Thái Cổ Thần Tôn

Chương 795: Còn sống thần

**Chương 795: Thần còn sống**
Huyết dịch từ trái tim của Đại Đế gột rửa, không chỉ có khả năng giúp Diệp Phong loại bỏ xiềng xích của Tiên Thiên ma trận phù văn dung nhập trong cơ thể, mà còn âm thầm cải thiện và cường hóa toàn bộ thân thể, xương cốt, thậm chí là bản nguyên sinh mệnh của Diệp Phong.
Cho nên, tạm thời tu vi cảnh giới của Diệp Phong xác thực không thể đột phá, vẫn ở cấp độ Ngụy Thánh, nhưng một khi hấp thu xong huyết dịch từ trái tim của Đại Đế, đánh vỡ Tiên Thiên gông xiềng, tu vi của Diệp Phong sẽ có một bước tiến vượt bậc, tích lũy rồi bộc phát.
Pháp lực, thánh lực, cường độ thân thể, huyết nhục chứa đựng năng lượng sinh cơ cùng các thuộc tính khác, tố chất võ đạo toàn diện của hắn, đều sẽ phát sinh một sự tăng trưởng to lớn.
Sau một ngày một đêm, Diệp Phong đem toàn bộ Thánh Tinh của Trường Thanh Thánh Nhân luyện hóa, thân thể của hắn được tăng lên, có thể tiếp nhận xung kích năng lượng càng nhiều.
Cho nên bây giờ tốc độ Diệp Phong hấp thu huyết dịch từ trái tim Đại Đế, so với trước đó nhanh hơn gấp mấy lần.
Lúc đầu còn cần một tháng, nhưng bây giờ căn cứ vào tốc độ hấp thu rửa sạch thân thể, Diệp Phong phỏng đoán, nhiều nhất là trong vòng nửa tháng, liền có thể đột phá.
"Vẫn có chút chậm, nếu ta có thể đột phá trước cái ngày U Minh ma giáo cài bẫy ta mấy ngày sau, vậy ta sẽ có niềm tin tuyệt đối, đem đám người này toàn bộ trấn áp!"
Giờ phút này, trong lòng Diệp Phong ẩn chứa một dã tâm to lớn.
Đó chính là, hắn không chỉ muốn vào ngày đó đem bọn người U Minh ma giáo toàn bộ trọng thương, mà còn muốn đem bọn họ toàn bộ trấn áp, đem toàn bộ U Minh ma giáo nắm trong tay.
Đây là một dã tâm to lớn!
Mặc dù đây là tông môn của Lạc Linh Hi, nhưng Diệp Phong cũng sẽ không bởi vì quan hệ giữa mình và Lạc Linh Hi rất tốt, liền từ bỏ ý định trọng thương U Minh ma giáo, thậm chí là dã tâm khống chế U Minh ma giáo.
Không thể chờ chính mình thành công, để Lạc Linh Hi trở thành giáo chủ mới trên danh nghĩa của U Minh ma giáo hay sao.
Diệp Phong lúc này trong lòng nghĩ tới dã tâm to lớn này, hắn tập trung vào chim đầu trọc đang nằm ngáy o o bên cạnh.
"Ba~!"
Diệp Phong cho chim đầu trọc một cái tát.
"Móa! Đau chết Điểu gia ta!"
Chim đầu trọc lập tức tỉnh lại, tức giận kêu lên: "Tiểu tử, ngươi không biết thể chất thân thể mình cứng rắn thế nào sao? Sắp có độ cứng của Đế binh rồi! Ngươi như vậy không sớm thì muộn sẽ đánh Điểu gia ta thành chấn động não!"
Diệp Phong cười hắc hắc, nói: "Điểu gia, chim tiền bối, ngươi có biện pháp gì hay không để ta hấp thu huyết dịch từ trái tim Đại Đế nhanh chóng?"
Chim đầu trọc suy nghĩ một chút, nói: "Không có."
Diệp Phong nụ cười lập tức biến mất, nhếch miệng, nói: "Còn nói mình là thần điểu, cái gì cũng không biết, uổng công gọi ngươi một tiếng Điểu gia."
"Tiểu tử, ngươi cố ý chọc giận ta?"
Chim đầu trọc kêu to lên: "Bất quá Điểu gia ta rất thích chiêu này! Ngươi cũng dám nói Điểu gia ta không được? Ngươi chờ, ta xem trong quyển sách ta cất giữ có ghi chép về phương diện này không."
Ông!
Lúc này chim đầu trọc nói xong, vậy mà từ trong miệng phun ra một quyển sách tản ra linh quang nhàn nhạt.
Diệp Phong bất giác nhìn sang, nội tâm hơi chấn động, hắn nhìn thấy trên bìa quyển sách này viết bốn chữ lớn "Chư Thiên thánh điển".
Chư Thiên thánh điển, Diệp Phong từng nghe phụ hoàng Diệp Thanh Đế của mình nói qua, là bách khoa toàn thư đầy đủ nhất trong chư thiên vạn giới, tu hành chi đạo, chú thuật chi đạo, hồn sư chi đạo, tri thức giới thiệu về các đại giới diện chư thiên, địa lý chuyện lạ, phong thủy huyền thuật, văn minh các đại chủng tộc vũ trụ tinh không, toàn bộ đều được ghi chép trong đó.
Diệp Phong tiến lên, nhìn chằm chằm chim đầu trọc, ánh mắt tràn đầy nhiệt huyết.
"Móa! Tiểu tử ngươi muốn làm gì?" Chim đầu trọc nhìn thấy Diệp Phong đột nhiên xuất hiện trước mặt với vẻ mặt tràn đầy nóng bỏng, lập tức chính là bị dọa lui mấy bước, vội vàng dùng móng vuốt nhỏ bảo vệ lồng ngực.
Diệp Phong chỉ chỉ quyển sách trong tay nó, nói: "Điểu gia, quyển sách này của ngươi có thể cho ta mượn xem không?"
Diệp Phong không nói thẳng ra hiểu biết của mình về Chư Thiên thánh điển, bởi vì như vậy, chim đầu trọc này có thể sẽ hoài nghi thân phận của mình, dù sao hiện tại trong lòng chim đầu trọc, mình chỉ là một thiếu niên thổ dân trên Long Uyên đại lục.
Chim đầu trọc lúc này nhìn chằm chằm Diệp Phong, nói: "Quyển sách này chỉ là một bản bách khoa toàn thư mà thôi, bên trong cũng không có công pháp tuyệt thế hay ghi chép về bảo tàng, ngươi tiểu tử này, nhìn cũng vô dụng."
Diệp Phong lập tức tươi cười nói: "Mặc dù ta không biết quyển sách này rốt cuộc là cái gì, nhưng ta có thể cảm giác được quyển sách này cực kỳ bất phàm, ta có thể nhìn không? Điểu gia ngươi sẽ không keo kiệt như thế chứ, ngay cả một quyển sách cũng không cho ta xem."
"Tiểu tử, ngươi thật là một kẻ tham tiền, thứ gì cũng muốn xem, cũng muốn có!"
Chim đầu trọc liếc nhìn Chư Thiên thánh điển trong tay, nói: "Có thời gian ta sẽ cho tiểu tử ngươi xem, để ngươi hiểu rõ một chút về văn minh chư thiên, còn có các loại ghi chép tri thức tu hành chi đạo, cũng không có gì xấu, dù sao tiểu tử ngươi về sau khẳng định tiền đồ bất phàm, không sớm thì muộn sẽ phải rời khỏi Long Uyên đảo nhỏ bé này, cho ngươi trước thời hạn tăng thêm kiến thức cũng không tính là chuyện xấu."
Chim đầu trọc không biết là, Diệp Phong kỳ thật rất muốn xem ghi chép về linh hồn sư nhất đạo và tóm tắt tu hành tường thuật trong Chư Thiên thánh điển.
Bởi vì tu hành của Diệp Phong trên linh hồn sư nhất đạo, vẫn luôn là ở trong trạng thái tương đối mơ hồ và mê man, chẳng khác gì mò đá qua sông trong bóng đêm, mười phần chậm chạp.
Nếu có thể từ trong Chư Thiên thánh điển lấy được một chút tri thức về truyền thừa áo nghĩa linh hồn sư, nói không chừng có thể soi sáng con đường tu hành linh hồn sư tăm tối phía trước của mình.
Lúc này Diệp Phong trong lòng âm thầm nghĩ, ánh mắt chăm chú vào Chư Thiên thánh điển trong tay chim đầu trọc.
Lúc này chim đầu trọc lật đến một trang nào đó, đột nhiên ánh mắt sáng lên, nói: "Tìm thấy rồi, có lẽ biện pháp này có thể giúp tiểu tử ngươi nhanh chóng hấp thu xong huyết dịch từ trái tim Đại Đế."
Diệp Phong lập tức hỏi: "Biện pháp gì?"
Chim đầu trọc lúc này nhìn chằm chằm mấy dòng chữ trong trang kia, khóe miệng hơi co rút, nói: "Dùng một giọt huyết dịch của thần linh chân chính, ngăn chặn năng lượng cuồng bạo của đế huyết, để thân thể của ngươi chịu đựng được càng nhiều huyết dịch của Đại Đế, có thể gia tốc quá trình huyết dịch từ trái tim Đại Đế rửa sạch thân thể của ngươi."
"Một giọt huyết dịch của thần linh chân chính?"
Diệp Phong lập tức ủ rũ, nói: "Trên Long Uyên đại lục ngay cả Cổ Chi Đại Đế đều không gặp được, đừng nói chi là huyết dịch của thần chân chính."
Trước đó Diệp Phong tại Đại Hoang bách tộc lấy được tinh linh thần huyết, chỉ là ý chí của Thần của Tinh Linh tộc, thông qua pho tượng tượng đá ban thưởng cho Tinh Linh tộc nhân tín ngưỡng chi huyết mà thôi, không phải là huyết dịch trên thân một tôn thần còn sống.
Bất quá ngay lúc này, Diệp Phong đột nhiên giống như nghĩ tới cái gì, lập tức tập trung vào chim đầu trọc trước mặt, ánh mắt tỏa sáng, bỗng nhiên nói: "Điểu gia, ngươi chẳng phải thần điểu sao? Vậy ngươi chính là một tôn thần còn sống a! Mau thả một giọt máu cho ta!"
"Ta... Móa!"
Chim đầu trọc cảm thấy mình cực kỳ xui xẻo, nhất định phải đưa ra biện pháp này cho Diệp Phong, quả thực là tự mình đào hố tự mình nhảy, nó lắc đầu, nói: "Chuyện này bản thần muốn suy nghĩ kỹ."
Diệp Phong nhìn thấy chim đầu trọc do dự, lập tức trên mặt lộ vẻ hoài nghi, âm dương quái khí nói: "Điểu gia, ngươi sẽ không phải là một mực đang khoác lác chứ, ngươi căn bản không phải thần điểu, hiện tại không cho ta một giọt máu, là sợ bị lộ tẩy đi."
"Ai nói! Ta chính là thần điểu vĩ đại!"
Chim đầu trọc tức giận hét lớn: "Tiểu tử ngươi chờ! Ta cho ngươi một giọt máu của ta, chính ngươi xem có hữu dụng hay không! Dám hoài nghi ta, quá đáng giận! Ta vĩ đại như vậy!"
Chim đầu trọc nói xong, nhịn đau, dùng móng vuốt nhỏ đâm rách một cái chân nhỏ, ép ra một giọt máu màu tím.
"Cảm ơn Điểu gia!"
Diệp Phong hết sức vui mừng, lập tức liền đem giọt máu tím kia bóp vào đầu ngón tay, sau đó nuốt vào bụng.
Lúc này chim đầu trọc nhìn thấy Diệp Phong nháy mắt thay đổi sắc mặt, lập tức liền hiểu, lập tức oa oa hét lớn: "Móa! Tiểu tử ngươi vừa rồi âm dương quái khí hoài nghi, lại là đang khích tướng ta! Mẹ nó, bản thần thật sự là gặp phải túc địch, sớm muộn sẽ bị tiểu tử ngươi hố chết!"
Chim đầu trọc giận dữ, quát: "Diệp Phong tiểu tử, đây chính là lần đầu tiên bản thần cho người khác thần huyết của mình, đây là vinh hạnh to lớn của ngươi, nhớ kỹ phải bồi thường cho bản thần, về sau mỗi ngày ba trăm cân Thánh cấp linh dược hầu hạ, biết không!"
"Mỗi ngày ba trăm cân Thánh cấp linh dược?"
Nghe yêu cầu của chim đầu trọc, Diệp Phong dọa đến suýt chút nữa ngất đi.
"Tạo Hóa thần quyết!"
Sau một khắc, Diệp Phong đóng lại ngũ giác, không thèm để ý lời nói nhảm của chim đầu trọc, hắn hết sức chăm chú vận chuyển Tạo Hóa thần quyết, bắt đầu dẫn dắt giọt thần huyết màu tím kia, hướng về Đại Đế tháp trong cơ thể, nơi trái tim Đại Đế đang lơ lửng mà đi.
Căn cứ ghi chép trong Chư Thiên thánh điển, một giọt thần huyết có thể áp chế năng lượng khủng bố cuồng bạo chứa đựng trong máu của trái tim Đại Đế xuống một mức độ cực thấp, để thân thể có thể tiếp nhận lượng lớn huyết dịch của Đại Đế rửa sạch trong thời gian ngắn.
Lúc này, trong lòng Diệp Phong mang theo một sự mong đợi to lớn, tối nay, hy vọng có thể thành thánh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận