Thần Hào: Ta 18 Tuổi Cùng Nàng Tại Khách Sạn Vượt Qua

Chương 290: Nhược Thi tỷ, ngươi chẳng lẽ cũng không biết ngươi tướng mạo bao nhiêu xinh đẹp sao (cầu toàn đặt trước ).

**Chương 290: Nhược Thi tỷ, chẳng lẽ tỷ không biết tỷ xinh đẹp đến nhường nào sao (cầu toàn đặt trước)**
"Cho nên chúng ta không phải cũng đã cấp cho hắn đặc quyền rồi sao."
Không để ý đến lời nói của Mở, 苳 Tồn Sáng nhìn hắn nói.
"Ta bảo đảm… Tiểu tử này ngay cả hứng thú sử dụng đặc quyền từ túi da bò của ngươi cũng không có, trừ phi là tình huống đặc biệt… Không thì dựa theo tính tình của cái con nhỏ hồ ly tinh kia… Khó."
Mở nghĩ đến việc đối phương vừa cho đặc quyền, trực tiếp bĩu môi bày tỏ.
"Thôi, đặc quyền không nói… Tiếp theo chúng ta nhất định phải dốc toàn lực ủng hộ hắn… Nếu thí nghiệm đại lâu của hắn thật sự làm được, chúng ta nhất định phải tạo ra động tĩnh lớn nhất, cho hắn khả năng có đủ thời gian cùng máy móc cần thiết rút khỏi Anh Đào, ta nói câu này không phải đùa."
Ngồi ở một thủ vị khác, vừa rồi gọi Trần Vũ là hỗn tiểu tử, một lão gia tử ở vị trí cao khác… Đây là Lâm gia lão gia tử, cũng là trước mắt vị thứ hai. Nhà vị thứ nhất, phụ thân của Lâm Vũ Tình vị thứ hai, gia gia của Trần Thuật vị thứ ba.
"Đồng ý."
"Ta cũng đồng ý!"
Cuộc họp nhỏ này cũng kết thúc, nội dung cụ thể chỉ có Khương Chiến và những người khác mới biết. Bên kia Trần Vũ cũng từ ngồi máy bay chuyển sang ngồi xe, người đến đón là Lâm Nhược Thi. Đây là điều hắn không ngờ tới.
Ngoan ngoãn ngồi ở vị trí kế bên tài xế không nói chuyện, Lâm Nhược Thi cũng không để ý… Chỉ là hai tay cầm lái, ô tô chạy hướng về phía Hoa Châu quân đình.
"Nhược Thi tỷ, sao tỷ đột nhiên lại nghĩ đến đón ta."
Phát hiện không khí quá mức yên tĩnh, Trần Vũ mở miệng dò hỏi.
"Tiểu Vũ hôm nay cùng Ngữ Tuyết tỷ quá mệt mỏi, đang ở nhà nghỉ ngơi, ta hôm nay ngoài việc giúp ngươi đứng ra cơ bản không có việc gì làm… Cho nên ta còn có tinh lực tới đón ngươi, huống hồ ta tới chỉ là muốn xác nhận ngươi không có vấn đề."
"Nha… Cảm ơn Nhược Thi tỷ."
Mặc dù đối phương nói là người khác mệt, nàng không mệt. Nhưng Trần Vũ lại cảm thấy đối phương có chút kiêu ngạo. Bất quá hôm nay cũng mệt mỏi đến hắn, tựa lưng vào ghế ngồi ngáp một cái.
"Hôm nay bọn họ tìm ngươi họp, cuối cùng quyết định thế nào?"
"Phải làm a, dù sao đúng là một chuyện rất nghiêm trọng."
Trần Vũ cũng không che giấu, mở miệng nói ra tâm tư của đối phương.
"Dạng này a, vậy lần này chuyện này là nhằm vào thí nghiệm đại lâu của ngươi?"
"Ừm…"
Nhìn ngự tỷ này lại lần nữa đoán đúng, Trần Vũ cũng không có giống như phía trước, loại cảm giác bội phục kia… Có lẽ là đối phương đã đoán đúng nhiều lần. Tâm của mình đã bình tĩnh rồi?
"Dạng này a, vậy thí nghiệm đại lâu của ngươi đến lúc đó cạnh tranh có thể sẽ rất kịch liệt?"
"Không biết, thành công có thể sẽ rất kịch liệt… Nhưng không thành công thì chắc chắn không thể nào."
Trần Vũ suy nghĩ một chút… Sở trường Stepper của Phượng Kê Quốc, nếu biết phía mình có thể làm 2 Nano, có thể hay không đột nhiên sụp đổ?
Đến lúc đó mình lại độc quyền trao quyền, sau đó học bọn họ bóp cổ kỹ thuật… Ân, hy vọng bọn họ có thể cười đối mặt. Dù sao 7 Nano cùng 2 Nano đúng là chênh lệch rất nhiều.
"Ta ngược lại không lo ngươi công… Chỉ cần là chính ngươi xác định ngươi muốn làm, hơn nữa còn nghiêm túc đối đãi, ta không cảm thấy ngươi sẽ thất bại."
Lâm Nhược Thi nói, chính nàng cũng cảm thấy như vậy… Người khác không coi trọng, nhưng hết lần này tới lần khác đó là sở thích của đối phương, mặc dù biết thí nghiệm đại lâu của hắn đang làm Stepper, nhưng nàng cũng không có hứng thú hỏi cẩn thận, chủ yếu nhất là cũng bởi vì nàng tín nhiệm hắn đi.
"Nhược Thi tỷ… Tỷ nói lời như vậy rất dễ dàng khiến ta sinh ra một loại cảm giác ta sẽ bay, dù sao trong miệng tỷ, ta phảng phất cái gì cũng biết."
"Có thể là rất nhiều chuyện thực tế chính là như vậy, ngươi cũng làm tốt mỗi một việc."
Lâm Nhược Thi đưa mắt nhìn lại… Ánh mắt hai người nhìn nhau, ngự tỷ lộ ra nụ cười nhìn hắn nói.
"Nhược Thi tỷ. Tỷ thật là biết khoa trương người, ta có chút cảm giác bị tỷ coi như "trong mộng đối tượng" tán thưởng."
Nhìn "3 tòa 3" trước mặt, Trần Vũ cũng cảm thấy chính mình có phải nên cho đối phương một cái khen thưởng?
Bất quá ngay tại cửa, đối phương có thể hay không bị dọa đến?
"Lời nói thật mà thôi, thôi… Ngươi mau xuống xe đi, về nghỉ ngơi đi."
Không để ý Trần Vũ ánh mắt, Lâm Nhược Thi ra hiệu đối phương có thể xuống xe, về nghỉ ngơi.
"Không vội, trước khi đi, ta nói cho tỷ một bí mật tình báo tuyệt mật trong hội nghị hôm nay… Đến, tỷ đem lỗ tai kề lại gần một chút ta nói cho tỷ biết."
"Cái gì. Ngô ngô…"
Bị đánh lén, Lâm Nhược Thi từ hù dọa đến phản ứng, rồi khi nhìn thấy gương mặt của đối phương, liền yên tĩnh hưởng thụ.
"Ba"
"Thôi, Nhược Thi tỷ… Lần sau có thể không cần ở trước mặt một nam nhân huyết khí phương cương thể hiện vẻ đẹp của tỷ, nếu biết rõ tỷ có thể là một yêu tinh… Trên đường lái xe chậm một chút, tạm biệt."
Đợi đến khi Trần Vũ đi vào phòng, Lâm Nhược Thi mới khẽ hừ một tiếng… Sau đó mắc cỡ đỏ mặt lái xe rời đi.
"Hoại tử… Nào có người như vậy."
"Bất quá… Ngoài ý muốn cảm giác rất không tệ, trách sao Tiêu Tình, Tiểu Vũ thích hắn như vậy."
Bên kia Trần Vũ đẩy cửa, đi vào nhà.

"Các ngươi sao mỗi người thoạt nhìn ẻo lả vậy."
Nhìn từng người hình như rất mệt mỏi, Trần Vũ hiếu kỳ dò hỏi.
"Lão Trần, ngươi đã về rồi à."
"Đúng, vừa về… Bất quá các ngươi đây là thế nào?"
"Ngươi còn không biết xấu hổ nói. Lại là phát sóng trực tiếp, lại là nhận người, lại là ký hợp đồng, còn phải đóng dấu, may mà Nhược Thi tỷ dẫn người đến giúp đỡ. Không thì suýt chút nữa bận đến ngất đi."
"Ý là hôm nay tới tham gia dẫn chương trình, còn có ký Vô Ưu, dẫn chương trình rất nhiều?"
Nghe Hà Tiêu Tình nhổ nước bọt, Trần Vũ cũng không để ý… Ngồi ở bên cạnh Trần Ngữ Tuyết cùng Lâm Vũ Tình nói.
"Xem như thế đi… Có gần một nửa dẫn chương trình đều bị chúng ta ký hết, đồng thời đều là năm năm."
"Ân, dù sao tự mình xem xét xử lý… Cần trợ giúp gì thì nói, còn có đã có công ty cũng cần chỗ luật sư, bên này nếu cần văn án pháp luật, thì tìm Hứa Đồng hoặc Thái Minh Duyệt, ba mẹ của các nàng chính là… Về phần luật sư chuyên dụng của công ty chúng ta, cũng có thể dán thông báo ra ngoài, cùng nhau nhận một cái, dù sao cũng không thiếu tiền nuôi những chức vị này."

Nghe Trần Ngữ Tuyết nói một dẫn chương trình năm năm… Trần Vũ cũng không có quan tâm kỹ, đối với đại chủ bá nhân gia khẳng định không hứng thú, tiểu chủ bá này tạm được. Dù sao đối với bọn họ, đi đâu lăn lộn cũng đều như nhau, không có gì khác biệt.
"Bất quá Douyin bên này chia phần trăm rất cao, ta cảm thấy chúng ta hậu kỳ có thể tự mình làm một trang web phát sóng trực tiếp."
Trần Ngữ Tuyết nhìn máy tính bảng, nói về phát sóng trực tiếp dẫn chương trình.
"Cái này khẳng định, chỉ bất quá bây giờ chúng ta mượn Douyin xem như ván cầu mà thôi."
"Ân ân, loại kia đến không sai biệt lắm chúng ta cũng làm một bình đài của chính mình."
"Trần Vũ, ngươi ăn cơm chưa?"
Tắm xong, mặc đồ ngủ, trên đầu trùm khăn để tóc khỏi giọt nước, Hà Tiêu Vũ nhìn Trần Vũ đã về, hỏi.
"Còn chưa, các ngươi ăn chưa?"
"Ăn rồi. Chúng ta đều ăn ở bên ngoài, ngươi chờ một chút. Ta đi làm cho ngươi bát mì."
"Được, làm phiền ngươi, Tiểu Vũ tỷ."
"Không có việc gì."
Hà Tiêu Vũ lắc đầu bày tỏ không có việc gì sau đó đi vào phòng bếp.
"Lâm a di, dì có gì muốn hỏi cứ nói đi… Đừng nhìn ta như vậy."
"Ta chỉ là hiếu kỳ trong túi này của ngươi là cái gì?"
(ps: Trở lại cuộc sống thường ngày nha… Sau đó chuẩn bị về nhà viết bản thảo, viết xong rồi ăn cơm tối, có vấn đề gì đại ca có thể vào khu bình luận ghim trên đầu xem. Đao.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận