Tử Linh Pháp Sư Tại Tận Thế Điên Cuồng Đóng Quân

Tử Linh Pháp Sư Tại Tận Thế Điên Cuồng Đóng Quân - Chương 216:, tăng phúc yếu bớt (length: 11449)

Tấm quang năng?
Võ Hành suy nghĩ một hồi, mới nhận ra đó chỉ là tấm năng lượng mặt trời.
Loại vật này thật ra cũng không hiếm, đèn đường trong khu dân cư cũng dùng loại này.
Nhưng với dân thường thì chẳng có tác dụng gì.
Trước đây từng có vài video quay cảnh người ta lắp tấm quang năng này trên nóc nhà để cung cấp điện cho cả tòa nhà.
Nhưng việc này thường chỉ thấy ở biệt thự hoặc nhà trệt.
Khu chung cư kiểu này thì không thể lắp tấm quang năng trên diện rộng được.
Việc chỗ ẩn náu muốn nhắm đến loại nhà máy này thật ra rất dễ hiểu.
Trong tình hình hiện tại, việc cung cấp điện cho đa số chỗ ẩn náu đều gặp vấn đề.
Với cách sống hiện đại, không có điện cũng chẳng khác gì người nguyên thủy, mà tấm năng lượng mặt trời là một lựa chọn tốt.
Ít nhất thì nó cũng đơn giản hơn phát điện bằng sức gió hay nhiệt điện.
"Ở đây có loại nhà xưởng đó à?" Võ Hành hỏi.
"Nghe giọng bọn họ thì hình như biết một chỗ như vậy, hơn nữa chắc cũng đã cử người đi dò xét rồi." Lý Á Hồng nhíu mày nhớ lại, rồi nói tiếp: "Hình như bên trong có cả Zombie cấp hai gây nhiễu sóng với cả nhiều chuyện nữa, cần hợp tác với chỗ ẩn náu khác để rồi chia chiến lợi phẩm."
Võ Hành chưa từng nghe nói đến nhà máy nào như thế cả.
Nhưng đối phương chắc chắn như vậy, chắc là có tin tức xác thực, thậm chí có thể trong chỗ ẩn náu của họ có người từng làm việc ở đó.
"Bọn họ khi nào thì xuất phát?"
"Ta cũng không rõ, chỉ nghe họ nói qua chuyện này thôi, để ta hỏi lại xem sao nhé?" Lý Á Hồng nói.
Võ Hành nghĩ một lát rồi đáp: "Hỏi xem thử họ sắp xếp thế nào."
"Được, lát ta đi hỏi." Lý Á Hồng quay đầu nhìn về phía đội xe rồi nói: "Tối nay muốn ăn chung không?"
Đội xe giờ coi như là tạm trú ở trạm xe khách rồi, không cần phải quay về nữa.
"Thôi, các ngươi cứ sắp xếp đi, tối rảnh ta sẽ tìm ngươi sau." Võ Hành nói.
"Ừm, vậy ta đi sắp xếp cho họ đã."
"Được!"
Lý Á Hồng vẫy tay rồi đi về phía đội xe.

Lý Á Hồng rời đi, Võ Hành cũng quay về phòng mình.
Qua giới môn, trở về chỗ ở.
Dưới nhà vọng lên tiếng Mini và Ande Weier nấu cơm, Võ Hành đi thẳng vào thư phòng, đem mấy lọ dược hôm nay mang về bày ra trên bàn.
Ngoài một lọ đưa cho Lý Á Hồng, trong tay hắn còn năm lọ nữa.
Suy nghĩ một chút, hắn mở một lọ rồi ngửa cổ uống cạn.
Cảm giác ấm áp lan tỏa từ bụng ra khắp người, thông báo nhắc nhở cũng xuất hiện ngay sau đó.
【Lực lượng +1.】 Lần này vậy mà chỉ tăng một điểm thuộc tính.
Sau khi cảm giác khó chịu do dược tề gây ra biến mất, hắn lại mở lọ thứ hai ra uống hết.
【Thể chất +1.】 Vẫn chỉ tăng có một điểm.
Xem ra dược tề bậc một này chỉ có hiệu quả cố định ở mức một điểm thuộc tính thôi.
Hồi mới dùng dược tề thí luyện.
Mỗi lần tăng được ba điểm, khi đạt đến cấp 5 thì giảm còn hai điểm.
Bây giờ lại chỉ còn một điểm.
Hiệu quả giảm sút khá nhiều.
Nếu thuộc tính của bản thân lại mạnh thêm chút nữa, e là ngay cả một điểm này cũng không thể tăng, lúc đó có lẽ cần phải dùng dược tề thí luyện bậc hai thì mới có thể tiếp tục tăng thuộc tính.
Nhưng dược tề bậc hai còn đang trong quá trình nghiên cứu, chưa biết bao giờ mới có.
Nhìn ba lọ dược tề còn lại, Võ Hành không dùng nữa.
Bản thân hắn dùng thì hiệu quả quá ít.
Dùng để tăng cường thực lực cho người bên cạnh thì có lẽ sẽ hiệu quả hơn.
Thực lực của bọn họ tăng lên cũng sẽ giúp họ hoàn thành nhiệm vụ tốt hơn.
Hắn cất ba lọ dược tề đi, rồi tiện tay mở giao diện thuộc tính lên xem.
【Tên: Võ Hành】 【Cấp bậc: Cấp 10】 【Thuộc tính: Lực lượng 25, Nhanh nhẹn 25, Thể chất 28, Trí lực 30, Cảm giác 18, Mị lực 26.】 【Sở trường: ...Áo Thuật đặc huấn, Kiến thức hồn phách, Kiến thức quấy phá, Giác quan ma pháp, Tiếng vọng Áo Thuật, Tử linh học giả, Thích ứng bất tử.】 【Năng lực: Kiếm pháp Hôi Ưng (nhập môn) cường hóa ý chí, cảm ứng hồn năng.】 【Kỹ năng: Dịch Cốt Thuật, ... Vũ trang bạch cốt, lồng giam thi hài.】 Nhìn bảng thuộc tính, Võ Hành tự hỏi.
Nếu so với tiến độ của Chức Nghiệp giả thông thường thì thuộc tính của hắn tăng cũng không chậm.
Cả thảy sáu thuộc tính, có năm thuộc tính không hề thấp, dù xét về lực lượng hay thể chất thì cũng không thua gì mấy nghề cận chiến cùng cấp.
Chỉ có một chút hơi yếu là thuộc tính cảm giác, mới có 18 điểm.
Cảm giác tương ứng với trực giác và khả năng định lượng của các giác quan, nói một cách đơn giản dễ hiểu thì đó là khả năng quan sát, thấy rõ sự vật.
Trong lúc chiến đấu, việc phát hiện kẻ địch ẩn nấp hay cạm bẫy trên đường đều phụ thuộc vào khả năng nhận biết của ngươi.
Về mặt này thì hắn quả thật không mạnh lắm.
Nhưng với Võ Hành thì hắn có cách để bù đắp.
Dù sao hắn cũng có hai u hồn, hoàn toàn có thể dùng làm quân trinh sát, thăm dò trước những tình huống nguy hiểm hoặc khu vực chưa biết.
Từ trước tới nay vẫn luôn là như vậy.
Có u hồn thay thế không có nghĩa là thuộc tính này vô dụng, nếu có cơ hội hắn vẫn nên cố gắng tăng thêm một chút.
Ngồi trước bàn đọc sách suy nghĩ một lúc thì dưới nhà vọng lên tiếng gọi của Mini.
"Chủ nhân ơi, cơm xong rồi!"

Đi xuống nhà.
Windsor cũng từ ngoài về rồi.
Bốn người ngồi vào bàn ăn cơm tối.
Windsor vừa ăn vừa nói: "Chủ nhân, giờ chẳng có ai đi tuyên truyền những lời không hay nữa rồi, tờ rơi tuyên truyền cũng đã phát xong hết, đồng thời đã sắp xếp người trong bang đi đọc nội dung ở mấy nơi cho cư dân rồi."
"Ừ, cứ tiến hành như vậy trước đã, cũng phải cẩn thận động tĩnh bên phía 'Elnor', không chừng họ sẽ còn giở trò gì đó." Võ Hành dặn dò.
Windsor gật đầu: "Được, ta sẽ cho người chú ý."
"Đúng rồi, cái tên Momlo đó, tra ra được tin gì chưa?" Võ Hành chợt nhớ ra nên hỏi ngay.
"Vẫn chưa, hiện giờ nhân lực có hơi thiếu nên công việc thu thập tin tức có hơi chậm."
Võ Hành cầm chén nước lên uống một ngụm rồi tiếp: "Phải điều tra kỹ người này, chắc hẳn có quyền thế không nhỏ trong thành, đồng thời sắp xếp người chú ý đến chỗ ở của 'Burke' nữa, xem có ai tiếp xúc với người nhà của hắn không thì cũng để ý luôn."
"Được, ngày mai ta làm liền."

Sau khi ăn tối xong.
Mọi người ngồi nói chuyện phiếm trong phòng khách.
Windsor có vẻ cực kỳ hưởng thụ cuộc sống hiện tại, nàng chống cằm nhìn Ande Weier dạy Mini viết chữ.
Bang hội của nàng có vẻ hơi lạnh lẽo, trước đây thường chỉ có một mình nàng ở bên đó.
Giờ ở đây có vẻ nhộn nhịp hơn.
Chờ đến lúc Mini viết xong rồi la oai oái rằng tay mình muốn bị rút gân rồi.
Võ Hành lấy ba lọ dược tề ra.
Nói: "Đây là dược tề nâng cao thể chất, mỗi người một lọ."
Windsor đã từng uống loại thuốc có thể trực tiếp thay đổi thể chất này rồi, xưa nay nó luôn cực kỳ trân quý.
Nụ cười nàng rạng rỡ kinh hỉ: "Cảm ơn chủ nhân."
Nàng đứng dậy nhận lấy dược tề rồi hôn lên má Võ Hành một cái.
Mini và Ande Weier đây là lần đầu tiên được thấy, nhưng trông bộ dạng vui mừng kia của Windsor thì cũng biết đây chắc chắn không phải loại dược tề có thể dễ dàng tìm được trên thị trường.
Nếu không với thân phận đại tẩu bang phái thì nàng đã không kích động như thế.
Mini và Ande Weier cũng đều nhận lấy một lọ, cầm trong tay.
Võ Hành nói: "Được rồi, mở ra uống hết luôn đi."
Ba người nhìn nhau.
Rồi mở nắp, ngửa đầu uống cạn.
Windsor và Ande Weier bắt đầu thấy người nóng ran như bị sốt, da ửng đỏ nhưng triệu chứng nhanh chóng biến mất.
Nhìn hai tay của mình, hình như có cảm giác thấy cơ thể mình có biến đổi.
Còn Mini thì triệu chứng rõ ràng hơn nhiều.
Thân thể đỏ lên, cánh tay và bắp chân trần trụi bắt đầu xuất hiện những tia máu tím, vẻ mặt thì vô cùng đau đớn, co quắp trên ghế sofa, khe khẽ rên rỉ.
Ande Weier giật mình, nhanh chóng đến kiểm tra tình hình.
Võ Hành cũng kéo áo cô nàng lên xem.
So với lần đầu tiên Võ Hành sử dụng thì triệu chứng này còn nhẹ hơn nhiều.
Đại khái chưa đầy một phút, tất cả triệu chứng trên người Mini đều biến mất.
Cơ thể đang co rúm đột nhiên duỗi thẳng ra, suýt chút nữa hất cả Võ Hành và Ande Weier ngã nhào.
"Không sao chứ?" Võ Hành hỏi.
Mini cảm nhận một chút rồi nói: "Hình như không sao, lúc nãy khó chịu thật đó, cảm giác như trong mạch máu bị đốt cháy vậy."
"Bây giờ thì thế nào?"
"Bây giờ thì cảm thấy trong người tràn đầy sức lực."
Nói rồi cô tung hai cú đấm thẳng về phía trước.
Gây ra cả tiếng gió vù vù.
Võ Hành nhìn sang những người khác: "Còn các ngươi thì sao?"
Windsor nhún vai: "Dược tốt như vậy thì chắc chắn là có hiệu quả rồi."
Ande Weier cũng gật đầu: "Ta cũng cảm giác có chút tiến bộ nhưng không nói rõ được là ở đâu."
Loại thuốc này chủ yếu tăng ở ba thuộc tính là lực lượng, thể chất và nhanh nhẹn.
Dù tăng ở phương diện nào thì với cả ba người này cũng đều có hiệu quả cả.
"Được, có hiệu quả là tốt, sau này trong huấn luyện cũng phải cố gắng hơn nữa, nhất là Mini, càng phải nỗ lực." Võ Hành dặn.
Mini bĩu môi: "Sao cứ mỗi mình ta vậy, ta cũng đã cố lắm rồi mà."
Mấy người ngồi trò chuyện một hồi dưới tầng một.
Windsor đưa ánh mắt liếc nhìn Võ Hành, "Chủ nhân, có muốn cùng nhau ngâm bồn không?"
Võ Hành lắc đầu: "Thôi, hôm nay ta muốn nghiên cứu chút ma pháp, tối phải ở trong phòng."
"Vậy được, thế ta lên phòng nghỉ trước đây!" Windsor ngáp một cái rồi đi lên lầu.
Mini và Ande Weier cũng dọn dẹp phòng khách rồi ai về phòng nấy nghỉ ngơi.
Võ Hành trở về phòng.
Qua giới môn, về lại thế giới Zombie.

Trời đã tối.
Trạm xe khách đã được thắp thêm mấy ngọn đèn lớn.
Trong sân nhỏ, có thể thấy Cường tử và mấy người đang ngồi xổm bên cạnh xe tải thay lốp.
Đứng ở cửa sổ nhìn một hồi.
Võ Hành cầm bộ đàm, nói thẳng: "Lý Á Hồng, đã liên lạc với chỗ tránh nạn của Viêm Thần chưa?"
Bộ đàm liền trả lời, "Đã liên lạc, ta theo ngài báo cáo tình hình."
"Tốt!"
Rất nhanh, tiếng bước chân vang lên, tiếp theo là tiếng gõ cửa.
Võ Hành mở cửa phòng, liền thấy Lý Á Hồng đang đứng ở cửa.
"Vào đi!" Võ Hành tránh sang một bên.
Vừa vào cửa, Lý Á Hồng liền nhào vào lòng hắn, dâng lên môi mình.
Hai người ôm hôn một hồi lâu, mới chậm rãi tách ra.
Võ Hành ngồi bên giường, kéo đối phương đến bên chân mình, hỏi: "Viêm Thần bên kia nói sao?"
Xe tải quân dụng có máy phát điện, hiệu quả tốt hơn so với máy phát điện thông thường.
Cho nên, cho dù đi ra ngoài, cũng có thể liên lạc với bên ngoài, hoặc là nghe đài nắm bắt tin tức.
Lý Á Hồng nói: "Chỗ tị nạn của Viêm Thần đã liên lạc với các chỗ tị nạn còn lại, ngày mai sẽ tập hợp ở khu nhà máy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận