Thần Hào: Ta 18 Tuổi Cùng Nàng Tại Khách Sạn Vượt Qua

Chương 390: Ngươi chỉ nói ta âm thanh lớn. . Ngươi làm sao không ngô im miệng? (cầu toàn đặt trước ).

**Chương 390: Ngươi chỉ nói ta lớn tiếng... Sao ngươi không ngậm miệng lại? (Cầu toàn bộ đặt trước)**
Đi tới cửa công viên, Nhan Ngọc Hoàn một tay dắt Nhan Khả Khả, tay kia ôm lấy cánh tay Trần Vũ. Ba người giống như một gia đình, đi trên đường trong công viên.
"Hì hì... Ta muốn đi ngồi ngựa gỗ... Ngựa gỗ ta tới đây."
Nhìn khu vui chơi cách đó không xa, Nhan Khả Khả cười nói. Nàng muốn chơi đu quay ngựa gỗ, mỗi lần đến công viên trò chơi, nàng đều sẽ chơi trò này.
"Được, được, được... Nhưng phải chú ý an toàn, một lát nữa con ngồi phía trên phải ôm chặt ngựa gỗ... Khả Khả không muốn để ba ba, mụ mụ lo lắng đâu nhỉ."
"Vâng, vâng. Con biết rồi, nhưng ba ba, mụ mụ không chơi cùng con sao?"
Nhan Khả Khả hiếu kỳ nhìn Trần Vũ và Nhan Ngọc Hoàn hỏi. Nàng còn muốn hai người họ chơi cùng mình.
"Vậy thế này đi, mụ mụ chơi cùng con trò này... Ba ba sẽ chơi cùng con trò khác, mỗi người một trò được không... Nếu có trò nào ba người ngồi được, ba ba sẽ chơi cùng hai mẹ con."
"Dạ..."
"Ừm."
Nhan Ngọc Hoàn khinh bỉ nhìn đề nghị của người đàn ông này, rõ ràng là hắn không thích ngồi đu quay ngựa gỗ, còn bày đặt mỗi người một trò... Nhưng vì an toàn của con gái, cô vẫn dắt Nhan Khả Khả đi vào.
Nhìn ánh mắt của hai mẹ con, Trần Vũ lấy điện thoại ra, ra hiệu sẽ quay phim lại.
Thấy Trần Vũ như vậy, Nhan Khả Khả giơ hai tay làm động tác chữ "V"... Sau đó bắt đầu trò chơi đu quay ngựa gỗ. Nhìn hai mẹ con trên đu quay ngựa gỗ, Trần Vũ cảm thấy tương lai Nhan Khả Khả lớn lên chắc chắn sẽ xinh đẹp giống mụ mụ nàng.
Có điều, không biết mẹ ruột của con bé là ai, đến giờ vẫn chưa tìm được... Còn chuyện dùng quan hệ của mình thì thôi vậy, Nhan Ngọc Hoàn đã nói rồi... Chi bằng cứ để mọi chuyện như vậy, hắn là ba ba nàng, cô là mụ mụ nàng là tốt rồi, không cần tìm kiếm đáp án làm gì.
Quay phim hai mẹ con... Hôm nay Nhan Khả Khả rất vui vẻ, ngồi trên chiếc máy bay nhỏ có thể chứa ba người, tiếng cười của nàng biểu đạt niềm hạnh phúc.
"Vù vù vù... Vui quá ba ba, mụ mụ ơi."
"Vui là được rồi... Sau này ba ba sẽ dẫn con đi chơi, yên tâm đi."
"Vâng, vâng. Ba ba tốt quá, hắc hắc."
Ôm Trần Vũ, Nhan Khả Khả bày tỏ sự yêu thích của mình với hắn.
Rời khỏi máy bay nhỏ, Trần Vũ ôm tiểu loli đã chơi mệt đi về phía nhà ăn trong công viên.
"Hôm nay Khả Khả làm chủ, muốn ăn gì chúng ta sẽ theo Khả Khả... Khả Khả thích ăn gì, ba ba sẽ mua cho con."
"Con muốn viên mực!"
"Được, còn muốn ăn gì cứ nói, ba ba mua cho con."
"Khả Khả, chúng ta không được lãng phí đồ ăn, ba ba nói có thể tùy ý mua... Nhưng chúng ta phải mua vừa đủ ăn, không được mua quá nhiều một lần."
"Con biết rồi... Con muốn xúc xích nữa là được."
"Không sao... Ăn xong chúng ta lại mua, hôm nay ba ba sẽ chiều con, muốn ăn gì, muốn chơi gì... Đây là chúc mừng bé Khả Khả nhà ta đã hồi phục sức khỏe."
Trả tiền xong, Trần Vũ nhận một phần viên mực, ba cây xúc xích... Rồi dẫn hai mẹ con đến một bàn trống.
"Hì hì... Tuy hơi nóng, nhưng ngon quá đi."
Nhan Khả Khả miệng nhỏ ăn viên mực, tay kia cầm xúc xích... Cứ bên trái ăn một miếng, bên phải ăn một miếng, trông rất vui vẻ.
Nhìn cách ăn của tiểu loli, Nhan Ngọc Hoàn nghĩ ngày mai phải nhắc nhở con bé không được ăn như vậy, không tốt cho sức khỏe.
Còn Trần Vũ thì thấy rất đáng yêu, còn chụp ảnh cho con bé... Nhìn hai cha con này, Nhan Ngọc Hoàn cảm thấy thật sự mệt mỏi. Có Trần Vũ ở đây, cơ bản Nhan Khả Khả được cưng chiều hết mực.
"No rồi ba ba. Con buồn ngủ quá."
"Buồn ngủ rồi sao... Vậy ba ba đưa con về nhà ngủ, tối chúng ta lại ăn cơm cùng nhau."
"Vâng... Khả Khả buồn ngủ."
Tiểu loli lẩm bẩm, rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ trong lòng Trần Vũ.
"Trẻ con thật đáng yêu, nói ngủ là ngủ ngay, Nhan tỷ tỷ thấy đúng không?"
"Phải, phải, phải... Nhưng lần sau anh còn chiều Khả Khả như vậy, em thấy con bé sẽ hư mất."
"Không đâu, Khả Khả là một đứa bé rất hiểu chuyện. Chính vì hiểu chuyện nên ta mới luôn cho con bé thứ nó cần nhất, đứa nhỏ này có thể rất cô đơn."
Lời nói của Trần Vũ khiến Nhan Ngọc Hoàn im lặng... Cô thở dài, không nói gì... Sau đó cùng Trần Vũ rời khỏi công viên.
Vì Trần Vũ đang ôm Nhan Khả Khả nên hắn ngồi ở ghế sau, còn Nhan Ngọc Hoàn lái xe.
...
Ôm Nhan Khả Khả, Trần Vũ xem tài liệu Khâu Trạch gửi tới. Còn có cả chiếc xe Rolls-Royce Phantom mà đối phương điều từ cửa hàng 4S khác tới.
« Trần Vũ: Bảo người đưa đến Hoa Châu Quân Đình, tòa 3, số 3, nói tên ta là được... Sau đó tổng cộng bao nhiêu tiền, gửi hóa đơn cho ta. »
« Khâu Trạch: "Hợp đồng mua xe Rolls-Royce và liên kết thanh toán, tổng số tiền lần này: 9.870.000 tệ" »
« Trần Vũ: Đã chuyển khoản. »
« Khâu Trạch: Vâng Trần tổng, xe sẽ được giao đến biệt thự của ngài trong vòng nửa giờ nữa... Biển số xe tạm thời đã chuẩn bị xong, hợp đồng cũng sẽ được mang tới cùng. »
« Trần Vũ: Tốt. »
Đóng khung chat, hơn 9 triệu tệ không kích hoạt được hiệu ứng bạo kích hoàn tiền, chỉ có thể thiết lập ở mức 100 triệu tệ... Thấp hơn mức này, hắn không cần kích hoạt hiệu ứng bạo kích hoàn tiền...
Hơn nữa hắn cũng không thiếu mấy chục triệu này... Thà một ngày có ba lần bạo kích hoàn tiền còn hơn là có một khoản thanh toán lớn mà không có bạo kích hoàn tiền. Kỹ thuật lái xe của Nhan Ngọc Hoàn cũng khá tốt... Ít nhất Trần Vũ cảm thấy rất êm.
Không biết là do xe tốt, hay là do kỹ thuật lái xe của cô tốt... Nhưng nghĩ đến trình độ của cô tối qua, ừm... Đèn xe cũng thật lớn. Đến biệt thự Nguyệt Hồ Sơn Trang, Trần Vũ đợi cô đỗ xe xong liền ôm Nhan Khả Khả vào nhà.
"Chúng ta giao lưu một chút đi... Khả Khả chắc không dậy sớm vậy đâu?"
"Hừ, ai thèm giao lưu với anh, mau đi đi, em muốn ngủ cùng Khả Khả."
"Vậy sao, vậy ta cũng ngủ cùng hai mẹ con."
"Cút đi, mau ra ngoài... Lát nữa đánh thức Khả Khả, xem em xử lý anh thế nào!"
Nhan Ngọc Hoàn trừng mắt nhìn người đàn ông muốn ngủ cùng, gia hỏa này không biết xấu hổ sao?
"Ta chỉ muốn ngủ cùng bé Khả Khả thôi mà, em nghĩ gì vậy..."
"Ai tin lời ma quỷ của anh. Aiya... Ngô... Nhỏ tiếng thôi, Khả Khả đang ngủ."
"Không phải tỷ tỷ lớn tiếng sao..."
"Ngô ân."
【ps: Chào buổi trưa các vị đại ca, cầu toàn bộ đặt trước và tự động đặt mua, cảm ơn, cảm ơn. Bốn 】.
Bạn cần đăng nhập để bình luận