Tử Linh Pháp Sư Tại Tận Thế Điên Cuồng Đóng Quân

Tử Linh Pháp Sư Tại Tận Thế Điên Cuồng Đóng Quân - Chương 293:, không thiếu người theo đuổi (length: 9963)

Nàng mua gian phòng bên cạnh?
Lúc người ta sửa sang phòng bên cạnh, ta cũng đoán xem ai sẽ đến ở.
Chắc là một quý tộc địa phương nào đó, hoặc là trưởng đoàn của một thương đoàn lớn.
Nhưng ta không ngờ, đó lại là người ta đã cứu ra khỏi tay bọn bắt cóc, cô Mộc Tinh Linh.
Khu vực này cũng tính là ổn đấy.
Nhưng Shanella lại là hội trưởng của thương hội lớn nhất của Mộc Tinh Linh, chuyên đi đường biển, sao lại chọn chỗ này chứ?
"Sao vậy? Chủ nhân quen người đó à?" Mini thấy vẻ mặt hắn thì nhỏ giọng hỏi.
Ande Weier cũng nghi ngờ nhìn sang.
Võ Hành đáp: "Có một người ta chợt nhớ ra, hình dáng có chút giống ngươi miêu tả."
"Cũng là người của hiệp hội à?" Mini hỏi dồn.
"Không phải người của hiệp hội, trước đó ta có đi cứu một cô Mộc Tinh Linh bị bắt cóc, hình như rất giống ngươi tả." Võ Hành giải thích.
"Ồ, vậy chúng ta có qua không?"
"Ngươi muốn đi?"
Mini lắc nhẹ tay hắn, nói: "Cũng không phải đâu, ta chỉ cảm giác được là đồng hương gần nhà hơn chút, sau này qua lại sẽ dễ hơn thôi."
"Ừm, cũng phải, vậy chuẩn bị đi, tối nay ta đi dự tiệc của nàng ta." Võ Hành nói.
"Hay quá!" Mini reo lên.
Cô kéo Ande Weier đi chuẩn bị quần áo.
Võ Hành đặt các bộ xương khô ở chỗ thích hợp rồi cũng về phòng tìm lễ phục.
Lần trước cứu cô ta, cũng coi như gặp mặt một lần.
Thân phận của cô ta không thấp, hai bên giữ quan hệ tốt với nhau, cũng chẳng phải chuyện xấu.
Nhất là ở bên vương quốc Yeke có hơi loạn.
Ta biết đâu đấy lại có thể thông qua Mộc Tinh Linh mua chút hàng cần thiết.
...
Trong phòng.
Võ Hành thay một bộ lễ phục quý tộc màu lam có thêu thùa.
Ande Weier nhẹ nhàng vuốt cổ áo cho hắn, nói: "Đẹp quá đi, chủ nhân mặc đồ quý tộc rất hợp."
"Hôm nay các ngươi cũng rất đẹp." Võ Hành xoa đầu cả hai.
Ande Weier cười, ôm eo hắn, đầu tựa vào ngực hắn.
Thịch thịch thịch~!
Mini mặc váy xúng xính, xách váy chạy nhanh tới, "Chủ nhân, mọi người chuẩn bị xong chưa?"
"Đi thôi, đi lấy quà chuẩn bị trước đã."
"Dạ!"
Võ Hành dẫn theo hai người xuống lầu, mang theo bốn bộ xương khô người hầu, ra thẳng cửa, sang nhà bên.
...
Khẽ gõ cửa.
Một người phụ nữ trung niên ra mở cửa.
Cô ta nhìn Võ Hành và hai cô hầu gái, mỉm cười nói: "Là Phó chấp sự Võ Hành phải không, phu nhân đã chuẩn bị xong tiệc tối rồi, mời vào trong."
"Ừm."
Cô này chắc là quản gia.
Thường thì, quản gia nam nhiều hơn.
Nhưng có mấy nhà muốn tiện thì dùng nữ làm quản gia.
Võ Hành gật đầu, dẫn theo hầu gái và người hầu vào sân.
Khác với bên ta chỉ toàn đá cuội trơ trọi, trong bồn hoa nhà bên này đã có cây lá xanh tốt, dù chưa có hoa nhưng nhìn cũng như đã trồng lâu lắm rồi.
Mấy người nhìn bố trí trong sân, đều thấy hơi lạ.
Bên này mới chuyển tới hôm nay, sao cây cối lại lớn nhanh như thế.
Họ theo quản gia vào nhà.
Đẩy cánh cửa lớn ra, nền nhà lát đá trắng tinh, xung quanh là các vật trang trí tinh xảo, trên đầu là đèn chùm thủy tinh, treo đầy đá phát sáng.
...
Ba người đều mắt chữ O miệng chữ A.
Đúng là lắm tiền!
Đám đá phát sáng và đồ đạc xung quanh, chắc đắt hơn cả cái nhà mất.
Thịch thịch thịch~!
Tiếng bước chân vang lên.
Một bóng dáng cao gầy đầy đặn, từ từ bước xuống cầu thang.
Ngẩng đầu nhìn lại, Võ Hành khẽ nheo mắt.
Quả nhiên là Shanella, cô Mộc Tinh Linh mà mình đã cứu từ trong hổ phách ra.
Da cô trắng như ngọc, đôi mắt sâu thẳm sáng trong, toát ra vẻ cao ngạo của Tinh Linh, mái tóc xám dài buộc gọn, mặc một bộ lễ phục tím hở vai bó sát người.
Cô ta từ từ xuống lầu, dáng người yểu điệu.
Đôi mắt quét qua tất cả mọi người.
Cuối cùng dừng trên người Võ Hành, vẻ mặt dịu đi rất nhiều, nhẹ nhàng nói: "Phó chấp sự Võ Hành, không ngờ nhà kế bên là nơi ở của ngài."
"Phu nhân Shanella, lại gặp rồi." Võ Hành cúi đầu theo nghi thức của nhân tộc.
Mini và Ande Weier cũng chào hỏi theo, rồi đưa quà mình mang tới cho người hầu một bên.
Shanella vẫn mỉm cười, "Xem ra chúng ta đúng là có duyên."
"Được làm quen phu nhân là vinh hạnh của ta."
"Vậy sao, ta sẽ coi đó là lời thật lòng đấy." Đôi mắt Shanella rạng rỡ, nhìn nhanh qua mắt hắn rồi tiếp lời: "Đi thôi, tiệc tối chuẩn bị xong rồi, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện."
Ba người theo cô ta tới phòng ăn.
Trên bàn ăn dài nhỏ, đã bày la liệt đồ ăn.
Không ít món Võ Hành chưa từng thấy bao giờ, chỉ có thể nhận ra được vài món là đã được luyện kim xử lý, xem như là đồ ăn quý.
Người giàu đúng là biết hưởng thụ.
Mọi người khách sáo vài câu rồi bắt đầu nhập tiệc.
Mộc Tinh Linh hành xử rất đoan trang lịch thiệp, ngay cả khi ăn cũng nhai kỹ nuốt chậm.
Võ Hành mới gắp một miếng ăn, ngẩng đầu lên, đã thấy cô Mộc Tinh Linh bên kia đang chống cằm, nhìn mình đắm đuối.
"Ờ, phu nhân Shanella, sao lại nảy ra ý định mua nhà ở đây vậy?" Võ Hành tìm chuyện nói.
"Ừm, ở đảo Kim Ngân ta cũng chưa có chỗ ở, thấy chỗ này không tệ nên ta mua luôn." Shanella mỉm cười đáp.
"Vậy thì, phu nhân sẽ ở lại trên đảo luôn à?"
Shanella nhíu mày, hỏi lại: "Không hài lòng với người hàng xóm là ta à?"
"Không có, được làm hàng xóm với nhau là chuyện tốt."
Shanella tươi cười, khẽ nháy mắt với hắn, rồi đưa ly rượu trái cây lên nhấp một ngụm, bờ môi đỏ mọng, trên thành ly vẫn còn vết son mờ.
"Chị ơi, hoa trong vườn chị sao đã nở hết rồi vậy?" Mini xen vào hỏi.
"Chị nghiên cứu được một loại dược dịch, giúp cây mau lớn, lúc về, chị cho người đưa cho em ít nhé, nhỏ thuốc vào nước, rồi cứ thế mà tưới cho cây là được." Shanella mỉm cười trả lời.
"Thế thì ngại quá!"
"Chút dược dịch ấy không có đáng giá đâu." Shanella vừa nói vừa tiếp tục nhìn Võ Hành, "Phó chấp sự Võ Hành là người ở đâu đến?"
"Ta đến từ một trấn nhỏ ở vương quốc Yeke."
"À, vương quốc Yeke à, là một nơi rất tốt."
Mấy người vừa ăn vừa nói chuyện, hỏi nhau những chủ đề mà mình thấy hứng thú.
Cảm giác cô Mộc Tinh Linh trước mắt này, không hề tỏ ra thù địch gì với nghề nghiệp ‘Pháp sư tử linh’ cả.
...
Thậm chí còn quan tâm đến mức thái quá.
Hỏi toàn về gốc gác, với những chuyện xảy ra trước đây.
Hỏi như thế thì không động tới an nguy của mình, mà chỉ khiến cho ta cảm thấy đối phương tò mò về mình thôi.
Cái kiểu như gặp mặt nhau xong, rồi hỏi cho ra nhẽ vậy.
Sau khi ăn tối xong.
Mấy người lại sang phòng khách tán dóc thêm chút.
Trời dần tối, họ mới đứng dậy chào cô Mộc Tinh Linh rồi ra về.
Shanella cho người mang thuốc qua cho họ, vẫy tay chào mọi người.
...
Về đến nhà.
Mini xoa bụng nói: "Chị Shanella tốt quá đi, vừa xinh đẹp, hiền lành, lại còn có tiền."
"Đây mới lần đầu gặp mặt mà, mình lại là khách, đương nhiên phải dịu dàng hơn một chút rồi." Ande Weier thay bộ đồ ngủ, nói tiếp: "Cô ta có khi nào thích chủ nhân không, ta cứ thấy cô ta nhìn ngài, cứ có gì đấy là lạ."
"Có thể là do cô ta quá nhiệt tình thôi, địa vị của cô ta, còn trên cả danh viện, chắc chắn người theo đuổi cũng không ít." Võ Hành vừa thay đồ vừa nói.
Cả hai người nhiều nhất cũng chỉ là ấn tượng tốt thôi.
Với dung mạo và địa vị của đối phương, không thiếu người theo đuổi được.
"Nếu như đối phương thích thật thì sao? Ngươi có cưới người ta về làm phu nhân không?" Mini hỏi.
"Tinh Linh thì ai cũng sống cả trăm tuổi, mà hình như nàng ta cũng có chồng rồi."
"Vậy à."
Thay đồ xong.
Họ uống trà trong phòng khách.
Võ Hành định đi ngủ trước, rồi ra vườn luyện kiếm.
Hai người thấy Võ Hành ra ngoài thì cũng đi thay đồ tập rồi ra cùng luyện tập.
Đợi đến khuya, họ mới về nhà nghỉ ngơi.
...
Sáng hôm sau, rất sớm.
Ande Weier đi đến hội để ngồi ban, Võ Hành cũng thu dọn chút đồ, ở lầu bốn mở cửa giới ra, đến thế giới Zombie.
Hắn kéo rèm cửa sổ ra nhìn bên ngoài.
Đoàn xe dài, đã đỗ dọc đường.
Những người sống sót làm ở nhà máy cơ khí đang bắt đầu thu gom đồ đạc gần đó.
Võ Hành xuống lầu, Lý Á Hồng từ xe khách đi tới, đi thẳng tới chỗ hắn.
"Đến từ lúc nào đấy?"
"Cũng vừa đến thôi, đang phân chia khu vực cho mọi người thu gom." Lý Á Hồng nói.
Võ Hành gật đầu, nói: "Đi vào trong này một chút."
"Ừ, được."
Cô theo Võ Hành đi vào bên trong khách sạn.
Mắt Lý Á Hồng lập tức trợn tròn.
Trong hành lang hai bên, đều chất đầy hàng hóa đủ loại.
Nỏ mạnh, giáp da, lần này là nhiều nhất.
"Nhiều vậy à!"
"Chắc đủ cho cô giao dịch một đợt, sau này còn thiếu trang bị gì thì nói với tôi." Võ Hành nói.
"Mấy cái này đủ cho đám người sống sót gần đây đổi đồ rồi."
Võ Hành gật đầu, không nói gì thêm.
Lý Á Hồng lấy bộ đàm ra, nói: "Gọi mọi người về đây đi, đem chỗ hàng này chuyển hết đi trước."
Các đội đang tản ra, tất cả đều trở về.
Cũng đều ngạc nhiên khi thấy vũ khí và đồ phòng bị chất đầy như núi, bắt đầu khiêng lên xe tải.
...
Đúng lúc đó, trong bộ đàm, bỗng vang lên tiếng của Tề Hàn Thải.
"Chị Hồng ơi, đường phía trước có một đoàn xe, đang đi về hướng này, sau lưng còn có một đám thi thể, mà ta còn thấy hai con ‘xe tăng’ cấp hai nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận