Tử Linh Pháp Sư Tại Tận Thế Điên Cuồng Đóng Quân

Chương 837:, bỗng nhiên mà tăng mạnh rồi danh vọng

Chương 837: Bỗng Nhiên Mà Tăng Mạnh Rồi Danh Vọng.
Câu nói này, khiến Vương phi mặt đỏ bừng, muốn giải thích vài câu, nhưng lại không biết nên nói gì. Trầm ngâm một lúc, vẫn là nói: "Ta không biết cách ngụy trang, ta không giỏi những thứ này."
Võ Hành lấy ra hai loại đạo cụ, nói: "Mặt nạ là kỳ vật, có thể bắt chước hình dạng Nhị vương tử, tác dụng phụ là tiêu hao khí huyết. Mặt dây chuyền là đạo cụ ma pháp, có thể bắt chước giọng nói."
Vương phi ngẩng đầu nhìn một chút, thấy những thứ này đều đã chuẩn bị xong. Võ Hành tiếp lời, "Thói quen của Nhị vương tử, ngữ khí của hắn ngươi cũng rõ, cho nên ngươi là người phù hợp nhất với vai trò này. Chỉ cần lừa được đám vệ đội một chút thôi, nên vấn đề không lớn."
Vương phi gật đầu, "Ta nguyện ý phối hợp đại nhân."
"Thử đeo mặt nạ trước đi." Võ Hành đưa cho nàng.
Vương phi cầm mặt nạ da người, cũng không tỏ ra khiếp đảm hay biểu hiện dị thường, chỉ nhìn một lát liền đeo lên đầu, tiếp theo mặt nhăn nhúm lại, biến thành bộ dạng Nhị vương tử.
Vương phi lên tiếng, "Thế nào?"
"Rất giống, nhìn không ra điều gì." Võ Hành nói một câu, rồi bấm vào 【mặt dây chuyền bắt chước thanh tuyến】 phát ra âm 'Thu'. Lần nữa đưa cho nàng, "Đeo vào thử xem."
Vương phi đeo mặt dây chuyền, đi qua đi lại trong phòng, nhìn hai người, một tay để sau lưng, cao giọng nói: "Tử linh mây đen bao phủ vùng đất phía bắc vương quốc, chúng ta phải đoàn kết lại, đánh lui địch nhân, giành lấy thắng lợi cuối cùng."
Võ Hành cùng Windsor đều ngẩn người. Quả thực rất giống, đặc biệt là cái khí thế kia.
"Giống, ta đã nói ngươi là người phù hợp nhất mà." Võ Hành nói.
Windsor cười nói, "Vẻ ngoài và khí thế đều rất giống, chỉ là vòng một và vòng ba của ngươi có vẻ hơi lộ liễu."
Võ Hành cũng liếc nhìn qua hai lần. Vương phi rụt người lại, rồi nói, "Ta cũng không còn cách nào khác."
Windsor suy tư một lát, nói: "Ta có áo giáp trong, ngươi thử xem."
Nói xong, nàng sai người mang ra một bộ áo giáp trong, có chút giống áo bó, mặc vào trong sẽ ôm sát cơ thể.
Vương phi đi vào phòng trong, sau khi mặc xong lại đi ra. Thấy cơ thể có hơi trơ ra, nhưng đã ổn hơn nhiều.
"Rất tốt, chỉ cần đối phó với đám vệ đội tùy tùng, vậy là đủ." Võ Hành nói.
"Vâng đại nhân, ta sẽ cố gắng làm tốt." Vương phi nói lại lần nữa, rồi tháo mặt nạ và dây chuyền xuống.
Võ Hành tiếp tục dặn dò: "Mặt nạ chớ đánh mất, đồ chơi này quý giá."
Vương phi trịnh trọng gật đầu, "Ta sẽ giữ gìn cẩn thận kỳ vật này."
"Ngươi đi nghỉ ngơi đi, đừng tự tạo áp lực cho mình quá nhiều." Võ Hành an ủi.
"Vậy ta không quấy rầy đại nhân và thành chủ." Vương phi nói, quay người rời đi.
Trong phòng chỉ còn lại hai người.
Windsor nói: "Ta cho người chuẩn bị nước tắm, chúng ta cũng nên đi nghỉ sớm."
"Đi thôi."
Hai người cùng nhau ra khỏi phòng....
Đêm dài, trong phòng ngủ.
Windsor tựa vào trong ngực Võ Hành, trên mặt vẫn còn ửng hồng, nhẹ giọng hỏi: "Quên hỏi ngài, lần trước đưa tới cô bé kia, muốn đưa nàng về sao?"
"Ai?" Võ Hành khoác tay lên vai nàng, luồn vào cổ áo nàng, nhẹ nhàng vuốt ve.
"Chính là cô bé mà ngài nói là đã cứu khi tiêu diệt Xích Phong bang, ta cho an bài ở hiệp hội vận công ấy." Windsor nhắc nhở.
Võ Hành lập tức nhớ tới người này. Khi mình ngụy trang thành thủ lĩnh Xích Phong bang, đã cứu một cô bé. Lúc đó sợ tin tức bị lộ ra ngoài, nên đã đưa nàng tới đây. Rõ ràng nhớ là, đối phương còn mắng mình là kẻ phản bội loài người thì phải.
"Tùy nàng thôi, nếu muốn trở về thì cứ về, không muốn thì cứ tiếp tục ở lại hiệp hội, dù sao cũng tốt hơn so với việc nàng trở về làng." Võ Hành nói.
Windsor gật đầu, "Đến lúc đó ta sẽ nói với Hartle một tiếng."
"Ừm!"
Windsor ngẩng đầu lên nhìn hắn, "Chủ nhân, chúng ta sinh thêm một bé trai nữa nhé!"
"Sinh ra ghiền à, ngươi cứ khôi phục lại đã." Võ Hành cúi đầu nhìn nàng.
Windsor nói: "Ta cảm thấy cơ thể rất tốt mà."
Võ Hành vẫn là nói: "Để nuôi con gái lớn đã rồi tính."
"Ta sợ ta già rồi, không sinh được nữa." Windsor tựa đầu vào trong ngực hắn.
"Vậy thì nâng cấp lên."
"Ngài nghĩ ai cũng lợi hại như chủ nhân vậy à! Có lẽ cả đời này ta cũng không thể lên tới cấp 18."
Võ Hành ôm nàng, "Ta sẽ giúp ngươi, hiện tại Nhị vương tử chết rồi, sắp tới sẽ có một khoảng thời gian yên bình, nhiệm vụ chính của ngươi là nâng cao đẳng cấp."
"Vâng, nghe chủ nhân." Windsor lại dụi đầu vào trong ngực hắn.
Hai người lại nằm xuống, chìm vào giấc ngủ say....
Ngày hôm sau.
Ăn xong điểm tâm.
Võ Hành cùng Windsor, dặn dò Vương phi vài câu. Đi tới sân đình, "Ta đi đây, có chuyện gì thì liên lạc với ta kịp thời nhé."
Windsor ôm con, nhẹ giọng nói, "Chào tạm biệt ba."
Con cười khanh khách.
Võ Hành đi qua, hôn lên má hai mẹ con một cái, nói: "Tạm biệt, chờ thêm vài ngày nữa ta sẽ đón mọi người đi đảo Kim Ngân."
"Tốt!" Windsor cười nói.
Vương phi cũng hơi cúi người hành lễ, "Đại nhân, đi đường thuận gió."
"Ừm, có chuyện gì cứ bàn với Windsor, hai người cũng phải hòa thuận với nhau." Võ Hành nói.
Hai người gật đầu. Võ Hành cũng không trì hoãn, đội lên 【mũ thuyền trưởng】, đoàn tàu u linh xuất hiện trước người. Vẫy tay chào tạm biệt, hắn trực tiếp leo lên tàu. Rồi biến mất. Windsor và những người khác cũng nói chuyện, rồi trở về trong kiến trúc....
Thành trì loài người.
Bên ngoài cửa hàng bán thuốc, xếp thành một hàng dài.
"Đợt bốn thuốc chuẩn bị được bán, người nào có số thứ tự thì xếp hàng, không có số thì xếp sau năm đám."
Vù!
Cửa hàng mở ra, đám đông hò hét ầm ĩ xô đẩy nhau về phía trước.
Có người mua được thuốc rồi. Lập tức có lính đánh thuê và những người khác xông tới, "Huynh đệ, một hộp nhiều thế, chia cho ta một ít đi."
"Chúng ta đã chia hết rồi, các ngươi đi hỏi người khác xem!" Nói xong, người mua được thuốc vội vàng rời đi.
Những người còn lại lập tức lại đến hỏi người kế tiếp.
Trong tòa thành này, thuốc bắt đầu được bán ra từ hai tuần trước. Ngoại trừ ngày đầu tiên mọi người còn đang quan sát, sau đó, người mua sắm ngày càng nhiều, dẫn đến hỗn loạn. Phủ thành chủ và đội tuần tra phải ra mặt, yêu cầu bán theo lượt và hạn chế số lượng.
Trong đám người đang xếp hàng, cũng thảo luận về chủ đề này.
"Trong sách hướng dẫn có nói đảo Kim Ngân ở đâu không?"
"Nghe nói là ở phía biển Phỉ Thúy, tên Võ Hành đảo chủ này lợi hại thật đấy."
"Đâu chỉ lợi hại, ta nghe nói mấy quý tộc dùng bút máy cũng là do hắn phát minh."
"Ta còn tưởng hắn là luyện kim thuật sư, xem ra hắn là một học giả am hiểu cải tiến và nghiên cứu."
"Ừm."
Thành trì Ải Nhân.
Một Ải Nhân mặc giáp vảy, đầu đội mũ sừng trâu, gặp thủ lĩnh thương hội Ải Nhân, "Loại thuốc viên này hiệu quả cực tốt, thủ lĩnh bảo ngươi tích trữ một phần đi."
Người phụ trách thương hội, vẻ mặt có chút ngưng trọng, "Người phụ trách đảo Kim Ngân quy định không cho tích trữ số lượng lớn."
"Không phải là không trả tiền, quy củ gì vậy?"
"Đại nhân, để ta thương lượng với hắn một chút, cùng lắm thì chúng ta tăng lượng mua vào, không lẽ bọn họ lại từ chối tiền."
"Cũng được." Ải Nhân mặc giáp vảy gật đầu.
"Vậy ta đi thương lượng ngay đây." Người phụ trách thương hội sau khi hành lễ, liền quay người rời đi....
Hội nghị trưởng lão Tinh Linh Gỗ.
Ánh nắng xuyên qua mái vòm nhiều màu, chiếu xuống những mảng quang ảnh lộn xộn.
Mấy vị trưởng lão Tinh Linh Gỗ ngồi quây quanh một chiếc bàn tròn lớn, một trong số họ mở lời: "Bút máy, đồng hồ đeo tay, dược tề cường hóa, còn có thuốc viên, vị đảo chủ đảo Kim Ngân này thật khiến người ta bất ngờ."
"Thật vậy, hắn là người giỏi tạo ra kỳ tích." Một trưởng lão khác vuốt râu rồi nói, "Đáng tiếc, chúng ta không giữ quan hệ tốt với hắn, số lượng hàng mà Tinh Chi Hoa nắm giữ, lẽ ra có thể nhiều hơn." Lời nói ẩn ý nhắc tới chuyện Shanella.
Không ai đáp lời, vị trưởng lão ngồi ở vị trí chủ tọa liền nói: "Shanella khi nào thì trở về?"
"Nàng không ở đảo Kim Ngân, có lẽ là lâu rồi không gửi tin tức về."
Trưởng lão ngồi chủ vị suy nghĩ một chút rồi tiếp lời, "Ta đề nghị bổ nhiệm Shanella đại diện chức trưởng lão, xem nàng có năng lực trong phương diện này hay không."
Những người khác nhíu mày. Hội trưởng lão có toàn quyền quyết định sự phát triển của toàn tộc. Việc đưa nàng vào, không chỉ đơn thuần là xoa dịu quan hệ với đảo Kim Ngân. Mà còn có ý muốn trói buộc.
"Bỏ phiếu đi!"
"Ta đồng ý!"
"Ta phản đối!"
"Ta cũng đồng ý, chỉ là đại diện thôi mà, thử một chút cũng không sao."
"Ta phản đối...."
Năm trưởng lão, kể cả trưởng lão đề xuất việc này, có tổng cộng ba người đồng ý, hai người phản đối. Trưởng lão chủ tọa nói: "Ban hành nghị định bổ nhiệm tạm thời, gửi đến chỗ trưởng lão Shanella."
Mọi người gật đầu....
Trên tàu.
Cảm giác được thế giới bên ngoài cửa sổ vẫn là một mảnh Hỗn Độn.
Võ Hành ngồi trên ghế, trong lòng bắt đầu suy nghĩ kế hoạch sắp tới. Chuyện Nhị vương tử đã giải quyết, tiếp theo sẽ là kế hoạch đột phá cấp 20. Vừa nghĩ, hắn nhìn qua chỉ số danh vọng.
【Đẳng cấp: cấp 19 (1987438/355000)】 【Danh vọng: cấp 19 (54135/66000)】
Thấy danh vọng, ánh mắt Võ Hành ngưng lại. Tăng nhiều như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận