Tử Linh Pháp Sư Tại Tận Thế Điên Cuồng Đóng Quân

Tử Linh Pháp Sư Tại Tận Thế Điên Cuồng Đóng Quân - Chương 31:, ba con chó (length: 8552)

Nhìn những quả cam vàng cam đạn, Võ Hành cảm thấy mình lại bắt đầu lún sâu.
Từ khi số đạn tại mỏ thôn bị dùng hết, mỗi lần đi ra ngoài, hắn đều cảm thấy thiếu đi vài phần tự tin.
Hơn nữa, Hắc Thạch trấn cũng không an toàn như vẻ bề ngoài.
Dù sao đây cũng là một thế giới chuyên nghiệp hóa, sự yên tĩnh chỉ là bề nổi.
Việc thành phố phái thêm đội vệ binh, cùng các đội nhỏ Chức Nghiệp giả hỗ trợ tuần tra, cũng cho thấy dạo gần đây trong thành không được an toàn.
Tuy đội thứ tư không phải tham gia tuần tra, nhưng trang bị thêm biện pháp tự vệ cũng rất cần thiết.
Hiện tại có đạn dược, kẻ địch quá mạnh thì khó nói, nhưng gặp lại mấy tên tội phạm truy nã thì hẳn là không khó đối phó.
Trong tủ bảo hiểm, ngoài mấy hộp đạn, Còn có vài khẩu súng ngắn dán nhãn, chắc là chưa phân phát, vẫn để đó để bảo quản chung.
Trước cứ nạp đầy đạn cho súng lục của mình đã.
Sau đó, hắn cất toàn bộ đạn cùng súng ngắn vào ba lô.
Móc sạch tủ sắt xong, hắn treo ba lô lên lưng một bộ xương khô.
Ngoài két sắt đựng đạn, trong phòng còn có một vài dụng cụ công vụ khác: còng tay, đèn pin kim loại, dùi cui cao su, và một loại khiên chống bạo loạn làm từ nhựa plastic.
Những thứ này không để trong tủ bảo hiểm mà cứ để bừa ra bên ngoài.
Cảm thấy không có tác dụng gì với mình, Nhưng đã đến đây rồi thì cứ mang đi cho chắc.
Sau khi cho hết mấy món đồ nhỏ vào ba lô, hắn để bộ xương khô cầm tấm khiên.
Rồi đi xuống lầu một.
… Xuống lầu một, một mùi khét lẹt xộc vào mũi.
Ngọn lửa do Du Chi Thuật tạo ra đã tắt, trên mặt đất chỉ còn lại một đám thi thể cháy đen.
Tại vị trí cửa lớn, cuộc chiến vẫn tiếp diễn.
Những con Zombie còn sót lại, lao về phía đội hình thương mâu do bộ xương khô tạo thành.
Thân thể chúng bị đâm thủng, rồi ngã xuống đất.
Thời gian chậm rãi trôi qua, đến khi con Zombie cuối cùng ngã xuống, hiện trường hoàn toàn yên tĩnh.
Chỉ còn tiếng còi xe từ xa vọng lại, vẫn réo liên hồi không dứt.
Nhưng lũ Zombie xung quanh hẳn đều đã bị hút tới đây, không còn con nào mới xuất hiện.
Võ Hành ra lệnh cho bộ xương khô dịch chuyển xác chết ra khỏi cửa, bắt đầu thi triển 【Dịch Cốt Thuật】.
Từng bộ xương khô đứng dậy, chậm rãi nhập vào đội hình phía sau.
Đến gần hoàng hôn, hắn mới ngừng chuyển hóa thi thể.
Võ Hành không có ý định ở lại đây nữa, nơi này tuy là cục trị an nhưng về mặt phòng thủ thì vẫn không an toàn bằng chung cư.
Nếu có zombie gây nhiễu sóng đặc biệt, hoặc quái vật nào khác xuất hiện thì toàn bộ vốn liếng của hắn có thể tiêu tan ở đây hết.
Nhìn những xác chết chưa được chuyển hóa trên mặt đất, Võ Hành vẫn hơi tiếc không muốn bỏ lại.
"Khiêng hết xác chết lên."
Theo lệnh của Võ Hành, lũ khô lâu bắt đầu vác xác chết lên vai.
Một đoàn khiêng xác chết nối đuôi nhau đi về đường cũ.
Trên đường gặp mấy xác chết Zombie chặn ngang xe, Bassen cũng giúp đưa chúng về vị trí cũ.
Tiếng còi xe chói tai cũng im bặt.
Mấy bộ xương khô khiêng những cái xác đẫm máu băng qua khu vực xe cộ cháy rụi, trở về nơi ở tại chung cư.
Đặt xác chết dưới lầu, đóng cửa hành lang.
Võ Hành cũng quay về Hắc Thạch trấn.
… Hắc Thạch trấn.
Võ Hành mua đồ ăn tối mang về nơi ở.
Lấy đùi gà, lạp xưởng và củ lạc ra, rồi mở một chai Coca.
Nhìn bữa tối trên bàn, hài lòng gật đầu.
Không phải là không có tiền để ăn đồ ngon, nhưng đồ ăn trong tửu quán không thể mang lại hương vị quen thuộc trước đây.
Khi ăn những món này, trong lòng vẫn còn chút hoài niệm về cuộc sống trước kia.
Khoảng thời gian mỗi ngày xem video, thích ăn gì thì ăn, thích uống gì thì uống.
Ngày xưa hắn vẫn hay mơ mộng về một cuộc sống khác.
Bây giờ ngẫm lại, những ngày nhàm chán đó có lẽ là điều mà giới quý tộc ở thế giới này mới có được.
“Haizz~! Đáng chết thật là tận thế.” Ăn uống no đủ, Võ Hành lại lấy khẩu súng của thủ lĩnh ra, nạp đầy đạn, đưa cho Bassen, “Ngươi biết dùng cái này không?” Bassen nhận lấy, xoay qua xoay lại nhìn trong tay.
Võ Hành chỉ vào súng ngắn nói: "Đây là khóa an toàn, mở ra là có thể bắn kẻ địch, cách dùng cũng tương tự nỏ, ngắm bắn qua chỗ này, gần thì cứ nhắm thẳng bắn thôi...."
Bassen chăm chú lắng nghe, tiếp thu kiến thức mới.
Hắn biết dùng nỏ, nên học bắn súng ngắn chắc không khó.
Sau đó, hắn thử giơ súng lên, mở khóa an toàn rồi nhắm vào tấm bia gỗ ở một góc khuất.
Võ Hành dặn hắn đừng phí đạn xong thì quay lại bàn, nạp đầy đạn cho những băng đạn còn lại.
Súng có vài khẩu, chủng loại cũng giống nhau.
Băng đạn vừa đủ cho hắn dùng, nếu thật có giao tranh thì có thể trực tiếp thay băng đạn, chứ không phải nạp từng viên một.
Sự thật chứng minh, việc đi cướp cục trị an là quyết định sáng suốt.
Tuy chỉ có đạn cho súng ngắn nhưng hiện tại vậy là đủ dùng.
Chờ sau này có súng trường, tên lửa các loại thì không biết có tạo ra một đội quân xương khô đặc chủng trang bị AK không nữa.
Thời đại nào rồi mà còn dùng vũ khí lạnh chứ.
Sau khi nạp đầy vài băng đạn, trời cũng dần tối.
Xác nhận không ai tìm đến mình, hắn mở giới môn gọi Kiếm Nhất đến.
Tiếp tục được hắn chỉ dạy kiếm thuật.
Từ khi biết bản thân có thể mở khóa thành thạo vũ khí trên bảng hệ thống thì hắn cũng thêm chút kỳ vọng vào việc luyện tập vũ khí.
Cảm giác cứ như chơi game, mở khóa thành tựu.
Sau khi được uốn nắn tư thế, Võ Hành bắt đầu theo Kiếm Nhất vung thiết kiếm trong tay.
Còn Bassen thì vẫn đang nghiên cứu súng ngắn ở một bên.
...
Ngày hôm sau, tại thế giới Zombie.
Võ Hành ra mái nhà, xem đẳng cấp của mấy bộ xương khô cầm thương.
Ngoài bộ xương khô đầu tiên, đã có hai bộ đạt đến cấp 3.
Đẳng cấp tăng lên vẫn khá rõ rệt.
Hắn có thể lập một đội hình thương mâu rồi đi nhử quái, vừa cho mình, vừa cho lũ xương khô tăng cấp.
Cách này tương đối an toàn mà lại hiệu quả cao.
Phát dao phay cho lũ xương khô mới chuyển hóa xong, Võ Hành dẫn quân đội xương khô xuống cầu thang.
Vừa ra hành lang, năm, sáu con Zombie cụt tay gãy chân gầm gừ tiến tới.
Sao lại có Zombie rồi?
Hắn dọn dẹp dưới lầu mấy lần rồi, lũ này từ đâu ra vậy?
"Tấn công!" Võ Hành hạ lệnh.
Rầm rầm!
Chẳng cần đến trận hình gì, lũ xương khô xông lên, vật ngã mấy con Zombie muốn lại gần.
Võ Hành đến cạnh đống xác chết Zombie hôm qua chưa kịp chuyển hóa, tiếp tục quá trình.
Lũ xương khô lần lượt đứng lên, nhập vào hàng ngũ đội xương khô phía sau.
...
Buổi chiều.
Sau khi chuyển hóa xong xác chết.
Hắn lại dẫn quân đội xương khô đi thanh lý vài tòa nhà dân cư ở phía đông.
Vừa mở cửa hành lang, lũ xương khô ùa vào đánh giết Zombie bên trong.
Sau khi xác nhận an toàn, Võ Hành bắt đầu tiến hành càn quét.
Rất nhanh, đã đến hoàng hôn, Võ Hành dẫn lũ xương khô về nóc nhà, chuẩn bị về Hắc Thạch trấn ăn cơm.
Đám xương khô đứng im đợi lệnh, Võ Hành định qua giới môn rời đi.
Bỗng nhiên, phía dưới lầu truyền đến tiếng gầm gừ của zombie và một trận âm thanh hỗn độn.
Võ Hành đi ra mép mái nhà nhìn xuống.
Thấy ba con chó nhiễu sóng khổng lồ, dẫn theo hơn hai chục con zombie chạy về phía này.
Chạy được vài bước, chúng quay lại chờ lũ zombie theo kịp.
“Ra là do các ngươi dẫn đến.” Hóa ra lũ zombie cụt tay gãy chân hồi sáng là do bọn chúng dẫn đến.
Ba con chó nhiễu sóng, hình thể đều không nhỏ.
Trong đó một con lông đen, đầu nhỏ thân gầy, cổ dài nhỏ, tứ chi lại dài thẳng.
Sau khi bị nhiễm nhiễu sóng, hình dáng nó đâu còn giống chó, mà giống một con hắc mã đầu chó thì đúng hơn.
Quả thực có hơi quá.
"Ba tên này làm sao mà chạy tới đây vậy."
Ba con chó này chính là ba con mà hắn gặp tại quảng trường nhỏ phía nam, chỉ là lần này chúng đi dạo đến đây, còn kéo theo một đám zombie nữa.
Nhìn ba con chó đang trêu đùa zombie phía dưới, rồi nhìn lại con Teddy đang ngồi xổm trên đất thăm dò nhìn xuống bên dưới.
Xương đuôi của nó hình như dao quạt vậy.
"Có thể dụ chúng qua đó để giết không?"
Cảm ơn ‘Các thiên sứ quỹ tích’ đã thưởng 1500 tệ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận