Tử Linh Pháp Sư Tại Tận Thế Điên Cuồng Đóng Quân

Tử Linh Pháp Sư Tại Tận Thế Điên Cuồng Đóng Quân - Chương 102:, tiến lên (length: 8119)

Mọi thứ chuẩn bị không sai lệch lắm.
Võ Hành vung tay lên, ô tô khởi động, dọc theo con đường trực tiếp tiến vào đường chính.
Vào đến đại lộ, con đường liền rộng lớn hơn rất nhiều.
Hai bên chất đầy xe cộ hỏng bỏ, nhưng cũng không phá hỏng hoàn toàn con đường.
Võ Hành ngồi ở giữa xe khách nhỏ ghế phụ, sau lưng trên ghế, là từng bộ khô lâu.
Người điều khiển chiếc xe chính là Cường Tử của xưởng sửa chữa cơ khí.
Hắn không ngờ mình sẽ bị phân công cho cái gã Diêm Vương coi xe này, vừa lái, một bên không ngừng lau mồ hôi.
Đám khô lâu phía sau lưng quá mẹ nó dọa người.
Ô tô xếp thành hàng, tiếng máy nổ vang lên.
Rất nhanh, liền có Zombie từ hai bên xông ra, nhào về phía đội xe.
Chúng cào xé thân xe, vang lên tiếng 'Bộp bộp' va đập, cùng tiếng móng vuốt sắc nhọn cào xé vào tấm thép chói tai.
Lúc này, sự cải tiến đã thể hiện tầm quan trọng.
Tấm thép và thanh sắt gia cố đã cản trở rất nhiều sự phá hoại của Zombie lên thân xe.
Nhưng Võ Hành cũng phát hiện một chi tiết.
Có vẻ như xe đụng chết Zombie, không làm tăng kinh nghiệm.
Nếu không thì chính là, hắn ngồi ghế phụ này, không được tính là kinh nghiệm.
Đội xe chạy được một quãng đường.
Theo kế hoạch, phải vòng qua một con đường rẽ, tránh khu dân cư tập trung đông người.
Nhưng vừa mới vào, đội xe liền bắt đầu giảm tốc.
Tư tư ~!
Bộ đàm của xe tải phát ra âm thanh rè rè.
Ngay sau đó, truyền đến giọng của Lý Á Hồng, "Đường phía trước bị chặn, cần dừng xe, dọn dẹp đường."
"Đội xe chú ý, chuẩn bị dừng xe, tất cả người sống không được xuống xe, chờ mệnh lệnh." Võ Hành cầm bộ đàm nói một câu, sau đó đối với 'Đầu to khô lâu' ở phía sau nói: "Để khô lâu xuống xe, đánh giết Zombie."
Két két ~!
Cả đội xe chậm rãi dừng lại.
Những khô lâu trong xe, nhanh chóng nhảy xuống.
Bắt đầu nghênh chiến đám Zombie từ bốn phía lao đến.
Mà càng nhiều khô lâu, nhanh chóng tạo thành trận trường mâu, nghênh đón mảng lớn thi bầy từ phía sau tiến đến.
Phanh phanh phanh ~!
Tiếng va chạm trầm đục vang lên.
Thi bầy lao vào đội hình khô lâu, đâm cả vào vỏ ô tô.
Chiến đấu ác liệt bắt đầu, tiếng gầm rú cùng tiếng chém giết xé xác vang vọng toàn chiến trường.
Đám tài xế, thì ôm đầu, cẩn thận trốn trong vị trí lái.
Trong lòng cầu nguyện, đám khô lâu cũng đừng có thua a.
"To con, ngươi cũng đi hỗ trợ."
To con trực tiếp xuống xe khách, lao về phía bầy xác sống.
Như một chiếc xe tải mất lái, đảo ngược đâm vào đám thi thể.
Từng mảng lớn Zombie bị đụng bay đụng ngã, mà trường mâu khô lâu thì bắt đầu đẩy tới trước, chém giết từng mảnh nhỏ Zombie.
Rất nhanh, cuộc chiến sắp kết thúc.
Số Zombie rải rác còn lại bị khô lâu chém giết.
Toàn bộ chiến trường, thi thể tanh hôi bao trùm cả vùng không gian.
"Quét dọn chiến trường, dồn thi thể sang một bên." Võ Hành nói với Đầu to khô lâu một tiếng.
Tất cả khô lâu bắt đầu hành động, di chuyển thi thể sang hai bên.
Thi thể sẽ chờ lúc trở về đường cũ sẽ mang đi.
Vì vậy, vẫn phải đặt ở vị trí dễ thấy, đừng để lúc về quên mất.
Sau đó lấy bộ đàm, nói: "Lý Á Hồng, hạ xe nâng hàng xuống, ta để khô lâu bảo vệ ngươi."
Xe nâng hàng được hạ xuống, Lý Á Hồng bắt đầu điều khiển, dời đám xe hỏng bỏ sang một bên.
Rất nhanh, con đường liền được thông thoáng.
Tất cả khô lâu lại lên xe, đội xe tiếp tục lên đường.
...
Khách sạn Dương Hải.
Trên tầng hai của khách sạn, một căn phòng.
"Anh à, anh tự đi đi, đừng quản em, cứ trốn như vậy, chúng ta sẽ chết ở đây thôi, anh đi đi, em không trách anh bỏ rơi đồng đội."
Một bên, cô bé ngồi xe lăn, xoay bánh xe, khẽ nói.
Ở cửa sổ không xa, cũng có một người đàn ông trẻ tuổi đang đứng.
Từ kẽ hở của rèm cửa, ngó ra ngoài.
Nghe em gái mình nói chuyện, lập tức khoát tay ngăn lại, vẻ mặt hơi khẩn trương, "Suỵt ~! Bên ngoài Zombie lại tăng lên rồi, nói khẽ thôi, bị nghe thấy thì toi."
Nghe nói bầy xác sống gia tăng, cô bé lập tức im lặng, trên mặt cũng trở nên khẩn trương.
Người đàn ông đi trở về, ngồi xuống một bên, khẽ nói: "Không sao, nếu thực sự không ổn, anh sẽ dẫn dụ Zombie đi, đến lúc đó em chạy đi."
Hồi trung học, em gái bị tai nạn xe cộ khiến chân không thể đứng dậy được nữa.
Anh trai dồn chút tiền, hai người nói năm nay sẽ đi du lịch, nhưng vừa tới đây thì Zombie bùng nổ, bị vây ở đây mấy ngày rồi.
Cũng may là đi du lịch, trên đường mua được không ít đặc sản địa phương và các loại đồ ăn vặt, thêm vào những gì khách sạn có, xem như cầm cự tới bây giờ.
Nhưng dù kiên trì cũng chỉ là kéo dài thời gian tử vong, kết cục có lẽ đã được định trước.
"Anh à, chúng ta có thể chết không?" Em gái đột nhiên đổi giọng, có chút sợ hãi hỏi.
Anh trai ôm lấy cô bé, nhẹ nhàng an ủi, "Đừng nói những lời bi quan thế, biết đâu mấy ngày nữa đội cứu viện sẽ vào thành, đến lúc đó họ sẽ cứu chúng ta ra ngoài."
"Anh à, em đang kéo chân anh, nếu không anh chắc chắn có thể đi ra ngoài." Em gái nói tiếp.
"Đừng nói bậy."
"Đội cứu viện thật sự sẽ đến sao?"
"Có thể vậy!"
"Hay là mình bắt một con Zombie vào đây? Em thấy trong tiểu thuyết nói, bị Zombie cắn một cái, không chết thì sẽ tiến hóa, biết đâu chân em còn có thể khỏi, đến lúc đó chúng ta không cần phải trốn đông trốn tây nữa."
"Má ơi, ai viết cái này, cái trang nào thế, ta phải báo cáo nó."
"Biết đâu chừng?"
"Những Zombie ngoài kia đều là bị cắn bị bắt sau đó biến thành Zombie, ngươi thấy ai tiến hóa chưa, ngươi tin cả tiểu thuyết à."
Ngao ngao ~!
Đột nhiên, toàn bộ Zombie bên ngoài khách sạn cùng nhau gào thét.
Âm thanh vang vọng khắp khu vực.
Hai anh em sắc mặt tái mét, đều bị dọa run một cái.
Em gái nghiêng đầu lắng nghe, lập tức nói: "Anh à, đám Zombie hình như đang đi về phía xa, tiếng động đang rời xa."
"Suỵt, đừng nói, bị nghe thấy thì làm sao?"
"Thật đó, đang đi xa, chúng nó như đi hướng khác vậy, anh ra xem có chuyện gì xảy ra đi." Em gái thúc giục nói.
Anh trai vội vàng lại gần cửa sổ, mở một góc nhỏ nhìn ra ngoài.
Lúc này trời đã gần tối.
Từng đám lớn Zombie, quả nhiên đang chạy về một hướng, như là có mục tiêu gì đó hấp dẫn chúng.
Theo hướng thi bầy nhìn tới.
Thì thấy đội xe quân đội màu xanh, đang chạy nhanh trên đường từ xa tới.
"Em, em gái ơi, là đội cứu viện, mẹ ơi, thật sự có đội cứu viện."
Em gái đẩy xe lăn đến, hai tay vịn vào thành xe cũng ngó ra, lập tức nói: "Thật là... chúng ta được cứu rồi, không đúng, họ sẽ không lái thẳng qua, không dừng ở bên này sao?"
Rất có khả năng, nhìn tốc độ ô tô thì không có ý định dừng lại.
"Em khóa cửa phòng cẩn thận, anh lên mái nhà, thu hút sự chú ý của họ." Anh trai vội vàng nói.
"Không được, nguy hiểm quá."
"Đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta, nếu không thì chúng ta hoặc là chết đói, hoặc là bị ăn thịt, nghe lời, đây là hi vọng cuối cùng của chúng ta."
Anh trai chạy ra ngoài, nhanh chóng chạy lên lầu.
...
Tư tư ~!
Trong bộ đàm, truyền đến giọng Lý Á Hồng, "Hai bên xuất hiện Zombie, số lượng không ít, chắc phải có năm sáu chục con."
"Đường có thông không?"
"Đường không có vấn đề, có thể đi lại bình thường." Lý Á Hồng trả lời.
"Tiến lên, không được lãng phí thời gian trên đường." Võ Hành nói thẳng.
"Vâng!"
Đội xe một lần nữa tăng tốc, bạo lực phá tan đám Zombie xông lên, nhanh chóng đuổi về phía trước.
Zombie hai bên đường xông lên, như phát điên lao lên đường.
Thân xe truyền đến tiếng nện bộp bộp, và xóc nảy khi cán lên thi thể...
Bạn cần đăng nhập để bình luận