Tử Linh Pháp Sư Tại Tận Thế Điên Cuồng Đóng Quân

Chương 832:, có mặt

"Chương 832: Có mặt"
"Cũng giống người thôi, ngươi cũng nghe được mấy chuyện này từ đâu vậy?"
"A nha!" Vương phi vẫn cười nói, "Đại nhân, ngài cũng nên nghĩ đến chuyện thành gia lập thất rồi."
"Không vội, chờ đến cấp 20 rồi tính tiếp."
Nghe thấy hắn bình tĩnh nhắc đến cấp 20, ánh mắt Vương phi khẽ nghi hoặc một chút, nhưng cũng không nói gì. Nàng chỉ vào mấy món ăn, giới thiệu cách chế biến.
Sau khi ăn xong bữa tối.
Hai người ngồi tại phòng khách hàn huyên thêm vài câu rồi ai về phòng nấy.
Có thể thấy rõ, vị vương phi này ngày càng bộc lộ nhiều cảm xúc. Không còn thận trọng lạnh lùng như lúc mới gặp, còn có chút nghịch ngợm và thích hóng hớt. Rốt cuộc nàng cũng còn trẻ. Nếu ở thế giới hiện đại, bây giờ chắc còn đang học đại học.
Trở về phòng ngủ.
Granda đọc sách, Penny thì đang xem máy tính bảng. Không đợi Võ Hành hỏi, Granda đã nói ngay, "Tiểu Tiểu ra ngoài chơi rồi, cái radio kia, Windsor đã liên lạc với ngươi, thấy ngươi đang nói chuyện vui vẻ với vị Vương phi kia nên chờ ngươi về."
Võ Hành gật đầu, hỏi: "Windsor không nói gì sao?"
"Chúng ta cũng không có cách nào nói chuyện qua radio, làm sao mà hỏi được."
"Cũng phải." Võ Hành ngồi vào cạnh radio, thu tấm năng lượng mặt trời bên ngoài cửa sổ rồi mở radio lên, hỏi: "Windsor, tìm ta có việc à?"
Đầu bên kia, giọng của Windsor vang lên, "Chủ nhân, buổi chiều Hartle dùng thiết bị radio liên lạc với ta, nói đã hoàn thành đàm phán rồi."
"Thế nào rồi?"
"Hartle đã đem những lời ngài nhắn nhủ nói hết cho bọn họ, tên đại thần đàm phán kia nói muốn viết thư hỏi ý Nhị vương tử, chắc mấy ngày nữa thư sẽ gửi đến chỗ ngài."
Windsor vừa nói xong thì giọng của Hartle cũng vang lên, "Lão gia, phu nhân!"
Hartle có một chiếc radio đơn giản do Võ Hành cung cấp, chắc là cũng đang ở tần số này và nghe thấy hai người nói chuyện.
Windsor nói, "Hartle ở đây rồi, ngươi nói chuyện với lão gia của ngươi đi."
"Dạ, phu nhân." Sau đó, Hartle kể lại đầy đủ mọi việc, rồi nói, "Nhìn thái độ của bọn họ thì đã chấp nhận việc cùng quản lý thành trì, chỉ còn mỗi chuyện Nhị vương tử sẽ định cư ở Rentam thành thôi."
Võ Hành nói: "Đại thần đàm phán đó là thầy của Nhị vương tử, hai người có tình thầy trò, chắc chắn không muốn để Nhị vương tử đến Rentam thành làm con tin, ta sẽ xử lý tốt việc này, đến lúc đó điều kiện sẽ được quyết định, sau đó lấy danh nghĩa Nhị vương tử, chúng ta ký một hiệp nghị đình chiến."
Windsor nói, "Lúc cuối cùng ký hiệp nghị, có cần ta qua đó không? Chắc sẽ được coi trọng hơn."
Võ Hành suy nghĩ một chút rồi nói, "Đến lúc đó cứ xem tình hình thế nào, tốt nhất là không cần ngươi ra mặt."
"Được, vậy chúng ta đợi tin tốt của chủ nhân." Windsor cười nói.
Việc tranh giành ngấm ngầm giữa Rentam thành và Nhị vương tử đã kéo dài một thời gian rồi. Dù bên này luôn chiếm ưu thế nhưng về mặt tinh thần cũng có chút mệt mỏi. Cũng ảnh hưởng đến sự phát triển của toàn bộ Rentam thành. Hiện tại Nhị vương tử đã chết, mà kế hoạch phía sau cũng hoàn thành thì coi như đã giải quyết triệt để chuyện này.
"Vậy cứ như vậy trước đã, Hartle bên kia cẩn thận chút, không chừng người của Đại vương tử sẽ phái người phá đám, gây hỏng cuộc đàm phán." Võ Hành tiếp tục dặn dò.
"Dạ, lão gia, ta sẽ cẩn thận."
Windsor cũng cười phụ họa theo, "Hartle nói chuyện với chủ nhân, giọng còn mềm mỏng hẳn."
Hartle không phản bác, giữ im lặng.
Võ Hành nói, "Vậy cứ thế đã, có tin gì thì báo lại ngay."
"Dạ, chủ nhân."
Kết thúc liên lạc, Võ Hành đặt micro về chỗ.
Granda bay đến, nói, "Xem kìa, đàm phán đang đi theo hướng dự tính rồi đấy."
"Đứng ở góc độ của người phe Nhị vương tử mà nói, thì ngoài việc hợp tác với Rentam thành ra, không còn đường nào khác để đi." Võ Hành tựa lưng ra sau, duỗi người.
Penny nói thêm, "Còn có mật Tu Hội, Nhị vương tử trước đó không phải đã hợp tác với mật Tu Hội sao!"
Granda giải thích, "Không, mật Tu Hội chỉ hợp tác với Nhị vương tử thôi, thân phận của bọn họ không cho phép nhiều người biết quá, cho nên mấy đại thần đó có lẽ biết là thương nhân bỏ tiền ra hỗ trợ, nhưng chưa chắc biết đó là mật Tu Hội."
Võ Hành nói thêm, "Nhị vương tử cũng không có khả năng để đám đại thần biết, chuyện mật Tu Hội Kỳ Lân đã lên kế hoạch cũng không phải là bí mật gì, nhiều người cũng nghĩ đến mà."
"Võ Hành, ngươi cũng biết hả?"
"Ta thì làm sao? Trí lực của ta gần 40 đấy." Võ Hành liếc nhìn nàng một cái.
"Không có, biết ngươi thông minh mà." Penny lắc lắc đôi tay trong suốt, vừa cười vừa nói.
Hô!
Tiểu Tiểu bay trở về, nhìn thấy một người hai hồn đang trò chuyện liền hỏi: "Thúc thúc a di, mọi người đang nói gì vậy?"
"Đang nói về trí lực của thúc thúc ngươi đó."
Tiểu Tiểu chống nạnh, "Thúc thúc ngốc nghếch, mọi người đừng bắt nạt hắn."
Granda và Penny đều lộ ra nụ cười tươi tắn, bay về vị trí của mình. Võ Hành nhìn tiểu cô nương chống nạnh trước mặt, muốn giải thích mà không biết nói gì.
"Cảm ơn nhé, Tiểu Tiểu!"
"Không có gì." Tiểu Tiểu quay người, giơ ngón tay cái lên với hắn.
Võ Hành không muốn tiếp tục tranh luận với ba hồn nữa, đứng dậy nói: "Ta không nói chuyện với các ngươi nữa, ta về nghỉ, nhớ có nguy hiểm gì thì báo ta ngay nhé."
"Thúc thúc tạm biệt."
"Ngủ ngon nhé!"
Võ Hành khoát tay rồi đi ra khỏi thư phòng, về phòng ngủ nghỉ ngơi.
Hai ngày sau, một con ngựa truyền tin không ngừng nghỉ đã đến được Sidi thành. Vị tổng lĩnh quân trang giáp sắt, không dám dừng lại một chút. Ông ta lên xe ngựa và đi thẳng đến phòng nghị sự.
Vừa lúc tên quan truyền tin vừa vào thành thì U hồn đã nắm bắt được hình bóng của đối phương, liền tức tốc về báo chuyện cho Võ Hành bên này.
Đeo mặt nạ vào, Võ Hành xuất hiện ở phòng nghị sự.
"Điện hạ, thư từ thành Nilali đã được gửi đến." Vị tổng lĩnh báo cáo, đồng thời đưa lá thư lên.
Võ Hành xé thư ra, cẩn thận xem nội dung bên trong.
Những điều được đề cập trong thư không khác gì những gì Hartle đã báo cáo. Ngoài việc nhắc lại nội dung đàm phán ban đầu còn có quan điểm của bản thân về cuộc đàm phán và thái độ của đối phương.
Dựa theo thư của đại thần quản lý viết, nếu lần đàm phán này không thành công thì các quan chức bên kia đều sẽ hành động, cả cục diện có thể sẽ nhanh chóng sụp đổ.
Võ Hành nhíu mày nhìn xuống. Bên phía vị tổng lĩnh thì có vẻ lo lắng, đợi Võ Hành xem xong thư liền không nhịn được hỏi: "Điện hạ, trong thư viết gì vậy?"
Võ Hành đưa thư cho ông ta, "Ngươi tự xem đi."
Đối phương nhận lấy, đọc nội dung bên trên, ánh mắt cũng chợt nheo lại. Giọng đầy phẫn nộ: "Bọn chúng đúng là dám nhắc đến."
Võ Hành ngồi lại vào ghế, nói: "Ta định chấp nhận điều kiện của bọn chúng."
"Điện hạ, như vậy sao được?" Vị tổng lĩnh bước lên một bước.
"Vì tương lai, cũng vì sự an toàn của tất cả chúng ta, ta muốn nói chuyện với vị thành chủ kia của Rentam thành." Võ Hành nói thẳng.
"Lỡ ngài vừa đến nơi, bọn họ có hành động không hay thì sao?"
"Khả năng không lớn đâu, hơn nữa chúng ta cũng không còn lựa chọn nào khác, nếu cứ kéo dài nữa, tình hình sẽ chỉ trở nên tệ hơn thôi." Võ Hành nhẹ nhàng thở dài.
"Vậy...." Vị tổng lĩnh nói được nửa câu rồi nuốt trở vào, "Ngài định sắp xếp thế nào?"
"Ta sẽ viết một lá thư, ngươi sắp xếp người đi trước đưa cho lão sư Edwin, nói với người bên Rentam thành rằng, ta sẽ tự mình đến ký hiệp định hợp tác với họ và hy vọng họ sẽ giữ lời."
Vị tổng lĩnh thở dài, "Vậy cũng được, nếu như ngài có mệnh hệ gì, ta sẽ dẫn quân đội tử chiến với bọn chúng."
"Yên tâm đi, sẽ không đâu." Võ Hành viết thư, đóng sáp rồi đưa cho vị tổng lĩnh.
Người kia nhận lấy, hành lễ rồi nhanh chóng lui ra ngoài.
Ngay sau đó, Penny bay trở về, "Thư đã gửi đi rồi."
"Ừ, chúng ta cũng nên thu dọn đồ đạc, hai ngày nữa phải về rồi." Võ Hành quay người đi vào trong.
Trở về phủ đệ Vương phi.
Vương phi đang chăm sóc hoa cỏ trong sân.
Võ Hành hỏi: "Trong những người ở đây có bao nhiêu người ngươi muốn dẫn đi?"
Vương phi sững người, trong mắt có chút nghi hoặc, "Muốn đi sao?"
"Hai ngày nữa sẽ đi, dẫn theo những người của ngươi đi, những người không cần thì cho thêm ít tiền rồi cho họ đi luôn." Võ Hành đi vào trong phòng.
Vương phi theo sau, "Ta không có tiền, cho ta mượn một ít rồi sau này ta trả lại ngươi."
"Ngươi là Vương phi, đến chút tiền còn không có?"
"Sau này trả cho ngươi là được."
Võ Hành lấy một ít ngân tệ đưa cho nàng, "Ngươi làm vương phi mà đến tiền lương cũng không có."
Vương phi bĩu môi rồi đi ngay, bắt đầu phát tiền cho nhân viên trong phủ.
Võ Hành cũng đi về phòng.
Thông báo tin này cho Windsor và Hartle.
Lại qua hai ngày nữa.
Mùa thu đã đến.
Một đoàn tàu khởi hành từ Sidi thành, chạy dọc theo đường ray. Võ Hành và Vương phi được đội cận vệ hộ tống, ngồi trong toa tàu, bên tai là tiếng tàu chạy ầm ầm.
Vương phi quỳ trên ghế nhìn ra ngoài cửa sổ, trong mắt đầy ý cười.
Võ Hành thì đang suy nghĩ chuyện sắp tới.
Chờ khi ứng phó xong với thành Dani Larry xong, sẽ thay mặt Nhị vương tử ký kết hiệp nghị. Lúc đó, cuộc chiến giữa hai bên sẽ chính thức chấm dứt. Mà Nhị vương tử cũng sẽ dần phai nhạt trong mắt mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận