Thần Hào: Ta 18 Tuổi Cùng Nàng Tại Khách Sạn Vượt Qua

Chương 259: Từ Sơ Mạn trở mặt tốc độ (cầu toàn đặt trước ).

**Chương 259: Tốc độ lật mặt của Từ Sơ Mạn (Cầu toàn bộ đặt trước)**
« Lần này tiêu phí: 10 triệu... Kích hoạt bạo kích hoàn trả... Bạo kích hoàn trả bội số "5"... Lần này bạo kích hoàn trả sẽ do sở giao dịch chứng khoán chuyển khoản mà đến... Lần này bạo kích hoàn trả kim ngạch: 50 triệu »
« Trước mắt số dư: 14 tỷ 478 triệu 129 ngàn 840 nguyên »
"Cảm ơn ngài, Trần tiên sinh, Vương thái thái. Chúc ngài làm ăn phát đạt."
Nhìn xem củ khoai lang nóng trên tay mình cuối cùng cũng bán được... Lão bản nương biểu lộ vô cùng cao hứng, chủ yếu là do thua lỗ liên tục... Chẳng bằng sớm bán đi để đầu tư.
"Hợp tác vui vẻ, cô ký tên vào đây."
Đem phần hợp đồng của bọn họ cầm trong tay, sau đó trực tiếp đưa cho Vương Thanh, Trần Vũ nói với đối phương một câu.
"Ân."
Nhìn xem Trần Vũ đưa phần thỏa thuận chuyển nhượng này cho Vương Thanh ký, đối phương cũng có chút ghen tị liếc nhìn... Sau đó liền ngồi tại chỗ đối phương, cùng đối phương nói chuyện về kinh nghiệm mở tiệm. Đương nhiên, phần lớn là khuyên nhủ làm trà lâu không bằng bán trà sữa.
Bất quá Vương Thanh đã sớm có kế hoạch. Sao có thể vì một hai câu của đối phương mà thay đổi chủ ý.
Ứng phó đơn giản hai câu, đối phương cũng cầm hợp đồng rời đi... Đối phương còn có hai ngày để dọn đi, hơn nữa Trần Vũ cũng rất tâm lý mà nói rằng trong cửa hàng có thứ gì cô cảm thấy có thể bán lấy tiền thì cứ dọn đi, bởi vì đợi đến khi ta trang trí, khẳng định toàn bộ sẽ để cho công ty trang tu 370 dọn dẹp sạch sẽ, để cho bọn họ đổi chút ít phí tổn, cho nên hiện tại cô muốn đi để cho người đến thu dọn.
"Vậy bên này trang trí, tôi phải tìm công ty thiết kế cùng công ty trang trí lại sao?"
Vác túi đeo vai, ngự tỷ kéo cánh tay Trần Vũ hỏi.
"Không cần, bên này ta có người quen... Hiện tại công ty của ta chính là do đối phương làm, nàng có phương pháp làm ra những bộ bàn trà chất lượng tốt... Sau đó, đến lúc đó, yêu cầu của tiệm hoa, cô tự mình thương lượng với nàng."
"Như vậy sao, vậy đến lúc đó ta sẽ cùng đối phương trao đổi... Tiếp theo Trần Vũ ca ca, chúng ta đi công viên Cố Thôn bên kia tản bộ được không?"
"Cô biết đó... Ta thích yên tĩnh, đương nhiên phong cảnh càng đẹp thì ta càng thích."
Nhìn xem gương mặt ngự tỷ, Trần Vũ nói... Bất quá hắn cũng không nói sai, hắn là một nam tử thích "yên tĩnh".
"Biết rồi... Hiện tại thời gian này, công viên nào mà chẳng có người, hơn nữa chúng ta cùng đi đến những chỗ kín đáo thì sẽ không có ai."
Nghe đối phương nói như vậy, Trần Vũ lúc này mới hài lòng gật đầu... Sau đó mang theo đối phương đi tới bãi đỗ xe, lái chiếc Big G, chạy thẳng đến "công viên Cố Thôn" trong miệng đối phương.
"Cái công viên này lớn thật đó."
Dừng xe xong, mang theo Vương Thanh đi tới khu vực nhập khẩu số hai của công viên.
Có lẽ bởi vì là ngày làm việc, cho nên lúc này ở cửa ra vào, hướng vào trong công viên, cơ bản đều là những phụ nữ mang theo con nhỏ... Cũng có những ông bà đến tản bộ, hoặc là những nhóm phụ nữ trung niên đến tập nhảy.
Mang theo Vương Thanh mua hai vé ở cửa ra vào. Dưới sự chỉ dẫn của đối phương, ngồi lên chiếc xe điện hai người trong khu viên.
"Loại xe điện này, người mập ngồi lên, ta cảm giác có thể đè bẹp."
"Bộ̣p bộ̣p bộ̣p... Trần Vũ ca ca, vì cái gì mỗi lần anh quan tâm những thứ kỳ lạ vậy!"
Nghe đối phương nói, lúc mở chiếc xe điện này, Vương Thanh cười lên tiếng nói.
"Biết sao không? Ta có thể quan tâm những điểm không giống nhau, thắt lưng thật ấm áp."
"Ai nha... Ngô ân... Trần Vũ ca ca, ta còn đang lái xe, hơn nữa ta còn chưa có lái đến chỗ ta muốn đến."
"Cô cứ lái đi, ta thưởng thức của ta..."
"Đồ xấu xa nhà anh... Trần Vũ ca ca."
Đi tới một vườn hoa. Đối phương nói đây là nơi nàng muốn đến.
"Nơi này cô chắc chắn là không có người?"
"Trần Vũ ca ca, vườn hoa này khẳng định là có người đi qua... Bất quá phía sau nơi này thì không có người... Đi thôi, chúng ta qua bên kia dạo chơi."
"Đi."
Hai người ở trong vườn hoa đi dạo, Trần Vũ cảm thấy lần sau nếu có mang người khác tới, cũng có thể tiện thể ghé qua nơi này một chuyến. Không nói những cái khác, chỉ riêng phong cảnh nơi này xác thực là rất không tệ.
Đương nhiên, càng nhiều là do vẻ đẹp của ngự tỷ trước mắt.
Ngồi tại vị trí lái, mở xe điện, hướng về phía phương hướng lúc trước. Mặc dù nơi này còn có rất nhiều nơi chưa đi dạo.
Nhưng Vương Thanh lại nói mệt mỏi, muốn về Kim Nhung nghỉ ngơi... Trần Vũ cũng không cưỡng cầu, dù sao nơi này đúng là rất lớn, hơn nữa cảm giác cũng rất tốt... Đợi lần sau có thời gian lại đến đi dạo tiếp.
Ôm lấy đối phương, rời khỏi công viên, ngồi lên ghế lái chiếc Big G, lái xe hướng về Kim Nhung hoa đình mà đi.
"Thế nào, đỡ hơn chưa?"
Liếc nhìn ngự tỷ ở ghế phụ đã mở mắt, Trần Vũ giảm tốc độ xe, nói.
"Đỡ hơn một chút rồi... Bất quá vẫn cảm thấy toàn thân không có sức."
"Vậy sao, vậy cô nghỉ ngơi nhiều một chút, tập thể dục vẫn phải tiếp tục cố gắng. Dù sao so với lần trước, lần này chạy bộ lâu hơn một chút."
Trần Vũ cũng cảm thấy việc tập thể dục này xác thực là rất tốt, không nói những cái khác, chỉ riêng thời gian đối phương kiên trì đã kéo dài hơn so với lần trước rất nhiều.
"Biết rồi... Trần Vũ ca ca."
Đưa đối phương về Kim Nhung hoa đình, phòng 501, Trần Vũ lúc này mới đổi về chiếc Tiểu Kim Nhân rời đi.
Thời gian kế tiếp chính là đi tìm vị ngự tỷ nào đó để bàn bạc về việc trang trí ký túc xá và trà lâu.
"Trần lão bản... Đột nhiên gọi điện thoại có chuyện gì?"
Tra xong Trần Vũ, Vô Ưu đại lâu sau cùng những thiết lập.
"Ngữ khí không tốt, gọi tên không dễ nghe... Ta, tòa nhà Mao Phôi tầng 31 này vẫn là để cho người khác làm tốt."
"Tầng 31? Ai ai ai... Trần Vũ ca ca lão công, người ta vừa tỉnh dậy, cho nên nói chuyện có chút không suy nghĩ, lão công anh cũng nên tiếp nhận người ta." Nghe Trần Vũ lại mua một tòa đại lâu, vẫn là Mao Phôi, lại có đến 31 tầng... Trực tiếp làm cho Từ Sơ Mạn hết bất mãn, trực tiếp nũng nịu gọi Trần Vũ.
"Đem địa chỉ nhà cô gửi qua đây, còn có, thay một bộ quần áo đẹp... Gần đây ta có chút thích lưới đánh cá, cô hiểu không?"
"Đáng ghét nha... Lão công, vậy anh tới đây đi... Em bên này vừa vặn chuẩn bị cơm trưa, một hồi ở trong nhà ăn cơm."
Mặc dù lưới đánh cá không xuyên qua, nhưng nàng vẫn rất hiểu chuyện tìm một cửa hàng nội y, sai người đưa tới... Đồng thời còn mua hai bộ thích hợp với tình hình hiện tại.
"Được, gửi định vị qua đây, ta lái xe đi."
"Gửi rồi, lão công... Người ta đi chuẩn bị cơm trưa cho anh."
"Đi đi."
Cúp điện thoại với đối phương, nhìn xem địa điểm hiển thị trên định vị. Gia Vân Duyệt Thượng, đây là hướng dẫn đến tiểu khu của đối phương.
Đi tới cửa tiểu khu đối phương ở "Gia Vân Duyệt Thượng".
"Xin chào tiên sinh... Xin hỏi ngài đến tìm bạn, hay là mua nhà tại chỗ này, cần phải đăng ký một chút."
"Chờ một chút."
Nói với đối phương một câu, Trần Vũ lại lần nữa bấm vào tin nhắn trò chuyện của Từ Sơ Mạn.
"Ta ở cửa tiểu khu, cô nói với đối phương một chút... Ta có hơn thả." (Có lẽ ý là "có thể cho qua")
"Nha... Ta là Từ Sơ Mạn ở tòa nhà 55, phòng 902, chiếc xe này các ngươi thiết lập thông hành, đây là bạn trai ta."
"Được rồi... Từ tiểu thư, bên này ta sẽ ghi chép xe của bạn trai cô."
"Được, tốt, lão công, một hồi trực tiếp đến tòa 55, sau đó đi thang máy lên."
»
【ps: Chào buổi trưa, chào buổi trưa... Mọi người chú ý giữ ấm, sau đó, các đại ca đặt toàn bộ, tự mình vào khu bình luận ghim ở trên đầu xem bản chưa tóm gọn, ... Qua mấy ngày nữa sẽ viết một phần. 】
Bạn cần đăng nhập để bình luận