Võ Đại Lang: Ta Còn Là Cưới Phan Kim Liên

Chương 631: Công chúa tâm tư!

**Chương 631: Tâm tư công chúa!**
Ban đầu, sứ giả kia cho rằng Cao Ly Quốc Vương sẽ vô cùng không vui.
Dù sao ý của Cao Ly Quốc Vương là muốn gả công chúa cho Tống Huy Tông, hoặc là Hoàng tử, nhưng Tống Huy Tông lại đem Cao Ly công chúa ban thẳng cho võ tướng, chuyện này là sao?
Đó là Cao Ly công chúa, không phải con gái của Tống Huy Tông, sao có thể nói ban thưởng là ban thưởng.
Vả lại Võ Thực có lợi hại đến đâu thì cũng chỉ là Tể tướng, không phải thành viên hoàng thất.
Sứ giả không hoàn thành nhiệm vụ, trên đường trở về liền thấp thỏm lo âu, sau khi đến Cao Ly, hắn run sợ trong lòng, đem việc này nói cho Cao Ly Quốc Vương.
Ai ngờ Cao Ly Quốc Vương nghe nói Đại Tống thiên tử muốn đem con gái mình ban thưởng cho võ tướng Đại Tống, lập tức kích động.
Bởi vì Đại Tống có thể có ngày hôm nay, dựa vào cái gì?
Chẳng phải là Võ Thực sao.
Hắn kiêng dè Võ Thực, thậm chí so với Đại Tống thiên tử còn mãnh liệt hơn!
Võ Thực chính là trụ cột của Đại Tống, không có Võ Thực liền không có huy hoàng của Đại Tống, kỳ thực hắn rất muốn đem con gái mình gả cho Võ Thực, nhưng vòng qua Đại Tống thiên tử mà làm như vậy, khó tránh khỏi sẽ khiến Đại Tống thiên tử phẫn nộ.
Đây là không coi Đại Tống quan gia ra gì, cho nên hắn nghĩ đi nghĩ lại, cũng không dám nói thẳng, vì muốn ổn định, chính là hi vọng con gái cùng Đại Tống thiên tử thông gia.
Bây giờ Tống Huy Tông tác hợp Cao Ly công chúa cùng Võ Thực, vậy còn nói gì nữa?
Quá hợp tâm ý của Cao Ly Quốc Vương!
Cao Ly sứ thần nằm mơ cũng không nghĩ tới, nhiệm vụ của mình thất bại, còn nhận được khen ngợi và ban thưởng tiền tài của Cao Ly Quốc Vương, điều này khiến hắn có chút mộng bức!
Dù sao việc này thành, là Cao Ly Quốc Vương vui lòng nhìn thấy, mà lại cũng không chọc giận Đại Tống thiên tử.
Cao Ly Quốc Vương sướng đến phát điên.
Không có mấy ngày, chính là phái ra sứ thần lần nữa tiến đến, mà lại lần này còn có Cao Ly công chúa đi cùng.
Cao Ly công chúa này, biết nói tiếng Đại Tống.
Thực tế chính là làm công cụ thông gia.
Dọc đường.
Có Cao Ly vệ binh bảo vệ.
Đoàn xe ngựa đi trước, phía trước là sứ giả đang chạy đường, mệt mỏi hắn cũng sẽ trở lại xe ngựa nghỉ ngơi một lát.
Phía sau một cỗ xe ngựa tương đối cao lớn, có hai nữ tử ngồi.
Một nữ tử mặc trường bào màu tím, phong cách quần áo có khác biệt rõ ràng với Đại Tống, nhìn qua ngược lại có chút mỹ lệ, nữ tử này xõa tóc phía sau, hai bên cũng xõa ra một chút sợi tóc đen nhánh, cả khuôn mặt trắng nõn mịn màng, nhìn chưa đến hai mươi tuổi.
Đôi mắt đen nhánh tuy xinh đẹp, lông mi rất dài, ngồi ngay ngắn trong xe ngựa còn có thể thấy được tư thái cao ráo của nàng, chỉ là thần sắc có chút cô đơn.
Nha hoàn Tiểu Xuân bên cạnh an ủi: "Công chúa, người sao vậy? Có phải là không vui không, không có gì, ta nghe nói Đại Tống là một nơi tốt, không chừng công chúa gả đi sẽ rất hạnh phúc."
Tiểu Xuân mười lăm, mười sáu tuổi, tướng mạo Thủy Linh, cũng rất hiểu chuyện, là thị nữ thiếp thân chuyên môn hầu hạ công chúa, lần này nàng cũng đi theo công chúa cùng đến.
Cao Ly công chúa nghe vậy, thở dài: "Ta từ nhỏ đã bị Phụ hoàng xem như công chúa thông gia, ta biết, đời này không cách nào thoát khỏi vận mệnh thông gia, điểm này ta cũng nhận.
Cao Ly chúng ta là tiểu quốc, cần như vậy mới có thể vững chắc, nhưng gả cho võ tướng, ta thật sự có nhiều điều không thể nào tiếp thu được!"
"Công chúa, Võ Thực Đại Tống chính là nhân tài hiếm thấy, là người đã làm ra rất nhiều chuyện cho Đại Tống, nghe nói làm người cũng không tệ, chính là ly biệt quê hương, khó tránh khỏi sẽ khiến công chúa không vui vẻ, nhưng tin tưởng quen thuộc rồi sẽ tốt."
Tiểu Xuân này sao lại không phải, đi theo công chúa, chỉ sợ rất khó trở về.
Cao Ly công chúa môi đỏ khẽ nhúc nhích: "Ta biết rõ không thể trốn thoát vận mệnh thông gia, nếu như là gả cho Hoàng tử Đại Tống, ta cũng có thể tiếp nhận, nhưng theo ta được biết, võ tướng Đại Tống kia có vợ có thiếp, trong nhà có mấy nữ nhân.
Hắn đã có gia thất như vậy, ta gả qua cũng bất quá là một tiểu thiếp không có địa vị thôi!
Tiểu Xuân, ngươi có biết tiểu thiếp ở Đại Tống có địa vị gì không?"
Cao Ly công chúa nháy mắt nhìn qua.
Tiểu Xuân trầm mặc.
Thiếp căn bản là không có địa vị, nghe nói một chút quan lại quyền quý thậm chí uống rượu nói chuyện phiếm cao hứng, còn có thể đem tiểu thiếp bên cạnh trao đổi để mua vui. Tiểu thiếp như vậy hoàn toàn chính xác có thân phận hèn mọn.
Cao Ly công chúa cũng trầm mặc không nói.
Nàng ở Cao Ly dù sao cũng là thân phận công chúa, sao có thể làm thiếp thất, nhưng lần này Cao Ly Quốc Vương chính là có ý này.
Còn nói có thể làm thiếp cho võ tướng, là phúc khí của nàng.
Điều làm cho nàng không thể tiếp nhận nhất chính là Võ Thực đã có gia thất, nàng luôn hi vọng người mình gả là người độc thân, chưa hề kết hôn.
Nhưng sự việc không như mong muốn, mặc dù Võ Thực nghe nói rất lợi hại, nhưng cái này thì có quan hệ gì tới hạnh phúc của nàng?
Nàng không thể lựa chọn bạn lữ của mình, nhưng cuối cùng vẫn hi vọng bạn lữ chưa có hôn phối.
Võ Thực chẳng những đã thành thân, còn có mấy người, điểm này nàng rất khó tiếp nhận.
Hai người có một câu, không có một câu trò chuyện, Tiểu Xuân cũng không tiện nói gì.
Nàng nói Võ Thực có rất nhiều điểm tốt, hi vọng công chúa giải sầu, công chúa thì vẫn cảm thấy mình gả cho nam nhân có gia đình, tương lai không có hi vọng.
"Công chúa, chờ chúng ta đến Đại Tống, người nhìn thấy Võ Thực rồi hãy nói, không chừng sau khi thấy được, người sẽ thay đổi suy nghĩ."
Tiểu Xuân nghĩ tới điều gì cười nói: "Công chúa, ta nghe nói Võ Thực rất trẻ trung, còn rất anh tuấn?
Còn nghe nói hắn rất có tài hoa, có thể văn có thể võ, võ thì không nói, thơ từ văn chương của hắn viết rất tốt! Đương nhiên, đây đều là người khác nói."
Cao Ly công chúa cười nói: "Những điều này ta lại làm sao không biết, nhưng nghe đồn chung quy là có chút hư cấu, trên thế giới này nào có người nào cái gì cũng biết, còn anh tuấn?"
Cao Ly công chúa bĩu môi: "Dù sao lần này Phụ hoàng bảo ta tới, ta cũng nghe theo Phụ hoàng, nhưng nếu như ta không ưa thích, ta sẽ không cùng hắn động phòng, tuyệt đối sẽ không."
Tiểu Xuân: "Biết rõ công chúa băng thanh ngọc khiết, sẽ không trao thân cho một người không thích, ai, đây đều là mạng!"
"Tiểu Xuân, ngươi nói rất đúng, đây đều là mạng!" Cao Ly công chúa xốc màn cửa bên cạnh lên, lộ ra một bộ dung nhan mỹ lệ, ánh mắt nhìn về phía chân trời xa: "Nơi này chính là thiên địa Đại Tống, ta Vương Kim Ân, vẫn là không thoát khỏi số mệnh thông gia! Nhưng thân thể của ta, phải do ta quyết định."
Tiểu Xuân nhìn thấy vẻ mặt của công chúa, cười nói: "Công chúa thật đẹp! Không chừng với dung nhan của công chúa, sau khi qua đây, Đại Tống thiên tử không đồng ý người gả cho võ tướng."
"Ha ha, chỉ có ngươi ba hoa!"
Cao Ly công chúa lắc đầu: "Ta ngược lại thật ra tình nguyện mình có dáng dấp xấu một điểm, như vậy cũng sẽ không phải gả tới. Mà lại, ngươi vừa rồi nói, cũng rất không có khả năng."
"Đại Tống thiên tử không đồng ý ta gả cho Võ Thực, điểm này là không thể nào."
"Vì cái gì?"
"Đại Tống thiên tử đã thả ra lời nói, bảo ta gả cho Võ Thực, sao có thể rút lại?
Đây là một loại ban thưởng đối với Võ Thực, đây cũng là điều bất đắc dĩ của tiểu quốc, nếu Cao Ly chúng ta cường đại, đường đường là công chúa một nước, sao có thể bị thiên tử nước khác ban thưởng cho thần tử!"
Tiểu Xuân: "Đây cũng là chuyện không có biện pháp, Đại Tống chính là mạnh, mà lại bọn hắn tiêu diệt nước Kim, nước Liêu, bình định Tây Hạ, Đại Lý, còn có đảo nhỏ!
Ta thấy Võ Thực Đại Tống này, không phải người bình thường, nhân tài như vậy ngàn năm khó gặp, nói thật, người như vậy nếu công chúa gả cho hắn, nói rõ công chúa vẫn rất có phúc khí."
Cao Ly công chúa không phủ nhận năng lực của Võ Thực, nhưng vậy thì sao, bản thân chung quy là ly biệt quê hương, nào có được tự do như ở nhà.
Cho dù nơi này tốt, nàng vẫn không nỡ rời xa quê quán.
Theo xe ngựa liên tục đi đường.
Cao Ly công chúa mang theo tâm tình phiền muộn, nhiều lần chuyển hướng, cuối cùng đã tới thành Biện Kinh.
Khi đoàn xe chạy trên đường phố, đưa tới không ít người qua đường vây xem.
Bởi vì đội xe của bọn họ cùng tạo hình Đại Tống không giống nhau, binh sĩ mặc quần áo cũng khác biệt, khiến người ta phi thường tò mò.
Giờ phút này.
Đội xe chạy đến Võ phủ.
Bên cạnh toà cửa lớn màu đỏ thắm cao lớn quý khí, không biết từ lúc nào đã xuống xe, Cao Ly sứ thần chỉ chỉ đại môn kia, hướng về phía màn cửa bên cạnh nói: "Công chúa, đây chính là phủ đệ của Tả tướng Đại Tống."
Màn cửa vén ra một góc, Vương Kim Ân nhìn sang, cách xa mười mấy mét hoàn toàn chính xác có một tòa phủ đệ to lớn, nhìn rất phong độ, cửa ra vào có thị vệ trực ban, võ tướng Đại Tống như sấm bên tai kia liền ở lại đây sao?
Hoặc là nói, về sau ta liền muốn ở chỗ này sao?
Vương Kim Ân nháy mắt, buông rèm cửa sổ xuống, nội tâm ngũ vị tạp trần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận