Thái Cổ Thần Tôn

Chương 4229: Cường đại giao thiệp

Chương 4229: Cường đại giao thiệp Diệp Phong di chuyển rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến tầng thứ chín của Kim Long tửu lâu, khu vực khách quý các.
Lúc này, Diệp Phong đẩy cửa bước vào, quả nhiên nhìn thấy một bóng hình nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp quen thuộc, đang đứng ở bên trong khách quý các.
Diệp Phong lập tức mỉm cười lên tiếng: "Không biết Tử Vân công chúa điện hạ cho ta tới, còn có chuyện gì khác cần thương lượng sao?"
Diệp Phong đã biết, nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp mà hắn cứu trong buổi đấu giá trước đó, chính là một vị công chúa điện hạ vô cùng tôn quý trong hoàng thất Thần Thủy vương triều.
Giờ phút này, trong mắt Tử Vân công chúa lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó cười nói: "Xem ra Thẩm lão đã sớm nói cho ngươi biết thân phận của ta, không sai, ta là công chúa của Thần Thủy vương triều, bất quá ngươi không cần quá câu nệ trước mặt ta, dù sao ngươi là ân nhân cứu mạng của ta, còn việc ta tìm ngươi, đương nhiên là muốn đích thân cảm ơn ngươi."
Diệp Phong nghe Tử Vân công chúa nói vậy, trong ánh mắt lộ vẻ ngạc nhiên, không nhịn được nói: "Ta còn tưởng Tử Vân công chúa tìm ta có chuyện đặc biệt khác, không ngờ thật sự chỉ vì muốn đích thân cảm ơn ta."
Tử Vân công chúa liếc mắt nhìn Diệp Phong, nói: "Ngươi đã cứu mạng ta, ta đích thân cảm tạ ngươi là lẽ đương nhiên, hơn nữa ta đã đặt trước bữa tiệc tối xa hoa nhất ở Kim Long tửu lâu, tối nay chúng ta cùng nhau ăn cơm ở đây."
Nghe Tử Vân công chúa nói vậy, Diệp Phong không khỏi kinh ngạc.
Ban đầu Diệp Phong cho rằng, Tử Vân công chúa gọi mình đến, đoán chừng là nhìn trúng thiên phú và năng lực linh hồn sư cường đại của mình, có lẽ muốn nhờ mình làm một số việc.
Thật không ngờ, đối phương lại đơn thuần muốn mời mình ăn một bữa cơm, để đích thân cảm tạ.
Diệp Phong thừa nhận mình đã nghĩ nhiều.
Xem ra vị Tử Vân công chúa này, không phải loại công chúa hoàng thất tâm cơ, mà là một công chúa điện hạ vô cùng đơn thuần.
Diệp Phong cũng thả lỏng, cười nói: "Được, vậy gọi lão tiền bối kia cùng lên đây ăn cơm đi."
Tử Vân công chúa cười lắc đầu: "Bữa tiệc tối này, chỉ có hai chúng ta."
Diệp Phong nghe Tử Vân công chúa nói vậy, liền gật đầu, không nói thêm gì.
Lúc này, Diệp Phong đột nhiên nhớ tới điều gì, liền hỏi: "Không biết trước kia Tử Vân công chúa đấu giá được cỗ quan tài của Hàn Băng vương triều, trong thi thể có lấy được truyền thừa và tài phú mà hoàng đế Hàn Băng vương triều năm đó để lại không?"
Tử Vân công chúa gật đầu: "Vận may của ta rất tốt, trên ngón tay của vị hoàng đế cổ đại Hàn Băng vương triều bị đóng băng trong quan tài, có một chiếc nhẫn chứa đồ, bên trong có truyền thừa của hoàng đế Hàn Băng vương triều năm đó."
Bạch!
Nói xong, Tử Vân công chúa lấy ra một quyển sách cổ từ trong nhẫn chứa đồ, rồi nói: "Đây chính là truyền thừa do hoàng đế cuối cùng của Hàn Băng vương triều để lại, Diệp Phong công tử, nếu ngươi muốn xem, có thể cầm lấy xem bất cứ lúc nào."
Diệp Phong thuận tay nhận lấy, lật xem qua, âm thầm ghi nhớ tất cả áo nghĩa truyền thừa trong sách.
Diệp Phong biết, Tô Tễ Tuyết rất muốn truyền thừa này, cho nên bây giờ mình vừa vặn làm một chuyện thuận lợi, ghi lại toàn bộ áo nghĩa truyền thừa của hoàng đế cổ đại Hàn Băng vương triều trong sách vào đầu, đến lúc đó trực tiếp truyền thụ cho Tô Tễ Tuyết.
Hơn nữa, truyền thừa của vị hoàng đế cuối cùng Hàn Băng vương triều này, tên là "Hàn Băng Đế Long Quyết", phẩm cấp rất cao, Diệp Phong tự mình tu luyện, cũng có thể tăng cường thực lực tổng hợp của bản thân.
Chủ yếu là Tô Tễ Tuyết có ân lớn với Diệp Phong, Diệp Phong có thể tiện tay làm việc này, tự nhiên sẽ muốn làm.
Lúc này, Diệp Phong trả lại sách cho Tử Vân công chúa, sau đó hai người cùng nhau bắt đầu bữa tiệc tối trong phòng.
Trong lúc trò chuyện, cả hai đều có thêm hiểu biết về đối phương.
Điều khiến Tử Vân công chúa kinh ngạc là, khi biết Diệp Phong đến từ một giới diện cấp thấp, đến Vạn Yêu giới diện, giới diện cấp cao này, trưởng thành đến hiện tại, Tử Vân công chúa vô cùng bội phục Diệp Phong.
Bởi vì Tử Vân công chúa rất rõ ràng, một người trẻ tuổi không có bất kỳ bối cảnh hay thế lực nào, muốn liều lĩnh đạt đến trình độ này, chắc chắn phải chịu rất nhiều khổ cực.
Ánh mắt Tử Vân công chúa nhìn Diệp Phong, lộ ra vẻ thương tiếc.
Sau khi bữa tiệc tối kết thúc, Tử Vân công chúa và Diệp Phong cùng rời khỏi tửu lâu.
Khi đến cửa tửu lâu, một đám thị vệ mặc khải giáp màu vàng đã đợi sẵn.
Thẩm lão cũng đang đứng đợi ở cửa.
Trước khi rời đi, Tử Vân công chúa nhìn Diệp Phong, cười nói: "Mong chờ ngươi đạt thứ hạng cao trong giải đấu đỉnh cấp thiên kiêu sắp tới, đến lúc đó ta có thể cũng sẽ tham gia giải đấu đỉnh cấp thiên kiêu lần này, thành viên hoàng thất chúng ta cũng cần tham gia loại hình đỉnh cấp thiên kiêu giải thi đấu, ban đầu ta không muốn tham gia loại chuyện chém chém g·iết g·iết này, nhưng Diệp Phong công tử, ngươi đã tham gia đỉnh cấp t·h·i·ê·n kiêu giải thi đấu, ta cũng muốn tham gia một chút, đến lúc đó nói không chừng chúng ta hai người sẽ gặp nhau."
Hiển nhiên, Tử Vân công chúa có ấn tượng rất tốt với Diệp Phong.
Dù sao Diệp Phong đã cứu mạng nàng, hơn nữa Diệp Phong rất hiểu lòng người, cho nên trong nội tâm Tử Vân công chúa, mặc dù chưa nói là thích Diệp Phong, nhưng tuyệt đối rất có hứng thú, cũng rất muốn cùng Diệp Phong tiến hành lần gặp mặt tiếp theo.
Diệp Phong nghe Tử Vân công chúa nói vậy, trong ánh mắt lộ ra vẻ mong đợi: "Được, vậy hi vọng tại đỉnh cấp t·h·i·ê·n kiêu giải thi đấu, có thể gặp lại Tử Vân công chúa điện hạ xinh đẹp."
Nghe Diệp Phong nói vậy, Tử Vân công chúa vui ra mặt, dù sao ai cũng thích người khác khen mình xinh đẹp.
Tử Vân công chúa gật đầu, đi theo Thẩm lão và đám thị vệ hoàng gia rời khỏi.
Diệp Phong nhìn bóng lưng Tử Vân công chúa rời đi, không nhịn được lắc đầu.
Không ngờ mình tùy tiện ra tay, cứu một người, lại là công chúa điện hạ trong hoàng thất Thần Thủy vương triều.
Thật là duyên phận.
Diệp Phong biết, có thể giữ quan hệ với công chúa hoàng thất tôn quý như Tử Vân công chúa, đối với việc tu luyện sau này của Diệp Phong ở Thần Thủy vương triều sẽ có ích lợi rất lớn.
Dù sao đây là một mối quan hệ rất cường đại.
Diệp Phong suy nghĩ một chút, sau đó nhanh chóng đi về nơi ở.
Nhưng khi Diệp Phong đi được nửa đường, đến một con hẻm nhỏ vắng người.
Ông!
Đột nhiên hư không chấn động.
Một luồng khí tức kinh khủng, từ trong hư không nhanh chóng ẩn núp về phía Diệp Phong, dường như muốn đánh lén hắn.
Kẻ đánh lén trong bóng tối này, vô cùng lợi hại, lại có thể ẩn nấp ở sâu trong hư không, võ giả bình thường căn bản không thể cảm nhận được.
Nhưng Diệp Phong đã sớm tu luyện lực lượng hư không, hơn nữa Diệp Phong vốn là linh hồn sư, năng lực cảm giác rất mạnh.
Cho nên trong nháy mắt, Diệp Phong lập tức cảm thấy sự dị thường trong hư không.
"Có người muốn đánh lén mình? Là ai? Chẳng lẽ là cường giả của Vạn Thú tông mà ta đắc tội trước đó?"
Diệp Phong lập tức lộ ra vẻ lạnh lùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận