Tử Linh Pháp Sư Tại Tận Thế Điên Cuồng Đóng Quân

Tử Linh Pháp Sư Tại Tận Thế Điên Cuồng Đóng Quân - Chương 02:, nhà không có (length: 10665)

Khoảng nửa tháng trước.
Võ Hành có được một chiếc chìa khóa đồng cổ cũ kỹ.
Chỉ cần cắm chiếc chìa khóa tùy ý vào cửa phòng, mở ra sau đó liền có một lối đi thông đến một thế giới khác.
Điều này khiến Võ Hành nhớ đến những tiểu thuyết mình từng đọc, nhân vật chính nhờ vào ý niệm của bản thân mà xuyên qua các thế giới khác nhau.
Chỉ có điều hắn chậm chân hơn một chút, cần một chiếc chìa khóa để tự tay mở cửa.
Nhưng cũng không sao, đi qua được là tốt rồi, phương pháp không quan trọng.
Vị trí ban đầu của thế giới khác là một thôn trang hẻo lánh.
Nghèo nàn lạc hậu, dân làng lại rất bài xích người ngoài.
Võ Hành bèn tìm đường tắt quá giang xe, sau nửa tháng đường xá đã đến gần một tòa thành, trấn Hắc Thạch.
Đúng lúc hắn đang chuẩn bị nhờ chìa khóa, đầu cơ trục lợi vật phẩm của hai thế giới để làm giàu thì thế giới thay đổi hoàn toàn.
Thế giới hiện đại trong trí nhớ biến mất không dấu vết, đập vào mắt toàn là những đàn zombie lang thang, trong hành lang cũng vọng lại những tiếng ầm ầm va đập cửa phòng.
Võ Hành choáng váng cả người.
Mình chỉ mới đi đường nửa tháng, vừa mới chuẩn bị tốt để phát tài.
Nhà cửa không còn.
Nhìn thành phố nơi mình sinh sống biến thành cái dạng này, trong lòng bao trùm một nỗi u ám khó tả.
Nguyên nhân xảy ra những chuyện này hắn không rõ.
Nhưng có thể tưởng tượng được, nếu như lúc zombie bùng phát mà hắn không ở thế giới khác thì có lẽ đã trở thành một trong số chúng rồi.
Người ta nói điện dự trữ được, cho dù ngừng phát điện vẫn có thể duy trì được mấy tháng, nhưng ở đây thì điện ngừng, nước cũng không dám uống.
Cũng may còn có trấn Hắc Thạch, có thể đáp ứng cho hắn việc ăn uống.
Kéo rèm cửa lại cẩn thận, Võ Hành cầm vũ khí đã chuẩn bị, bước ra khỏi phòng ngủ.
Đồ đạc trong phòng khách không nhiều, phần lớn đồ đạc đều đã bị hắn đem đi trấn Hắc Thạch đổi tiền.
Hơn nữa bây giờ tình hình này thì cơ bản cũng vô dụng.
Ở góc tường đứng sừng sững một bộ xương khô trắng hếu.
Đây là lần trước khi hắn trở về, con zombie bị treo ngoài cửa sổ sắt bị Võ Hành giết chết, sau đó liền thử triệu hồi nó.
Vậy là mình có thêm một vong linh triệu hồi.
【 Chiến Binh Khô Lâu 】 【Cấp bậc: 1 (0/100) 】 【Thuộc tính: Thể chất 10, Sức mạnh 12, Nhanh nhẹn 8】 【Đặc tính: Bộ xương rỗng】 Dịch Cốt Thuật triệu hồi, có hai hình thức.
Một là triệu hồi thi thể nguyên bản, hình thái và thuộc tính của vật triệu hồi phần lớn bị ảnh hưởng bởi bản thể.
Nói cách khác, thi thể lúc còn sống càng mạnh thì khô lâu triệu hồi ra cũng sẽ càng mạnh.
Còn một loại là triệu hồi bằng số lượng bạch cốt.
Thu thập các mảnh xương vụn rải rác, đạt đến một số lượng nhất định, cũng có thể triệu hồi ra Khô Lâu binh chủng.
"Cầm lấy!" Võ Hành đưa thanh kiếm sắt trong tay cho nó.
Lạch cạch lạch cạch!
Âm thanh xương cốt ma sát vang lên, chiến binh khô lâu ở trạng thái chờ lệnh, giơ cánh tay cứng ngắc lên, nắm lấy thanh kiếm sắt đưa tới.
Nó cứ giữ tư thế cầm kiếm đó mà chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo.
Võ Hành cũng cầm lấy một cây đoản mâu khác trong tay, thử vung vài lần.
Nghĩ nghĩ, lại vào bếp tìm một chiếc nắp nồi quấn lên tay, dùng làm tấm chắn.
Làm xong những chuẩn bị cuối cùng.
Đi tới chỗ cửa vào nhà, áp tai vào cửa.
Nghe loáng thoáng có tiếng bước chân khe khẽ, cùng tiếng kéo lê trên mặt đất.
Nghe thì có vẻ số lượng zombie ở cầu thang không nhiều, nếu chỉ có một hai con thì đối phó cũng không thành vấn đề.
Chỉ cần có thể giết một con thì số lượng chiến binh khô lâu sẽ tăng lên.
Tuy nguy hiểm nhưng chỉ cần mình không bị lây nhiễm thì lui về cũng được.
Ưu thế ở ta, không có gì to tát.
Nghĩ kỹ rồi cũng không còn do dự gì nữa.
Để chiến binh khô lâu cũng đi tới chỗ cửa, hít sâu một hơi, trực tiếp mở cửa phòng.
Theo cánh cửa dần dần mở ra, một mùi hôi thối nồng nặc xộc vào mặt.
Cổ họng ngứa ngáy, vô ý thức muốn ho khan.
Lại sợ gây ra động tĩnh khiến zombie chú ý, đành phải cố nén.
Mở toang cửa, có thể thấy hành lang loang lổ máu tươi cùng những vết chém trên tường, vũng bùn màu đỏ sẫm dưới đất, cảnh tượng kinh hãi như trong phim kinh dị.
Vận may không tệ, không phải vừa ra cửa liền gặp zombie.
"Đi ra!" Võ Hành nhỏ giọng ra lệnh.
Chiến binh khô lâu mang theo kiếm sắt, tuân lệnh đi ra, Võ Hành khép hờ cửa phòng rồi cũng bước ra theo sau.
Vừa ra khỏi, hắn liền thấy ở góc cua dưới cầu thang, một con zombie nghe thấy tiếng động, quay đầu nhìn lên.
Tóc bết đầy máu, da dẻ xám trắng, mạch máu màu xanh đen giăng đầy, miệng há to, răng đen kịt, lởm chởm như răng cưa.
Là bà lão sống ở lầu hai, Võ Hành biết bà ta.
Trước đây còn nói muốn giới thiệu đối tượng cho mình.
Xem ra là không đợi được rồi.
Sự xuất hiện đột ngột của một người một khô lâu khiến zombie hơi sững sờ.
Sau đó nó liền phát ra tiếng gào thét phẫn nộ, lao lên trên lầu.
"Giết nó!" Võ Hành trong lòng căng thẳng, quả quyết hạ lệnh.
Hắn nhất định phải đối mặt với zombie, đây là bước đầu tiên để tiếp tục bước tiếp.
Chiến binh khô lâu lập tức cầm kiếm nghênh chiến.
Zombie đánh tới, khí thế hung hãn, chiến binh khô lâu đứng ở trên cao, từ trên cao nhìn xuống, kiếm sắt trong tay thuận thế chém xuống.
Phập!
Âm thanh kiếm đâm vào da thịt vang lên, kiếm sắt từng lớp chém vào vai zombie.
Zombie không cảm thấy đau đớn, nhưng cũng bị trùng người xuống, chân bị trượt trên bậc thang, nửa người trên trực tiếp chui qua háng khô lâu.
Nó giơ nanh múa vuốt, thuận thế cắn về phía hạ bộ của Võ Hành phía sau.
Đòn tấn công tuyệt tự tuyệt tôn này dọa hắn giật mình lùi lại.
Kéo giãn khoảng cách, cúi đầu nhìn hạ bộ, xác nhận không bị tấn công, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Zombie chui dưới háng khô lâu vẫn không ngừng gào thét.
Phập!
Chiến binh khô lâu đâm nhát kiếm thứ hai xuống, kiếm sắt xuyên qua thân thể zombie.
Võ Hành cầm đoản mâu trong tay cũng đâm về phía hốc mắt zombie.
Cộc!
Zombie múa hai tay, đoản mâu đâm trượt, trúng vào vị trí trán.
Da thịt nứt toác, nhưng không xuyên thủng được xương sọ, zombie càng giãy dụa kịch liệt hơn, trực tiếp bò lên, suýt nữa hất văng khô lâu.
Sau đó, khô lâu cùng zombie lao vào nhau, lăn xuống cầu thang.
Võ Hành cầm chặt mâu sắt, định phối hợp với khô lâu giết chết zombie thì.
Đột nhiên, trên lầu truyền đến tiếng chạy gấp gáp, lại một con zombie mang theo đầy mình huyết nhục thối rữa, nhanh chóng chạy xuống.
Thấy Võ Hành, nó trực tiếp nhảy xuống, vượt bậc thang nhào đến.
Ngọa tào!
Một cảm giác nguy hiểm khẩn trương trào lên trong lòng.
Võ Hành không kịp phân tích sách lược gì cả, tấm chắn tay trái nghiêng giơ lên, đón đầu đụng phải.
Bịch một tiếng, zombie từ trên không rơi xuống, máu đen bắn ra xung quanh.
Võ Hành lảo đảo lùi lại, đâm vào bức tường phía sau.
Zombie lồm cồm bò dậy dưới chân cầu thang, Võ Hành cắn răng đứng lên, mâu sắt trong tay đâm về phía con zombie đang lăn lông lốc, vốn đã thối rữa cơ thể lại biểu hiện sự dẻo dai khó tin.
Đâm vào người nó, tựa như đâm vào miếng da mềm lót bên trên vậy.
Mấy nhát mâu đâm xuống cũng không gây ra vết thương trí mạng nào cho zombie.
Zombie cũng nhanh chóng bò lên, lại phát động tấn công, Võ Hành dùng tấm chắn chặn lại, đoản mâu trong tay đâm về phía ngực bụng zombie.
Khó khăn rồi!
Nếu như bị cào xước hay cắn trúng, mình thật sự xong đời.
Liếc mắt nhìn cánh cửa phòng khép hờ phía sau lưng, cân nhắc có nên rút lui về trước không.
Lời nhắc nhở vang lên bên tai.
【Nhận được kinh nghiệm +10】 【Kinh nghiệm chiến binh khô lâu +5】 Liếc mắt nhìn xuống dưới.
Chiến đấu ở góc cua đã kết thúc, chiến binh khô lâu mượn ưu thế vũ khí, chém nát đầu zombie, giết chết nó.
"Lên trên, tiêu diệt mục tiêu kia."
Chiến binh khô lâu bước nhanh đi tới, chắn trước mặt Võ Hành, kiếm sắt trong tay, lại lần nữa chém về phía zombie.
Cách chiến đấu của khô lâu và zombie rất giống nhau, cơ bản không có động tác phòng ngự cản phá gì.
Chỉ là nhắm thẳng vào người đối phương mà tấn công.
Động tác nào cũng đều mang tính công kích.
Thoát khỏi sự dây dưa của zombie, Võ Hành bước nhanh ra chỗ ngoặt dưới lầu, đối với xác zombie vừa chết, tung "Dịch Cốt Thuật".
Ma pháp tử linh bao trùm lấy thi thể.
Huyết nhục zombie tan chảy như sáp nóng, một bộ xương khô của người, hai tay chống đứng dậy.
"Đi, tấn công." Võ Hành chỉ về chỗ đang giao chiến trên lầu.
Chiến binh khô lâu vừa đứng dậy, nhận được mệnh lệnh liền xông tới tay không tấc sắt.
Võ Hành thì lắc lắc cánh tay, xoa dịu cơn đau từ cú va chạm vừa rồi.
Nắp nồi trên tay đã vặn vẹo biến dạng, nhưng cũng may mắn nhờ tấm chắn thô sơ này mà vào thời điểm quan trọng, cản trở đòn tấn công của zombie.
Zombie này cũng không hẳn là có lực công kích mạnh mẽ cỡ nào.
Phiền phức nhất vẫn là độc tố trong cơ thể chúng.
Nếu như bị cắn hay cào xước thì thật là chết oan uổng.
Cuộc chiến phía trên vẫn đang tiếp diễn.
Hai khô lâu kẹp zombie ở một góc, một cái dùng kiếm, một cái dùng nắm đấm, công kích như mưa dội xuống.
Máu tươi đen ngòm cùng thịt nát văng tứ tung.
Cuối cùng, trong tiếng gào thét phẫn nộ cùng tiếng xé rách của zombie, một nhát kiếm đâm xuyên qua cổ họng, thân thể không còn chống cự, mềm nhũn ngã xuống.
【Nhận được kinh nghiệm +10】 【Kinh nghiệm chiến binh khô lâu +5】 Kinh nghiệm lại tăng lên.
Giống như đang chơi game vậy.
Đây cũng là lý do vì sao, hắn chọn trở thành pháp sư tử linh.
Trấn Hắc Thạch không cho phép hắn thử nghiệm ma pháp, triệu hồi vong linh sinh vật.
Nhưng hắn có thế giới này.
Hắn hoàn toàn có thể dựa vào zombie ở thế giới này, nâng cao cấp bậc, tích lũy sức mạnh.
Chỉ cần có lực lượng, việc Hắc Thạch trấn hạn chế pháp sư tử linh, tự nhiên sẽ được giải quyết.
Sử dụng Dịch Cốt Thuật.
Xôn xao~!
Thịt da bong ra, bộ xương chiến sĩ thứ ba lần nữa đứng lên.
Chưa kịp làm gì, dưới lầu đã có thêm hai con Zombie chậm chạp đi tới.
Đồng thời ngẩng đầu, nhìn xung quanh.
"Tấn công!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận