Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch Full)

Chương 732. Chương 732. Thú tộc vĩnh viễn không bao giờ làm nô.

 
Quân tông chủ đúng là trong lúc vô tình đã cứu vãn thương sinh, bởi vì ban ngành liên quan chủ quản phương diện này, nếu như vẫn không tìm thấy Tử Lân Yêu Vương, chờ nó nghỉ ngơi dưỡng sức, khôi phục trạng thái đỉnh phong mang tiểu đệ ra giết, tất nhiên toàn bộ đại lục sẽ lâm vào cảnh gió tanh mưa máu.
 
Có điều, loại đần độn u mê làm việc tốt không lưu danh này có một điều tiên quyết là, đại quân thú sẽ không đi công kích người khác, ngược lại sẽ chỉ hướng đầu mâu vào Vạn Cổ tông.
 
- Tới đi, tới đi.
 
Quân Thường Tiếu ngồi ở trong đại điện, một tay nâng mặt nói.
 
 - Bổn tọa có thể hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến hay không, hoàn toàn dựa vào các ngươi.
 
- Tông chủ.
 
Tiết Nhân Quý mặc chiến giáp đi tới, chắp tay nói.
 
- Phòng tuyến đã bố trí tốt,
 
Bách tính thôn trang ven đường từ Tử Vong Cốc đến Thiết Cốt sơn cũng đuọc sơ tán và an trí thỏa đáng!
 
- Ừm.
 
Quân Thường Tiếu gật đầu, sau đó thầm nghĩ, tạm thời đóng hộ tông đại tông lại, chỉ thấy mấy luồng ánh sáng bị ngăn cản cản rốt cuộc cũng thoát khỏi trói buộc bay ra ngoài, bay về phía Tử Vong Cốc.
 
- Hết thảy sẵn sàng, chỉ chờ chúng nó xông tới!
 
Tuy nguyên nhân có phần là do nhiệm vụ, nhưng loại hành động lấy tông môn của mình đi chống lại đại quân thú này thật khiến người ta nổi lòng tôn kính.
 
- Khặc... Khặc khặc...
 
Cảm nhận được tín hiệu cầu cứu mình phóng thích đã bay đi, Tử Lân Yêu Vương nằm bên trong phòng giam cười quái dị , thế nhưng, vì chạm đến thương thế nên nụ cười lộ ra vẻ dữ tợn.
 
- Vạn Cổ tông, ngày tàn của các ngươi đến rồi!
 
Chân núi.
 
Mấy ngàn thành viên Lang Kỵ đường đã vào chỗ, bọn họ khoác chiến giáp, cầm vũ khí trang bị tinh xảo trong tay, quanh thân hiện lên khí thế trải qua chiến trận.
 
Không thể nghi ngờ, trong khoảng thời gian này, được Tiết Nhân Quý và Đào Nguyên huấn luyện, thành viên Lang Kỵ đường không chỉ gia tăng nhân số, mà phương diện thực lực cũng mạnh hơn nhiều!
 
Đương nhiên, Quân Thường Tiếu sẽ không để cho Lang Kỵ đường đi chống lại đại quân thú, mà xuất động lực lượng của cả tông môn.
 
Hơn 10 tên đệ tử, toàn bộ bố trí ở tiền tuyến. Sư huynh. Long Tử Dương gãi đầu nói.
 
- Sao có cảm giác như muốn đánh trận vậy?
 
 Lý Thanh Dương nói.
 
- Nghe tông chủ nói, không lâu sau, có thể sẽ có cường địch xâm phạm.
 
- Cường địch?
 
Trên mặt Long Tử Dương ngưng trọng.
 
Xuất động lực lượng cả tông môn, việc này hẳn không đơn giản!
 
Phía trên Thiết Cốt sơn, Tiêu Tội Kỷ đã sớm lấy pháo dã chiến ra, an trí tại khu vực có thể nã pháo. Có thể nói, lúc đại quân thú ở Tử Vong Cốc còn chưa tiếp nhận tín hiệu cầu cứu, Vạn Cổ tông đã tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu cấp một.
 
Chớ nhìn nhân số bọn họ ít, nhưng các loại trang bị, các loại vũ khí nóng phân phối mà bộc phát lực chiến đấu, khẳng định vô cùng khủng bố!
 
Cho dù Chân Dương quận điều động toàn bộ binh tướng qua, thì cũng chỉ là đi tìm cái chết. Huống chi, Vạn Cổ tông mạnh nhất không ở chỗ các loại súng ống và pháo, mà là có mấy trăm tên đệ tử Vũ Vương! Nhân loại đánh nhân loại, không thể xuất chiến.
 
Nhân loại đánh thú loại, đương nhiên không bị hạn chế! Cũng khó trách sau khi Quân Thường Tiếu tiếp nhận nhiệm vụ phụ tuyến, biểu hiện không hề bối rối chút nào. Hắn thấy, đại quân thú loại đến tấn công Vạn Cổ tông vì giải cứu Tử Lân Yêu Vương, cũng là đưa kinh nghiệm, cũng là đưa tinh hạch đến!
 
Rầm rầm rầm!
 
Ước chừng hai canh giờ, đệ tử Vạn Cổ tông nghe thanh âm mặt đất rung chuyển, sau đó nhìn thấy bụi đất nơi xa dâng lên, tựa như sóng dữ dâng trào vậy.
 
- Tới rồi.
 
 Lý Thanh Dương nghiêm túc nói.
 
- Trời ơi!
 
Long Tử Dương trừng mắt nói.
 
- Thanh thế lớn như vậy à?
 
Chung Nghĩa lắc đầu, cầm Xuyên Vân Đao cắm trên mặt đất lên, quát.
 
 - Chuẩn bị chiến đấu!
 
Xoát! Xoát!
 
2000 thành viên Lang Kỵ đường đồng loạt dựng Bá Vương Thương lên. Sau khi trải qua huấn luyện nghiêm khắc, bọn họ không sợ bất luận chiến trường gì, trong lòng chỉ có suy nghĩ ra trận giết địch.
 
Quân Thường Tiếu ở trước sơn môn phất tay, nói.
 
 - Khiêng tên kia xuống đi.
 
- Vâng!
 
Tô Tiểu Mạt và Lý Phi kéo Tử Lân Yêu Vương bay xuống núi, sau đo1 cột vào Sinh Tử Lôi Đài....
 
Gào! Gào!
 
Theo bụi đất ngập trời bay mù mịt, tiếng rống đầy giận dữ vang lên, toàn bộ không gian dường như đều bị chấn động. Cuối cùng, đệ tử Vạn Cổ tông mới ý thức được, cái gọi là cường địch xâm phạm cũng không phải là nhân loại, mà chính là bầy thú!
 
- Kích thích! Quá kích thích!
 
Ánh mắt Long Tử Dương và đệ tử nội môn nóng rực.
 
Bên trong Sinh tử bí cảnh giết hung thú chỉ là biến ảo, mà bây giờ lại dùng súng thật đạn thật chém giết hung thú quần, đương nhiên là cảm giác không giống!
 
Mấy chục con Linh thú nửa hóa hình người xông vào trước nhất, thực lực thấp nhất của chúng nó cũng có thể so với Vũ Vương, thậm chí còn có mấy con có thể so với Vũ Hoàng!
 
- Khặc khặc khặc!
 
Tử Lân Yêu Vương bị trói ở Sinh Tử Lôi Đài, nhìn thấy trợ thủ đắc lực của mình mang người giết tới, lại phát ra tiếng cười quái dị.
 
- Nhân loại ngu xuẩn!
 
Hắn nhịn đau đớn trên thân thể, sắc mặt dữ tợn nói.
 
- Tiếp nhận chế tài đi!
 
Gào! Gào!
 
Bầy thú giống như thuỷ triều nhanh chóng xông lại. Thế nhưng, linh thú dẫn đầu nhìn thấy vương bị trói, trong nháy mắt ngừng chân tại chỗ.
 
Hung thú đến sau cũng ào ào dừng lại. Trong lúc nhất thời, từ trên không nhìn xuống tạo ra hình ảnh, hung thú giống như thủy triều và đệ tử Vạn Cổ tông cách nhau trăm trượng, bầu không khí giương cung bạt kiếm!
 
- Vương!
 
Linh thú kia quát.
 
Rất nhiều hung thú ngửa đầu gầm nhẹ, tựa như mình đang bi thương thay Tử Lân Yêu Vương đầy thương tích.
 
- Nè, nè.
 
Tiếng la to vang lên, chỉ thấy Quân Thường Tiếu cầm một cái loa to, sau khi thử tiếng, cất cao giọng nói.
 
- Vương của các ngươi đã bị bắt, nếu như không muốn hắn chết thì nhanh chóng bỏ vũ khí xuống đầu hàng!
 
Nhiệm vụ phụ tuyến là thủ vững Vạn Cổ tông, nếu như chiêu hàng bọn nó, vậy cũng tương đương hoàn thành nhiệm vụ.
 
 Xoát!
 
Tô Tiểu Mạt lấy Chân Dương Kiếm ra gác trên cổ Tử Lân Yêu Vương. Chiêu này rất có tác dụng, mấy chục con linh thú đứng phía trước, nhìn thấy sinh mệnh Vương bị uy hiếp, toàn bộ đều khẩn trương.
 
- Con dân của ta!
 
Ngay lúc này, Tử Lân Yêu Vương lớn tiếng nói.
 
 - Năm đó mấy tên Vũ Thánh cũng khó làm tổn thương bản vương, bọn đồ bỏ đi này có thể làm gì được chứ!
 
- Đúng! Thân thể Vương mạnh như vậy, Vũ Thánh cũng không thể giết chết, chỉ có thể phong ấn, làm thế nào có thể bị kiếm khí gây thương tích!
 
Chúng thú nhất thời khôi phục chiến ý, bộc phát ra lệ khí mãnh liệt hơn!
 
- Con dân của ta!
 
Tử Lân Yêu Vương hét lớn.
 
 - Mặc dù bản vương thất thủ bị bắt, nhưng các ngươi nhất định phải nhớ kỹ, thú tộc —— vĩnh viễn không bao giờ làm nô!
 
Bốn chữ sau cùng bởi vì dùng quá sức, tiếng rất vang dội! Không thể không nói, thân thể tên này thật mạnh, bị pháo bắn nhiều lần mà còn có thể lớn giọng hô.
 
- Thú tộc vĩnh viễn không bao giờ làm nô!
 
Linh thú trợ thủ đắc lực kia nắm chặt tay, tiếp theo sắc mặt dữ tợn nói.
 
 - Lên!
 
Gào! Gào!
 
Bầy thú phẫn nộ gào thét, ánh mắt đỏ thẫm tiến lên. Hơn 100 ngàn hung thú cùng nhau xuất động, không chỉ giống như thủy triều tuôn trào, mà còn khiến khắp nơi chấn động.
 
 Xoát!
 
Đứng ở chỗ cao Đào Nguyên phất chiến kỳ! Sau khi Chung Nghĩa nhận được mệnh lệnh, giương đao bay lên.
 
- Hãm trận ý chí, chắc chắn phải chết, giết —— —— - - - - - -
 
Xoát! Xoát!
 
Từng con Cụ Phong Lang bắt đầu chạy! Toàn bộ Thiết Cốt sơn, dưới sự đối chiến giữa nhân loại và thú loại, dường như trong nháy mắt biến thành chiến trường tàn khốc!
 
Thanh Dương thành.
 
Tạ Nghiễm Côn nhận được tin tức thì bật dậy, cả kinh nói.
 
 - Bầy thú công kích Vạn Cổ tông? Mau mau!
 
 Hắn vội vàng hạ lệnh.
 
- Điều động quân đội, tiến đến trợ giúp!
 
Cùng lúc đó, thành chủ thành trì khác cũng lần lượt nhận được tin tức mấy trăm ngàn con hung thú công kích Vạn Cổ tông, sao đó đều điều động võ giả thành trì tiến đến trợ giúp.
 
Trong lúc nhất thời, tám tòa thành trì Thanh Dương quận đều động viên. Mà tại Trung Tôn châu xa xôi nhất, bên trong mảng tế đàn cổ xưa kia, sau khi đại quân thú tộc xông ra ngoài Tử Vong Cốc, viên cầu tương tự quả mô hình địa cầu đang rung động kịch liệt.
 
- Không tốt!
 
Một lão giả phụ trách chăm sóc, cả kinh nói.
 
- Tây nam Dương Châu có bầy thú bạo loạn! Khiến cho dụng cụ địa linh phát ra báo động mãnh liệt như vậy, khẳng định là thủ đoạn của Tử Lân Yêu Vương!
 
- Đáng giận!
 
Người phụ trách tế đàn cả giận nói.
 
- Ma vật này thế mà từ Bắc Mạc Châu chạy trốn tới tây nam Dương Châu, thậm chí trong thời gian ngắn như vậy đã bắt đầu làm hại chúng sinh, trạng thái cũng đã triệt để khôi phục!
 
- Nhanh chóng liên hệ Mộc Trường Hồng ở tây nam Dương Châu, bảo hắn dù thế nào đều phải mau chóng đến trợ giúp!
 
- Vâng!
 
- Liên hệ thành chủ vương thành Tây Vận Châu, Nam Hoang Châu, bảo bọn hắn mau chóng điều động cường giả tiến đến tiếp viện!
 
- Vâng!
 
- Liên hệ Hàn thành chủ, bảo hắn lập tức tiến về tây nam Dương Châu!
 
- Vâng!
 
-Tuyên bố với tông môn xung quanh, Tinh Vẫn đại lục tiến vào tình trạng phòng bị cấp một, bảo tông môn tam lưu nhanh chóng điều động đệ tử tinh nhuệ tiến về tây nam Dương Châu!
 
- Vâng!
 
Người phụ trách tế đàn này liên tiếp tuyên bố mấy mệnh lệnh. Từ tốc độ nói cực nhanh kia mà xem, tình huống vô cùng nguy cấp, vô cùng khẩn cấp!
 
Thiên Dụ vương thành, phủ thành chủ. Mộc Trường Hồng đang uống trà thì bên tai vang lên một thanh âm, vội đứng lên, cả kinh nói.
 
 - Tử Lân Yêu Vương phá phong ấn, dẫn đầu bầy thú đang tấn công thành trì tây nam Dương Châu ta ư?!
 
- Thành chủ!
 
Ngay lúc này, một tên trận pháp sư vội vã đi tới, nói.
 
- Vị trí tế đàn Trung Tôn châu cho thấy, bầy thú bạo loạn phát sinh tại, tại Thanh Dương quận —— Thiết Cốt sơn!
 
- Phiền phức!
 
Mộc Trường Hồng trực tiếp cất cánh, phi nhanh về hướng Thanh Dương. Theo hắn còn có quán chủ Dịch Thiên Hành chứng nhận quán, viện trưởng Thiên Dụ học phủ Tư Đồ Hạo Vân, hai người bọn họ cũng nhận được tin tức từ tế đàn.
 
 Nam Hoang Châu, Tây Vận Châu, từng cường giả Vũ Hoàng ào ào bay ra ngoài.
 
- Xảy ra chuyện gì?
 
Rất nhiều võ giả kinh ngạc. Nhiều Vũ Hoàng như vậy bay ra cùng nhau, nhất định là có chuyện phát sinh!
 
- Chưởng môn!
 
Thương Sơn phái, Mã Vân Đằng phi nước đại tới, nói.
 
- Tế đàn báo tin tức, Tử Lân Yêu Vương xuất thế, dẫn đầu bầy thú đang tấn công Thanh Dương quận!
 
Chưởng môn Thương Sơn phái trừng to mắt.
 
Mã Vân Đằng, Vương Đông Lâm và trưởng lão Thương Sơn phái đồng loạt thi triển thân pháp bay ra sơn môn, bay đi Thanh Dương quận.
 
Tuy tế đàn cũng không có nói rõ là tông môn ngũ lưu đi tiếp viện, nhưng bọn hắn và Vạn Cổ tông là đồng minh, bây giờ Thanh Dương quận gặp phải bầy thú bạo loạn, khẳng định cần người khác xuất thủ viện trợ!
 
Diệu Hoa Cung, Hề Tịnh Tuyền cũng nhận được tin tức, nói.
 
- Vị trí bầy thú xâm phạm ngay tại Thanh Dương thành, tông môn Quân tông chủ khẳng định sẽ bị tác động. Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão.
 
 Nàng vội vàng hạ lệnh.
 
 - Nhanh chóng tiến đến trợ giúp!
 
- Vâng!
 
Tuy Trưởng Tôn Phương Hoa và Lãnh Tinh Nguyệt rất chán ghét Quân Thường Tiếu, nhưng tế đàn báo tin tức, bầy thú bạo loạn, thân là một thành viên của nhân loại tự nhiên không thể ngồi yên không quan tâm.
 
- Quân tông chủ!
 
Tay Hề Tịnh Tuyền nắm chặt góc áo, vô cùng lo lắng nói.
 
- Toàn bộ đại lục đã tiến phòng bị vào cấp một, ngươi nhất định phải chống đỡ đến khi viện quân đến trợ giúp!
 
Đại Tôn hoàng thành, Hàn thành chủ đã nhận được thông báo, tu vi Vũ Thánh toàn bộ khai hỏa, lấy tốc độ nhanh nhất xông về phía tây nam Dương Châu, trên mặt tang thương kia hiện lên vẻ dứt khoát.
 
Tử Lân Yêu Vương thực lực mạnh mẽ, năm đó nhiều Vũ Thánh liên hợp cũng chỉ có thể phong ấn mà không cách nào giết chết. Không có cường giả cùng cảnh giới hiệp trợ, chuyến đi này của mình chắc có đến mà không có về! Cho dù như thế, hắn cũng không thể lùi bước!  
 
Bởi vì —— nếu mình tham sống sợ chết trốn đi, chúng sinh trong thiên hạ này lại còn có ai đến bảo hộ!
 
Thiết Cốt sơn, trước tông môn.
 
Quân Thường Tiếu ngồi trên ghế, một tay bưng cơm chiên, một tay cầm lấy đũa ăn, cũng khen.
 
 - Nha đầu làm cơm chiên càng ngày càng ngon.
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận