Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch Full)

Chương 1028. Nhiệm vụ sử thi hoàn thành

Võ giả các vị diện chân trước vừa đi, đám người Quân Thường Tiếu may mắn còn sống sót và mấy ngàn thi thể bị truyền tống ra khỏi Tu La tràng.
“Tông chủ...” Đám người Lý Thượng Thiên chờ đợi bên ngoài vây lên, khi bọn họ nhìn thấy thi thể Giang lão, Cát lão cùng với sư huynh sư tỷ, nhất thời rơi lệ.
Quân Thường Tiếu ôm ngực, thống khổ nói: “Mang các anh hùng hy sinh vì Tinh Vẫn đại lục mang về cứ điểm, lấy quy cách cao an táng!”
“Vâng!”
Đám người Lý Thượng Thiên cùng Tư Mã Trọng Đạt đều bắt đầu hành động.
“Vù!”
Quân Thường Tiếu ôm lấy Lục Thiên Thiên, nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia chết rồi còn vẻ mặt lạnh lùng, thầm nghĩ: “Chắn tử loại việc ngốc này, ở trong hiện thực cũng đừng làm ra.”
Võ giả Linh Nguyên đại lục cũng chạy tới.
Bọn họ cố nén đau thương nhặt xác cho cốc chủ cùng đồng bạn, lúc gần đi không quên cho võ giả Tinh Vẫn đại lục ánh mắt phẫn nộ.
Cho dù chém giết chấm dứt, cho dù chung quanh không còn võ giả vị diện, bọn họ vẫn đang tiếp tục biểu diễn, bởi vì chỉ có trở lại cứ điểm nhà mình mới tính là hoàn toàn chấm dứt.
“Đinh! Nhiệm vụ sử thi hoàn thành, bắt đầu kết toán.”
Sau khi nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống, Quân Thường Tiếu bế Lục Thiên Thiên quay về cứ điểm vui mừng thầm nghĩ: “Không uổng công mấy ngàn người liên thủ diễn một trò hay.”
...
Võ giả Linh Nguyên đại lục tuy là giả chết, nhưng ở Sát Lục Tu La Tràng cũng coi như hoàn thành, cho nên phù hợp tiêu chuẩn nhiệm vụ, nhiệm vụ sử thi 10 bắt đầu tiến vào giai đoạn kết toán.
Nhưng, khiến Quân Thường Tiếu nói thầm là, như thế nào mới có thể tính là vượt mức hoàn thành?
Hệ thống nói: “Thương vong càng ít, càng vượt mức đi.”
“...”
Khóe miệng Quân Thường Tiếu bắt đầu run rẩy.
Trận này, võ giả Linh Nguyên đại lục tuy bị toàn diệt, nhưng bên ta cũng chết chỉ còn lại có hơn mười người, nếu dựa theo thương vong càng ít để tính, khẳng định không thể vượt mức hoàn thành.
“Ài.”
Quân Thường Tiếu thở dài, nói: “Có thể làm được không có thương vong, vượt mức hay không đã không quan trọng nữa.”
Hắn rất biết đủ.
Không bao lâu, bế Lục Thiên Thiên bay đến cứ điểm Tinh Vẫn đại lục.
Đệ tử cùng các lộ võ giả giả chết cũng lục tục bị nâng về, phương diện hệ thống vẫn chưa kết toán xong, vẫn chưa cho kinh nghiệm tương quan.
Quân Thường Tiếu lo lắng nói: “Sẽ không xuất hiện trục trặc chứ?”
“Sẽ không.”
Hệ thống nói: “Có thể bởi vì cần kết toán hai nhiệm vụ, cần hao phí một chút thời gian.”
“Ồ.”
Quân Thường Tiếu an trí Lục Thiên Thiên ở trên ghế, hạ lệnh: “Thượng Thiên, Trọng Đạt, mang bọn họ hắt tỉnh lại hết.”
“Vâng!”
“ÀO!”
“ÀO!”
Lý Thượng Thiên cùng Tư Mã Trọng Đạt cầm nước lạnh thêm băng hắt về phía đám người Lý Thanh Dương cùng Tiêu Tội Kỷ, sau đó liền thấy bọn họ rùng mình một cái, sau đó từ trong giả chết thức tỉnh lại.
“Ai da.”
Lý Phi đứng lên, gào rú: “Mông của ta!”
Kẻ này khi giả chết, mông bị cường giả Linh Nguyên đại lục đánh một quyền, chờ ‘sống lại’, vẫn còn đau.
“Hô!”
“Vù vù!”
Lý Thanh Dương ngồi dậy, há mồm hít thở.
Trước khi chết, hắn điên cuồng bùng nổ, điên cuồng tiêu hao, nay sống lại tự nhiên cạn kiệt tinh lực.
Trạng thái của Tiêu Tội Kỷ cũng không tốt, dù sao cả người là vết thương đao kiếm.
Nói ngắn gọn, lần này ở Sát Lục Tu La Tràng, bọn họ tuy đang diễn trò, nhưng đánh nhau cũng đều làm thật, cho nên sau khi hắt nước tỉnh lại, còn duy trì trạng thái trước khi chết.
Chưa tạo thành thương vong, đây đã là kết quả tốt nhất, bị thương một chút tự nhiên không sao cả.
Hơn nữa.
Đây cũng là một lần thực chiến hiếm có, có trợ giúp lý giải đối với võ đạo.
Lý Thượng Thiên cầm chậu nước đang muốn hắt về phía đại sư tỷ nằm ở trên ghế, lại bị Quân Thường Tiếu ngăn lại, nói: “Để bổn tọa.”
“ÀO!”
Một chậu nước lạnh giội tới.
Quân Thường Tiếu thầm nghĩ: “Cảm giác còn rất không tệ.”
Hệ thống: “...”
Nữ nhân không phải đều dùng để thương dùng để yêu sao, kẻ này hắt nước cũng có thể hắt ra cảm giác thành tựu, xứng đáng độc thân cả đời.
Lục Thiên Thiên thức tỉnh, sau khi trải qua mờ mịt ngắn ngủi, gian nan đứng dậy quay về chỗ ở.
Lúc ấy đi giúp Quân Thường Tiếu chắn chưởng ấn, Kha Cẩm Nam tuy kịp thời phát hiện, nhưng cũng chỉ thu hồi bộ phận lực lượng, cho nên tạo thành thương tổn rất nghiêm trọng đối với nàng.
Quân Thường Tiếu hô: “Nếu bị thương nặng, thì dùng đan dược chữa thương.”
Lục Thiên Thiên ngừng lại, nước lạnh ướt sũng tóc đen từ hai má trượt xuống, nói: “Đệ tử không sao.”
“Lần này là diễn trò, bổn tọa cho phép ngươi lấy thân mạo hiểm chắn chưởng, lần sau đừng làm loại việc ngu ngốc này nữa.” Quân Thường Tiếu ngưng trọng nói.
Lục Thiên Thiên nói: “Tông chủ không phải đã nói chết có rất nhiều loại, có quên mình vì người, có phấn đấu quên mình, có vì nước vì dân sao.”
“Cái này...” Quân Thường Tiếu nghẹn lời.
Lục Thiên Thiên tiếp tục nói: “Đệ tử loại kiểu chết này, là nghiêm khắc vâng theo ý tứ tông chủ làm việc.”
Nói xong, quay về chỗ ở.
“Được rồi.”
Quân Thường Tiếu nhún nhún vai, cười nói: “Nữ nhân này có chút thông suốt rồi.”
“Quân tông chủ!”
Hàn thành chủ tỉnh lại đi tới, dò hỏi: “Sát Lục Tu La Tràng lần này coi như xong việc chưa?”
“Xong việc rồi.”
Quân Thường Tiếu xoay người, nói: “Các vị diễn phi thường thành công!”
Đám người Hàn thành chủ nhất thời vui mừng lộ rõ trên nét mặt.
Bọn họ biết, chỉ cần dựa theo trò Quân Thường Tiếu dặn dò diễn xuất, sứ mệnh của Tinh Vẫn đại lục ở chiến trường vị diện coi như hoàn thành triệt để rồi, trừ phi ai muốn tiến vào, cũng không cần cưỡng chế phái võ giả chịu chết nữa.
“Quân tông chủ!”
Hàn thành chủ ôm quyền nói: “Mọi thứ ngươi cùng quý tông làm cho Tinh Vẫn đại lục, chắc chắn lưu danh thiên cổ, vĩnh viễn ghi vào sử sách!”
Mộc Trường Hồng cùng cường giả khác cũng đều chắp tay, trong ánh mắt có kính ý mãnh liệt.
Không có Quân Thường Tiếu, không có đệ tử Vạn Cổ tông, sẽ không có cứ điểm cấp bậc thành trì cỡ lớn, sẽ không có Sát Lục Tu La Tràng chiến thắng Linh Nguyên đại lục, hậu bối cũng không cần người trước ngã xuống, người sau tiến lên đi tìm chết!
Đây là ân tình to lớn.
Cho dù người có một chút lương tri, cũng phải cho sự thừa nhận, đều phải khắc trong tâm khảm.
Quân Thường Tiếu nghiêm nghị nói: “Quân Thường Tiếu ta, Vạn Cổ tông ta cũng là một thành viên của Tinh Vẫn đại lục, gia quốc có nạn dốc hết toàn lực cũng là đương nhiên, cho nên còn xin các vị tuyệt đối chớ mang Quân mỗ cùng tông môn thần hóa.”
Không thể phủ nhận.
Lần này võ giả Tinh Vẫn đại lục tiến vào vị diện chiến trường, khiến hắn ở trên linh thạch thiên nhiên kiếm lãi đầy bồn đầy chậu, nhưng cái này thật ra chỉ là lấy cớ, một cái cớ để chính đại quang minh giúp quê nhà!
“he~tu!” Hệ thống chịu không nổi.
“Các vị.”
Quân Thường Tiếu chỉ hướng cửa truyền tống nơi xa nối tiếp Tinh Vẫn đại lục, nói: “Trải qua Sát Lục Tu La Tràng, Tinh Vẫn đại lục chúng ta cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ thượng giới cho, các ngươi bây giờ có thể bình thản trở về rồi!”
“Quân tông chủ.”
Hàn thành chủ chắp tay nói: “Hàn mỗ cáo từ trước.”
“Cáo từ!”
“Cáo từ!”
Các lộ võ giả ùn ùn đứng dậy bước về phía cánh cửa đồng xanh.
Bọn họ đến vị diện chiến trường đã nửa năm, người thân bạn bè còn không biết mình còn sống, cho nên vội trở về báo bình an.
“Quân tông chủ.”
Mộc Trường Hồng là một người rời khỏi cuối cùng, ở trước khi tiến vào cánh cửa đồng xanh, chắp tay nói: “Quân tông chủ, Mộc mỗ đi về trước.”
“Ừm.” Quân Thường Tiếu gật đầu nói.
“Vù!”
Mộc Trường Hồng bước vào, trong lòng tính toán, sau khi trở về là về Phủ Thành chủ trước, hay là đi nhà ăn Vạn Cổ tông đây?
Quên đi.
Rời nhà lâu như vậy, bọn họ hẳn là cũng quen rồi, đi muộn một chút không sao cả, không bằng ăn trước mấy bát cơm rang ——
------------
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận