Thần Hào: Ta 18 Tuổi Cùng Nàng Tại Khách Sạn Vượt Qua

Chương 298: Rất giống mụ ta ngữ khí Nhan Ngọc Hoàn (cầu toàn đặt trước ).

**Chương 298: Rất giống giọng điệu của mẹ ta, Nhan Ngọc Hoàn (Cầu toàn đặt trước)**
Không để ý đến các bạn học đang ăn đồ nướng, ánh mắt Trần Vũ nhìn về phía Thương Tư Kỳ đang thẹn thùng.
Đối phương cảm thấy có chút "mất mặt" không phải vì chính mình... mà là bởi vì nàng vậy mà cũng muốn tham gia.
"Tốt, nhiều nguyên liệu nấu ăn như vậy từ từ ăn đi... Huống hồ mua nhiều như vậy không muốn cũng là lãng phí, cầm về nhà cũng không có người nấu, các ngươi cứ ăn hết mình là được rồi."
"Được... Chúng ta đi ăn trước, lát nữa trò chuyện tiếp."
Vừa ăn mì tôm đã sớm nghe được mùi thơm bên phía Trần Vũ, Thương Tư Kỳ cũng nói với Trần Vũ một tiếng rồi đi tới bàn ăn của bọn họ.
Trần Vũ cũng có làm riêng một lò mới, cho nên mọi người ăn sẽ không thấy xấu hổ, dù sao nếu thật sự toàn đồ thừa thì sẽ rất giống cơm thừa canh cặn.
Cho nên hắn cũng rất quan tâm, đem đồ thừa bọn họ ăn như cá lấy xuống, sau đó đổi cá mới... Rồi đổi nguyên liệu các thứ, cho nên mọi người mới vui vẻ ăn. Đi tới bên cạnh Hà Tiêu Vũ, trên chiếc ghế nằm nhàn rỗi, Trần Vũ nhìn ngón tay của nữ hài lướt lướt trên điện thoại.
Đối phương đang chơi một trò chơi nhỏ loại bỏ, bên cạnh còn có Nhan Khả Khả đang nhìn Hà Tiêu Vũ chơi game với vẻ mặt bội phục.
"Sao ngươi còn đem Khả Khả đến cùng chơi trò chơi... Lát nữa Khả Khả không qua được màn lại tìm ngươi học hỏi kinh nghiệm."
Trần Vũ nhìn đối phương qua màn này xong, mới lên tiếng nói. Đối phương bị âm thanh đột ngột làm cho có chút hoảng sợ, điện thoại trên tay cũng rơi xuống. Trước khi hỏng, Trần Vũ đã đưa tay ra cầm lấy điện thoại.
"Cẩn thận một chút. Lá gan nhỏ quá, Tiểu Vũ tỷ."
"Đồ xấu xa. Đừng có đột nhiên xuất hiện sau lưng người khác."
"Đúng thế đúng thế. Suýt chút nữa cũng làm ta sợ hết hồn!"
"Tiểu khả ái nhà ngươi thật là biết mượn gió bẻ măng... Đều nghỉ ngơi đủ rồi sao, nghỉ ngơi đủ rồi chúng ta về nhà ngủ trưa."
Nhìn Nhan Khả Khả cũng theo Hà Tiêu Vũ cùng nhau trách mắng mình... Trần Vũ đưa tay xoa nắn khuôn mặt của tiểu cô nương vừa cười vừa nói.
"Ngô ngô... Ba ba đừng có nặn mặt người ta, lát nữa sẽ bị biến dạng mất... Người ta không muốn mặt tròn xoe, ta muốn xinh đẹp như Tiểu Vũ tỷ tỷ ~ "
"Con yên tâm đi, con chỉ cần lớn lên thật tốt... Nhất định không thể thua kém Tiểu Vũ tỷ của con, dù sao Khả Khả vẫn là rất đáng yêu."
"Thật sao?"
"Ba ba có bao giờ lừa con chưa, có đúng không?"
"Cũng đúng."
Bị ôm vào trong ngực, Nhan Khả Khả nghe hỏi vậy, đầu tiên là im lặng suy nghĩ một chút... Sau đó mới gật đầu bày tỏ quả thật là như vậy.
"Tốt... Chúng ta về nhà ngủ trưa, Lâm a di, Nhan tỷ tỷ, chúng ta nên về nhà, Tiêu Tình Mộng Dao Nhược Thi, còn có Hứa Đồng cùng Thái Minh Duyệt các ngươi xong chưa?"
"Rồi rồi... Lão Trần chúng ta mau về nhà thôi, ta muốn về Hoa Châu bên kia, cùng bánh bao nhân rau nói chuyện một chút."
"Tối nay Minh Duyệt không về nhà sao, vậy các ngươi lát nữa đi chung một xe... Ta chở Nhan tỷ tỷ cùng Khả Khả còn có Mộng Dao, tiện thể lát nữa đưa Mộng Dao đi làm thủ tục ngoại trú gì đó."
Nghe Hà Tiêu Tình nói như vậy, Trần Vũ liếc nhìn hai tiểu cô nương không biết đang nói gì... Trần Vũ cũng không để ý, đưa mắt nhìn về phía Trần Mộng Dao cùng Nhan Ngọc Hoàn đám người nói.
"Đi đâu đây. Ta cũng muốn về nhà ngủ trưa một giấc trước."
"Vậy ta mang Hứa Đồng trở về là được."
Lâm Nhược Thi đứng lên, dùng tay vỗ bụi trên váy, mở miệng nói.
"Được, tất cả mọi người lái xe cẩn thận một chút... Sau đó chờ ta làm xong thuyền sẽ mang các ngươi đi dạo."
Trần Vũ đặt Nhan Khả Khả xuống đất để đi bộ... Lúc này mới lên tiếng bày tỏ, chiếc thuyền này của hắn mua không đơn thuần chỉ là mua thuyền... Hắn còn tính toán làm máy bay tư nhân. Không chỉ để cho chính mình dùng, mà còn cho Trần Ngữ Tuyết các nàng.
Cho nên Trần Vũ phải chuẩn bị trước những thứ này, dù sao có tiền nhàn rỗi thì làm thế nào cũng được.
"Được a... Ba ba, ngươi mua chiếc thuyền loại nào mà có thể tự mình lái ấy, ta thấy trên Douyin, thuyền của bọn họ còn có thể lái thuyền nhỏ."
Nhan Khả Khả thậm chí còn rất chu đáo, nói với Trần Vũ kiểu dáng mà nàng muốn.
"Được, đến lúc đó chuẩn bị cho con một chiếc thuyền nhỏ chuyên dành cho Nhan Khả Khả, có được không?"
"Được được được... Ta muốn một chiếc thuyền nhỏ chuyên dụng, ở trên in tên ta, Nhan Khả Khả, sau đó hoa văn... Ngô, ta thích hoa văn trên xe của Tiêu Tình tỷ tỷ, ba ba."
"Như vậy sao. Đến lúc đó ba ba chuẩn bị cho con, yên tâm đi, đến lúc đó ta dẫn con đi lái thuyền."
"Được. Hắc hắc, thật mong đợi. Mụ mụ, người có mong đợi không?"
"Mong đợi... Khả Khả mong đợi như vậy, làm sao mụ mụ không mong đợi được chứ, bất quá, trước lúc đó, Khả Khả phải làm một đứa trẻ ngoan, như vậy mụ mụ mới có thể cùng con đi chơi, còn có thể cùng đi trên biển ngồi thuyền."
Chà... Nghe Nhan Ngọc Hoàn dùng chuyện này làm mồi nhử cho Nhan Khả Khả, Trần Vũ im lặng. Cái này có thể rất giống mẹ hắn, mẹ hắn khi còn bé cũng thường dùng lời này để dỗ dành chính mình cố gắng học tập...
Cho nên Trần Vũ có cảm giác quen thuộc đến lạ thường.
"Nhan tỷ tỷ dỗ dành Khả Khả, thật giống mẹ ta khi còn bé dỗ dành ta với tỷ tỷ... "Ai, Tiểu Trần à, con phải học tập thật giỏi... Không thì tuần này ta sẽ không dẫn con đi công viên giải trí."
Nhìn Nhan Khả Khả được dỗ dành đồng thời còn cổ vũ mình phải học tập thật giỏi, Trần Vũ lên tiếng nói.
"Vậy ba ba có học giỏi không?"
"Đúng vậy, giống như Khả Khả bây giờ. Cố gắng học tập, vì thành tích tốt... Sau đó liền được đi công viên trò chơi."
"Vậy Khả Khả cũng cố gắng học tập, sau đó ba ba sẽ dẫn ta đi chơi biển, hắc hắc..."
"Được, muốn chơi cái gì ba ba đến lúc đó sẽ dẫn con cùng nhau chơi, yên tâm đi."
"Vậy chúng ta đi thôi. Các ngươi lái xe cẩn thận một chút nhé."
Nhìn mọi người cùng đi với Hà Tiêu Tình, Trần Vũ mở miệng dặn dò.
"Biết rồi, tạm biệt... Lát nữa về đến nhà sẽ gửi tin nhắn cho ngươi, yên tâm đi."
"Ân, ta yên tâm về ngươi... Tiểu Vũ tỷ, hai vị Lâm tỷ tỷ, tạm biệt, còn có Hứa Đồng, lần sau hẹn các ngươi cùng nhau chơi."
"Tạm biệt."
Mọi người chào tạm biệt nhau xong, cũng theo các tiểu tỷ muội đi lấy xe, nhìn các nàng rời đi... Trần Vũ mới bước về phía chiếc Rolls-Royce của mình.
"Khả Khả, con muốn chơi với Mộng Dao tỷ tỷ đúng không... Vậy con phải ngồi im, không được nghịch ngợm, biết không?"
"Con biết rồi."
"Ngoan, vậy Mộng Dao tỷ tỷ sẽ ôm con."
"Mộng Dao làm phiền ngươi... Khả Khả đứa nhỏ này rất thích chơi với các tỷ tỷ, bây giờ cũng luôn không muốn chơi với mụ mụ."
"Không có... Không có gì, Khả Khả rất đáng yêu, ta cũng rất thích."
Trần Mộng Dao lộ ra có chút thẹn thùng, có thể thấy đối phương đến giờ vẫn chưa quen, nhưng Trần Vũ liếc nhìn qua kính chiếu hậu, cài dây an toàn. Sau đó liền khởi động xe, hướng nhà của Nhan Ngọc Hoàn và Nhan Khả Khả đi.
Còn về chuyện của Trần Mộng Dao, hôm nay cũng phải sắp xếp cho đối phương ở Kim Nhung Hoa Đình... Dù sao đối phương là đến ở nhờ, chứ không phải là ở hẳn.
【ps: Buổi trưa tốt lành các đại ca... Có vấn đề gì các đại ca tự mình vào khu bình luận ghim trên đầu xem, buổi tối chương mới Từ Sơ Mạn Hạ thiên chưa tóm gọn. Yêu. 】
Bạn cần đăng nhập để bình luận