Thần Hào: Ta 18 Tuổi Cùng Nàng Tại Khách Sạn Vượt Qua

Chương 354: Ngồi càng cao cố kỵ càng nhiều (cầu toàn đặt trước tự động đặt mua hỗ trợ ).

Chương 354: Ngồi càng cao, lo càng nhiều (cầu toàn đặt trước, tự động đặt mua hỗ trợ).
Nghe Hà Tiêu Tình nói, Trần Vũ lặng lẽ liếc nhìn nàng. Sao bây giờ nha đầu này lại nói ra những lời đó? Không hiểu, hắn liền mở miệng:
"Người không sao là được. Với lại sao dạo này em học nhiều từ thô tục vậy? Hửm... Đi theo anh, anh có chút kiến thức muốn dạy dỗ em."
"Ái nha, không muốn, tỷ tỷ cứu em với."
Đáng tiếc Hà Tiêu Vũ như không nghe thấy, không thấy được, bây giờ nàng cũng sợ Trần Vũ. Đối phương không giống người thường.
Đành lòng xin lỗi Hà Tiêu Vũ trong bụng, cứ vậy nghe hai người đùa giỡn trong phòng biến thành tiếng con gái kêu la mình sai rồi. Khẽ hừ một tiếng, Trần Vũ đứng dậy về phòng.
Nửa đêm, Trần Vũ bị tiếng chuông báo thức đánh thức. Giữa tiếng Hà Tiêu Tình lầm bầm oán trách, Trần Vũ đắp kín chăn cho cô bé rồi cầm điện thoại tắt báo thức, đi ra khỏi phòng.
Vào phòng mình tìm bộ quần áo tươm tất rồi đi tắm rửa. Hôm nay đi gặp người giao lưu nên cần thay quần áo cho tươm tất, coi như là tôn trọng người khác. Dù mình đi đón máy móc, nhưng đây là công cụ phát tài sau này của mình.
Thay đồ xong, Trần Vũ gọi cho Lâm Nghiệp Quân. Biết hôm nay có việc, Lâm Nghiệp Quân bắt máy ngay: "Cậu cứ đến đại viện quân khu, chúng ta đi máy bay qua."
"Được, tôi lái xe đến liền."
"Ừ, đến đi."
Nói xong, Trần Vũ đeo đồng hồ, cầm điện thoại rồi lấy chìa khóa Tiểu Kim Nhân trong tủ giày cạnh cửa rồi rời nhà. Thang máy không ai tranh, vì chẳng có ai ở đây cả.
Xuống tầng một, lên xe rồi thẳng tiến đại viện quân khu. Dù Thượng Hải đã hơn một giờ sáng, vẫn rất náo nhiệt. Phố xá ăn khuya vẫn đông người, và những người đang vất vả vì sinh kế.
Cảm thán đôi câu, anh đạp ga thẳng tiến đại viện quân khu.
Một đường gần như không ai kiểm tra, Trần Vũ thấy Lâm Nghiệp Quân. Anh ta vẫn mặc bộ quân trang quen thuộc.
Lâm Nghiệp Quân gọi Trần Vũ đi bộ cùng, cả hai cùng lên chiếc trực thăng quân dụng đã chuẩn bị sẵn.
"Máy móc của cậu sẽ được xe tải quân dụng chở đi ngay thôi. Cố gắng buổi sáng đưa hết đến tòa nhà thí nghiệm trong quân khu. Rồi cậu xem cần bao lâu, dù bây giờ trang trí còn hơi thiếu nhưng làm việc cơ bản là được."
"Tôi biết rồi. Tôi cũng muốn nhanh, nhưng gần đây vừa ném tiền cho công ty trang trí cái kia, hết cách. Dù sao anh biết tôi còn làm ký túc xá nữa, chỉ cố gắng hết sức thôi."
"Cậu đúng là lắm tiền. Lấy cả tòa nhà khách sạn làm ký túc xá mà còn tốn bao nhiêu tiền như vậy."
"Với tôi, chỗ nào mà chẳng là ở. Với lại vừa vặn lấy được cái tòa nhà còn thô thôi mà. Tất cả chỉ là trùng hợp."
Trần Vũ nói mình chỉ trùng hợp có được tòa nhà, trùng hợp công ty không có chỗ cho người ở thôi.
"Nhưng mà cậu nên khiêm tốn một chút, muốn sống yên ổn thật sự. Đừng kéo nhịp độ cao quá, cậu đang bị nhiều người để ý đấy. Lần này cậu mở hội nghị đột ngột, tám phần Đế Đô cũng biết hết, chắc cũng muốn theo cậu vào P quốc. Có điều bọn họ không biết cậu làm thế nào, nên đây cũng là kế hoạch của cậu phải không?"
"Cũng không sai mấy đâu, tôi biết bọn họ không đáng tin. Nên tôi sẽ không nói quá nhiều kế hoạch, dù họ biết, nhưng... tôi làm sao có thể không có chuẩn bị sau?"
Một câu ngắn gọn khiến Lâm Nghiệp Quân yên lòng. Lần này Đế Đô xảy ra chuyện, cũng không ngờ đám nhị đại Đế Đô lại ngu ngốc như vậy. Nhưng biết sao giờ... Từ xưa anh hùng khó qua ải mỹ nhân... Anh ta bị một người phụ nữ dụ dỗ, gần như bại lộ hết nội dung hội nghị. Nhưng Lâm Nghiệp Quân khinh thường nhất là Trương Nguyên, người này quá thất vọng, cùng đi còn có Trần Thuật.
"Nghe cậu nói vậy, Đế Đô có người của chúng ta?"
"Ừ, Trương Nguyên với Trần Thuật làm loạn. Trần Thuật thì bị lão gia tử nhà hắn nhốt vào cấm đoán rồi, còn Trương Nguyên thì lão gia tử đang cân nhắc xem có nên thay người hay không. Anh biết đấy, hắn coi như là thành viên trẻ tuổi có tiền đồ trong gia tộc, cũng có chút thành tựu, nhưng hắn không thích ở Thượng Hải, cứ muốn leo lên."
"Vậy à... Cái đó thì các cậu tự an bài đi, tôi không tham gia những việc này, tôi không hứng thú."
"Cậu có muốn làm đại diện kho tiền Thượng Hải không? Thay thế Trương Nguyên ấy."
Lời của Lâm Nghiệp Quân khiến những nhân viên bảo vệ trên máy bay cũng tò mò lắng nghe. Bốn chữ "kho tiền Thượng Hải" có ý nghĩa quá lớn. Không chỉ liên lụy đến lợi ích của toàn Thượng Hải mà còn cả địa vị ở đây.
"Không muốn. Tôi không muốn tham gia quá nhiều, tôi chỉ muốn giữ ba sào đất của tôi thôi, với lại... Trương gia gia bồi dưỡng người ta đâu dễ, thôi bỏ đi."
Trần Vũ từ chối ngay không cần suy nghĩ, hắn không muốn, chức vị này liên lụy nhiều quá, thôi bỏ đi.
Phải đấu đá với bao nhiêu người còn phải làm vừa lòng mọi người nữa? Nực cười. Làm thương nhân chẳng phải là để tung hoành trên thị trường sao, còn phải đi đỡ đạn cho người khác nữa?
"Tôi biết ngay cậu không hứng thú với mấy thứ đó mà... Haizz, chẳng có tí chí tiến thủ nào, dựa vào nghỉ ngơi một chút đi, còn phải hai mươi phút nữa."
Không để ý đến Lâm Nghiệp Quân chê bai, Trần Vũ dựa vào thành ghế nhìn bầu trời đen kịt bên ngoài. Cảnh đêm Thượng Hải hiện tại toàn nhờ đèn neon chống đỡ.
Nhìn thì đẹp đẽ, nhưng khi bắt tay vào làm rồi mới thấy khó quản lý. Không ai có thể làm hoàn hảo cả. Làm được thì đến giờ họ đâu cần đặc quyền cho thương nhân, Khương Chiến cũng không làm được, vì ông ấy đại diện cho công bằng.
Vậy nên xã hội thật phức tạp...
Thời gian trôi qua, ba chiếc trực thăng quân dụng đến một bến cảng, loại bến cảng tư mật cao.
Lúc này, bến cảng vây đầy quân đội, còn có cả lính thủy đánh bộ và đặc chủng. Thấy con tàu kia, mặt ai nấy đều nghiêm túc.
Dù không biết con tàu này chở gì đến Thượng Hải, nhưng... cần điều động cả hải lục không bảo vệ thì chắc chắn là chuyện cơ mật lớn nhất. Giữa những ánh mắt tò mò, một chiếc trực thăng hạ cánh thành công, hai chiếc còn lại vẫn làm nhiệm vụ bảo vệ trên không.
[ps: Đừng giục em mà. Em đang rất nghiêm túc viết, chưa hoàn thiện đâu, vì thường thì viết xong chính văn mới viết thêm. Nên phần của Hà Tiêu Vũ ở dưới em đang viết, lát nữa sẽ đăng, đến lúc đó các đại ca ghé qua khu bình luận xem nha. Cuối cùng, mong các đại ca toàn bộ đặt trước và tự động đặt mua ủng hộ em ạ.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận