Thần Hào: Ta 18 Tuổi Cùng Nàng Tại Khách Sạn Vượt Qua

Chương 388: Cuối cùng ăn hết một đạo tên là: Nhan Ngọc Hoàn mỹ thực (cầu toàn đặt trước ).

**Chương 388: Cuối cùng cũng được thưởng thức món ngon tên là Nhan Ngọc Hoàn (cầu toàn bộ đặt trước)**
Đón chị gái Trần Ngữ Tuyết của mình, hướng bệnh viện quân khu Thượng Hải mà đi... Ngồi trên xe, Trần Ngữ Tuyết cùng Nhan Khả Khả ngồi ở ghế sau trò chuyện.
"Khả Khả có nhớ tỷ tỷ không?"
"Nhớ... Chị Ngữ Tuyết..."
Nhìn qua kính chiếu hậu, thấy hai người ôm nhau, Trần Vũ yên lặng cầm lái, tập trung nhìn đường phía trước.
"Gia gia không sao chứ, giờ đã ra viện chưa?"
"Ra rồi, giữa trưa đã ra... Giờ ba, mẹ với bà nội đều đang ở cạnh ông, yên tâm đi, chỉ là tiểu phẫu thôi."
Mặc dù với hắn mà nói là tiểu phẫu, nhưng loại phẫu thuật này có mấy bệnh viện dám tùy tiện làm chứ?
Nghe em trai nói vậy, Trần Ngữ Tuyết mới yên tâm... Chủ yếu là không ngờ gia gia lại đột nhiên đi làm phẫu thuật.
Rất nhanh, xe lại lần nữa lái vào bệnh viện quân khu Thượng Hải, để Trần Ngữ Tuyết xuống... Trần Vũ nói với đối phương một lần tìm Trần Hiểu Lâm Hà tiếp một chút đối phương, sau đó liền trực tiếp lái xe mang theo Nhan Ngọc Hoàn rời đi.
"Ba ba, ba không đi thăm gia gia sao..."
Tựa vào người mẹ mình, Nhan Khả Khả chớp mắt nhìn Trần Vũ hỏi.
"Sáng mai ba ba sẽ đưa Khả Khả đến thăm gia gia, hôm nay Khả Khả với mẹ đều mệt rồi... Chúng ta đi nghỉ trước, với cả gia gia hiện tại có bà nội, còn có ba ba, ba ba, mẹ đang chăm sóc nên không cần lo lắng, ngược lại là Khả Khả với mẹ cần ca ca chăm sóc."
"Vậy sao... Thế thì mai Khả Khả cũng muốn cùng ba ba đi thăm gia gia."
"Được. Bắt đầu từ ngày mai, sau khi ăn sáng xong, sẽ cùng ba ba đi thăm gia gia."
"Vâng vâng... Đến lúc đó ba ba nhớ gọi con nha."
Trong lúc ba người trò chuyện, Trần Vũ đưa Nhan Ngọc Hoàn và Nhan Khả Khả về căn biệt thự của các nàng.
Đỗ xe xong, ôm Nhan Khả Khả vào nhà... Hôm nay khẳng định là không đi được, huống hồ Mỹ Phụ Nhân đã chuẩn bị xong phòng nghỉ cho hắn rồi... Cho nên không đi nữa.
"Em đi tắm trước đi... Anh đi lấy cho em bộ đồ ngủ."
"Vâng, Khả Khả lại đây... Ba thổi tóc cho con."
"Vâng, hì hì... Ba ba còn biết thổi tóc sao?"
Vừa đi cùng mẹ Nhan Ngọc Hoàn vào phòng tắm tắm rửa, Nhan Khả Khả đi tới bên cạnh Trần Vũ, ôm chân hắn, vừa cười vừa nói, ánh mắt nhìn Trần Vũ lộ ra vẻ vô cùng ỷ lại.
"Đó là đương nhiên... Tiểu Khả Khả nhà ta là một tiểu công chúa, ba ba đương nhiên phải học cách thổi tóc cho con gái, như vậy ta mới có thể giúp Khả Khả thổi tóc 7kon."
Trần Vũ vuốt ve mái tóc dài của Tiểu La Lỵ, tay cầm máy sấy, nhẹ nhàng sấy theo tóc của đối phương.
Mà Nhan Khả Khả, vì được Trần Vũ xoa đầu quá thoải mái, liền tựa vào người Trần Vũ, yên tĩnh hưởng thụ.
"Nhanh như vậy đã ngủ rồi sao?"
Nhìn Tiểu La Lỵ trước mắt nhắm hai mắt, miệng nhỏ lúc mở lúc đóng, ngủ say sưa, Trần Vũ khẽ cười, sau đó bế đối phương, đi về phòng của nàng.
Lần trước tới, hắn đã rất quen thuộc, đi tới ổ nhỏ công chúa của đối phương... Đắp chăn cho đối phương, còn cẩn thận chặn bên cạnh, như vậy đối phương mới không dễ dàng xoay người xảy ra vấn đề, mặc dù giường của đối phương rất lớn, cũng không thể lại ngã xuống... Nhưng vẫn cần làm tốt phòng hộ.
Dù sao thân thể trẻ con vẫn còn yếu ớt. Làm xong tất cả, Trần Vũ mới đóng cửa rời khỏi phòng. Đi tới phòng khách, Nhan Ngọc Hoàn lúc này cũng đang cầm máy sấy, sấy mái tóc dài của mình.
"Để anh giúp em, đỡ phải em lại ghen với Khả Khả."
"Em không có ghen với con gái mình. Với cả, tên xấu xa này, anh đừng có lại gần quá."
"Chị Nhan không vui sao?"
"Đáng ghét..."
Nói đơn giản, Nhan Ngọc Hoàn cũng không ngăn cản đối phương giúp mình sấy tóc... Vuốt ve mái tóc dài mượt mà của Mỹ Phụ Nhân, ân, còn có mùi thơm nữa.
"Trong phòng, Khả Khả có nghe thấy không, hiệu quả cách âm có vấn đề gì không?"
"Hừ... Anh đang nói linh tinh gì thế, mau đi tắm đi."
"Lại đi tắm cái?"
"A nha... Không muốn."
Ôm lấy cổ Trần Vũ, Mỹ Phụ Nhân khinh bỉ nhìn tên đàn ông bá đạo này, hiện tại thì tốt rồi... Tóc vừa ướt, bất quá... Xương cốt thật sự sắp rã rời rồi.
"Tên vô lại... Tóc lại ướt rồi, mau làm khô cho em, em không thích cảm giác tóc ẩm ướt khi ngủ."
"Được, được, được, sấy cho em."
Thời gian chầm chậm trôi qua...
"Ba ba... Dậy ăn cơm. Ba ba, ba dậy chưa?"
"Khả Khả đi đánh răng trước đi, mẹ đi gọi ba ba cho con, được không..."
"Vâng... Nhưng mà mẹ ơi, hôm nay mẹ xinh quá."
Nghe con gái nói vậy, Mỹ Phụ Nhân mỉm cười, vừa cười vừa nói.
"Vậy bình thường mẹ không xinh sao... Nói thế mẹ nghe sẽ rất buồn đấy."
"Không phải... Là bây giờ mẹ còn xinh hơn, thật đấy!"
Nhan Khả Khả nhìn Nhan Ngọc Hoàn mặt mày rạng rỡ trước mắt, bày tỏ ý của mình, hiện tại Mỹ Phụ Nhân nhìn như một thửa ruộng khô cạn, được một trận mưa to tưới tắm, dễ dàng khôi phục lại vẻ xinh đẹp nhất trước kia.
"Vậy sao... Thế thì mẹ coi như là Khả Khả khen mẹ nhé, mau đi đánh răng đi, mẹ đi gọi ba ba cho Khả Khả, một lát nữa còn phải đi thăm gia gia đấy."
"Vâng vâng. Ba ba đúng là heo lười, Khả Khả dậy rồi mà ba còn đang ngủ!"
Nhan Khả Khả gật đầu bày tỏ mình đã biết, nhưng cuối cùng vẫn không quên "nhổ nước bọt" Trần Vũ một tiếng.
"`. Nói không sai. Ba ba chính là heo, được rồi, heo con mau đi đánh răng đi."
"A... Thật kỳ quái, tại sao con lại là heo con nhỉ?"
"Ba ba con là heo thì con không phải là heo con sao?"
"Bộp bộp bộp."
Hai mẹ con trò chuyện, kèm theo tiếng cười vui vẻ... Chuẩn bị kem đánh răng cho con gái, để con gái đánh răng xong, lúc này mới xoay người đi vào phòng Trần Vũ đang nghỉ. Nhìn người đàn ông còn đang ngủ, Mỹ Phụ Nhân đi tới bên giường, nhẹ nhàng lay.
"Mau dậy đi, Khả Khả một lát nữa sẽ vào đấy. Mau dậy thay quần áo rồi ăn cơm."
"A ha... Được, em ra chặn Khả Khả giúp anh trước đi."
Biết rõ Tiểu La Lỵ đáng yêu nào đó có thể làm ra chuyện gì, Trần Vũ ngáp một cái, nhìn Mỹ Phụ Nhân trước mắt nói.
"Nhanh lên một chút... Đồ hư hỏng."
"Chị Nhan, em nói với chị một câu. Chị lại đây."
"Chuyện gì? Ngô ngô ngô..."
"Mẹ ơi, sao mặt mẹ đỏ thế? Có phải ba ba ức h·iếp mẹ không... Hừ hừ, để Khả Khả chính nghĩa đi giúp mẹ!"
Nhan Khả Khả vừa đánh răng rửa mặt xong, ra khỏi phòng rửa mặt, nhìn thấy mẹ mình mặt đỏ bừng, liền trực tiếp hừ hừ miệng bày tỏ...
"Không có việc gì, phải đợi ba ba ra, con mới có thể đi thu thập ba ba... Với cả, con có thể giúp mẹ cầm bát được không, chúng ta chuẩn bị ăn sáng, một lát nữa còn phải đi thăm gia gia đấy."
"Vâng."
Thay xong áo sơ mi và quần dài mà Nhan Ngọc Hoàn đã chuẩn bị, Trần Vũ mới ra khỏi phòng... Sau đó liền đi vào phòng rửa mặt, nhìn thấy bàn chải đánh răng đã chuẩn bị sẵn, thậm chí còn được bóp sẵn kem đánh răng.
"Ba ba chậm quá. Khả Khả sắp ăn xong rồi."
"Được rồi, được rồi. Ba ba ăn nhanh lên, một lát nữa là xong, sau đó đưa Khả Khả đi chơi."
"Vâng vâng. Nhưng phải đi thăm gia gia trước."
\[ps: Chuyện của Nhan Ngọc Hoàn sẽ viết vào tuần sau... Bên này đợi ta xử lý xong chuyện công ty mới có thể viết, hoặc là Tết Nguyên Tiêu ta nghỉ, sẽ viết cho mọi người, đừng thúc giục ta... Cảm ơn các vị đã đặt trước toàn bộ, còn có đại ca đặt mua tự động, cảm ơn!]
Bạn cần đăng nhập để bình luận