Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch Full)

Chương 1848. Hiểu Thiên Thí Ma

Tĩnh Tri Hiểu ngồi một mình ở trên giường, đầu luôn cúi thấp, không khí uể oải tràn ngập toàn bộ căn phòng.
Điều chỉnh thử cấp chuyên nghiệp, cất cánh đỉnh cấp, đủ để có thể xưng là cọc tiêu của đệ tử Vạn Cổ tông, kết quả xuất sư bất lợi nổ máy.
Trách hắn sao?
Không trách.
Đã cố gắng thao tác, đã cố gắng khống chế.
Nhưng bởi vấn đề bảo dưỡng, máy móc xuất hiện trục trặc, thật sự không thể vãn hồi, cho nên tình huống lúc ấy chỉ có tự bạo, kéo không ít kẻ địch chôn cùng.
Tĩnh Tri Hiểu đã làm được điều mình có thể làm được, thể hiện một điều khiển viên ở sau khi gặp được tình huống đặc thù, còn có thể giữ bình tĩnh, còn có thể lợi dụng thủ đoạn lớn nhất hóa để tranh thủ ích lợi cho bên ta.
“Ài.”
Mao Tiểu Đạo đi tới, vỗ vỗ bả vai hắn nói: “Hiểu cho sư huynh.”
“Không!”
Tĩnh Tri Hiểu ngẩng đầu, nước mắt rơi như mưa hét lớn: “Các ngươi ai cũng không hiểu ta! Ai đều không hiểu!”
Giờ khắc này, khóc như đứa nhỏ.
Quân Thường Tiếu cũng chưa bởi vì nổ máy đi trách cứ hắn.
Nhưng mà.
Tĩnh Tri Hiểu tự trách mình.
Tông chủ đã cho ta một lần cơ hội, ta lại lấy nổ máy để báo đáp, không thể tiếp nhận, khó có thể tiếp nhận!
Ở toàn bộ tông môn luận về thao tác cơ giáp, Tĩnh Tri Hiểu xưng đệ nhất là danh xứng với thực, mà chính hắn cũng cho rằng như vậy, cho nên lần này bị nhục, không thể nghi ngờ mang đến đả kích đau đớn.
Càng là người kiêu ngạo, càng không thể tiếp nhận sai lầm.
Có thể được tông chủ tha thứ hay không không sao cả, mấu chốt là mình không thể tha thứ chính mình, đây mới là một điểm khó chịu nhất.
Kế tiếp.
Tĩnh Tri Hiểu luôn lấy cảm xúc uể oải dọn dẹp nhà xí.
Đổi làm trước kia, hắn sẽ sau khi bận rộn xong, tiếp tục mô phỏng điều khiển cơ giáp, ảo tưởng mình du lịch ở trong vũ trụ tinh không, đại biểu Vạn Cổ tông, đại biểu chính nghĩa chém giết cùng quân đoàn tà ác.
Bây giờ.
Sống ở trong tự trách cùng hối hận.
Làm bạn tốt, Mao Tiểu Đạo liên tiếp khuyên giải không có kết quả, chỉ có thể đứng ở nơi xa, bất đắc dĩ lắc đầu thở dài.
Quân Thường Tiếu cũng âm thầm quan sát, nhưng chưa ra mặt đi khuyên nhủ hắn.
Vì sao sẽ đột nhiên hạ lệnh để Tĩnh Tri Hiểu xuất chiến? Bởi vì tên đệ tử này nhiệt tình yêu thương đối với cơ giáp, hắn đã sớm thấy ở trong mắt.
Mãi không triệu hồi, luôn để hắn quét nhà xí, thật ra là đang khảo nghiệm.
Người làm việc lớn, nhất định phải khổ tâm chí nhọc gân cốt hắn trước.
“Đinh! Đệ tử A hoàn thành nhiệm vụ B, đạt được 100 điểm giá trị thanh danh.”
“Đinh! Giá trị thanh danh tông môn: 20000.”
Sau khi về tới thư phòng, bên tai Quân Thường Tiếu truyền đến tiếng nhắc nhở đệ tử hoàn thành nhiệm vụ, sau đó thuần thục kéo ra hệ thống thương thành.
“Cho nên.”
Hệ thống tận dụng mọi thứ nói: “Có thể chiến một trận với Thiên Ma Hoàng, ký chủ còn phải dựa vào thương thành nha.”
“...”
Quân Thường Tiếu trừng mắt, bắt đầu cập nhật mới.
“Hả?”
Sau lần đầu tiên cập nhật mới, trong ô vuông thứ ba của hàng thứ hai xuất hiện một vật phẩm tên là ‘Hiểu Thiên Thí Ma’.
Ấn vào giới thiệu.
Vật phẩm: Hiểu Thiên Thí Ma.
Giới thiệu: một trong các cơ giáp loại hình Hiểu Thiên của thế giới lấy cơ giáp làm chủ sáng chế.
Tác dụng: loại hình Hiểu Thiên tổng cộng có bảy cơ giáp, trong đó lấy dòng máy Thí Ma chiến đấu giết chóc làm chủ.
Ưu điểm: Sức chiến đấu và sức phòng ngự đều là tiêu chuẩn đứng đầu.
Khuyết điểm: Tiêu hao năng lượng cực cao.
Giá: 20000 điểm giá trị thương thành.
Cấp bậc: Lấy thế giới cơ giáp chủ lưu làm tiêu chuẩn đánh giá, Hiểu Thiên Thí Ma có thể phân loại là cơ giáp đội bậc thang T0.
Quân Thường Tiếu cạn lời: “Thì ra thương thành thực có cơ giáp à!”
“Tất nhiên.”
Hệ thống nói: “Chỉ có thứ ký chủ không thể nghĩ tới, không có thứ ký chủ không quét được.”
“Thế giới lấy cơ giáp chủ lưu...” Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: “Hệ thống vũ trụ chỗ ta cũng không phải cơ giáp lưu, quỷ biết cơ giáp đội bậc thang T0 mạnh hay không.”
Hắn không có ý mua, nhỡ đâu tính năng không bằng Thần Hủy Diệt Bóng Đêm đời thứ ba vậy thì khốn nạn rồi.
“Mua đi.”
Hệ thống giải thích: “Ký chủ cũng tăng lên tới Thiên Cơ cảnh rồi, vật phẩm danh vọng trong thương thành khẳng định sẽ không kém.”
Quân Thường Tiếu bắt đầu rối rắm.
Đúng vào lúc này, hắn nhìn thấy Tĩnh Tri Hiểu đeo xẻng, tựa như mất đi linh hồn lắc lư đi qua, trong lòng đã có lựa chọn: “Vì đệ tử này, tiêu pha hai vạn lại như thế nào?”
...
“Bịch!”
Tĩnh Tri Hiểu về phòng, uể oải vô lực nằm ở trên giường, một màn mình bị bắn ra, cơ giáp nổ tung hiện lên, hốc mắt không tự giác đã ươn ướt.
Ta vô năng!
Ta vô dụng!
Ta có lỗi tông chủ, có lỗi đồng môn!
“Sư huynh!”
Ngay tại thời điểm tự trách, Mao Tiểu Đạo xông vào, thở hồng hộc nói: “Tông chủ bảo ngươi đi đại điện một chuyến, chỉ sợ...”
“Ài.”
Tĩnh Tri Hiểu đứng dậy, sửa sang lại áo một phen, nói: “Nên đến vẫn đến rồi.”
Dứt lời, như lao tới pháp trường tới đại điện.
“Vù.”
Một lát sau, Tĩnh Tri Hiểu đứng ở trong điện, vẻ mặt bi tráng.
“Tri Hiểu...”
“Đệ tử có lỗi, cam nguyện chịu phạt!”
Quân Thường Tiếu bên này vừa mở miệng, Tĩnh Tri Hiểu đã chủ động nhận tội.
“Bổn tọa...”
“Đệ tử cô phụ tông chủ coi trọng, cô phụ đồng môn kỳ vọng, vô luận trừng phạt nặng bao nhiêu cũng tiếp nhận!”
“Thật ra...”
“Đệ tử biết...”
“Ầm —————— “
Quân Thường Tiếu một đấm đánh bay Tĩnh Tri Hiểu, cả giận nói: “Có thể không ngắt lời không!”
“Phốc!” Tĩnh Tri Hiểu nằm ở trên mặt đất bên ngoài phun ra bọt mép, gian nan nói: “Có thể...”
...
“Tít tít tít!”
“Tít tít tít!”
Trong tiếng Vạn Cổ vang lên tiếng cảnh báo nguy hiểm, bản đồ tinh không dần dần hiện lên từng điểm sáng.
“Tông chủ!”
Thượng Quan Hâm Dao truyền âm nói: “Lại phát hiện hạm đội Thiên Ma Hoàng.”
“Vù!”
Quân Thường Tiếu xuất hiện ở khoang điều khiển, sau đó ngồi ở trên ghế, mười ngón tay đan vào nhau nói: “Tiếp tục cướp!”
...
Bên ngoài vị diện nào đó.
Hai mươi chiếc tinh không chiến hạm lơ lửng.
Có thể thủ hạ của Thiên Ma Hoàng còn chưa đạt được tình báo tức thời, vẫn không biết hạm đội thứ sáu, thứ bảy đã toàn quân bị diệt, cho nên tâm tư đặt hết ở trên nhiệm vụ trấn áp vị diện.
“Xác định không thần phục sao?”
Thanh âm hạm trưởng vang vọng tinh không.
“Thiên Ma Hoàng gây hại vũ trụ, coi rẻ sinh linh, sớm hay muộn sẽ bị báo ứng!” Cường giả thủ vệ quê hương giận dữ rống to.
Vị diện hắn bảo hộ chỉ bậc hai, ở trước mặt thiết hạm của Thiên Ma Hoàng tuyệt đối không chịu nổi một đòn, cho nên đã sớm không ôm hy vọng.
Nói.
Nếu đánh không lại.
Vì sao không chọn đầu hàng chứ?
Bởi vì một vị diện cùng một tộc đàn lựa chọn thần phục mà không đi phản kháng, cuối cùng không có gì khác với diệt tộc.
Tâm huyết cùng tôn nghiêm.
Là cần có người đi dũng mãnh bảo vệ.
Ở niên đại rung chuyển, ở niên đại chiến hỏa, luôn có những tiền bối không muốn làm nô lệ mất nước vì quê nhà mà đứng lên, mà rơi đầu đổ máu.
“Báo ứng?”
Hạm cười dài nói: “Hành vi của Thiên Ma Hoàng đại nhân, đang tạo phúc vũ trụ, công tích của ngài chắc chắn vạn cổ truyền lưu!”
“Mà các ngươi những kẻ cản trở đại thế này, đều sẽ ở dưới chín suối sám hối bản thân vô tri!”
“Giết!”
“Vù vù!”
“Vù vù vù!”
Thiên Ma binh sĩ võ trang hạng nặng lao tới, nhân số nhiều tựa như châu chấu rậm rạp.
“Vù —————— “
Đột nhiên, không gian chấn động, dâng lên gợn sóng.
Chỗ tinh không cách vị diện gần nhất bỗng dưng có thêm một chiếc chiến hạm, bên trên khắc ba chữ ‘Vạn Cổ hào’.
“Rắc!”
Khoang mở ra.
Quân Thường Tiếu từ từ hiện ra.
Hắn ngồi ở trên ghế, bắt chéo chân, trong tay lắc ly chân dài đựng đầy nước sôi, nói: “Hồng Anh giới này, bổn tọa bảo vệ.”
“Vù vù vù!”
Khi nói chuyện, cao tầng cùng đệ tử lấy Liễu Tư Nam cầm đầu bay ra, bày trận ở trước Hồng Anh giới, đồng loạt bùng nổ ra tu vi nửa bước Thiên Cơ cảnh.
“Thời buổi này còn có người đóng vai anh hùng?” Hạm trưởng cười lạnh một tiếng nói: “Muốn chết.”
“Giết!”
“Giết!”
Mấy vạn Thiên Ma binh sĩ lao lên chém giết.
Nhưng vừa hành động không bao lâu, đều theo bản năng dừng chân, ánh mắt nổi lên kinh ngạc.
“Cái này...”
Hạm trưởng chậm rãi đứng dậy, khó có thể tin nói: “Là... Cái gì?”
Trong tầm nhìn, một bộ cơ giáp toàn thân như sắt thép đúc bị mấy sợi xích kéo, đang chậm rãi từ chỗ khoang đáy tàu Vạn Cổ hạ xuống.
Thể trạng vật ấy chừng mấy chục trượng, giống như một ngọn núi lớn.
Thần Hủy Diệt Bóng Đêm do Thái Huyền lão nhân chế tạo, tuy chất liệu chọn dùng khoáng thạch quy cách cao, nhưng trên tạo hình vẫn tương đối tiếp cận cổ đại.
Mà bộ cơ giáp chậm rãi ra sân này, từng cái linh kiện, từng chi tiết nhỏ, đều bày ra cảm giác khoa học kỹ thuật cực cao, thậm chí ở trong vũ trụ đen sì lóe ra hào quang lấp lánh.
Vai trái khắc Thí, vai phải khắc Ma.
Chỗ ngực, tựa như một con sư tử đực há mồm rít gào.
Sau lưng, treo một vỏ đao tràn ngập cảm giác máy móc, chuôi đao lộ ra vẫn hiện ra mỹ cảm khoa học kỹ thuật cực cao.
“Năng lượng bổ sung 20%... 30%... 40%... 100%!”
Bên trong khoang điều khiển truyền đến tiếng nhắc nhở của tiểu tỷ tỷ ngọt ngào, Tĩnh Tri Hiểu lúc này mới buông bản thuyết minh thao tác xuống, sau đó đội mũ giáp cảm ứng chuyên dụng, bắt đầu ấn các loại nút bấm.
“Bốp!”
“Bốp!”
Bốn sợi xích buông ra thu hồi, cơ giáp vững vàng lơ lửng ở trong tinh không.
Tĩnh Tri Hiểu đầu tiên là thở ra một hơi, sau đó một tay đặt lên trên cần tiếp xúc, vẻ mặt ngưng trọng nói: “Điều khiển viên Thí Ma Tĩnh Tri Hiểu, thỉnh cầu xuất chiến!”
“Chuẩn (cho phép).”
Quân Thường Tiếu nói.
“Vù ———————— “
Còn chưa dứt lời, năng lượng cuồng bạo dữ dội gào thét thổi tới, thổi loạn mái tóc đen của hắn, mặt cũng sắp bị thổi biến hình.
Đám người Lý Thanh Dương ngạc nhiên nhìn qua, liền thấy Hiểu Thiên Thí Ma đã đứng ở phía sau chiếc chiến hạm nào đó, bày ra tư thái dạng chân hai tay nắm đao, lưỡi đao tràn ngập mỹ cảm máy móc lóe ra hào quang.
“Rắc!”
Tiếng vỡ tan vang lên.
Một chiếc tinh không chiến hạm quy cách không kém tàu Vạn Cổ, chậm rãi ở trước mặt mọi người sụp đổ thành hai đoạn, sau đó ầm ầm nổ tung, ánh lửa chiếu sáng lưng Hiểu Thiên Thí Ma, rõ ràng nhìn thấy con số vừa khắc lên—— Sáu mươi sáu (66)!
“Má ơi!”
Tô Tiểu Mạt há hốc mồm, chấn động nói: “Mạnh như vậy sao!?”
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận