Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch Full)

Chương 1013. Viên công tử: Ngươi nhất quyết muốn dồn ta tới chỗ chết sao?

"Quân Tông chủ, chúng ta cũng coi như bạn cũ, không trò chuyện một chút đã muốn đi rồi sao?"
Năm đó ở trên Ánh Huy sơn, Viên công tử từng ở ngay trước mặt các danh môn chính phái nói một câu như vậy, hậu quả khiến cho Quân Thường Tiếu phải chịu đủ loại hiềm nghi, bị cho là có cấu kết với Ma môn.
Muốn chơi đểu hắn sao?
Được!
Quân Thường Tiếu lòng dạ hẹp hòi ghi nhớ rõ trong lòng!
Hôm nay thi triển kỹ năng tất sát, tất cả võ giả Ma Đế Môn ở đây đều bị nhìn trúng, chỉ không có nhìn gã, cho nên gã cũng không gặp phải công kích của Nhất Nhãn Vọng Xuyên, xong chuyện còn nói thêm một câu: "Viên công tử, hợp tác vui vẻ."
Chỉ mấy chữ ngắn ngủi, nhưng lượng tin tức rất lớn!
Vẻ mặt Viên công tử lập tức trở nên vô cùng đặc sắc, sau đó vội vàng nhìn về phía Môn chủ Ma Đế Môn, tức thì nhìn thấy ánh mắt đối phương đang hằm hằm nhìn mình.
Xong rồi!
Khẳng định là đã bị hiểu lầm rồi!
"Môn chủ, ta…"
Viên công tử vừa muốn vì bản thân giải thích một chút, một tên Trưởng lão cấp bậc Võ Thánh chịu đựng cái mông đau đớn nổi giận nói: "Cái tên Viên Phong nhà ngươi giỏi lắm, vậy mà lại dám cấu kết cùng Vạn Cổ Tông!"
Một tên trưởng lão khác, trong nháy mắt giống như trở nên thông suốt vô cùng, nghiến răng nghiến lợi nói: "Khó trách bọn hắn có thể liên tiếp tìm tới chỗ ẩn thân của tông môn, hóa ra là có phản đồ!"
"..."
Viên công tử tuyệt vọng!
Những lão già này bình thường đối với gã vốn đã không thuận mắt, bây giờ Quân Thường Tiếu há mồm ra đã nói như vậy, khẳng định là để cho bọn hắn nắm lấy cơ hội cùng nhau công kích.
Mấy tên Trưởng lão hiểu lầm gã như thế nào cũng được, cũng không phải vấn đề, chỉ cần Môn chủ tin tưởng gã là được!
"Viên Phong."
Ánh mắt Môn chủ Ma Đế Môn lấp lóe lãnh ý, nói: "Ngươi làm cho bổn tọa quá thất vọng."
Trong lòng Viên công tử vẫn còn mơ mộng, sau khi nghe vậy, cả người trong nháy mắt giống như bị địa ngực cực hàn, sau đó một ngụm máu tươi bi thảm nhất phun ra từ trong cổ họng.
"Phụt...!"
Viên công tử tóc tai bù xù đứng nguyên tại chỗ, khóe miệng hiện lên một ý cười đầy thê thảm.
"Công… Công tử!"
Lão giả áo đen che lấy cái mông, sắc mặt dữ tợn la lên.
Viên công tử đối mặt với toàn thể Ma Đế Môn, nước mắt từ trên mặt chảy xuống, bi thống vô cùng mà thét lên: "Viên Phong ta, vì Ma Đế Môn! Vì ý chí của Ma Đế! Mất ăn mất ngủ! Hết ngày lẫn đêm làm việc! Đến cuối cùng, đổi lấy chính là không có được sự tín nhiệm!"
"Nực cười!"
"Thật sự quá nực cười mà!"
"Ha ha ha! Ha ha ha ha ha!"
Viên công tử ngửa đầu cười to, nước mắt nhịn không được chảy xuống.
Bao nhiêu mùa trôi qua, bao nhiêu ngày đêm, gã vì tông môn cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi, kết quả là lại bởi vì một câu nói của người khác mà hết thảy cao tầng của môn phái trong đó có cả Môn chủ đều chất vấn gã.
Đây là khổ cực đến cỡ nào, thê lương đến cỡ nào!
"Tông chủ."
Đinh lão truyền âm nói: "Gia hỏa kia điên rồi sao?"
Quân Thường Tiếu lắc đầu, nói: "Một tên vương giả mang theo một đám đồng đội thanh đồng bạch ngân, đổi lại là ta thì cũng sẽ điên mất."
"Viên Phong, đừng diễn trò nữa!"
"Vạn Cổ Tông liên tiếp tìm tới cứ điểm của chúng ta, nhất định là do ngươi tại mật báo!"
"Ngươi, cái tên phản đồ này!"
"Phản đồ! Phản đồ! Phản đồ..."
Thanh âm chói tai từ thức hải của Viên công tử không ngừng phát ra, lục phủ ngũ tạng giống như lọt vào sự đè ép điên cuồng, cuối cùng lại là một màn ngửa đầu phun máu điệu nghệ!
Lúc này, nếu như Tiêu Tội Kỷ ở đây, hắn ta có thể sẽ lấy Vân Chu hiệp ẩn ra, sau đó tự mình giúp Viên công tử mang lên, bởi vì đây mới là hiệp sĩ đội nồi chân chính, đây mới thật sự là hóa thân nghĩa hiệp!
"Phụt phụt!"
Sắc mặt Viên công tử tái nhợt, tê liệt ngã xuống.
Cũng may tu vi của gã không tệ, thanh máu trên đỉnh đầu cũng tương đối dài, đổi lại là người bình thường thì đã sớm thổ huyết mà chết rồi.
"Bộp bộp."
Quân Thường Tiếu từ phía sau đi tới, cẩn thận từng li từng tí dìu gã đứng lên, nói: "Lão Viên, những năm này cực khổ cho ngươi rồi."
Ánh mắt của Môn chủ Ma Đế Môn lập tức trở nên u ám.
Lấy tình hình trước mắt mà nói, đừng nói đi quản lý Tàng Thư các, có thể ở Ma Đế Môn giữ được cái mạng nhỏ cũng đã rất không tệ rồi.
"Quân Thường Tiếu…" Viên công tử bởi vì mất máu quá nhiều, cả người đã triệt để hư thoát, mí mắt giống như muốn rách ra, nhưng cũng chỉ có thể hữu khí vô lực nói: "Ngươi nhất quyết muốn dồn ta vào chỗ chết sao ?"
"Đến mà không trả lễ thì không tốt mà." Quân Thường Tiếu truyền âm nói.
"Phụt!"
Viên công tử lại phun ra một ngụm máu.
Vào giờ khắc này, gã đã hoàn toàn rõ ràng, tên gia hỏa này cố tình chèn ép gã, khiến gã không còn cách nào ở lại Ma Đế Môn lăn lộn
"Giang lão."
Quân Thường Tiếu nói: "Đỡ lấy lão Viên."
"Vâng."
Giang Tà đi lên phía trước, một tay đỡ lấy Viên công tử đang hư nhược, sau đó ôm gã lui về phía đội ngũ.
"Xoẹt!"
Nhưng vào lúc này, Môn chủ Ma Đế Môn từ đầu đến cuối vẫn đang kẹp chặt hai chân đột nhiên tăng tốc vọt tới, song chưởng hội tụ Ma khí hung bạo, phảng phất như hóa thành hai đầu ma quỷ đang gào thét.
"Vù vù!"
Luồng sức mạnh bỏ mặc sức ép mà tới, không gian lập tức bị tê liệt!
Môn chủ Ma Đế Môn xuất thủ rất nhanh!
Thế nhưng, sau khi ngưng tụ sức mạnh để đánh tới, không những không đánh trúng mục tiêu, cái mông một lần nữa lại dâng lên cảm giác lạnh lẽo!
"Không tốt!"
"Vèo vèo!"
Đột nhiên, một cỗ lực lượng từ phía sau truyền đến.
Chẳng biết từ khi nào, Quân Thường Tiếu vòng ra phía sau Môn chủ Ma Đế Môn, hai tay nắm chặt Chỉ Điểm Giang Sơn, hai ngón tay nơi đỉnh gậy hội tụ một tia sáng, sau đó hung hăng đâm tới.
"Bụp!"
Bởi vì đây là công kích có thuộc tính vật lý, cho nên lần này có phát ra tiếng vang!
"Aaa!"
Ống kính kéo xa ra, chỉ thấy Môn chủ Ma Đế Môn đột nhiên từ dưới mặt đất bay lên, phía sau mông kéo theo một làn khói trắng nhàn nhạt, gờn gợn di chuyển giữa không trung.
Kỹ năng tất sát Nhất Nhãn Vọng Xuyên, thuộc về công kích vô hình.
Quân Thường Tiếu sau khi kích phát nháy mắt đã đánh gục hơn nghìn người, bọn người Tử Lân Yêu Vương cũng hoàn toàn ngơ ngác.
Lần này, tận mắt nhìn thấy Tông chủ cầm binh khí quỷ dị chọc vào mông Môn chủ Ma Đế Môn, khóe miệng cả đám đều có chút co giật.
Hề Tịnh Tuyền che miệng, ánh mắt hiện lên một vẻ khó có thể tin nổi.
"Đây là một kiện vũ khí đặc thù khiến người khác cả đời khó quên." Lời nói lúc trước của Quân Thường Tiếu vang lên bên tai nàng ta, nàng ta rốt cuộc cũng hiểu, đây cả đời khó quên đến mức nào chứ!
"Phù phù!"
Môn chủ Ma Đế Môn từ trên cao rơi xuống, sau đó cả người giang hình chữ "Đại" nằm dưới hố sâu, một bộ phận không thể miêu tả trên mông bây giờ vẫn còn sót lại một ít khói trắng lượn lờ bay lên.
"Đinh! Nhiệm vụ nhánh hoàn thành, thu hoạch được 20000 điểm cống hiến."
"Đinh! Điểm cống hiến Tông môn: 47650/70000."
"Đinh! Chúc mừng túc chủ hoàn thành Nhiệm vụ nhánh, vật phẩm ban thưởng thu hoạch được khi hoàn thành nhiệm vụ, bao gồm : phối phương Thượng phẩm Tố Thể đan ×1, phối phương du lịch Hoàng Tuyền một ngày ×1, Khai Ấn chi phù mới ×1."
"Lại ban thưởng Khai Ấn phù!" Quân Thường Tiếu mừng rỡ không thôi!
Từ sau khi cải tạo Nan Thu đao, hắn tổng cộng thu được hai tấm, về sau vì giải phong ấn đã dùng hết một cái, bây giờ lại nhận được một cái, lập tức càng có niềm tin!
Phối phương Thượng phẩm Tố Thể đan cũng rất tốt, sau khi luyện chế ra, có thể khiến cho thân thể của đệ tử nâng cao thêm một tầng phòng ngự.
Có điều là, phối phương du lịch Hoàng Tuyền một ngày là cái thứ gì vậy? Vũ khí? Phù chú? Hay là Đan dược?
Quân Thường Tiếu cũng không có cân nhắc quá nhiều, hắn đi tới trước mặt Môn chủ Ma Đế Môn, nói: "Bay thẳng ra ngoài không tốt hơn sao? Sao lại phải học tập cái cách xuất hiện của Trần Tổng đà chủ Thiên Địa Hội chứ, ngươi không lạnh thì ai lạnh?"
"…"
Môn chủ Ma Đế Môn đã không thể nói nên lời rồi, bởi vì cảm giác nóng bỏng đau đớn từ mông truyền tới quá mức mãnh liệt!
Chỉ Điểm Giang Sơn mặc dù kỳ quái, nhưng dù sao cũng là món đồ duy nhất thuộc cấp cao hơn Thần phẩm trong Thần Binh Các, đối phương mặc dù có tu vi Võ Thánh đại viên mãn, nhưng đoạn thời gian trước đã bị Tử Lân Yêu Vương tiêu hao một phen, khẳng định là sẽ chịu không nổi.
Cái loại khủng bố này, chỉ sợ là trong lịch sử Tinh Vẫn Đại lục từ trước đến nay, đây là một lần mà cường giả Võ Đế thất bại chật vật nhất, mất mặt nhất.
"Nói đi."
Quân Thường Tiếu nói: "Là lựa chọn cái chết, hay là lựa chọn đưa tiền."
"Đưa… Đưa tiền!"
"Phụt!"
Môn chủ Ma Đế Môn vừa nói dứt lời, Viên công tử lại một lần nữa phun ra máu.
Thật là một tên đáng thương, mang theo một thanh máu đầy tràn trên đỉnh đầu từ nội viện đi tới, trải qua một hồi đả kích, bây giờ đều đã muốn phun hết rồi.
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận