Thái Cổ Thần Tôn

Chương 390: Biến hóa

**Chương 390: Biến hóa**
Phía sau đột nhiên vang lên thanh âm thiếu nữ, đối với Diệp Phong hết sức quen thuộc, nhưng lại có chút cảm giác xa lạ.
Lúc này, Diệp Phong hơi xoay người, hướng về phía phương hướng phát ra thanh âm kia nhìn sang.
Trong ánh mắt hắn xuất hiện một đạo thân ảnh thiếu nữ áo tím thướt tha, đạo thân ảnh này lập tức trùng hợp với một đạo thân ảnh thiếu nữ áo tím khác trong ký ức xa xưa của Diệp Phong.
Thời gian tựa như là chưa từng xảy ra biến hóa, thiếu nữ áo tím này vẫn giống như trước đây, chỉ là khí chất thay đổi đến không bình thường.
Nhị tiểu thư, Diệp Tử Linh!
Vậy mà nàng lại một lần nữa xuất hiện ở trước mắt mình?
Lúc này ánh mắt Diệp Phong, cũng là nhịn không được bỗng nhiên lộ ra một đạo vẻ kinh ngạc.
Hắn không thể nghĩ tới, bản thân vậy mà lại tại chiến trường vực ngoại của giải đấu tranh bá thiên tài này nhìn thấy vị nhị tiểu thư đã rời nhà ra đi.
"Diệp Phong, ngươi..."
Diệp Tử Linh lúc này, một đôi mắt đẹp có vẻ phức tạp.
Năm đó, nàng bởi vì nhằm vào Diệp Phong, đứa con nuôi của gia tộc này, từ đó hại chết thủ hạ trung thành nhất của nàng, Thiết Khải.
Năm đó Thiết Khải vì thủ hộ nàng, ở trước mắt nàng trực tiếp tự bạo, nổ thành mảnh vỡ đầy trời, chỉ còn lại mấy khối áo giáp vỡ vụn nhuốm máu.
Một màn này, vĩnh viễn in hằn trong nội tâm Diệp Tử Linh, để trong lòng nàng hối hận vô cùng.
Cho nên Diệp Tử Linh mới rời khỏi gia tộc, không có ai biết nàng đi nơi nào.
Bây giờ, thân phận Diệp Tử Linh đã không còn là nhị tiểu thư của gia tộc nhỏ bé năm đó.
Nàng vốn cho rằng cả đời này, cũng sẽ không gặp lại người như Diệp Phong nữa.
Bởi vì ở trong mắt Diệp Tử Linh, nàng bây giờ, nhờ một chút cơ duyên tạo hóa, trở thành sư muội của Cổ Thiên Nhai, đệ nhất thiên kiêu của Liệt Diễm vương triều, một trong mười đại siêu cấp vương triều của Nam Vực.
Khoảng thời gian này, nàng cùng sư huynh Cổ Thiên Nhai, càng là được một vương hầu cường đại "Băng Nguyên Vương" của Thánh Tổ hoàng triều, thế lực bá chủ Nam Vực, để mắt tới.
Cho nên Diệp Tử Linh cảm thấy, chính mình về sau có lẽ cũng không muốn trở về gia tộc nhỏ bé kia, cũng sẽ không gặp lại cố nhân trước đây, bởi vì bọn họ căn bản không còn là người của cùng một thế giới.
Thế nhưng, điều mà Diệp Tử Linh tuyệt đối không ngờ tới chính là, bản thân vậy mà tại chiến trường vực ngoại của giải đấu tranh bá thiên tài này lại đụng phải Diệp Phong.
Trong ấn tượng của nàng, Diệp Phong chỉ là một đứa con nuôi nhỏ bé trong gia tộc năm đó, hắn làm thế nào có thể tiến vào giải đấu tranh bá thiên tài này?
Diệp Phong lúc này cũng có chút trầm mặc, sau đó hắn lên tiếng nói: "Nhị tiểu thư, năm đó giữa chúng ta cũng chỉ là một chút mâu thuẫn nhỏ mà thôi, Thiết Khải tự bạo, chỉ là do chính hắn lựa chọn, giữa ta và ngươi không có ân oán quá lớn, cho nên, ngươi không cần phải oán hận ta."
"Ta chưa từng oán hận ngươi."
Diệp Tử Linh bây giờ dường như đã trải qua rất nhiều, không còn là nhị tiểu thư điêu ngoa, bốc đồng kia nữa.
Khóe miệng nàng cong lên một nụ cười tự giễu, nói: "Năm đó, tất cả đều là lỗi của ta, ta đã quá trẻ con và tùy hứng."
Diệp Phong kinh ngạc nhìn Diệp Tử Linh một cái, nghĩ thầm, hơn một năm nay, vị nhị tiểu thư này xác thực đã có biến hóa rất lớn.
Hắn suy nghĩ một chút, lên tiếng nói: "Trước đây không lâu, ta từng đặc biệt trở lại Diệp tộc một chuyến."
Đôi mắt Diệp Tử Linh hơi động một chút, sau đó, nàng nhẹ giọng hỏi: "Cha và tỷ tỷ, bọn họ vẫn khỏe chứ?"
"Diệp tộc rất tốt, gia chủ cũng rất tốt."
Diệp Phong gật đầu, sau đó nói: "Gia chủ nói với ta, ông ấy rất nhớ ngươi."
"Ta..."
Diệp Tử Linh nghe Diệp Phong nói câu này, nghĩ đến thân ảnh đã ngậm đắng nuốt cay nuôi lớn mình, nàng nhịn không được, đôi mắt đỏ hoe.
Diệp Phong lại lần nữa lên tiếng: "Tỷ tỷ ngươi đã rời khỏi gia tộc, đại tiểu thư dường như bị một cường giả bí ẩn mang đi, tới Trung Châu."
"Tỷ tỷ nàng đến Trung Châu!"
Diệp Tử Linh lập tức biến sắc, sau đó nàng lắc đầu, nói: "Xem ra tỷ tỷ cũng có cơ duyên tạo hóa của riêng mình, không ngờ rằng, đám người chúng ta trong gia tộc nhỏ bé năm đó, vậy mà cuối cùng đều tiến vào vũ đài lớn chân chính của phiến đại địa này."
Lúc này, Diệp Tử Linh nói xong, trong giọng nói lộ ra một loại ý vị giống như chỉ điểm giang sơn.
Hiển nhiên, nàng bây giờ dường như có thân phận rất cao, thực lực tăng vọt, tầm mắt cũng được nâng cao to lớn, cho nên từng câu từng chữ, cho Diệp Phong cảm giác, lại có ý vị của một người ở trên cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận