Thần Hào: Ta 18 Tuổi Cùng Nàng Tại Khách Sạn Vượt Qua

Chương 236: Bị nhan Khả Khả mang "Lệch ra" Trần Vũ (cầu toàn đặt trước ).

**Chương 236: Trần Vũ bị Nhan Khả Khả "dẫn dắt" lệch hướng (cầu toàn bộ đặt mua)**
"Đặt trước tốt, ta mua bộ bàn ghế... Lò nướng và bàn nướng ô che nắng, những thứ này là trọn bộ, một bộ giá: 7999 tệ"
"Một bộ này trong phần món ăn có bao nhiêu ghế tựa?"
"Tám ghế tựa, một bàn, một ô che nắng."
"Vậy ngươi chọn hai bộ đi, sau đó gọi hắn mang đến."
Nghe đối phương nói chỉ có tám ghế, Trần Vũ suy nghĩ một chút số lượng người đại khái lần này, ân... Hai bàn là vừa đủ số người.
"Được."
Nghe Trần Vũ nói, ngón tay Hà Tiêu Vũ lại lần nữa ấn vào màn hình... Số lượng +1, sau đó không đi tìm thương gia nói một chút. Cuối cùng thanh toán thành công.
"Xong, người ta nói trong vòng ba mươi phút sẽ đến."
"Đi... Thời gian này không sai biệt lắm, một hồi đến cổng gọi người ta cho họ thông hành."
"Ân."
"Trần Vũ... Anh tính đầu tư vào tòa nhà thí nghiệm mà anh mượn từ chỗ Hứa Hân tỷ sao?"
Nghe hai người kết thúc chủ đề giao lưu, Lâm Nhược Thi chạy đến phía sau ghế ngồi chăm sóc Nhan Khả Khả đột nhiên lên tiếng dò hỏi.
"Em cũng có lòng tin vào hạng mục của Hứa Hân tỷ à?"
"Có. Nhưng hẳn là em có lòng tin vào anh nhiều hơn."
"Vậy à... Để anh xem thế nào đã, nếu cần trợ giúp anh sẽ tìm em."
Nghe Lâm Nhược Thi nói câu này, Trần Vũ không giải thích gì nhiều... Hắn cũng muốn đợi Khương Thấm chuẩn bị hợp đồng cho tốt, đến lúc đó xem hệ thống có thay đổi gì không.
"Được rồi, Trần tiên sinh. Một lát nữa người đưa bàn tới, tôi sẽ nói với họ."
Xe cũng đã về đến cửa Hoa Châu quân đình... Nhìn Trần Vũ dừng xe, bọn họ cũng biết vị "Đại lão" này có việc dặn dò, vội vàng từ bốt gác bảo vệ đi ra, sau khi nghe hắn nói xong mới bày tỏ không có vấn đề.
"Được, cảm ơn."
"Không có gì... Trần tiên sinh, xin đi thong thả."
Dưới ánh mắt chăm chú của đối phương, Trần Vũ nhẹ nhấn ga rời đi, hướng vào bên trong.
"Khả Khả chạy chậm thôi, sau đó đi gọi Tiêu Tình tỷ tỷ của con ra đây, chúng ta chuẩn bị xiên thịt."
"Vâng ạ."
Dừng xe xong, mở cửa phòng... Nhìn Nhan Khả Khả không biết muốn hỗ trợ nhưng không còn khí lực, Trần Vũ vừa cười vừa nói. Nhận được "nhiệm vụ", Nhan Khả Khả, tiểu cô nương bước chân chạy vào nhà.
"Tiêu Tình tỷ tỷ... Mẹ ơi, mọi người mau lên, ba ba mua nhiều lắm... Xào gà nhiều thịt, còn mua tôm nữa!"
Nhan Khả Khả chạy vào, gọi đám người Hà Tiêu Tình đang muốn đứng lên trên ghế sô pha.
Bị Nhan Khả Khả dẫn theo, Hà Tiêu Tình và Nhan Ngọc Hoàn... Một đoàn người cùng đi ra khỏi phòng, tiến vào trong sân.
"Lão Trần, anh mua nhiều như vậy, chúng ta ăn hết sao..."
Nhìn nhiều túi như vậy, còn có thịt rau dưa. Hà Tiêu Tình cảm thấy bọn họ là đi "Chợ bán thức ăn" mua sắm à? Không phải là đi mua lẻ.
"Ăn không hết cũng không cần phải ăn hết một lần... Trước tiên ăn hết đồ ăn không thể đông lạnh, sau đó thịt có thể đông lạnh thì bỏ vào tủ lạnh, vừa vặn tủ lạnh cũng trống không phải sao?"
Không để ý lời bạn gái, Trần Vũ mở túi ra. Trong lúc chỉnh lý, hắn mở miệng nói.
"Chúng ta cứ làm ở ngoài sân như vậy sao? Không mang vào phòng bếp làm à?"
Không biết nên phản bác thế nào, Hà Tiêu Tình cũng không nói gì. Nhưng nhìn bạn trai và mọi người đang thu dọn, cô ghé đến bên cạnh hỏi.
"Đã bảo người ta mang bàn ghế các thứ đến, một lát nữa chúng ta trực tiếp làm ở ngoài. Như vậy sẽ không làm bẩn trong nhà."
"Vậy à, vậy em cũng tới giúp. Có gì cần em cầm không?"
"Em cũng tới, em cũng tới!"
Nghe có thể giúp cầm đồ, Nhan Khả Khả cũng xúm lại nhìn túi đồ trước mắt nói.
"Lão bản... Xin hỏi là 3 tòa 3 sao?"
Đang giúp chấp hành phân phối đồ ăn theo kiểu "ăn một chút, đông lạnh một chút", có một chiếc xe tải nhỏ tới.
"Đúng, làm phiền anh, hai cái bàn đều đặt ở nhà này là được."
"Được rồi. Lão bản, đây là than đá tiệm chúng tôi tặng kèm, còn có kẹp lò nướng và các công cụ khác."
"Được, cảm ơn."
Rất nhanh, hai bàn, mười sáu ghế tựa liền được bày biện chỉnh tề... Bên cạnh còn để "xích đu" và ô che nắng.
"Có lòng ghê... Lại còn tặng kèm cái xích đu này."
Nhìn Nhan Khả Khả đang ngồi cười trên đó, Trần Vũ đứng bên cạnh lão bản, vừa cười vừa nói.
"Ha ha. Lão bản khách khí, bộ này cũng chỉ có 1800 tệ, không đáng là bao."
Lão bà của hắn ban đầu cũng cự tuyệt việc hắn tặng kèm bộ "xích đu" này, dù sao một bộ cũng hơn mấy trăm tệ... Nhưng nhìn địa chỉ Trần Vũ điền, hắn vẫn tặng.
"Hẳn là ít hơn không ít... Huống hồ trẻ con chơi cũng rất vui vẻ, mã QR đưa tôi quét một cái, coi như lì xì là được."
"Vậy được... Cảm ơn tiên sinh."
« Chuyển khoản thành công 6666 tệ » "Cái này... Lão bản, nhiều quá, có phải ngài ấn thừa một số không?"
"Không có ấn thừa, tốt. Cảm ơn."
Nhìn nam tử trước mắt cho rằng hắn ấn thừa một số 6, Trần Vũ đóng màn hình điện thoại, sau đó nói.
"Được. Cảm ơn lão bản."
Thấy đối phương không giống như đang nói đùa, lão bản cũng rõ ràng mình "may mắn", đồng thời bội phục "não" của mình, sau đó cười tạm biệt đối phương.
"Khả Khả, con cứ ở đây nghỉ ngơi, ba ba và mẹ, các tỷ tỷ chuẩn bị đồ ăn xong... Sau đó sẽ gọi con đến ăn được không?"
"Ân ân... Được ạ, Khả Khả thích cái xích đu này!"
Nhan Khả Khả đã nằm phơi nắng trên xích đu bày tỏ mình có thể.
"Vậy con có muốn mẹ thay quần áo cho con không, một lát ba ba chuẩn bị cho con bể bơi để vừa chơi vừa nghịch nước."
"Có được không ạ?"
"Không được."
Không đợi Trần Vũ trả lời, Nhan Ngọc Hoàn liền trả lời thay.
"Ăn no không thể lập tức chơi, huống hồ vừa ăn đồ nướng vừa nghịch nước rất dễ phân tâm. Muốn nghịch nước thì đợi tiêu hóa xong rồi nói."
"Dạ."
Nhan Khả Khả ngoan ngoãn nhìn Nhan Ngọc Hoàn - mẹ của mình đáp lời.
"Anh cũng vậy, không muốn nuông chiều con bé. An toàn là quan trọng nhất, mau xiên thịt đi."
"Phải, phải."
Trần Vũ lúc này cũng chỉ đành ngoan ngoãn nhận "sợ", chủ yếu là Nhan Ngọc Hoàn bây giờ rất giống "Lâm Hà", thêm vào đó lời đối phương nói cũng có lý. Chỉ là bản thân hắn không biết có phải là cái lý này không.
Một năm nhất Tiểu Quai Quai gật đầu bày tỏ đã biết, sau đó cùng nhau đi đến bên cạnh Hà Tiêu Tình, bắt đầu xiên thịt.
"Khả Khả, con phụ trách cầm thịt cho ta, ta xiên là được."
"Vâng ạ!"
"Có thể xiên cái này không?"
"Con xiên như vậy có kỳ quái không?"
Nhìn đối phương một tay cầm bạch tuộc 5. 8, một tay cầm thịt bò... Trần Vũ có chút do dự hỏi.
"Sao đâu, những thứ này đều là đồ nướng mà... Đã là đồ nướng thì xiên liền nhau chẳng phải rất bình thường sao?"
Nhan Khả Khả nghiêng đầu, bày tỏ đây không phải đều là đồ muốn ăn sao? Hơn nữa còn là đồ nướng... Vậy mình vừa muốn ăn thịt vừa muốn ăn cái này, vì sao không thể xiên liền nhau mà ăn?
"Cái này... Hình như cũng đúng."
Sau đó hai người không để ý Hà Tiêu Tình đang nheo mắt nhìn, lung tung cải tạo xiên nướng, thậm chí còn thêm cả rau dưa vào. Nhìn một đĩa "tác phẩm" của họ, Trần Vũ cảm thấy hình như mình bị Nhan Khả Khả "dẫn dắt" lệch hướng.
【ps: Chào buổi tối, chào buổi tối... Quyển 14 chưa tóm gọn, vẫn lựa chọn Lâm Vũ Tình tỷ tỷ chưa tóm gọn, còn về ở đâu chưa tóm gọn, ta chỉ có thể nói là ở trong xe... Toàn bộ đặt đại ca không xem được chưa tóm gọn, tự mình đi ghim lên trên đầu khu bình luận mà xem. 】
Bạn cần đăng nhập để bình luận