Tử Linh Pháp Sư Tại Tận Thế Điên Cuồng Đóng Quân

Tử Linh Pháp Sư Tại Tận Thế Điên Cuồng Đóng Quân - Chương 119:, bay rìu hoặc ném mâu (length: 14987)

Slater vuốt ve lá thư, quay trở lại thư phòng.
Nàng ngồi tựa vào bàn đọc sách, chậm rãi thở ra một hơi.
Trấn Hắc Thạch dạo gần đây bình tĩnh hơn rất nhiều, không có sự kiện trọng đại gì, cũng không có tội phạm truy nã hay tà giáo đồ nào lảng vảng tới cái trấn hẻo lánh này.
Việc xử lý, cũng chỉ là những vấn đề an ninh nhỏ nhặt ở địa phương.
Cứ như thể... từ khi tên nhóc đó đi rồi, cả trấn và khu vực xung quanh, tất cả đều trở lại yên ả.
Đương nhiên, đó là chuyện tốt.
Đối với nàng - chấp sự, và cư dân trong trấn, đều là chuyện tốt.
Ánh mắt liếc qua lá thư đặt một bên.
Mở con dấu sáp ra, xé phong thư.
"Chữ xấu quá!"
Lấy ra tờ giấy, những con chữ xiêu xiêu vẹo vẹo.
Chỉ vừa thấy hàng chữ đầu tiên, liền biết ai là người gửi thư cho nàng.
'Đã đến thành Rentam, nhận chức đội trưởng.' Đến thành Rentam làm đội trưởng, chỉ có thể là Võ Hành.
Hắn vậy mà lại viết thư cho mình...
Bức thư cũng không dài, chỉ chiếm nửa trang giấy, Slater dựa vào ghế, hai chân thon dài gác lên mép bàn, mũi chân đi ủng ngắn đung đưa, tiếp tục ngưng thần phân biệt nội dung.
Tiếp theo đó, nàng đọc thấy những dòng chữ kể về chuyện quỷ bà biến thành tu nữ lừa gạt thương đội, rồi gã biến thái giết người lấy máu làm thú vui.
Tất cả đều bị hắn dùng thực lực anh dũng đánh giết.
Điểm này Slater không hề phủ nhận, dù Võ Hành trở thành Chức Nghiệp giả chưa bao lâu.
Nhưng đúng là có những năng lực mà người thường không có được.
Không ngờ hắn vừa mới đi mấy ngày như vậy, đã có thể gặp phải nhiều chuyện như thế.
Tiếp tục đọc xuống dưới, đôi mày thanh tú của Slater khẽ nhíu lại.
Sao cứ cảm thấy không đúng lắm.
Nếu như phần nội dung phía trên là cấp dưới báo cáo tình hình với cấp trên, thì những câu sau lại có chút khác thường.
Nhớ về khoảng thời gian bên nhau, nhắc nhở nàng chú ý an toàn, còn nói tới muốn nàng sang chơi mấy ngày...
Slater là người phụ nữ trưởng thành, quản lý cái nơi ăn chơi Kim Tiền Miêu, không còn xa lạ gì với những chuyện tình cảm nam nữ.
"Đi xa rồi, gan cũng lớn lên." Slater lẩm bẩm.
Nhưng trên mặt vẫn thấy có chút nóng bừng, đưa tay quạt liên hồi trước mặt.
Nàng gấp lá thư lại, cất vào ngăn kéo, lấy ra giấy bút mới, trầm ngâm một chút rồi bắt đầu viết.
Sau khi viết xong, Slater hài lòng gật đầu.
Phanh!
Đột nhiên, cửa phòng bị đẩy mạnh vào.
Youli ló đầu ra từ cửa, hỏi: "Cô, tối nay cùng con đi chợ đen đi!"
Slater giật mình, tay cầm bút cũng rung một cái.
"Cô đang viết thư à, viết cho ai vậy?" Youli ghé đầu hỏi.
"Một người bạn cũ." Slater vội gấp thư, cất vào phong bì, tiếp tục nói: "Con gái con đứa, toàn đi chợ đen làm gì, những chỗ đó ít thôi."
"Thôi mà cô, trong thành chán quá, dù sao buổi tối cũng không có việc gì, đi dạo một chút đi!" Youli nài nỉ.
Slater liếc nhìn cô bé, "Đợi ở ngoài cửa, ăn cơm xong rồi cùng đi."
"Dạ!" Youli đáp một tiếng, ngoan ngoãn đóng cửa lại.
Slater dán kín lá thư, cầm trong tay, xỏ giày bước ra.
Youli lập tức chạy tới, nắm lấy tay nàng.
Đi ngang qua đại sảnh, nàng đưa lá thư cho nhân viên lễ tân.
Rồi khoác tay Youli đi ra ngoài.
...
Trở về cư xá.
Võ Hành trực tiếp để khô lâu kéo cái xác Zombie khổng lồ tới trước mặt.
【Dịch Cốt Thuật】 phóng thích, ma pháp tử linh bao trùm hoàn toàn cái xác.
Một giây sau, khô lâu cao lớn đứng lên.
Xương cốt to lớn rắn chắc, chiều cao gần ba mét, hai tay quá đầu gối.
【Khô Lâu chiến sĩ (cấp 11)】 Đẳng cấp giống gã to con, nhưng các thuộc tính đều được tăng thêm từ 3 đến 5 điểm.
"Sau này ngươi tên Nhị Khối Đầu, ra chỗ kia đứng." Võ Hành nói với cái xác khô lồ.
Khô lâu to lớn bước sang một bên, đứng cùng gã to con.
Hai gã đứng cạnh nhau, vẫn thấy chút chênh lệch.
Nhị Khối Đầu cao hơn chút, xương cốt cũng khỏe hơn.
Điều này khiến Võ Hành không khỏi nghi ngờ, Zombie cũng đang tự tăng cường sức mạnh theo thời gian.
Hoặc là thông qua ăn uống, hoặc bằng cách nào đó.
Khi khô lâu vừa ra khỏi cửa, Võ Hành liền ngồi xổm xuống, lục tìm thứ gì đó trong đống thịt vụn.
Tìm thấy một thi hạch cấp hai.
Đây mới là thứ hắn cần nhất.
"Gọi khô lâu luyện kim ra."
Rất nhanh, khô lâu người lùn đi từ trong hành lang ra.
Võ Hành đưa thi hạch cho gã, nói: "Nghiên cứu thử xem, công thức trước đó còn dùng được không?"
Khô lâu người lùn cung kính nhận lấy, cầm thi hạch quay lại hành lang.
Có khô lâu biết luyện kim, hắn không cần phải đăng ủy thác nữa.
Không chỉ thuận tiện cho hắn, mà còn giữ bí mật tốt hơn.
Giao phó xong chuyện thi hạch.
Võ Hành nhìn tình hình xung quanh.
Lại bước vào chỗ xác chết, phóng thích 【Vong Hài Chiến Tràng】, một loạt khô lâu từ dưới đất đứng lên, hốc mắt trống rỗng nhìn tứ phía.
"Sang bên kia đứng." Võ Hành ra lệnh.
Khô lâu chậm rãi đi về phía đội hình khô lâu.
Võ Hành ngồi nghỉ tại chỗ, uống thêm hai lọ dược tề tinh thần, tiếp tục phóng thích kỹ năng, chuyển hóa khô lâu.
Thu hoạch lần này, rất khả quan.
Ngoài khô lâu cấp 11 ra, số khô lâu bình thường cũng có tối thiểu hơn ngàn con.
Mà tổng số khô lâu, cũng bắt đầu lên đến gần vạn.
Có thể nói, số lượng khô lâu, đã thật sự giống một đội quân.
Chuyển hóa đến đêm khuya, tất cả xác chết đều được chuyển hóa xong.
Võ Hành một lần nữa mở giới môn, quay về nơi ở nghỉ ngơi.
...
Sáng sớm ngày hôm sau.
Võ Hành ăn qua loa bát mì tôm, trực tiếp tới hiệp hội.
Vào phòng nghỉ của tiểu đội, thấy thú nhân Duke ngồi đó gặm một thứ giống củ khoai lang.
Thấy Võ Hành vào, liền nói: "Đội trưởng, hôm qua sao anh không đến vậy?"
Võ Hành nhíu mày nhìn gã.
Thú nhân không có nhà à?
Sao lần nào hắn đến, gã cũng ở đây.
Cái công việc đặc phái viên bên ngoài, quả thực bị biến thành kiểu ngồi bàn, làm việc đúng giờ giấc.
"Sao? Hôm qua có ai tìm ta không?" Võ Hành bước tới.
"Không ai." Duke nói.
"Chấp sự không giao nhiệm vụ cho chúng ta sao?"
"Không có, cả hôm qua đều không ai giao."
Chắc là vì gây gổ với đội 8 hôm trước.
Nên không ai muốn giao nhiệm vụ nữa.
"Đội trưởng, hôm nay chúng ta có nhiệm vụ không?" Duke tiếp tục hỏi.
Võ Hành ngồi xuống ghế suy tư, thấy như vậy cũng không ổn.
Ngày nào cũng phải tới hiệp hội báo danh, quá tốn thời gian.
Nhưng mình thân là đội trưởng, lại không thể tỏ ra quá lười biếng.
Nói: "Duke, hôm qua ta đã lên kế hoạch nhiệm vụ cho đội ta rồi."
"Hả? Kế hoạch gì vậy?" Duke nhét hết đồ ăn vào miệng, ngẩng đầu hỏi.
"Chúng ta đang làm, đều là nhiệm vụ hiệp hội phân phát, những nhiệm vụ này không cố định, mà phần thưởng cũng có hạn." Võ Hành nhìn gã, tiếp tục nói: "Chúng ta nên tập trung vào truy nã treo thưởng, tiền thưởng cao, còn dễ thu hoạch công huân."
"À, đội trưởng nói rất đúng, nhưng tội phạm truy nã nào có dễ tìm thế."
"Thì phải đi điều tra chứ, phát triển người đưa tin, chỉ cần có tình báo manh mối, thì không khó bắt được bọn chúng." Võ Hành nói.
Bắt tội phạm truy nã, hắn cũng có chút kinh nghiệm.
Quan trọng nhất là tin tức, tìm ra được mục tiêu, bắt không khó.
"Nghe cũng không đơn giản."
"Từ từ thôi, đây là mục tiêu dài hạn, chủ yếu là chúng ta phải tập trung vào điều tra tội phạm truy nã, chứ không phải ở mãi trong hiệp hội chờ giao nhiệm vụ."
"Ừm, đội trưởng nói rất đúng." Duke hiểu ra, vô cùng tán thành.
"Cho nên, ngày mai anh không cần phải tới ngay, cứ đi lung tung các nơi, tìm hiểu tin tức, có người nào khả nghi, hoặc là chuyện lạ gì, thì nhớ để ý chút."
Duke gật đầu, "Được, hạ khu thành ta quen, đến lúc đó sẽ đi hỏi."
Võ Hành hài lòng gật đầu.
Đội viên của hắn rất biết nghe lời, mà lại cũng rất có chí tiến thủ.
Hai người bàn luận thông suốt về chuyện tội phạm.
Trong đầu Võ Hành, lại nghĩ đến trận chiến giữa đám khô lâu và đám thây ma hôm qua.
Tiếp tục hỏi: "Duke, bình thường mấy người cận chiến mà không dùng cung nỏ thì có cách tấn công tầm xa nào không? Như kiểu kẻ địch lao đến mà chưa kịp lại gần, anh làm sao đánh nó."
"Ồ, cái này tôi biết." Duke nghiêng người về trước, nghiêm túc nói: "Tôi hay dùng rìu bay, phóng trúng có thể chém chết đối phương luôn."
Rìu bay với phi chủy thủ gần giống nhau, nhưng rìu thì lực sát thương lớn hơn, mà cần nhiều lực hơn.
Nhưng mà, kiểu ném như Phủ Trịch Đầu đó, hình như không thích hợp với khô lâu.
"Còn gì nữa không?"
Duke gãi đầu, "Còn ném lao, người thường thích dùng ném lao, nghe nói mấy đoàn lính đánh thuê chuyên dùng loại vũ khí này, săn thú rất tốt."
Ném lao à?
Có vẻ cái này có thể áp dụng được cho đám khô lâu.
"Là loại này hả?" Võ Hành lấy ra cây đoản mâu của mình, cho Duke xem thử.
"Gần như vậy, nhưng mà dài hơn một chút."
Võ Hành gật đầu.
Đoản mâu hắn dùng, là loại ngắn nhất, trước kia chiến đấu trong hành lang, đồ dài quá khó thi triển.
Cảm thấy, có thể cho khô lâu luyện tập ném lao, tăng thêm một kỹ năng tấn công tầm xa.
Hai người trò chuyện một hồi.
Liền cùng nhau đến phòng huấn luyện tập luyện.
Võ Hành luyện Hôi Ưng kiếm pháp, Duke vung rìu chiến bắt đầu xoay, như cái cối xay gió lớn.
Luyện tập mãi đến trưa, hai người ghé quán rượu gần đó ăn cơm.
Duke lau miệng, hỏi: "Đội trưởng, chiều nay có đến phòng huấn luyện nữa không?"
"Không đến, qua tiệm đồ phòng ngự xem thử." Võ Hành nói.
"Dạ được!"
Hai người đứng dậy, rời khỏi quán rượu, hướng khu ngoại thành, tiệm đồ phòng ngự 'Bốc Lên Răng Nanh' mà đi.
Đi đến gần cửa tiệm.
Liền thấy bên ngoài cửa hàng, mấy chiếc xe ngựa dừng lại, đang vận chuyển hàng hóa lên xuống.
Lão chủ thú nhân đứng ở cửa, tay cầm giấy tờ, đối chiếu số lượng.
Xem ra, việc làm ăn ở đây cũng khá tốt đấy.
Thấy hai người đi tới, hắn lộ ra nụ cười, "Đội trưởng, Duke các ngươi đến rồi."
"Làm ăn phát đạt đấy nhỉ!" Võ Hành vừa cười vừa nói.
"Đều chỉ là mấy món hàng nhỏ, chẳng có lời lãi gì." Lão chủ thú nhân ra hiệu mời mấy người vào nhà, rồi nói tiếp: "Giáp da vẫn đang chế tác, đợi một thời gian nữa xong xuôi, ta sẽ cho người mang đến cho ngài."
Số lượng Võ Hành đặt hàng, thật ra không tính là nhiều.
Nhưng người có thể trực tiếp thanh toán toàn bộ bằng ngân tệ như hắn thì cũng không nhiều.
"Ừm, vậy không vội." Võ Hành bước vào cửa hàng, đi tới chỗ giáp sắt, hỏi: "Bộ giáp sắt này, còn hàng không?"
Loại giáp sắt này chính là bộ mà người khổng lồ trang bị đó.
Hôm qua đánh chết Zombie nhiễu sóng cỡ lớn, Võ Hành liền muốn mua một bộ.
Rốt cuộc, bộ xương khô cấp 10 trở lên đều là tinh anh trong đội, vẫn cần trang bị tốt hơn một chút.
"Có, cần bao nhiêu?" Lão chủ hỏi.
"Một bộ thôi."
Lão chủ lập tức cho người chuẩn bị, rồi mang trà trái cây ra đặt trước mặt mọi người.
Sau đó ngồi xuống một bên trò chuyện vài câu.
Võ Hành tiếp tục hỏi: "Ở đây mở cửa hàng có yêu cầu gì không?"
Ánh mắt lão chủ có chút nghi hoặc, "Đội trưởng muốn mở cửa hàng à?"
"Ừ, bên quê có chút việc làm ăn, muốn thử xem ở đây có đầu ra không."
Lão chủ vuốt cằm, nói: "Mở cửa tiệm thì thật ra không có yêu cầu gì đặc biệt, ngoài việc chọn cửa hàng ra, chủ yếu nhất là vấn đề các băng nhóm chịu trách nhiệm an ninh trong khu vực, tạo mối quan hệ tốt với bọn họ sẽ giúp cửa hàng bớt phiền phức hơn."
Võ Hành gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, hỏi tiếp: "Tiền thuê khoảng bao nhiêu?"
"Mỗi khu vực có giá khác nhau, như cửa hàng của ta thì một năm cần khoảng 1200 ngân tệ, những đoạn đường tốt hơn thì sẽ đắt hơn một chút."
Thật ra mức giá này cũng không hề rẻ.
Đối với gia đình bình thường, mấy năm cũng không kiếm ra được số tiền này.
Nhưng với người làm ăn, thì không thể tính như gia đình bình thường được.
Mấy người trò chuyện, nhân viên cửa hàng mang bộ giáp sắt ra.
Võ Hành bảo Bassen mặc thử, rồi cả bọn đi ra ngoài cửa hàng.
"Đội trưởng, tiếp theo chúng ta đi đâu?" Duke hỏi.
Võ Hành nói: "Trời cũng không còn sớm, không cần về hiệp hội, nhiệm vụ tiếp theo của chúng ta là thu thập manh mối tội phạm bị truy nã, nhớ là phải cẩn thận, đừng để chưa bắt được tội phạm mà mình đã gặp nguy hiểm."
"Hiểu rồi đội trưởng, chỗ này ta quen thuộc nhiều người, chắc chắn sẽ hỏi thăm được chút manh mối."
"Ừm, chú ý an toàn."
Chào tạm biệt Duke, Võ Hành cũng không về hiệp hội.
Hai ngày nay, chấp sự không giao nhiệm vụ cho bọn hắn, xem như là lúc nghỉ ngơi, mà Võ Hành cũng đang nghĩ cách, để đối phương không giao nhiệm vụ cho mình nữa.
...
Ở quán rượu ăn tối.
Xong việc liền quay về chỗ ở, để Kiếm Nhất, Kiếm Nhị dọn dẹp qua cửa ra vào, rồi đi thẳng lên lầu ba.
Vào thư phòng.
Bốn bộ xương khô quỷ bà vẫn đang đọc sách.
Ngoài trang sách có chút thay đổi, tư thế của bốn bộ xương đều không hề khác biệt.
Cũng chưa giải được kỹ năng nào.
Việc học phép thuật bình thường, thật ra không hề đơn giản, cần thời gian dài nghiên cứu và thử nghiệm mới có thể nắm vững.
Võ Hành vừa nhìn đã giải được kỹ năng, có thể nói là hiệu quả nghịch thiên.
Cũng chính vì điều này, Yazide trực tiếp từ bỏ kế hoạch ban đầu, nhất quyết phải chiếm đoạt thân xác của hắn.
Sau khi tới thành 'Rentam', Võ Hành cũng không còn thể hiện khả năng học tập này nữa.
Để tránh phát sinh thêm vấn đề gì.
Mà trí lực trong bảng của quỷ bà không hề nổi bật, có thể học được kỹ năng nhưng cũng cần tốn một khoảng thời gian.
Đóng cửa thư phòng lại.
Ở phòng ngủ mở giới môn, trực tiếp tới thế giới Zombie.
Vừa ra khỏi hành lang, Võ Hành nhíu chặt mày.
Trên bãi đất trống của khu dân cư, có mấy xác chết nằm la liệt.
Không phải Zombie, mà là xác người bình thường, máu đỏ tươi, có người mặc đồ thể thao, áo da, có người mặc đồng phục màu lam.
"Bọn chúng giết người sống sao?"
Ngay khi Võ Hành định tiến lên xem xét thì.
Xẹt xẹt xẹt ~!
Bộ đàm vang lên tiếng nhiễu điện, rồi sau đó là tiếng của Lý Á Hồng.
"Đại vương, ngài ở đó không?"
120. Chương 120: Chờ trời tối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận