Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch Full)

Chương 872. Chỉ cần có bổn tọa ở đây, nhất định sẽ có kỳ tích

Quy định của Chiến trường Vị diện là, bất kỳ địa phương nào, chỉ cần mở rộng địa bàn đến quy mô thị trấn, lập tức có thể xin rời đi sớm.
Theo Quân Thường Tiếu, điều này vô cùng dễ dàng, dù sao lúc trước đi vào đây dạo một vòng, mặc dù bị cường giả chữ Địa ngược có chút chật vật, nhưng vẫn chứng tỏ được cứ điểm Tinh Vẫn Đại lục dưới sự cố gắng của hắn cũng đã được mở rộng ra không ít.
"Cố gắng?"
Hệ thống nhàn nhã nói: "Xác định không phải là bị vây giết, nên bị ép phản kích?"
Đây vẫn là tùy ý mà làm, nếu như dẫn theo đám người Đinh lão cùng Tử Lân Yêu Vương, nghiêm túc xử lý một tràng, đừng nói là phát triển đến cấp độ thị trấn, phát triển đến cấp độ thành trì lớn nhỏ cũng không thành vấn đề.
Chờ một chút!
Đột nhiên, Quân Thường Tiếu nghĩ đến cái gì, thầm nghĩ: "Tinh Vẫn Đại lục không phải năm năm sau mới có thể đi vào sao? Làm sao cứ điểm của Tinh Vẫn Đại lục lại xuất hiện sớm hơn rồi?"
Hệ thống đậu xanh rau muống nói: "Túc chủ là Võ giả của Tinh Vẫn Đại lục, nếu như ngươi lén lút đi vào, tự nhiên sẽ được quy hoạch một mảng địa bàn thuộc về Tinh Vẫn Đại lục."
". . ."
Khóe miệng Quân Thường Tiếu co rút, nói: "Có nghĩa là, năm năm sau, nếu bọn hắn tiến nhập Chiến trường Vị diện, lập tức sẽ bị tống tới nơi đó?"
"Có lẽ là vậy." Hệ thống nói.
Biểu tình của Quân Thường Tiếu lập tức trở nên đặc sắc, nói: "Ta có thể dẫn đệ tử lén qua đây trước, nếu như trong vòng năm năm có thể mở rộng địa bàn, sau khi bọn hắn tiến vào chắc chắn sẽ cảm thấy rất kinh hãi?"
"Uầy…"
Hệ thống nói: "Dường như cũng có thể như vậy."
Có Truyền Tống môn, Quân Tông chủ lúc nào cũng có thể dẫn đệ tử phù hợp với yêu cầu tiến nhập Chiến trường Vị diện, điều này cũng có nghĩa là sẽ nhanh hơn Tinh Vẫn Đại lục năm năm.
Nữ hệ thống từng nói qua, chỉ có thể quản lý địa bàn một năm, cho nên khẳng định phải thường xuyên đi vào dạo vài vòng, năm năm tiếp theo, không ngừng mở rộng địa bàn bên trong đến cấp độ thành trì, sau khi Võ giả Tinh Vẫn Đại lục đi vào, khung cảnh kia tuyệt đối…
"Mộc Thành chủ."
Quân Thường Tiếu nói: "Tư chất của Hồng Liên không tệ, nếu thật sự muốn đột phá, có ngăn cũng ngăn không được, cho nên cũng đừng quá bi quan, không bằng đi một bước nhìn một bước, cố gắng năm năm sau có thể tiến nhập Chiến trường Vị diện, sau đó có thể lập tức đi ra rồi."
Nếu đã biết Tinh Vẫn Đại lục được tuyển chọn để tham dự Chiến trường Vị diện, là một người sinh ra và lớn lên ở địa phương này, hắn khẳng định phải vì mọi người làm chút gì đó.
Hệ thống: "Phi!"
Thập Phương Tuyệt Mệnh tháp trong cũng không có ý định gánh vác sứ mệnh, nếu nói là vì có chỗ tốt thì còn miễn cưỡng chấp nhận được.
Túc chủ sẽ tốt bụng vì mọi người làm chút gì ư?
Không tồn tại!
"Cho xin đi."
Quân Thường Tiếu sụp đổ nói: "Đừng có nghĩ ai ích kỷ như thế được không, dù sao ta cũng là một phần tử của Tinh Vẫn Đại lục!"
"Lập tức đi ra?"
Mộc Trường Hồng lắc đầu, khổ sở nói: "Không dối gạt Quân Tông chủ, tất cả các Võ giả chuẩn bị tiến nhập Chiến trường Vị diện, bao gồm cả ta, đều đã làm xong chuẩn bị phải lao vào một cuộc tử chiến."
Bên phía tế đàn dùng để tiến nhập tham gia Chiến trường Vị diện đã thông báo cho rất nhiều đại tông môn thế lực, cùng với các tán tu thực lực đỉnh tiêm. Những cường giả đã quyết định lao ra tiền tuyến kia, đều không có ý định còn sống sót trở về. Chỉ cần đủ khả năng mở rộng địa bàn, vì hậu bối tranh thủ một chút hy vọng sống là được.
Mộc Trường Hồng cũng nghĩ như vậy.
Cái mà hắn cùng các cường giả tiền bối khác có thể làm chính là hy sinh bản thân, phòng ngừa có quá nhiều Võ giả Tinh Vẫn Đại lục vẫn lạc ở bên trong.
Không thể nghi ngờ, bọn họ là rất vĩ đại, nhưng đồng thời cũng là bị ép buộc, bất đắc dĩ, bởi vì ý chỉ của Thượng giới không thể làm trái, bản thân tránh không được, chỉ có thể lựa chọn hy sinh!
"Không có khoa trương như vậy đâu."
Quân Thường Tiếu an ủi: "Có lẽ chờ ngày đó đến, biết đâu sẽ có kỳ tích xuất hiện."
"Kỳ tích?"
Mộc Trường Hồng đắng chát cười.
Có điều, hắn cũng đã nhìn ra, Quân Thường Tiếu cũng không đặt Chiến trường Vị diện ở trong lòng.
Cái này cũng có thể hiểu được, dù sao hắn còn rất trẻ, những gì đã trải qua cũng không nhiều, tông môn lại là phát triển không ngừng, khó tránh khỏi dâng lên một loại trạng thái ‘trong thiên hạ ngoài ta thì không còn ai’.
"Quân Tông chủ."
Mộc Trường Hồng nói: "Ngươi cũng đã đạt tới Hoàng cấp, mặc dù không ở trong danh sách nhóm đầu tiên tiến nhập Chiến trường Vị diện, thế nhưng cũng phải luôn có tâm lý chuẩn bị sẵn sàng."
Đây chính là mục đích mà hôm nay hắn đến Vạn Cổ Tông, không phải là vì thăm hỏi nữ nhi, mà là để đánh tỉnh Quân Thường Tiếu, cũng may là trong vòng năm năm cũng đủ để làm tốt công cuộc chuẩn bị ứng chiến.
Thật ra Quân Cẩu Thặng vẫn luôn chuẩn bị, cũng chuẩn bị được gần một năm rồi.
Hơn nữa vào một tháng sau, lập tức sẽ dẫn người giết vào, tìm cường giả chữ Địa báo thù rửa hận!
"Mộc Thành chủ."
Thân thể Quân Thường Tiếu nhẹ nhàng nghiêng về phía trước, thấp giọng nói: "Ngươi nói, nếu như năm năm sau có kỳ tích xuất hiện, có thể bình an vượt qua một kiếp, nhưng cần phải bỏ ra một số lượng Linh thạch thiên nhiên nhất định, các ngươi sẽ đồng ý sao?"
"Nhìn đi!"
Hệ thống nói: "Bị ta đoán đúng rồi!"
Tốt bụng vì Tinh Vẫn Đại lục làm cái gì đó ư? Phi, đây rõ ràng là không có ý tốt!
"Cái bình an này, là chỉ Tinh Vẫn Đại lục sao?"
"Cũng được."
Mộc Trường Hồng cũng không có cân nhắc, trực tiếp trả lời: "Nếu như có thể để cho Tinh Vẫn Đại lục bình an vượt qua một kiếp này, đừng nói Linh thạch thiên nhiên, muốn cái gì cũng sẽ cho cái đó!"
"Những võ giả khác cũng nghĩ như vậy sao?" Quân Thường Tiếu hỏi.
Mộc Trường Hồng chân thành nói: "Chiến trường Vị diện hung hiểm vạn phần, Tinh Vẫn Đại lục ta thực lực kém xa các vị diện khác, đi vào chính là tặng đầu người, nếu như có thể vượt qua kiếp này, không chỉ có thể bớt được việc bị vẫn lạc, còn có thể kéo dài lực lượng đỉnh tiêm của đại lục, bất kỳ một tên cường giả nào cũng đều sẽ đồng ý!"
Tài nguyên tất nhiên là vô cùng quan trọng.
Nhưng đối với sinh mệnh mà nói, đối với tiền đồ của toàn bộ Tinh Vẫn Đại lục mà nói, thật sự không đáng giá nhắc tới.
"Đã hiểu."
Quân Thường Tiếu yên lòng, cười nói: "Mộc Thành chủ, bởi vì cái gọi là tâm thành thì linh, có lẽ năm năm sau thật sự sẽ có kỳ tích xuất hiện."
Hắn đã quyết định rồi, đi Chiến trường Vị diện báo thù thì quá não tàn.
Hắn là một thành viên Tinh Vẫn Đại lục, nhất định phải vì mọi người làm chút gì đó, nhất định phải giúp bọn hắn vượt qua kiếp nạn!
Trách nhiệm.
Trách nhiệm của một nam nhân!
Ta!
Quân Thường Tiếu!
Nguyện vì Tinh Vẫn Đại lục ném đầu lâu, đổ nhiệt huyết!
Hệ thống sụp đổ nói: "Hiện tại, trong lòng túc chủ đang nghĩ là, năm năm sau nên dựa theo đầu người để định giá, hay là dựa theo đoàn đội để định giá!"
"Cha, mắt của người sao lại đỏ như vậy?"
"Nữ nhi tu luyện ở Vạn Cổ Tông, có thể nhanh tới như vậy mà đột phá Thất phẩm Võ Vương, trong lòng phụ thân rất vui vẻ."
Mộc Trường Hồng đang cố gắng để thể hiện rằng chính mình rất vui vẻ, không để cho nữ nhi lo lắng.
Mộc Hồng Liên cũng không nghĩ quá nhiều, ánh mắt kiên định nói: "Cha, nữ nhi nhất định sẽ trong thời gian ngắn nhất, đột phá Hoàng cấp!"
Một câu này khiến cho tâm tình Mộc Trường Hồng thật vất vả mới ổn định được, lập tức lại rơi xuống đáy cốc.
Hắn cũng không có đặt cái 'Kỳ tích' mà Quân Thường Tiếu mới vừa nói ở trong lòng, đã làm tốt tâm lý chuẩn bị tử chiến, nữ nhi nếu như đột phá Hoàng cấp, tất nhiên cũng sẽ đi theo con đường cũ của y.
"Cha, tại sao người lại khóc?"
Mộc Hồng Liên nhìn thấy khóe mắt phụ thân đẫm nước mắt, mặt mũi hoàn toàn không hiểu được.
Mộc Trường Hồng vội vàng giơ tay lên lau đi nước mắt, miễn cưỡng cười nói: "Còn không phải là quá vui vẻ sao."
Cùng nữ nhi vui vẻ hàn huyên một hồi, hắn rời khỏi Vạn Cổ Tông, bóng lưng lộ ra chút già nua.
"Quân Tông chủ nói rất đúng, nếu quả thật muốn đột phá, muốn ngăn cũng ngăn không được, chỉ có thể đi một bước xem một bước, về phần…"
Dừng ở chân núi, Mộc Trường Hồng ngẩng đầu nhìn về phía thương khung, trong lòng cầu khẩn: "Thật hy vọng ông trời sẽ cho kỳ tích xuất hiện."
"Tông chủ."
Mộc Hồng Liên buồn bực nói: "Phụ thân ta có điểm gì đó là lạ."
Quân Thường Tiếu đứng bên ngoài đại điện, gác tay nói: "Ngươi đột phá cảnh giới thần tốc, hắn vui đến phát khóc cũng rất là bình thường."
Linh niệm từ đầu đến cuối vẫn đi theo bóng lưng xa già nua ở xa xa kia, nói thầm: "Mộc Thành chủ, yên tâm đi, chỉ cần có bổn tọa ở đây, nhất định sẽ có kỳ tích."
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận