Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch Full)

Chương 424. Đây là cái thể loại tố chất gì!

Thân thể Tiêu Tội Kỷ vốn rất trâu, thế nhưng vẫn không chịu nỗi sức giật của AK-47, chính vì thế mới bắn đạn lạc bay tứ tung.
Hay còn có cách gọi khác là đại sư bắn hụt!
Quân Thường Tiếu nhận lấy khẩu súng, ngắm thẳng về hướng phiến đá, nói:
"Ngắm bắn cần phải giữ tư thế như này."
Tạch tạch tạch!
Một lần bắn ba viên tuy vẫn sinh ra sức giật, bất quá vẫn có thể vững vàng áp chế.
Mặc dù trong hiện thực kiếp trước hắn không có cơ hội tiếp xúc AK-47, bất quá hắn từng chơi nhiều loại game nên đương nhiên biết, một lần bắn ba viên là áp súng tốt nhất, càng tăng thêm đạn thì càng khó áp.
Đương nhiên.
Đây là chuyện thuộc về xạ kích cự ly xa.
Còn đối với mục tiêu gần, trực tiếp xả đạn một hồi là xong chuyện.
"Hầy..."
Quân Thường Tiếu lại bắn thêm mấy đợt, áp súng vững cmn vàng, liền thầm nói:
"Nếu như là khẩu M4A1 đầy phụ kiện, cộng thêm ống ngắm x15, ta còn ngáng gì ai nữa."
"Chưởng môn."
Tiêu Tội Kỷ nghỉ ngơi một được một lúc, nói:
"Đệ tử muốn thử lại."
Quân Thường Tiếu ném ra một khẩu AK 47 được lấy ra từ không gian giới chỉ, nói:
"Cây súng này về sau thuộc về ngươi."
Tiêu Tội Kỷ lắp đầy đạn, dựa theo thao tác bóp cò vừa rồi của chưởng môn, quả nhiên việc áp súng nhẹ nhõm hơn hẳn, viên đạn cũng chuẩn xác bắn trúng vị trí mình khóa chặt.
Quân Thường Tiếu nói:
"Chỉ cần thích ứng tiết tấu nổ súng thì rất nhanh có thể nắm giữ thành thạo, muốn bắn một lượt sạch đạn cũng không thành vấn đề."
"Vâng."
Tiêu Tội Kỷ chẳng còn bận tâm ăn thịt nướng, hoàn toàn cắm đầu luyện súng ở dã ngoại.
Khoan nói, thật đúng là bắn được vài hộp đạn thì đã hoàn mỹ nắm giữ sức giật của AK-47, cùng một lúc bắn ra 40 viên đạn cũng không tạo thành cái gì vấn đề.
Bất quá 40 viên đạn cũng không hoàn toàn bắn vào cùng một điểm, vẫn còn một chút lệch tâm, bằng không rất khó có thể chịu được lực phản chấn!
Tiêu Tội Kỷ lại thử bắn một lượt sạch đạn, cười nói:
"Chưởng môn, cái đồ chơi này về mặt uy lực thì yếu hơn QBU88 và AWM, nhưng tốc độ ra đạn lại cực cmn nhanh, hoàn toàn có thể dùng hỏa lực áp chế."
Quân Thường Tiếu nói:
"Đây là do không có Galting gun*, bằng không ngươi sẽ hiểu rõ, như thế nào là hỏa lực áp chế chân chính!"
(*Gatling gun: súng 6 nòng tự động)
"Thanh Dương."
Hắn bỗng hô to:
"Ngươi cũng đến thử một chút đi."
"Vâng."
Lý Thanh Dương buông xuống xiên thịt nướng, sau đó chạy đến tiếp nhận AK-47.
Hắn học thao tác bóc cò từ Tiêu Tội Kỷ, bắn ra một trận “tạch tạch tạch” xong, tuy là không có đánh trúng mục tiêu nhưng vẫn rất có phong thái.
Vào những lúc rảnh rỗi ở môn phái, y và bọn người Tô Tiểu Mạt từng thử dùng QBU-88, ngắm bắn không tính là quá chuẩn xác, nhưng ít nhất cũng thu được chút kinh nghiệm.
Quân Thường Tiếu nói:
"Cây súng này về sau thuộc về ngươi, từ từ luyện tập cho tốt, tranh thủ thành thạo trong thời gian sớm nhất."
"Vâng!"
Lý Thanh Dương tuân lệnh, bắt đầu cẩn thận hỏi thăm các vấn đề liên quan đến xạ kích với Tiêu sư đệ, hoàn toàn bày ra bộ mặt học sinh nghiêm túc nghe giảng.
Hắn đi đến trước tảng đá ở chỗ Lục Thiên Thiên, lấy ra AK-47, Quân Thường Tiếu nói:
"Có muốn chơi không?"
Một thân áo trắng như tiên, mỹ nữ lạnh lùng hờ hững cầm AK 47 xả đạn, hình tượng này khiến người ta ngẫm một chút liền lạnh cả người.
Chỉ đáng tiếc.
Lục Thiên Thiên nói:
"Chưởng môn, ta ưa thích giải quyết mọi vấn đề bằng kiếm."
Tuy lời nói mang tính từ chối, nhưng ngữ khí không có phần lạnh như núi băng lúc trước, ngược lại lẫn vào mấy tia ý vị nhân tình.
Lục Thiên Thiên vẫn luôn không ngừng thay đổi, chỉ bởi vì ngày thường nàng im lặng ít nói, cho nên muốn nhìn ra là chuyện rất khó.
Đương nhiên.
Muốn một tòa núi băng hoàn toàn tan chảy, độ khó không những cao, mà còn muốn có đủ nhiệt độ.
"Tinh Thần."
Quân Thường Tiếu nhìn sang thân ảnh cao ngạo đứng ở phía xa là Dạ Tinh Thần, nói:
"Ngươi có muốn hay không?"
"Chưởng môn."
Dạ Tinh Thần nói:
"Ta càng ưa thích giải quyết toàn bộ vấn đề bằng nắm đấm."
Đậu móa.
Con hàng này thật khoa trương!
May mà Tô Tiểu Mạt và Lý Phi không có ở đây, nếu không hai người sớm đã chủ động xin xỏ, thậm chí không tiếc trở mặt đánh nhau, đánh đến sức đầu mẻ trán.
Dạ Tinh Thần cũng biết loại súng lửa thần kỳ này rất không tầm thường, bất quá con hàng này vẫn ưa thích dùng nắm đấm hoặc vũ khí lạnh để giải quyết kẻ địch.
Quân Thường Tiếu nói:
"Bổn tọa có một bản quyền pháp ở chỗ này, ngươi có muốn hay không?"
"Không!"
Dạ Tinh Thần như bị điện giật, vội vàng sửa lời nói:
"Muốn!"
Dạ Đế.
Cao ngạo của ngươi đâu, phong phạm bay đâu mất rồi!
Quân Thường Tiếu ném tới quyển bí tịch Sơn Băng Địa Liệt Quyền, đồng thời cũng đưa cho Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ.
Người không có phần là Lục Thiên Thiên và Chu Hồng.
Nguyên nhân là loại quyền pháp cương mãnh như này, mười phần không thích hợp cho nữ tử tu luyện.
Còn Chu Hồng là kiếm tu, đương nhiên sẽ không tu luyện quyền pháp.
Sự thật mất lòng.
Lục tiểu muội của chúng ta thân là đại đệ tử Thiết Cốt Phái, kết quả nhận được tài nguyên võ đạo, vỏn vẹn chỉ có võ học băng hệ cùng với một cái vòng tay băng hệ.
Võ học đổi mới xuất hiện gần đây, Thất Huyền Hà Quang Phá còn có thể nhắm mắt tu luyện, nhưng Xích Viêm Liệt Diễm Trảm chỉ thích hợp với nam tử tu luyện.
Quân Thường Tiếu cũng cảm thấy có hơi áy náy trong lòng.
Lục Thiên Thiên tuy là người lạnh lùng, bất quá hắn tiếp xúc hơn một năm có thể nhìn ra, bề ngoài thì lạnh nhưng tâm không lạnh.
Huống hồ.
Từ lúc xuyên không đến Tinh Vẫn đại lục đến nay, vào lúc tàn tạ nhất, vào lúc thê thảm nhất, chính nàng là người xin gia nhập môn phái.
Rất nhiều người chỉ thấy Lục Thiên Thiên cao ngạo lạnh lùng, nhưng lại không nhìn thấy nếu không có sự xuất hiện của nàng, Quân chưởng môn dựa vào đâu nhận được một điểm cống hiến, từ đó mở ra khu mua sắm, đổi món quà tân thủ, cất bước xây dựng môn phái?
Không có nàng, vậy chẳng lẽ không có người khác sao?
Tất cả chỉ là giả thiết, nhưng trên thực tế Lục Thiên Thiên đúng là người thứ nhất, chuyện ấy không thể phủ nhận, cũng không thể sửa đổi.
Nếu như nàng không xuất hiện, vậy vẫn còn có người khác.
Nhưng vào lúc đó Bách Tông chiêu mộ sớm đã kết thúc, kết quả cũng sẽ không đụng phải Lý Thanh Dương đang bị thương, cũng sẽ không thể chiêu mộ nhiều đệ tử như vậy, từ đó đặt xuống bước chân đầu tiên.
Quân Thường Tiếu đôi lúc thường nghĩ đến nếu Lục Thiên Thiên không xuất hiện kịp thời, bản thân chắc chắn rất khó có thể phát triển Thiết Cốt Phái đến cảnh tượng ngày nay.
Cho nên, bất luận nữ nhân này có tính cách lạnh lùng, hoặc là ngôn từ sắc bén, kết quả đều không thể nào thay đổi địa vị trong lòng hắn.
Đại đệ tử của ta.
Ta yêu thương chiều chuộng, có ý kiến gì nào?
"Thiên Thiên."
Quân Thường Tiếu ngồi tại trên tảng đá lớn, nói:
"Bổn tọa có một thanh trung phẩm Hàn Mang Kiếm trong tay, vừa hay thích hợp với thuộc tính Băng hệ của ngươi."
"Đương nhiên."
Hắn lại dùng ngữ khí quan trên bá đạo nói:
"Mệnh lệnh của bổn tọa, ngươi cần phải phục tùng."
Lục Thiên Thiên vốn muốn từ chối, kết quả đành phải nhận lấy Hàn Mang Kiếm.
Vừa hay, trong lúc vô tình Quân Thường Tiếu thấy được trên cổ tay nàng vẫn mang Hàn Băng Thủ Trạc, thuận miệng nói một câu:
"Ngươi vẫn còn mang vòng tay này sao?"
Ánh mắt Lục Thiên Thiên bỗng biểu lộ dị sắc, vội vàng dùng ống tay áo che khuất vòng tay, tung người nhẹ nhàng nhảy xuống tảng đá, cất bước hướng về chỗ không người phía trước, tựa như muốn bảo trì một khoảng cách nhất định với chưởng môn.
"Đến lúc nào nàng mới có thể mở rộng nội tâm băng giá đây.."
Quân Thường Tiếu lắc đầu, lấy ra quyển bí tịch Sơn Băng Địa Liệt Quyền, bắt đầu chuẩn bị lĩnh ngộ một chút.
"Đinh!"
Chú Tạo Các vang lên âm thanh thông báo, Bộ Vân Lữ đã luyện chế hoàn tất.
Trong lúc Quân Thường Tiếu lời ngon ý đẹp với Lục Thiên Thiên, con hàng Dạ Tinh Thần đã đọc sơ qua một lần quyền pháp, âm thầm than thở nói:
"Một khi lĩnh ngộ quyền pháp này đến cực hạn, uy lực chắc chắn không thua gì võ học Thánh phẩm sơ gai!"
Quả nhiên.
Chưởng môn vẫn luôn giấu hàng!
Sơn Băng Địa Liệt Quyền kế thừa đặc điểm độc nhất của hệ thống khu mua sắm, đơn giản dễ học nhưng khó thông thạo, dựa vào tư chất của Dạ Tinh Thần thì chỉ cần lĩnh ngộ một đoạn thời gian, đã có thể nắm giữ sơ bộ.
Con hàng này chuẩn bị thử uy lực của võ học, bỗng vô tình hướng mắt về phía chưởng môn, thần sắc ngay lập tức đờ đẫn.
Con hàng này thấy cái gì?
Đó chính là hình ảnh Quân Thường Tiếu ngồi xổm trên tảng đá lớn, sau đó giơ chân lên cởi giày ra.
Tại nơi công cộng, cởi giày tháo vớ.
Ngươi thân là chủ của một phái, đây là cái thể loại tố chất gì vậy!
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận