Tử Linh Pháp Sư Tại Tận Thế Điên Cuồng Đóng Quân

Chương 846:, tặng xe phiếu

Chương 846: Tặng vé xe "Cái đồ nhát gan này!" Granda bay trở lại, lại tìm một quyển sách bắt đầu quan s·á·t. Võ Hành nhìn thời gian, đã bốn giờ rưỡi chiều. Đứng dậy nói: "Ta đi hội hiệp, các ngươi cứ chơi đi." Đám u hồn gật đầu, Võ Hành cũng liền đi ra thư phòng. Đi xuống lầu một. Mini vừa cười vừa nói: "Chủ nhân." "Ừm, buổi tối ta ăn bên ngoài, không cần chờ ta." Võ Hành thuận miệng nói. "Dạ." Mini gật đầu. Võ Hành thay quần áo khác, đi ra đình viện, phóng t·h·í·c·h [truyền tống t·h·u·ậ·t] rời đi.... Xuất hiện trở lại, đã là đình viện phủ đệ chấp sự. Từ cửa sau tiến vào hiệp hội. Gõ cửa thư phòng chấp sự. Được đáp lại, Võ Hành liền đi thẳng vào. Tinh Linh hai tỷ muội đã bắt đầu thu dọn đồ đạc, xem ra chuẩn bị về nhà. "Viết xong thư chưa?" Xilagui hỏi. "Viết xong rồi." Võ Hành đưa hai phong thư ra. Một phong là thư tín viết cho thủ lĩnh Hoành Văn hội, phong còn lại viết cho Lilith. Mặc dù trước đó đã thông báo qua bằng điện đài, nhưng nội dung trong thư kỹ càng hơn, nên cùng nhau đưa đi. Xilagui nói: "Shiyali, em đưa thư đến lễ tân giúp chị, sau đó chúng ta về nhà ăn cơm." "Vâng!" Shiyali cầm thư rồi đi. Chờ khi trở lại, ba người cùng nhau vừa cười vừa nói tan làm. Từ cửa sau trở về phủ đệ chấp sự.... Ngồi ở phòng chờ một chút. Shiyali đã bưng các món cơm tối lên bàn. Trong nháy mắt, cả gian phòng đều tràn ngập hương thơm cơm tối. Ba người ngồi vào bàn ăn, Võ Hành cười nói: "Cuối cùng cũng được thưởng thức tài nghệ của Shiyali." Shiyali tươi cười rạng rỡ, "Không phải có cái đứa tham ăn lại vụng về sao." Xilagui trừng nàng một cái, "Tay ai vụng, chị không t·h·í·c·h những cái này." Shiyali lại lấy ra một bình rượu, rót đầy cho hai người, "Hội thương Tinh Linh tộc đưa đến, nếm thử thế nào?" Xilagui lần này không nói gì. Chờ rót xong, ba người vừa ăn vừa thuận miệng trò chuyện. Khi sắc trời tối dần, ánh sáng trong phòng cũng sáng rõ hơn. Hai tỷ muội Tinh Linh uống một chút rượu, sắc mặt cũng càng hồng nhuận. Võ Hành nhìn tỷ muội Tinh Linh, nắm lấy tay hai người, cùng nhau đến bên cửa sổ, ngồi đó nhìn ngắm bầu trời đầy sao. "Đêm nay bầu trời đêm thật đẹp." Shiyali ngắm nhìn bầu trời đêm. Võ Hành khẽ nói: "Giống như các ngươi vậy." Mặt hai nàng đỏ ửng càng nhiều, Shiyali nhìn đầy tình ý. Võ Hành nâng ly rượu lên uống một ngụm, vị ngọt rượu trái cây tan trong miệng, kéo Shiyali lại, dán lên môi nàng, rót rượu vào miệng đối phương. Xilagui mở to mắt nhìn, vừa định nói thì bị đối phương trực tiếp quay sang, rót rượu vào miệng của nàng. Shiyali hỏi: "Đêm nay anh t·r·ở về sao?" "Không về." Võ Hành nói thẳng. Xilagui rụt rè nói, "Thôi bỏ đi, ta có chút sợ." Shiyali liếc nhìn Võ Hành, kéo Xilagui nói: "Đến đây, ta có biện p·h·áp." Xilagui theo nàng vào phòng. Không bao lâu, từ trong truyền ra tiếng Xilagui có chút yếu ớt, e dè hỏi: "Võ Hành, anh còn ở đó không?" "Ta vào đây!" Võ Hành đi vào phòng ngủ, con ngươi chợt hơi ngưng tụ lại. Bên trong phòng, hai tỷ muội Tinh Linh đã thay váy ngủ, đứng cạnh g·i·ư·ờ·n·g, trên đầu che miếng vải đen, che kín mắt. Xilagui khẽ nói, "Võ Hành, anh ở đâu? Anh không ở đây thì em gỡ ra, hơi dọa người." "Ta đây!" Võ Hành bước đến. Một tay nắm lấy mỗi người, cùng nhau ngồi xuống g·i·ư·ờ·n·g. Rồi ngả mình trên g·i·ư·ờ·n·g.... Ngày hôm sau. Ăn xong điểm tâm, Võ Hành đi thẳng đến tòa thị chính. Đầu tiên gặp mấy thương hội mới được tuyển, cẩn t·h·ậ·n nói chuyện chi tiết về việc hợp tác bán viên t·h·u·ố·c. Có kinh nghiệm lần trước, lần này càng thuận lợi hơn. Sau khi nói rõ quy tắc và các điều cần chú ý với đại diện các thương hội, liền ký hiệp nghị, buổi chiều có thể sắp xếp nhân viên đến kho vận chuyển viên t·h·u·ố·c. Đại diện các thương hội cầm thẻ số rời đi. Mặt ai cũng hớn hở vui mừng. Cốc cốc cốc! Tiếng gõ cửa khe khẽ vang lên. Một người mặc trang phục hoa lệ, đeo cặp kính gọng vàng, dáng người thấp bé, mang theo cặp c·ô·ng văn bước vào. "Thưa đảo chủ đại nhân!" Võ Hành cũng tươi cười, "Youssef, ngồi đi!" Youssef là người phụ trách viện t·h·iết kế của đ·ả·o, các công trình xây dựng trên đ·ả·o, những kiến trúc trọng điểm đều do viện t·h·iết kế chịu trách nhiệm. Hiện giờ nhìn, dáng vẻ Youssef trông quý phái hơn hẳn, trên người cũng toát ra khí chất của một người tài giỏi. Youssef ngồi xuống ghế, mở cặp c·ô·ng văn, lấy ra mấy bản t·h·iết kế, "Thưa đại nhân, đây là trung tâm giải trí theo yêu cầu của ngài, cơ sở kiến trúc đã xong, tiếp theo là trang trí nội thất." Về trung tâm giải trí, khi về Ender Wei'er đã nhắc với mình. Lúc đó nói, mấy ngày này sẽ hoàn thành. Hiệu suất rất tốt. Võ Hành nói: "Ta sẽ sắp xếp cho Shanella đến xem, khi đó về phần trang trí tổng thể, để nàng bàn với anh." "Vâng, thưa đại nhân." Youssef gật đầu hiểu rõ. Võ Hành lại hỏi: "Phủ đệ thủ lĩnh xây thế nào rồi?" "Cũng gần như hoàn thành rồi." Youssef đáp. Võ Hành gật đầu, "Tốt, ta biết rồi." "Vậy tôi không làm phiền đại nhân nữa." Youssef nhảy khỏi ghế, sau khi chào hỏi lần nữa thì lui khỏi phòng.... Rời khỏi tòa thị chính, Võ Hành mang theo bộ xương khô, đi đến nhà máy của đ·ả·o, xem xét qua trung tâm giải trí và phủ đệ thủ lĩnh. Trong nhà máy toàn bộ là xương khô đang làm việc, nhìn không có vấn đề gì nên cũng không để ý nhiều. Xương khô điểm này thì tương đối tốt. Sẽ không bao giờ tiêu cực lười biếng, cũng không cần ăn uống nghỉ ngơi phiền phức. Trung tâm giải trí là một tòa nhà ba tầng có diện tích rất lớn. Mỗi tầng đều là các căn hộ biệt thự rộng rãi. Với khả năng xây dựng của thế giới này, căn hộ trải dài sẽ dễ hơn là xây cao. Chỉ cần chiếm đủ diện tích, thì không có gì khó. Phong cách kiến trúc của phủ đệ thủ lĩnh rất giống với phủ đệ đảo chủ của Võ Hành, dù sao thì cũng là chỗ ở đã hứa với Lilith. Nếu như nàng có thể định cư trên đảo, thì cũng có thể kiềm chế Giáo Đình. Sau khi xem xét mấy nơi, Võ Hành liền quay trở về phủ đệ đ·ả·o chủ.... Ăn tối xong. Võ Hành trực tiếp lên lầu quay về thư phòng. Granda hỏi: "Trung tâm giải trí ngươi định giao cho ai?" "Ta cảm thấy giao cho Shanella sẽ tốt hơn." Võ Hành nói. "Mộc Tinh Linh [Wood Elf] đó sao? Nàng ta lại rất phù hợp với mấy việc này." Granda nghĩ ngợi một chút, rồi nói tiếp, "Về khoản này, có phải là người chấp sự tình nhân ở trấn Hắc Thạch của ngươi am hiểu hơn không, cái tiệm Kim Tiền Miêu của nàng mở cũng khá đấy." Võ Hành liếc mắt, nhìn hai u hồn khác đang xem phim ở đằng xa, "Có trẻ con ở đây, đừng có cứ tình nhân, tình nhân." "Ngươi không thấy nàng ta phù hợp hơn sao?" Granda hỏi. Slater kinh doanh Kim Tiền Miêu, đúng là am hiểu các chuyện về phương diện này. Nhưng tình huống của Kim Ngân Đảo khác với bên vương quốc Dã Khoa, bên này có rất nhiều chủng tộc, và đều là những quyền quý từ khắp nơi đến. Nói trắng ra thì, Slaite có Shanella là hội trưởng Tinh Chi Hoa, nên cũng đã từng trải sự đời. "Toàn bộ việc trang trí sân bãi để Shanella tiến hành, phần ca múa giao cho Slater, từ lâu đã hứa cho nàng ta mở tiệm ở trên đ·ả·o rồi." Võ Hành thuận miệng nói. "Ngươi sắp xếp là được, dự định làm sao để Slater tới? Ngươi vé xe này đưa không đến đâu." Granda lại đưa ra vấn đề. "Ừm, ta phải nghĩ chút đã!" Hai người trò chuyện xong. Granda lại về chỗ của mình, mở một cuốn sách ra xem.... Võ Hành ngồi trên ghế. Bắt đầu suy nghĩ cách để Slater đến đây. Vé xe thì có, nhưng cũng không thể mang đưa cho đối phương được, tốn thời gian đưa đến chi bằng dùng điện thoại vô tuyến thông báo, bảo nàng tự chạy tới thì hơn. "Vé xe đúng là đồ bỏ đi mà!" Võ Hành lẩm bẩm. Vé xe có được bây giờ cũng không phải là chuyện khó. Nhưng mà, cũng không thể đưa cho từng người được, phiền phức quá. Suy nghĩ một hồi, cũng không nghĩ ra được biện p·h·áp nào tốt hơn. Dứt khoát lấy 'Vé xe' và các đạo cụ kỳ lạ trong giới chỉ không gian ra. Bắt đầu phân loại theo quy tắc, những thứ mình không cần đến thì giao cho người khác sử dụng. Phân loại từ từ, ánh mắt lại dừng lại ở một món đồ kỳ lạ.... Trấn Hắc Thạch. Sáng sớm, ánh nắng nhạt như tơ mảnh, xuyên qua khe hở màn cửa. Vài tiếng chim hót véo von, vị chấp sự 'Slater' chậm rãi mở mắt. Dây áo váy ngủ màu tím bị trượt xuống, lộ ra xương quai xanh trắng nõn, vừa mới ngồi dậy, ánh mắt thoáng thấy một bức thư nằm trên gối. Slater khựng lại, tỉnh táo ngay lập tức. Chuyện thư t·r·ố·ng không, nàng biết đó là cách Võ Hành truyền tin, lần đầu gửi thư cho mình, là do 'Youli' nhìn thấy. Từ đó về sau, hai người liền ngủ riêng, không còn chung giường nữa. Nhưng... . Lần trước Võ Hành cho nàng một món đạo cụ gọi là điện thoại vô tuyến để liên lạc, bây giờ lại bắt đầu viết thư. Dựa vào đầu g·i·ư·ờ·n·g, do dự một chút rồi vẫn là cầm lá thư lên. Bề ngoài phong thư t·r·ố·ng không, cẩn t·h·ậ·n xé ra, đổ ngược vào tay. Một tờ giấy thư được gấp đôi, kẹp bên trong là hai tấm vé xe. Rơi vào lòng bàn tay nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận