nàng.
Trước khi đến, Vương Kim Ân lo lắng mình sẽ không quen ở đây, sẽ không hạnh phúc, có nhiều oán giận vì sinh ra trong hoàng thất Cao Ly, nàng trở thành công cụ thông gia, nàng chán ghét bối cảnh và vận mệnh như vậy.
Chỉ là sau khi gả cho Võ Thực, nàng phát hiện, điều may mắn nhất của mình lại chính là trở thành công chúa thông gia.
Được gả cho Võ Thực của Đại Tống.
Ngoại trừ ban đêm Võ Thực bày ra đủ loại phương pháp "đánh bài" kỳ lạ khiến nàng cảm thấy thú vị, thì đó chính là việc Võ Thực đối xử với nàng thật sự rất tốt.
Trong ngày thường cũng không giống như chủ tử đối với nàng, quát tháo hay sai khiến, cũng sẽ không mệnh lệnh nàng, mắng nàng, mặc dù nàng là thiếp thất, nhưng đãi ngộ được hưởng không hề thấp, cho nên Vương Kim Ân bắt đầu cảm thấy biết ơn tất cả những gì mình gặp được. Cảm thấy đây là sự an bài tốt nhất của vận mệnh.
Sau khi quen thuộc với Võ Thực, Vương Kim Ân cũng trở nên hoạt bát hơn, có đôi khi còn có thể nhảy một vài điệu múa nóng bỏng trước mặt Võ Thực.
Đó là điệu múa của Cao Ly, trước kia Vương Kim Ân có nằm mơ cũng không nghĩ tới có một ngày mình sẽ nhảy múa trước mặt nam nhân.
Cao Ly công chúa Vương Kim Ân đã hòa nhập vào bầu không khí gia đình của Võ phủ, mỗi ngày đều vui vẻ, lời nói cũng nhiều hơn.
Trong đó, nha hoàn Tiểu Xuân đi theo công chúa vô cùng chấn kinh.
Công chúa là người thế nào nàng rất rõ, khi còn ở Cao Ly, có rất nhiều đại thần trong triều muốn thông gia với công chúa, các công tử của những đại thần đó nhìn thấy Cao Ly công chúa đều tươi cười lấy lòng, muốn thân cận.
Cao Ly công chúa trước giờ đều giữ một bộ mặt lạnh như băng, nhưng trước mặt Võ Thực, lại không phải như vậy.
Trong mắt nàng, Võ Thực tuy là Tể tướng của Đại Tống, nhưng làm người rất tốt, đối với nàng cũng rất hòa ái, không hề có dáng vẻ của một Tể tướng, cũng không coi nàng là công cụ hòa thân đến từ Cao Ly, càng không xem nàng chỉ là một tiểu thiếp có thân phận thấp kém.
Nàng ở đây có đãi ngộ giống như phu nhân, cùng những người khác của Võ Thực đều có đãi ngộ như nhau, vô luận là phương diện sinh hoạt hay ăn uống, điều kiện, hay nha hoàn hầu hạ, địa vị đều ngang hàng, thậm chí Võ Thực còn đặc biệt cho nàng thêm hai nha hoàn mới để nàng sai bảo.
Điểm này khiến Cao Ly công chúa vô cùng cảm động, cũng biết mình sau khi gả đến đây sẽ không tệ.
Mấy ngày "điên cuồng" qua đi, Võ Thực cũng dồn tâm huyết vào sự nghiệp bất động sản.
Triều đình đã đầu tư không ít tiền để phát triển sự nghiệp bất động sản.
Xi măng, đường xá, đường sông, cũng đang không ngừng được tu sửa, triều đình tiêu tốn số tiền khổng lồ.
Nhà cửa cũng đang được xây dựng trên diện tích lớn, quy hoạch, hướng tới xu thế phồn vinh hơn.
Thời gian dần trôi qua, hơn nửa năm sau, một số huyện thành đã bắt đầu có những kiến trúc xi măng cao sáu tầng.
Mỗi một căn, giá bán hai mươi vạn lượng.
Ân, giá cả vẫn ổn, không phải quá đắt.
Nhưng đối với bách tính bình thường mà nói, cảm giác vẫn còn có chút khó mà gánh vác được.
Nhằm vào chuyện này, hôm nay khi thiết triều, mọi người còn đang thương nghị.
Lúc này, Vương Phán ra khỏi hàng, cung kính nói: "Bệ hạ, gần đây nhà cửa được xây dựng trên diện rộng, có rất nhiều người mua, bất quá cũng có rất nhiều bách tính phản ánh nhà quá đắt, mua không nổi a!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận